Câu Được Anh Trai Thân Yêu !

Chương 12: Chương 12: Chương 11






" Oa oa oa"

Hơn tám giờ sáng, khi Đinh Vũ Du đang ngủ say, bé con oa oa khóc tỉnh giấc

" Bà xã, bã xã, dậy dậy". Đinh Tử Hạo đang thắt cả vạt, vội vàng chạy lại lay Đinh Vũ Du tỉnh giấc:" Con trai giống như đói bụng, em nhanh dậy cho con ăn đi"

" Con, con đói bụng...........". Đinh Vũ Du nửa mê nửa tỉnh từ trên giường nò dậy, ôm lấy tiểu quỷ đang khóc, cởi vạt áo ra bắt đầu cho con bú sữa

" Em thật sự không mời vú em sao?" trong lòng anh vô cùng thương xót vợ,:" Em tìm người đến phụ giúp được không? Như vậy thì em không phải mệt như vậy............."

" Không sao". Cô lắc đầu cười cự tuyệt:" Chờ mấy tháng nữa, con lớn hơn rồi như vậy em sẽ không mệt nữa"

" Vậy cũng được". Mặc dù đau lòng cho vợ, nhưng vợ anh kiên trì như vậy anh cũng không thể làm gì

Anh trước giờ đều như vậy, cô đã quyết định chuyện gì anh đều không có khả năng thay đổi, từ nhỏ đến lớn đều như vậy

Lấy cà vạt quơ quơ trước mặt con , trêu chọc bảo bối đáng yêu

" Bảo bối a bảo bối, còn nhỏ mà đã đáng yêu như vậy, khi trưởng thành sẽ như thế nào đây?" anh cười hì hì nói:" thật không hổ là kết tinh tình yêu của ba mẹ , thật hoàn mĩ nha"

" Vậy sao". Trong lòng cô cực kì vui vẻ , nhưng ngoài miệng cũng không quên kể khổ:" Em nhớ có người nói....là do nhất thời xúc động, là phản ứng sinh lý , lúc nào thì trở thành kết tinh tình yêu?"

Đinh Tử Hạo chắp tay trước ngực , làm biểu tình biết lỗi

" Bây giờ anh đối xử tốt với em, tạm thời tha cho anh". Cô nở nụ cười, sau đó lại thở dài

" Haizz, thật đáng tiếc, một nhân tài như em, lại lưu lạc đến mức ở nhà trông con , sớm biết như vậy đã không kết hôn sớm, rồi sinh con, khiến bây giờ........"

" Hừm, phải không?" Lúc này đổi lại phiên anh kể khổ:" mục đích em tới Mĩ đâu phải vì việc học, là vì muốn câu anh: hiện tại con cá lớn đã mắc câu , em còn đi học làm gì?"

" Anh..." trợn mắt nhìn thật lâu , cô đột nhiên cười:" Nói cũng đúng nha"

Cô dường như nhớ ra một chuyện:" Đúng rồi,hôm qua mẹ gọi cho em , nói tối mai sẽ đến, anh nhớ ra sân bay đón mọi người đó"

" Yên tâm, làm sao anh quên được". Anh cười nói:" vì muốn gặp cháu trai mà họ trở thành người trung thành với máy bay rồi , chắc phải mang ba mẹ qua đây ở luôn thôi"

" ha ha, anh không sợ ba nhìn anh lại tức giận đánh anh nữa sao?" cô làm mặt quỷ trêu chọc anh

" Nếu như mấy cú đánh có thể đổi lấy một người vợ đáng yêu , thì nhiều hơn anh cũng chịu". Sờ cằm nhớ đến vụ mình bị đánh đến trật khớp , trong mắt anh tràn ngập yêu thương:" thật sự, anh cảm thấy mình thật hạnh phúc"

" Vậy sao?" cô cảm động trừng mắt nhìn anh:" em cũng vậy, em cũng cảm thấy thật hạnh phúc"

Bốn mắt nhìn nhau, hạnh phúc lan tràn khắp nơi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.