Từ ngày Đinh Lập
Phong ra đời và lớn lên nhóc con đã suốt ngày bám mẹ. Suốt ngày mẹ ơi mẹ ơi, ngay cả khi ngủ thằng nhóc cũng bám khiến cho người làm bố là anh
đây vô cùng đau đầu.
Một buổi sáng chủ nhật như bao ngày
Anh thức giấc nhìn bà xã đang nằm ngủ bên cạnh không kìm được mà cúi xuống
hôn cô. Thật may mà anh đã nhận ra tình cảm của mình đúng lúc, nếu không anh sẽ mất cô và con. Đang hôn vợ say sưa bỗng có một giọng thánh thót
vang lên khiến anh giật mình
"Ba , ba đang làm gì vậy"
Hừm hừm lại là cái bóng đèn nhỏ này, thằng nhóc cứ khăng khăng phải ngủ với mẹ nếu không thì không chịu ngủ, haizz có cái bóng đèn nhỏ này làm mỗi
sáng anh muốn làm việc với bà xã cũng không được
"Đinh Lập Phong, nếu con đã dậy thì nhanh chóng đánh răng rửa mặt, thay quần áo, đừng làm phiền mẹ con"
Bạn nhỏ nhà ta làm sao mà chịu cơ chứ, mỗi ngày bạn đều đi học cả ngày khó
khăn lắm mới có ngày nghỉ được ở cùng mẹ làm sao mà bạn chịu dậy cơ chứ. Bạn nhỏ xích lại gần ôm mẹ : " Ứ chịu đâu, con muốn ngủ với mẹ cơ"
Anh đã nhận nhịn lắm rồi, mà thằng nhóc này cứ được đằng chân lên đằng đầu, xem ra, anh phải gửi nó về với ba mẹ ở Đài Loan thôi, dù sao hai ông bà suốt ngày cứ than phiền với anh nào là nhớ cháu , muốn vợ chồng anh dẫn thằng bé về. Hừm hừm anh sẽ suy nghĩ có nên tống khứ thằng nhóc này đi
không đây
" Con lớn rồi, dậy đi đánh răng rửa mặt , để cho mẹ con ngủ thêm chút nữa"
Bạn nhỏ nhà ta làm sao mà chịu như vậy bạn ấy nhất quyết ôm chặt mẹ của
mình:" không đâu con chỉ ngủ với mẹ đến khi mẹ dậy làm sao mà làm
phiền." bạn nhỏ lầu bầu:" ba mới là người làm phiền thì có"
" Đinh Lập Phong, con muốn bị đánh đòn mới chịu sao?". Anh bắt đầu nổi giận
" Hu Hu mẹ ơi, ba muốn đánh con, mẹ ơi ba bắt nạt con". Bạn nhỏ nhà ta quay sang mách mẹ mình
Đinh Vũ Du lờ mờ tỉnh giấc, tối qua cô ngồi viết truyện đến gần sáng, mới
chợp mắt không lâu, lầm nhẩm mấy tiếng rồi tiếp tục ngủ:" ồn quá!"
Bạn nhỏ Đinh thấy mặt của ba ngày càng đen còn mẹ thì vẫn ngủ không chịu
dậy, bạn ấm ức lắm, nhưng mà Khổng Tử có dậy quân tử báo thù mười năm
chưa muộn sao? Hừ ba hãy chờ đấy. Thế là bạn ấy nhanh chóng dậy đi theo
ba mình.
Còn Đinh Tử Hạo thấy con trai nghe lời nên khuôn mặt
cũng hòa hoãn lại. Anh mà biết trong lòng con mình đang nghĩ những gì
chắc anh không nổi điên lên mới lạ.
... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ...... ........
Bạn Vũ Du nhà ta ngủ một mạch đến lúc mặt trời lên đỉnh, cô và ông xã đã có quy định, tối thứ 7 cô có thể thức để viết truyện những ngày khác thì
không thể, cho nên tối qua cô tranh thủ viết nốt chương mới cho ngày
mai.
Bỗng nhiên cửa phòng mở ra,một bóng hình nhỏ nhỏ chạy lại ôm chầm lấy cô:
" Mẹ ơi, mẹ dậy rồi ạ!"
Đây là Đinh Lập Phong con trai đã 6 tuổi của cô và anh, thằng bé rất ngoan
và thông minh lại còn rất đẹp trai nên cô vô cùng tự hào về con trai của mình. Nhưng cô không hiểu sao lúc còn bé ông xã rất thương thằng nhóc
mà khi lớn lên hai ba con lại đối chọi nhau gay gắt như vậy.
Một
cánh tay nhỏ nhỏ lay lay người cô:" Mẹ ơi, mẹ dậy đi mẹ, hôm qua mẹ hứa
đưa con đi sở thú xem ngựa mà mẹ". Vậy mà bây giờ mẹ mới thức dậy làm
cậu phải ở ngoài chung với ba , hừ hừ , nếu không có ba cậu đã gọi mẹ
dậy từ sớm để đưa cậu đi xem ngựa rồi.
Đinh Vũ Du vỗ trán, haizz
cô quên mất , hôm qua cô đã hứa dẫn con đi sở thú thế mà lại quên mất,
nhẹ nhàng lay cánh tay con và nói:" Ừm, bảo bối, chờ mẹ dậy rồi ba và mẹ đưa con đi sở thú nhé"
Bạn nhỏ reo lên, trong ánh mắt tràn ngập
niềm vui, nhưng khi mẹ nói là đi cùng với ba mặt bạn nhỏ tối sầm lại, hừ hừ bạn không muốn đi cùng với ba đâu đi với ba chán lắm, cái gì cũng
không được ăn, mà ba lại giành mẹ của cậu nữa chứ! Bạn xụ mặt xuống
hỏi:" mình không đi với ba có được không mẹ?"
Vũ Du bật cười cô
không hiểu sao hai ba con nhà này lại đối chọi với nhu gay gắt thế,nhớ
hồi cục cưng còn nhỏ, anh yêu chiều con không hết, đi đâu cũng mang theo cục cưng, gặp anh cũng giới thiệu đây là con trai tôi. Vậy mà bây giờ
nhìn nhau cứ như kẻ thù, không biết kiếp trước hai ba con có mắc nợ nhau không đây. Sau khi làm vệ sinh cá nhân xong, Đinh Vũ Du bước ra phòng
khách, thấy con trai đang chơi xe điều khiển từ xa, còn anh thì không
thấy đâu. "chắc là ông xã ở phòng sách". Cô nghĩ thầm , rồi nói với cục
cưng:" Bảo bối, mẹ vào gọi ba con rồi cả nhà mình đi nha"
Cậu nhóc nhìn mẹ cười tươi : " vâng ạ". Nhưng mà trong đầu cậu lại nghĩ:" hừm, mong cho ba ở nhà"
Nhanh chóng đi vào phòng sách, cô biết chắc anh lại giận dỗi rồi, càng lớn
anh lại càng giống như con nít, giống như con trai cũng rất thích làm
nũng cô, hay tranh giành cô với con trai.
"Ông xã ơi, anh đang làm gì đó"
Đinh Tử Hạo đang làm việc trong phòng, nghe tiếng bước chân anh biết vợ mình đã dậy rồi, hừm, cô không biết bây giờ mặt trời đã lên đỉnh rồi không.
May mà chỉ có mỗi một ngày là cô ngủ không đúng giờ giấc, nếu không chắc anh sẽ cấm cô đụng vô cái lap luôn quá. Nghĩ như vậy nhưng anh vẫn
không lên tiếng trả lời.
"Ông xã ơi, em vào nhé"
Nói xong
cô nhanh chóng bước vào phòng, nhìn ông chồng đang chăm chú vào màn hình máy tính mà không nói một câu nào kia, chắc anh giận vì tối qua cô chăm chỉ làm việc mà không trả lời anh.
Cô chớp chớp mắt, nở một nụ
cười tươi như hoa nở, cô chạy đến bên cạnh anh,nắm lấy tay anh, nũng
nịu:" Ông xã ơi, mình đi thôi em và con đều đói rồi".
Anh không ngẩng đầu lên nhìn cô, mắt vẫn chăm chú vào màn hình máy tính nói:" Thì em và con đi ăn đi"
Hừm hừm chiêu này không xài được rồi, hì hì cô còn một chiêu mà chị Vũ
Thiến dạy. Cô nhanh chóng bước thêm mấy bước, mặt dày ngồi vào lòng anh, hai tay ôm lấy cổ của anh dùng giọng nói nũng nịu nhất có thể:" Ứ người ta chỉ muốn đi cùng anh thôi, ông xã à, hôm nay là chủ nhật mà, mình đi chơi ha anh, ha anhhhh"
Bạn Đinh Tử Hạo nhà ta dù có làm mặt
lạnh đến đâu, nhưng đối mặt với chiêu thức làm nũng của bà xã mình, lòng anh đã mềm như nước rồi. Nhìn cô vợ nhỏ đang ngồi trong lòng, dục vọng
tích lũy tối qua chưa được đáp lại của anh bỗng chốc nổi lên, hừm đi
cũng được thôi nhưng bây giờ anh đói rồi, ăn no rồi sẽ đi. Nói rồi, anh
vòng tay ôm cô, môi kề đôi môi cô nói:" Ừm, anh cũng đói" sau đó ngấu
nghiến lấy đôi môi cô, bàn tay to tham lam luồn vào vạt áo ngủ nắm lấy
một bên đầy đặn của cô.
Đinh Vũ Du giãy giụa, muốn thoát khỏi anh,
nếu bây giờ mà làm thì đến bao giờ mới đi được a, mà bảo bối còn đang
chờ ở ngoài:" Ông...xã....chờ....một chút"
Nhưng bạn Tử Hạo làm
sao có thể buông tha được, anh nhanh chóng hôn cô, che đi chút kháng cự
này của cô, bàn tay nhanh chóng lột phăng chiếc áo ngủ rách việc kia,
tay còn lại xoa nắn no đủ, còn miệng anh vẫn không ngừng hôn cô, thấy cô đã chuẩn bị xong, anh chuẩn bị đi vào cô,thì bên ngoài phòng vang lên tiếng gõ cửa
" mẹ ơi, ba ơi, hai người làm gì mà lâu vậy"
Lại là thằng nhóc phá bĩnh này, hừ may mà lúc cô vào nhân tiện đã khóa cửa
cứ thế để cho thằng nhóc ấy chờ đi, anh phải lấy lại những uất ức mấy
ngày qua đã. Sau đó anh nâng dục vọng to lớn của mình đi vào trong cô.
" Ông xã ....con....con đang gọi" Đinh Vũ Du nửa tỉnh nửa mê, nghe thấy
giọng con trai cô cũng muốn ra, nhưng mà... Cô cùng muốn anh...
" Bà xã à, chúng mình sinh thêm một bé gái, cho thằng nhóc kia chơi nha
em" anh dụ dỗ cô. Có thêm đứa nhóc, thì thằng nhóc kia sẽ không làm
phiền anh và cô nữa. Nghĩ như vậy ,anh nhanh chóng đề ra bản kế hoạch
tạo người
Bạn Vũ Du đã bị ông xã mình làm cho mê man rồi, làm sao còn nhớ con trai mình đang chờ mình ở ngoài nữa chứ
......
Chỉ tội cho bạn nhỏ chúng ta đang gõ khàn cả giọng ở ngoài cửa thôi, nhưng
sau khi gõ mấy tiếng bạn biết rằng mẹ lại bị ba chiếm dụng rồi, mà mỗi
lần mẹ và ba ở cùng nhau thì cả tiếng đồng hồ, thôi thì cậu ra chơi với
xe điều khiển vậy. "ba à, chờ đó", nói xong bạn lững thững bước đi
Còn hai vợ chồng trong phòng thì vẫn đang hăng hái chiến đấu tạo người. Tội anh Tử Hạo không biết rằng mình lại sinh ra một thằng nhóc càng làm anh đau đầu hơn. ...
P/s : có lẽ ngoại truyện này sẽ giúp cho những
nàng nào còn chưa hài lòng về trình độ ngược Hạo ca của tác giá, ở
chương này sẽ giúp cho các bạn thỏa mãn a ~