Băng ghế play
Thời Vũ trở lại khách sạn thì cũng đã khuya.
Thời Vũ nằm trên giường, cả người không còn chút sức sống, cô rất mệt, ngón tay vô thức lướt lướt trên màn hình để tìm những thứ thuộc về Diệp Thanh Linh như một thói quen. Thời Vũ mở trang cá nhân của Diệp Thanh Linh trên Q trạm ra, bật một bài do Diệp Thanh Linh hát, bấm mở phần tìm kiếm tên Diệp Thanh Linh...
Cô lại trượt tay bấm mở sang app khác.
Chờ Thời Vũ hoàn hồn lại thì trên màn hình điện thoại đang là giao diện của Wechat, cô mới bấm vào group chat của nhóm fan con nhà giàu ở Hải Thành của Diệp Thanh Linh, trong group đang nói chuyện rất xôm tụ, lâu lâu còn xuất hiện mấy chữ “Thời Vũ” và “Thanh Linh“.
Thời Vũ ngưng lại một chút, cuối cùng vẻ mặt cũng có một chút biểu cảm, cô hoang mang mà nhíu nhíu mày.
Cô không nhìn lầm, đúng là trong group đang nhắc đến tên cô.
Thời Vũ bối rối, cô kéo lịch sử trò chuyện lên phía trên, vốn dĩ sắc mặt cũng không tốt, nay lại biến thành khó nhìn:
Vợ iu của Thanh Linh: [ Á á á á á á á á các đồng chí ơi! Tui mới nhận được một tin siêu tốt nà ]
[ Gì đấy gì đấy? ]
[ Về Thanh Linh hả? ]
Vợ iu của Thanh Linh: [ Nhảm nhí, đương nhiên là có liên quan đến Thanh Linh rồi! ]
[ Nói lẹ nói lẹ—— ]
[ Lót dép ngồi hóng ạ ]
Cái người có nick name là “Vợ iu của Thanh Linh” còn cố tình chọn phông chữ lấp la lấp lánh như kiểu sợ người ta không nhìn được vậy: [ Tin tốt là... Thanh Linh nhà mình cuối cùng cũng thoát khỏi sự khống chế của bà Thời chằn lửa rồi! Đã thuận lợi thoát khỏi móng vuốt rồi! ]
Vợ iu của Thanh Linh: [ Tung hoa chúc mừng! ]
Thời Vũ: “...?”
Cái nhóm fan con nhà giàu ở Hải Thành này không biết là lấy tin từ đâu, hồi trước thì đồn Diệp Thanh Linh bị Thời Vũ ép vào showbiz để bóc lột, còn đòi cái gì mà đánh bảng để giúp Diệp Thanh Linh sớm ngày thoát khỏi bể khổ gì gì đó, cả đám y hệt như mới cắn lá đu đủ vậy.
Bây giờ tin Diệp Thanh Linh đã “thoát khỏi” móng vuốt của Thời Vũ vừa mới được tung ra thôi mà cả group như bị oanh tạc.
[ Ôi thần linh ơi, thật ạ??? Bà Thời chằn lửa mà cũng chịu thả tự do cho Thanh Linh nhà mình á??? ]
Vợ iu của Thanh Linh: [ Thiệt đó thiệt đó! Tui nghe anh tui đồn đó bà, bà biết anh tui quen mấy bạn của giám đốc Thời ùi mà, nghe bảo là Thời Vũ thấy không hài lòng với Thanh Linh nhà mình nên tống cổ chị ấy ra khỏi nhà. ]
[ Thế thì Thanh Linh thảm quá rồi? QAQ Tụi mình phải ráng đánh bảng nha a a a ]
Vợ iu của Thanh Linh: [ Thảm gì bà? Được bà chằn lửa đuổi ra khỏi nhà là chuyện tốt mà! Kể từ hôm nay, Thanh Linh của tụi mình đã thoát khỏi nanh vuốt! Nhưng mà đánh bảng thì vẫn phải cố mà đánh, chúng ta phải cho Thanh Linh một cuộc sống độc lập tự tin chớ! ]
Thời Vũ: “...???”
Nằm vùng trong group cũng lâu rồi, Thời Vũ cũng đã quá quen với mấy cái nick name kỳ quặc của đám cậu ấm cô chiêu này, nhưng khi nhìn nội dung mà bọn họ bàn tán thì cô vẫn không bình tĩnh nổi.
Cô tống cổ Diệp Thanh Linh ra khỏi nhà?
Cô? Đuổi Diệp Thanh Linh???
Tưởng tượng đến vẻ mặt tuyệt tình của Diệp Thanh Linh khi nãy rồi lại xem đến nội dung mà mấy người này đang bàn tán trong group, Thời Vũ vừa tức lại vừa đau lòng.
Sắc mặt của Thời Vũ tối sầm xuống, ghim mấy nick vào đầu, bao giờ có thời gian thì tìm hiểu xem ba mẹ của đám cậu ấm cô chiêu này là ai.
Không bao lâu, một đề tài khác trong group đã phân tán sự chú ý của Thời Vũ.
[ Cuối cùng Thanh Linh nhà mình cũng thoát khỏi nanh vuốt của Thời Vũ, cuối cùng thì tui cũng có thể quang minh chính đại solo với tụi fan CP của Đá Xanh(*) ]
[ +1, hồi trước tui cũng không dám chửi nè, dù sao thì tụi mình cũng biết Thanh Linh với Thời Vũ có quan hệ với nhau, chửi tụi fan CP của Đá Xanh cứ thấy chột dạ sao á ]
Đá Xanh?
CP?
Fan?
Thời Vũ chớp chớp đôi mắt bối rối, fan CP của Đá Xanh là cái gì? Chửi bọn họ với chuyện Diệp Thanh Linh chia tay cô thì có liên quan gì? Bình thường Thời Vũ cũng chẳng hay lên mạng nên cô và những đứa nhỏ trong group có khoảng cách thế hệ rất xa, Thời Vũ đọc vào thấy chữ nào cô cũng hiểu, nhưng mà khi ghép lại thành cả câu thì không hiểu nổi là đang viết cái gì.
Thời Vũ không hiểu tại sao mà đám nhỏ trong group lại bàn đến chuyện này. Cô kéo lịch sử trò chuyện một hồi mới xác định được “Đá Xanh CP” mà bọn họ nói là có liên quan đến cô và Diệp Thanh Linh, nhưng mà cô lại không thể hiểu được là có liên quan kiểu gì.
Nhưng vốn dĩ là trong group này lâu lâu cũng sẽ dùng những cái từ lóng trên mạng mà cô không thể hiểu nổi, cô cũng đã quen rồi nên hỏi thẳng: [ Đá Xanh CP có nghĩa là gì vậy? ]
Thời Vũ không hay vào group lắm, nhưng vì năng lực đập tiền của Thời Vũ quá mạnh nên mỗi lần Thời Vũ có vấn đề gì cần hỏi thì sẽ có rất nhiều người trong group vào trả lời.
Giống như kiểu những cậu ấm cô chiêu trong group này đều đã mặc định Thời Vũ là một người thừa kế bí ẩn của một gia tộc nào đó nên không hay quan tâm đến chuyện bên ngoài.
Quả nhiên là Thời Vũ vừa gửi tin nhắn xong thì trong group đã có người trả lời:
[ Ủa chị Nhiễm Nhiễm nè! Đá Xanh là tên CP của Diệp Thanh Linh x Thời Vũ á chị, CP nghĩa là couple, fan CP nghĩa là fan của hai người đó á. ]
Thời Vũ không thể không nhướng mày, couple... của cô và Diệp Thanh Linh.
Gu của mấy người fan CP này cũng không tệ nhỉ.
Trong group lại có người giải thích thêm: [ Chắc là chị Nhiễm Nhiễm không biết... Từ hồi mà giám đốc Thời đu theo Thanh Linh nhà mình tham gia show《Hấp Dẫn Về Làng》ấy ạ, lúc show chiếu thì cũng có không ít người ship CP, hai người đó thế mà lại hút được fan CP luôn mới ghê...! ]
Trong group này cũng chỉ có hai người là từng gặp qua Thời Vũ, nhưng lúc ấy dưới khán đài rất tối, Thời Vũ lại mang khẩu trang. Cho dù đã thấy được diện mạo của Thời Vũ trong chương trình đó rồi thì những người trong group cũng sẽ không bao giờ nghĩ “Diệp Nhiễm” và “Thời Vũ” là một.
Thời Vũ ngó lơ chữ “đu”, ánh mắt dừng lại trên mấy chữ《Hấp Dẫn Về Làng》.
Sau khi kỳ của Thời Vũ và Diệp Thanh Linh được chiếu, cô có xem cùng bà ngoại mấy lần, nhưng mà trước giờ đều chưa bao giờ mở bình luận lên xem nên cũng không biết thế nào là fan CP.
Nhắc đến chuyện có liên quan đến Đá Xanh CP thì những người trong group lại bắt đầu ỏm củ tỏi lên, bàn tán chỉ trích Thời Vũ không chỉ ép buộc Diệp Thanh Linh, bóc lột sức lao động của Diệp Thanh Linh mà còn buộc chặt mình và Diệp Thanh Linh để lôi kéo fan CP này nọ lọ chai. Thời Vũ đúng là một tên tội ác tày trời - bà chằn lửa - tư bản hút máu.
Thời Vũ: “...”
Thời Vũ nhìn đám con nít trong group đang nhiệt tình lên án mình, cô cũng không cảm thấy tức giận nhưng lúc nãy, ngược lại còn thấy thú vị, cô nhoẻn miệng cười một cái. Bỗng nhiên Thời Vũ lại có hứng thú, cô bước đến phòng khách của khách sạn, mở TV lên tìm tên chương trình《Hấp Dẫn Về Làng》để xem. Lúc này, cô còn cố tình không tắt bình luận chạy trên màn hình đi.
Thời Vũ đã xem cùng với bà ngoại rất nhiều lần nên cũng đã sắp thuộc hết cả chương trình rồi. Mở đầu chương trình, Diệp Thanh Linh gặp gỡ ba người khách mời kia, lúc này phần bình luận còn rất bình thường, toàn bộ đều đang cỗ vũ cho idol nhà mình.
Lúc Diệp Thanh Linh bắt cá, tổ chương trình còn cố ý ghép gương mặt bất lực của đạo diễn vào, phần bình luận bắt đầu biến thành một đống “ha ha ha”, nhưng vẫn còn rất bình thường.
Thời Vũ cảm thấy ngán ngẩm, nhíu nhíu mày, thẳng tay tua sang đoạn mình lên hình.
Lúc ấy bốn người khách mời còn đang chơi trò nhập vai ngốc nghếch, sự xuất hiện của Thời Vũ khiến cho bọn họ giật bắn người, cuối cùng người run rẩy vươn tay tỏ ý muốn bắt tay với Thời Vũ trước vẫn là Tịch Quy. Không ngờ Diệp Thanh Linh thế mà lại cúi đầu, thoạt nhìn dáng vẻ rất nôn nóng, giành trước một bước, nắm lấy tay Thời Vũ:
“Chị Thời... Thời, chào chị. Em là Diệp Thanh Linh.”
Phần bình luận trên màn hình lúc này hoàn toàn khác biệt so với lúc nãy: [ Đây là lần gặp gỡ đầu tiên của giám đốc Thời với Thanh Linh nè... Nơi tình yêu của Đá Xanh CP bắt đầu! ]
[ Tiểu Thanh Linh đang thẹn thùng hả? Nhìn một cái đã thấy ẻm mê chị Thời tới độ không rời mắt nổi rồi!!! ]
[ Chú chó con thấy sắc nảy lòng tham có tà tâm mà không có gan cua gái thấy cưng quá đi, yêu yêu ]
[ Ai nói Thanh Linh không có gan cua gái? Không phải ẻm giành bắt tay với giám đốc Thời trước Tịch Quy hả? Nói chung là tui lên thuyền ]
[ OTP real tui fake OTP real tui fake ]
Thời Vũ không hiểu cách dùng từ của cư dân mạng, nhưng nhìn những bình luận này, sắc mặt của cô cũng trở nên dịu dàng hơn đôi chút.
Lúc Diệp Thanh Linh thấy cô, Diệp Thanh Linh phản ứng kiểu như vậy hoàn toàn là do thấy xấu hổ nhỉ? Ai ngờ trong mắt người khác thì lại thành ra thế này.
Thời Vũ cười khe khẽ, tiếp tục xem.
Lúc sau, phần ghi hình của cả buổi sáng, Diệp Thanh Linh cứ hay bị thất thần, có rất nhiều fan CP bình luận: [ Quả nhiên là Thanh Linh gặp được chị gái xinh đẹp quá nên mới bị căng thẳng! Chó con thẹn thùng đáng yêu quá đi. ]
Nhưng mà có một chuyện làm Thời Vũ không vui, đó là trong phần bình luận trừ ship Đá Xanh ra thì cũng không ít người ship Thanh Linh với người khác thành CP, thậm chí rất nhiều người bảo rằng Diệp Thanh Linh là vương chủ của hậu cung, bốn người khách mời là hậu cung.
Còn có người đặt chức danh cho bọn họ nữa, người thì bảo Thời Vũ là chính cung, người thì cãi lại Nhan Thi mới là chính cung, đã vậy còn đặt tên CP chơi chữ cho Nhan Thi x Diệp Thanh Linh là YES CP(**) nữa, đơn giản dễ nhớ.
Thời Vũ xem mà nghiến răng nghiến lợi, cô giận lẫy như đứa con nít, bấm tạm dừng rồi report hết tất cả bình luận của fan CP “YES” cô mới nguôi giận.
Thời Vũ tiếp tục xem, trong chương trình, đêm đầu tiên mà cô và Diệp Thanh Linh ngủ chung, bỗng nhiên Diệp Thanh Linh lại mở cửa đi ra ngoài, sau đó lại bưng một cái ghế dài trở về phòng. Tổ đạo diễn không những chiếu cảnh này lên, đã vậy còn cố ý ghép một hàng chữ to: “Đoán xem Thanh Linh đem ghế vào làm gì?”
Đương nhiên là Thời Vũ biết, lúc ấy, Diệp Thanh Linh không chịu ngủ chung giường với cô cho nên mới cố tình bưng một chiếc ghế vào để đặt quần áo lên đó.
Phần bình luận bắt đầu đoán mò, vô cùng xuất sắc: [ Cô nữ quả nữ ở chung một phòng, trong đó thì lại tối om, băng ghế play hả? ]
[ Băng ghế thì play kiểu gì ạ? ]
[ Thế thì thím không biết rồi, băng ghế, nhất là mấy cái ghế dài bốn chân kiểu này, có nhiều cách chơi lắm... Khụ khụ, thoi hổng nói đâu, tóm lại Đá Xanh CP là thật! ]
[ Á á á Đá CP là thật!!! ] spam.
Thời Vũ nhìn bình luận, nhịp thở cũng vô thức hơi chậm lại một chút, mãi cho đến khi cô vô tình cắn trúng đầu lưỡi một cái thì mới hoàn hồn lại, bây giờ cô mới kịp nhảy số lúc nãy trong đầu mình đang nghĩ đến chuyện gì.
Tim cũng bắt đầu đập thình thịch.
Thời Vũ đi đến bên cửa sổ khách sạn, bên ngoài khung cửa sổ, trung tâm Hải Thành vẫn phồn hoa tựa một thành phố không ngủ như xưa, đèn neon vẫn sáng rọi. Thời Vũ nghe âm thanh trong TV, hồi tưởng lại những phần ký ức bé nhỏ khi ở bên cạnh Diệp Thanh Linh của mấy ngày cô tham gia chương trình đó.
Tuy là khi ấy hai người đang chiến tranh lạnh, nhưng bây giờ ngẫm lại, Thời Vũ lại cảm thấy nó rất đẹp, rất nhẹ nhàng và thư thái.
Rồi lại nghĩ đến những bình luận của fan CP, Thời Vũ lại nhẹ nhàng cười cười.
Thời Vũ thấy trên tấm kính của cửa sổ đang phản chiếu gương mặt đang mỉm cười dịu dàng của mình.
Cô nâng cánh tay lên, ngón tay chạm vào mặt kính lạnh lẽo.
Thời Vũ cười khe khẽ.
Sau đó, ý cười dịu dàng đó dần trở nên chua xót, ngón tay đang đặt trên mặt kính cũng cuộn tròn trong bất lực, trong đôi mắt đào hoa có giọt lệ trào ra, chạy xuống khóe môi. Thời Vũ nhẹ nhàng nếm thử, là vị đắng.
Vừa đắng lại vừa chát.
Thời Vũ tắt TV.
Cô về lại phòng ngủ, không bật đèn, ngồi ở mép giường, đôi tay bất lực chống trên nệm, ngẩng đầu nhìn trần nhà đen nhánh, vô thức tự hỏi lại bản thân.
Bỗng nhiên, Thời Vũ lại một lần nữa nhận ra được rằng mình đã làm sai quá nhiều chuyện trong quá khứ, sai đến không chấp nhận được. Nếu cô đã hứa với Diệp Thanh Linh rồi thì nhất định phải nghiêm túc mà thay đổi, nghiêm túc mà bù đắp, thẳng cho đến khi có thể vá lại con tim vỡ vụn của Diệp Thanh Linh, thật sự khiến cho Diệp Thanh Linh đồng ý quay lại thì mới thôi.
.......
Sau khi hoàn thành album, công việc đầu tiên của Diệp Thanh Linh là đến chỗ tòa soạn của thương hiệu đồ uống Coca lần trước để quay quảng cáo. Nhưng khác với lúc trước, lần này, Diệp Thanh Linh sẽ tái ký hợp đồng với công ty đồ uống Coca này với danh phận là người phát ngôn để quay quảng cáo.
Vẫn là toàn nhà cũ, hôm nay không có các diễn viên quần chúng đến phỏng vấn, Diệp Thanh Linh ngồi trong căn phòng trang điểm trống rỗng, bỗng nhiên cô lại thấy như thể đã cách một đời.
Cũng không biết là lần cô gặp Thời Vũ ở đây là trùng hợp hay là do Thời Vũ sắp xếp?
Diệp Thanh Linh không nghĩ nhiều, cô lắc đầu cười khẽ, xua đoạn ký ức này đi.
Lúc đang trang điểm, Diệp Thanh Linh nhận được một cuộc gọi video, là bà ngoại gọi đến. Sau khi xa nhà một tháng, hầu như ngày nào Diệp Thanh Linh cũng nói chuyện với bà ngoại, nhưng mà bình thường đều là cô gọi trước, lần này vẫn là lần đầu bà ngoại gọi đến.
Bây giờ bà ngoại phải đang ngủ trưa mới đúng, Diệp Thanh Linh vội vàng bấm nhận cuộc gọi, quan tâm hỏi: “Ngoại ơi?”
“Tiểu Linh..” Bà ngoại chậm rãi gọi một tiếng, trong màn hình, bà ngoại đang ngồi trên sô pha trong phòng khách, nụ cười ân cần.
Thấy bà ngoại không sao, Diệp Thanh Linh nhẹ nhàng thở ra một hơi, cười nói: “Ngoại, con đang trang điểm nè, chút nữa con quay quảng cáo. Bình thường giờ này ngoại đang nghỉ trưa mà, ngoại có chuyện tìm con ạ?”
“Cũng không có gì, chỉ là tự nhiên ngoại muốn tâm sự với Tiểu Linh thôi.” Bà ngoại cười đáp lời, “Nếu Tiểu Linh bận thì bà ngoại cúp trước nhé.'
“Con không bận, con không bận ạ...! Còn tận nửa tiếng nữa con mới quay ạ!” Diệp Thanh Linh vội vàng nói, “Ngoại muốn tâm sự gì ạ? Ngoại nói đi ạ.”
Bên kia màn hình, rõ ràng là bà ngoại đang cười, nhưng sắc mặt của bà trông có chút buồn bã.
“Tiểu Linh,“ bà ngoại chậm rãi cười, nói, “Ban nãy ngoại nằm mơ, ngoại mơ thấy con với Nhiễm Nhiễm.”
Tim của Diệp Thanh Linh như muốn vọt lên cổ họng, cũng may là bà ngoại không nói cụ thể là bà mơ thấy gì, bà nói tiếp, “Có lẽ là do nằm mộng nên tự nhiên ngoại thấy nhớ Tiểu Linh quá, cả Nhiễm Nhiễm nữa. Ngoại muốn nói chuyện với các con. Nhưng mà tính con bé Nhiễm Nhiễm cũng không có thích thân cận nên ngoại chỉ đành phiền Tiểu Linh thôi.”
“Sao mà phiền được ạ? Con thích nói chuyện với ngoại nhất luôn.” Diệp Thanh Linh thè lưỡi, cười nói.
“Dẻo mồm dẻo miệng quá trời.” Bà ngoại lắc đầu cười, “Tiểu Linh, con đi công tác lâu quá rồi, tầm bao lâu nữa thì con được về?”
Diệp Thanh Linh giật mình, vốn dĩ là cô cũng tính về nhà thăm ngoại từ mấy hôm trước rồi, nhưng vì bất thình lình Thời Vũ lại theo đuổi cô nên mới trì hoãn lại mấy ngày.
Hôm ly hôn, Diệp Thanh Linh và Thời Vũ đã thương lượng xong, hai người sẽ từ từ báo cho bà ngoại biết chuyện hai người đã chia tay. Nhưng mà nếu nói thẳng chuyện hai người đã không còn dính dáng gì đến nhau thì sợ làm cho bà ngoại bị sốc. Nên hai người mới quyết định là sẽ “diễn” thành hai người chia tay là do tính cách và tính chất công việc nên tình cảm mới dần phai nhạt, từ từ chậm rãi thể hiện ra.
“Ngày mai ạ!” Diệp Thanh Linh suy nghĩ một hồi, lập tức nói, “Hôm nay con quay xong quảng cáo này thì sẽ về nhà ngay ạ.”
“Rồi rồi rồi.” Bà ngoại cười tít cả mắt.
Diệp Thanh linh nhìn nụ cười của bà ngoại, trong lòng cũng có chút gì đó rất khổ tâm, cô nói chuyện với bà ngoại thêm một lát, mãi cho đến khi phải bắt đầu quay quảng cáo thì mới cúp điện thoại.
Diệp Thanh Linh quay xong, về đến nhà thì đã là chạng vạng, cô đang chuẩn bị nấu cơm thì nhận được cuộc gọi của Diệp Thiên Mi:
“Chị Linh, chị có ở Hải Thành không? Đi ăn xiên nướng không chị?”
Hôm nay Diệp Thanh Linh bận quay quảng cáo, mệt mỏi cả một buổi trưa, khoảng thời gian trước thì phải tất bật lo viết album, cô cũng đang tìm cơ hội để thư giãn nên lười nhác mà vươn vai trả lời: “Đi!”
“Em gửi địa chỉ cho chị á, nửa tiếng nữa gặp!” Diệp Thiên Mi hò hét nói.
Diệp Thiên Mi là cái kiểu công tử giàu được chiều quá nên sinh hư, đi ăn xiên que cũng không chịu ăn mấy quán lề đường, một hai phải chọn quán nào cao cấp, xây trên sân thượng của một tòa nhà, ngồi trên đó sẽ thấy được một nửa Hải Thành về đêm.
Khi Diệp Thanh Linh đến nơi, vừa bước tới sân thượng đã thấy Diệp Thiên Mi đang ngồi một mình ở đó thổi thổi cổ chai, xiên que còn chưa lên được bao nhiêu mà cậu ta đã uống đến hơi say ngà ngà rồi.
“Đừng uống nữa, tôi không có chở cậu về đâu đó.” Diệp Thanh Linh ngồi xuống, tặc lưỡi một cái, “Mấy người kia đâu? Có một mình cậu thôi à?”
“Chị Linh,“ Diệp Thiên Mi ấm ức chớp mắt, “Em ngồi chình ình ở đây mà chị còn đòi nhìn thêm người nào nữa?”
Gần nửa năm không gặp, cái đầu đỏ chót của Diệp Thiên Mĩ cũng đã biến mất, thay vào đó là một màu xanh lá chói lọi, thêm cái gương mặt ấm ức của cậu ta thì có chút gì đó rất buồn cười.
Diệp Thanh Linh không thèm khách khí, trừng cậu ta một cái: “Lâu rồi không liên lạc, hôm nay tự dưng hẹn tôi đi chơi, có chuyện gì đó?”
Lúc này, Diệp Thiên Mi mới dẹp cái gương mặt ấm ức đi, ngẩng đầu uống bia, vừa lúc xiên nướng đã được mang đến, cậu ta mời Diệp Thanh Linh ăn mấy xiên rồi mới chậm rãi nói: “Em bị đá, tâm trạng không tốt nên mới nghĩ tới chuyện ra ngoài uống bia.”
Diệp Thiên Mi thay bồ như thay áo, với lại lần nào cũng là cậu ta bị đá, nhưng trước kia cũng không thấy cậu ta khổ tâm tới vậy.
Diệp Thanh Linh nhìn cái màu xanh chói lóa trên đầu của Diệp Thiên Mi, khóe mắt giật giật: “Bị cắm sừng hả?”
Diệp Thiên Mi bắt đầu giãy nãy lên: “Không không không! Tóc của em là trend năm nay chứ bộ!”
Diệp Thanh Linh: “...”
Được rồi, cậu thấy vui là được.
Hai người ngồi ăn xiên que một ngồi, nói tiếng được tiếng không, trời cũng đã ngày càng khuya, cuối cùng Diệp Thiên Mi cũng lòi đuôi chuột. Cậu ta cố nén tò mò, giả bộ vô tình hỏi ra: “Chị Linh, à thì... Chị với chị Thời á, gần đây còn ổn nhỉ?”
“Có gì thì nói thẳng đi.” Diệp Thanh Linh ghé mắt nhìn sơ thôi đã đâm thủng lớp ngụy trang của cậu ta, liếc xéo cậu ta một cái.
Từ nãy đến giờ Diệp Thanh Linh cũng chẳng uống bao nhiêu, nhưng lúc này, khi nghe được hai tiếng chị Thời từ trong miệng của Diệp Thiên Mi, bỗng nhiên cô lại khui một chai bia, ngẩng đầu uống một hơi. Động tác vô cùng thuần thục, ngay cả cô còn chưa kịp hoàn hồn thì cả chai bia đã cạn sạch, cũng không biết là cảm giác thế nào.
“Cơ mà, à thì...” Diệp Thiên Mi có hơi sợ một chút, nhưng mà cậu ta vẫn không nén nổi tò mò, cẩn thận dò hỏi, “Em nghe đám rich kids đồn... đồn chị bị chị Thời đuổi ra khỏi nhà...”
Động tác uống rượu của Diệp Thanh Linh đóng băng, nhém tí nữa đã bật cười thành tiếng.
Bỗng chốc Diệp Thiên Mi thở phào nhẹ nhõm, vỗ bàn một cái: “Em nói rồi mà, đúng là đám rich kids đồn tầm bật tầm bạ, quan hệ của chị với chị Thời tốt như vậy thì làm sao mà chị ấy có thể đuổi chị đi được chứ.”
Ai ngờ Diệp Thanh Linh lại đặt chai bia xuống, ăn một xiên rồi nhướng mày nói: “Không phải đồn tầm bậy tầm bạ đâu.”
Diệp Thiên Mi: “Ừm.”
Mấy giây sau, Diệp Thiên Mi nhảy số, nhém chút nữa đã phóng từ trên ghế lên: “... Hả???”
“Tôi với chị ấy cạch mặt nhau rồi nên tôi dọn khỏi nhà. Không phải bị đuổi ra nhưng mà cũng không khác gì mấy.” Diệp Thanh Linh ngồm ngoàm ăn xiên nướng, uống thêm mấy hớp bia, nói rất thản nhiên.
“Cạch mặt...?” Diệp Thiên Mi trợn mắt đến muốn lọt tròng ra ngoài, “Không phải chứ, tại sao ạ? Tuy là chị Thời hung dữ thật, nhưng mà chị ấy đối xử với chị cũng tốt mà, em cảm nhận được.”
Diệp Thanh Linh cúi đầu ăn xiên, không trả lời.
“Em còn nhớ tới tận bây giờ, hồi chị học cấp ba, lúc mà mới chuyển trường đến đây á, không phải là trong trường có một đám nít ranh hay kiếm chuyện ăn hiếp chị sao? Ban đầu chị kệ bọn nó, về sau thì còn đấm tụi nó luôn, xong chị Thời còn thẳng tay quậy tới tận nhà bọn nó cơ, có mấy đứa cũng vì chuyện này mà phải chuyển trường á.” Diệp Thiên Mi nói tiếp.
Diệp Thanh Linh bắt đầu hồi tưởng, đúng là cô có nhớ mang máng, mấy cái đứa nhà giàu hay ăn hiếp cô, không biết tại sao mà tự nhiên lại chuyển trường, ai ngờ đó lại là tác phẩm Thời Vũ.
Diệp Thiên Mi tới tận bây giờ vẫn còn sợ Thời Vũ, hình như cũng là do hồi lúc trước cậu ta có hùa theo đám nhà giàu đó mắng cô một hai câu, không ngờ lại bị Thời Vũ ghim lâu đến vậy. Bây giờ cứ mỗi lần gặp Diệp Thiên Mi là Thời Vũ lại kiếm chuyện xử cậu ta một lần.
Thời Vũ vậy mà lại thù dai đến thế cơ á? Có trẻ trâu quá hong dạ.
Diệp Thanh Linh cũng không biết sao mà trong lòng mình tự nhiên lại thấy ấm áp, cô cười khẽ, một lát sau, sắc mặt lại trở về với sự hờ hững.
“Thì cũng là chuyện của hồi cấp ba rồi.” Diệp Thanh Linh lạnh nhạt nói.
“Nhưng mà cái lần mà tụi mình đi hội quán võ đạo, cũng mới mấy tháng trước á, không phải lúc đó hai người dính nhau như sam sao? Hai chị ở với nhau cũng mấy năm trời rồi mà nói cạch mặt nhau là cạch luôn ạ?” Diệp Thiên Mi vò đầu.
“Liên quan gì đến cậu hả.” Diệp Thanh Linh nhét một xiên thịt que vào miệng Diệp Thiên Mi để chặn lời cậu ấy.
Diệp Thiên Mi nhai thịt, hàm hồ nói: “Nhưng nhà em nhấy, chị nhới nhị nhời đều là ăn nhăng nhăng...”
Diệp Thanh Linh: “Nói tiếng người.”
Diệp Thiên Mi cố hết sức nuốt đống thịt trong miệng xuống, lúc này mới nói: “Nhưng mà em cảm thấy, chị với chị Thời là người một nhà, nếu mà có chuyện gì thì cãi cãi mấy câu rồi thôi, giống em với ông anh em nè, chứ có gì mà phải trở mặt đâu?”
Tuy là trong hội con nhà giàu cứ hay đồn Diệp Thanh Linh là chú chim hoàng yến của Thời Vũ, hoặc là bảo con dâu nuôi từ bé của Thời Vũ hay là gì gì đó, nhưng mà Diệp Thiên Mi chưa bao giờ tin, cậu ta có niềm tin vững chắc rằng hai người đó chính là tình chị em trong sáng.
Diệp Thanh Linh cũng không giải thích thêm, quan hệ giữa cô và Thời Vũ khác xa với quan hệ của Diệp Thiên Mi và anh trai của cậu ta, đánh trống lảng: “Anh trai cậu gần đây sao rồi? Lâu rồi tôi không gặp anh ấy.”
“Cũng vậy thôi chị, ngày nào cũng cắm đầu vào công việc.” Diệp Thiên Mi nghĩ nghĩ, “Cơ mà cuối cùng thì anh ấy cũng tìm được bạn trai rồi, tuy là trong nhà cũng không chấp nhận cho lắm, nhưng cũng hết cách rồi.
“Cũng ổn.” Diệp Thanh Linh sửng sốt, “... Bạn trai?”
“Đúng vậy, hình như chị không biết hả? Anh trai em thích nam á.” Diệp Thiên Mi thuận miệng nói.
Diệp Thanh Linh vẫn còn ngơ ngác: “Nhưng mà hồi trước, không phải anh ấy còn cầu hôn Thời... Chị Thời sao?”
“Diễn cho người trong nhà xem thôi chị ơi.” Diệp Thiên Mi giải thích, “Tuy là luật kết hôn đồng giới được thông qua rồi, nhưng mà một số người bảo thủ trong nhà em vẫn không tiếp thu nổi, anh trai em bèn giả vờ cầu hôn chị Thời, xong thì chị Thời từ chối, thế là anh trai em vừa khéo lại có cớ đau khổ vì tình nên xuất ngoại để phát triển công ty. Người trong nhà bớt đề phòng nên thả anh ấy đi, thế là anh trai em nhanh trí thâu tóm được cổ phần của anh họ... Chị Thời không kể mấy chuyện này cho chị nghe hả?”
“Không.” Diệp Thanh Linh lắc đầu, ánh mắt lập lòe.
Những chuyện thế này, Thời Vũ chưa bao giờ nói cho cô, cũng sẽ không thương lượng trước với cô.
Ngón tay của Diệp Thanh Linh gõ nhịp nhịp vào chai bia, lặng lẽ ngẩng đầu uống thêm một ngụm to.
Diệp Thiên Mi lại gật gật đầu, cậu đã uống đến choáng váng rồi nên cũng không để ý mấy nữa, tiếp tục sự nghiệp ăn ăn uống uống.
“Tuy là người ta hay đồn chị Thời máu lạnh gian xảo hay gì đó, nhưng mà từ tận đáy lòng, em thấy chị ấy là người tốt.” Diệp Thiên Mi lại nói, “Chị ấy hợp tác với anh em lâu năm vậy rồi mà đều là kiểu cả hai cùng ăn nên làm ra, quan hệ của hai công ty cũng tốt nữa, đâu phải chị không biết đâu. Hồi trước ông anh trai em gặp chuyện á, bị người ta vu khống sao mà phải ở tù một khoảng thời gian, công ty ổng không thèm giao cho người trong nhà, ngược lại còn nhờ chị Thời quản lý hộ. Nếu mà chị Thời là người như thiên hạ đồn chị chắc chị ấy đã nuốt công ty của anh em từ lâu rồi.”
Diệp Thanh Linh vỗ đầu cậu ta một cái, cười: “Vậy mà cậu còn nói sau lưng chị Thời, kêu chị ấy là bà cô già, nói chị ấy hung dữ nữa?”
“Em mà không sợ chị ấy sao? Trước mặt em, chị ấy hung dữ thật mà.” Diệp Thiên Mi lại bắt đầu ấm ức, “Chị Linh, chị coi đó, chị cạch mặt chị Thời rồi mà còn bênh vực chị ấy nữa.”
Chớp mắt thấy sắc mặt của Diệp Thanh Linh đang đen lại, chuẩn bị vung nắm đấm, Diệp Thiên Mi vội vàng đưa tay đầu hàng: “Dạ dạ dạ, em không nhắc đến chị Thời nữa, không nhắc, không nhắc nữa, tới tới tới, ăn xiên nướng nào! Cụng ly!”
Diệp Thanh Linh cụng ly với cậu ấy.
Đêm đã khuya.
Hai người uống một hồi, rượu vào thì lời ra, họ tiếp tục trò chuyện kiểu câu được câu mất. Cuối cùng uống say bí tỉ, Diệp Thiên Mi lại bắt đầu khóc huhu, không biết tại sao mà lại chuyển đề tài sang người yêu cũ.
“...”
“...”
“Em đối xử với cô ấy tốt như vậy mà sao cô ấy chưa bao giờ chịu nghĩ cho em một chút nào vậy. Căn bản là từ trước đến giờ, cô ấy còn không thèm tôn trọng suy nghĩ của em luôn cơ!”
Đã lâu rồi Diệp Thanh Linh không uống say như thế, bây giờ trong đầu rất choáng váng, ký ức cũng rất hỗn loạn. Cô không nghe rõ lúc nãy Diệp Thiên Mi nói cái gì, nhưng mà nghe được câu sau, cô lại ngẩng đầu như phản xạ có điều kiện, đột nhiệt đập bàn một cái: “Đúng thế! Chị ấy, hồi trước tôi cũng thích chị ấy như vậy, tại sao chị ấy... Tại sao lại đối xử tệ với tôi như vậy chứ... Tại sao lại không chịu tôn trọng những suy nghĩ của tôi cơ chứ...”
Diệp Thanh Linh đã say nên giọng nói mang theo chút tủi thân, vẻ mặt tuy hung dữ nhưng cũng chỉ như con hổ giấy.
Diệp Thiên Mi vỗ tay: “Cô ấy còn hung dữ với em nữa!”
Diệp Thanh Linh lại nâng tông: “Chị ấy không chỉ hung dữ với tôi, chị ấy còn không thèm để tâm đến tôi... Rõ ràng là chỉ xem tôi như chó cảnh, muốn tôi phải nghe lời chị ấy, vậy mà còn nói cái gì mà thích tôi... Tôi ghét chị ấy còn không kịp nữa kìa...!”
Diệp Thiên Mi ôm đầu: “Em thích cô ấy như vậy, cuối cùng là mắc cái gì cơ chứ?”
Diệp Thanh Linh uống bia ừng ực: “Nếu không phải chị ta có cái mặt quá là xinh đẹp, làm gì mà tôi chịu nhịn chị ta nhiều năm như vậy cơ chứ? Huhu, Thời Vũ là cái đồ hung dữ... Già nua... Xấu tính, ghét chết đi được.”
Diệp Thiên Mi gật đầu: “Đúng vậy, cái đồ con gái xấu xa, ghét chết đi được!”
Hai con ma men, chị một câu cậu một câu, vừa uống rượu vừa kẻ tung người hứng nói xấu người yêu cũ, nói đến mức vô cùng hăng say. Cuối cùng, Diệp Thiên Mi vẫn là người nhịn hết nổi, men theo vách tường bước vào WC.
Diệp Thiên Mi gặp chị huệ trong WC một hồi lâu, cuối cùng cũng hơi tỉnh táo lại, mở vòi nước ra, dùng nước lạnh hất lên mặt mình.
Tháng tư đầu xuân, nhiệt độ về đêm vẫn rất thấp, nước lạnh vừa chạm đến mặt thì cậu ta đã giật bắn người, đầu óc đang chếch choáng cũng tỉnh táo hơn nhiều.
Diệp Thiên Mi ngẫm lại những chuyện mà cậu vừa nói với Diệp Thanh Linh khi nãy, tự nhiên lại xấu hổ đến muốn chui đầu xuống đất.
Không phải chứ, cậu ta đã khóc lóc cái gì với Diệp Thanh Linh vậy trời...? Là khóc lóc ỉ ôi rồi nói xấu người yêu cũ, chờ Diệp Thanh Linh tỉnh táo lại rồi chắc cười cậu ta chết mất. Diệp Thiên Mi lắc đầu ảo não, nhưng không bao lâu lại nhảy số.
Hình như đâu phải mỗi mình cậu nói xấu đâu, Diệp Thanh Linh cũng nói xấu... Người, người yêu cũ?
Diệp Thanh Linh có người yêu cũ?
Diệp Thanh Linh từng yêu đương???
Khoan, dừng khoảng chừng là 2s, người yêu cũ, tên gì nhỉ...?
Thời Vũ...? Sao cái tên này nghe quen quen?
Diệp Thiên Mi bỗng nhiên lại đứng hình, cả người trơ ra như bị sét đánh, động tác cũng trở nên cứng đờ, hàm răng run cầm cập: “Thời... Thời Vũ á!”
Không phải chứ, bây giờ cậu giả điếc thì còn kịp không?
- ------
Lời của tác giả:
Sếp Thời nỗ lực phấn đấu như mãnh hổ, cúi đầu xem lại tiến độ cua lại vợ yêu vẫn là 0.00%
Cũng hơi thảm.
Chương sau cho sếp Thời Vũ chút ngọt ngào nhá (chỉ một tí xíu)
Chú thích:
(*) Đá Xanh CP tiếng Trung là 青石, phiên âm là qīngshí, Hán Việt là Thanh Thạch.
Thanh Thời CP tiếng Trung là 清时, phiên âm cũng là qīngshí.
Đây là cách chơi chữ đồng âm khác nghĩa (khác nét viết).
Chữ “Thanh” trong tên Diệp Thanh Linh có nghĩ là trong trẻo, thanh liêm. Còn chữ “Thanh” trong tên CP dùng để chỉ màu xanh.
Do ngữ cảnh Thời Vũ không nhận ra, nên khi Thời Vũ thấy chữ “青石” cũng y hệt như tụi mình đọc chữ Đá Xanh nên mình quyết định giữ tên CP của 2 người là “Đá Xanh” cho thêm phần gây lú.
(**) Tên của Nhan Thi tiếng Trung là 颜诗, phiên âm là yánshī.
Diệp tiếng Trung là 叶, phiên âm là yè.
Tên CP là hài âm của chữ Diệp Thi, đọc lên là yèshī nghe giống từ Yes.