Năm đó Ngũ Lệ Tử đã lấy vũ mao xanh để dẫn dụ Hạc Trọc Lông
tới. Vũ mao này là do Chúc Hỏa sau lưng hắn ban tặng. Ngũ Lệ
Tử bị Chúc Hỏa uy hiếp nên mới phải dẫn Hạc Trọc Lông tới. Mục đích cuối cùng của Chúc Hỏa là giải trừ bí mật còn giấu
diếm trên thân thể Hạc Trọc Lông.
Ban đầu, mặc dù Tô
Minh biết được tất cả nhưng hắn không thể nào tiếp tục xâm
nhập vào sâu trong phạm vi Chân Giới trấn thủ, cũng không thể đi tìm Chúc Hỏa, mà tu vi không đủ nên sau đó đã bị một đại năng Chưởng Cảnh bức ra, phải trốn vào Tây Hoàn Dị Địa thì mới
có thể tránh thoát một kiếp.
Bức tường cản trở có thể phòng ngừa và cảnh báo ngoại nhân
bước vào nhưng đối với Đạo Không đã bị Tô Minh đoạt xá thì
đương nhiên Tứ Đại Chân Giới không thể nào đề phòng được.
Về phần Chu Hữu Tài, trong tích tắc bị lực cuồng bạo đụng
vào, cả người như hóa thành hư vô. Lực cuồng bạo này không thể cảm nhận được sự hiện hữu của hắn, khiến cho hắn có thể
bình tĩnh tiêu sái đi vào trong bức tường cản trở.
Hỏa Khôi lão tổ tu vi yếu nhất nhưng dù sao cũng là đại năng
Chưởng Cảnh, sao có thể bị một trận pháp chưa hoàn toàn mở ra ngăn cản được. Trong tích tắc lực cuồng bạo tới, hắn liền hừ lạnh một tiếng. Nhất thời lực cuồng bạo ầm ầm bị cuốn đi
khiến Hỏa Khôi lão tổ yên bình đi vào trong thế lực trấn thủ
của Tứ Đại Chân Giới.
Nhưng gần như trong tích tắc
Hỏa Khôi lão tổ chạm vào trong pháp trận, đại năng đóng trong
Tứ Đại Chân Giới lập tức phát hiện.
Ban đầu Tô Minh
có thể đến sở dĩ là vì những đại năng trấn thủ ở đây đang
bế quan ngủ say. Vì tu vi của Tô Minh nhìn như rất mạnh nhưng
thực ra căn bản không thể nào khiến bọn họ coi trọng.
Nhưng Hỏa Khôi lão tổ đến lại là hoàn toàn khác biệt. Lấy
thân phận và tu vi đại năng Chưởng Cảnh của Hỏa Khôi lão tổ,
gần như trong nháy mắt hắn bước vào trong bức tường cản trở
thì lập tức có ba luồng khí tức cường đại nổ vang ngập trời
đến từ phạm vi trấn thủ khiến cho tất cả tu sĩ trong thế lực
trấn thủ Âm Thánh Chân Giới kinh hãi đã mau chóng phủ xuống
chỉ trong giây lát.
Trong nháy mắt, phía trước Tô Minh
xuất hiện ba luồng khí tức khiến tinh không chấn động, đồng
thời hóa thành ba người. Khí thế thiên địa mênh mông được ba
người này khuếch tán ra không giữ lại chút nào. Khí thế mạnh
mẽ kia nhất thời khiến tu sĩ trong Âm Thánh Chân Giới run rẩy
không thôi, ánh mắt khi nhìn về phía thiên không lộ ra vẻ cuồng
nhiệt và sùng kính. Bọn họ biết đây chính là khí tức của
Chân Thánh đang trấn thủ nơi đây.
- Hỏa Khôi lão tổ, ngươi quá giới hạn rồi!
Một âm thanh rầm rầm từ một trong ba người truyền ra rồi hóa
thành lôi đình nổ vang khắp nơi. Âm thanh này khuếch tán thì
lại càng có vô số tia chớp quét ngang bốn phía.
Người nói chuyện là một lão giả thân thể khôi ngô, mặc trường
bào, trong mắt ẩn chứa điện quang có thể khiến những người tu
vi không bằng hắn chỉ trong tích tắc nhìn nhau, tâm thần sẽ
hỏng mất.
Hai người bên cạnh là một nam một nữ có
bộ dáng trung niên nhưng nhìn tu vi và khí tức tang thương trên
người bọn họ thì hiển nhiên đây cũng là lão quái không biết
đã tồn tại bao nhiêu năm.
Đang nhìn đến Hỏa Khôi lão
tổ, thần sắc bọn họ còn như thường nhưng khi nhìn thấy Chu Hữu Tài, con mắt ba người lại co rụt lại. Tu vi của Chu Hữu Tài
thoạt nhìn chẳng qua chỉ là Chưởng Cảnh nhưng bọn họ không
nhận được chút hồi báo nào từ trận pháp. Nhìn thấy Hỏa Khôi
lão tổ là một Chưởng Cảnh, đối với một số đại năng đã sống
không biết bao nhiêu năm tháng, bọn họ lập tức nhìn ra sự quỷ
dị.
Chuyện quỷ dị như vậy xảy ra với những người
không phải đại năng thì bọn họ không để ý nhưng lại xảy ra trên người đại năng thì quỷ dị, đại biểu cho nhiều thứ thay đổi
Loại thay đổi này làm cho ba người không khỏi liên tưởng ra
nhiều thứ, nhất là thần sắc Chu Hữu Tài bình tĩnh lại càng
làm ba người không khỏi phá lệ chú ý đến hắn.
Ngược lại, Tô Minh ở đây bọn họ chỉ đảo mắt qua một chút rồi thôi.
Tu vi Kiếp Nguyệt đương nhiên bọn họ sẽ không để vào mắt, mà
bọn họ đã nhận được trận pháp hồi báo về thân phận của Tô
Minh.
- Hai vị đạo hữu đã tới nơi trấn thủ Âm Thánh
Chân Giới lại còn mang theo nhi tử dòng chính Đạo Thần Tông Đạo Thần Chân Giới, không biết là có ý gì?
Chu Hữu Tài không nói gì, Hỏa Khôi lão tổ lại cười hắc hắc.
Có Tô Minh ở đây, hắn cảm thấy còn chưa tới phiên mình nói
chuyện với ba người này. Dù sao đây cũng là thế lực trấn thủ
của Tứ Đại Chân Giới, cho dù hắn là đại năng thì cũng phải
cẩn thận một chút. Hơn nữa hắn cũng đang suy đoán quan hệ giữa Tô Minh và người nơi đây.
Thần sắc Tô Minh bình tĩnh, cũng không thèm nhìn ba người kia mà cất bước đi thẳng về phía trước.
Nhưng hắn bước đi lại khiến ba đại năng đang trấn thủ Âm Thánh
Chân Giới không vui. Lão giả kia không nhiều lời, vẫn dán mắt
vào Hỏa Khôi và Chu Hữu Tài nhưng đôi nam nữ trung niên bên cạnh, nam tử trung niên lại khẽ mỉm cười:
- Đứa nhỏ của
Đạo Thần Tông kia, đây không phải nơi trấn thủ của Đạo Thần Chân Giới, cũng không phải là nơi ngươi có thể tùy ý tiến vào.
Còn không đứng ở một bên chờ người của Đạo Thần Chân Giới tới đón đi.
Tô Minh ngoảnh mặt làm ngơ, vẫn đi thẳng về
phía trước như cũ. Đối với người khác, ba người này chính là
đại năng Chân Thánh cao cao tại thượng nhưng trong mắt Tô Minh,
muốn giết ba người này thì cũng không khó.
Nữ tử
trung niên nhíu mày. Nàng cũng không có quá nhiều hảo cảm với
Đạo Thần Chân Giới. Tứ Đại Chân Giới nhìn như liên hợp nhưng
thực ra không ngừng nội đấu. Tuy không đến mức ra tay giết tộc
nhân dòng chính của Đạo Thần Tông, dù sao chuyện này cũng không cần thiết với thân phận của nàng. Mà lúc trước khi ba người
bọn họ nhận được hồi báo từ trận pháp, mấy đại năng của Đạo Thần Chân Giới cũng đã phát hiện, sợ là đang chạy tới đây.
Nhưng đối với việc mấy đứa nhỏ bất kính với tiền bối thì
dạy dỗ một chút cũng không phải là không được.
Thần sắc Chu Hữu Tài thong dong, tay phải giơ lên rồi chụp về hư
không phía trước. Lập tức thiên địa nổ vang, thần sắc ba người
đại biến, toàn bộ lui về phía sau. Tinh không xung quanh bọn họ
nhất thời xuất hiện vặn vẹo giống như phong ấn, hoàn toàn
phong tỏa.
- Chủ thượng? Ngươi...
Nữ tử trung niên biến sắc lần nữa. Hai người bên cạnh cũng như thế, đầu
óc đều nổ vang. Đây là cách xưng hồ gì, sao bọn họ có thể
không nhận ra chứ?
Càng khiến ba người rung động là
một trảo tùy tiện của Chu Hữu Tài đã hoàn toàn phong ấn bọn
họ trong tinh không. Tu vi này, thần thông bậc này khiến nam nữ
trung niên cũng phải nhìn lại. Đây không phải Chưởng Cảnh, đây
là Duyên Cảnh!
Nhưng lão giả kia lại không cho rằng như vậy. Hai mắt hắn co rút lại nhìn về phía Chu Hữu Tài, trong
đó lộ ra vẻ hoảng sợ, quay đầu nhìn về Tô Minh, vẻ hoảng sợ
càng nồng nặc hơn.
- Đạo Không, ngươi muốn làm gì? Đây là Âm Thánh Chân Giới, ngươi là tộc nhân dòng chính là Đạo Thần Chân Giới, ngươi cứ nhất định xông vào như vậy thì phải cho Âm
Thánh Chân Giới chúng ta một cái công...
Nam tử trung niên đè nén chấn động trong lòng lại, lập tức mở miệng nói.
- Bọn ngươi thật sự muốn tìm cái chết?
Tô Minh quay đầu nhìn về phía nam tử trung niên kia.
Nam tử trung niên chấn động tâm thần. Lời nói của Tô Minh khiến tâm thần hắn run lên. Hắn đang muốn nói gì đó thì lão giả bên cạnh đã khẽ quát:
- Ngươi câm mồm đi!
Sau khi nói xong những lời này với nam tử trung niên, lão giả liền ôm quyền thật sâu với Tô Minh.
- Nếu đạo hữu có tư oán với người khác trong Âm Thánh Chân Giới thì bọn ta tuyệt đối không ngăn trở!
Lão giả đè nén run rẩy và sợ hãi hiếm thấy trên người. Hắn
đã nhìn ra người cao lớn này không phải Duyên Cảnh và mà Sinh
Cảnh!
Mà người có thể khiến một đại năng Sinh Cảnh
cam tâm tình nguyện đi theo sẽ kinh khủng thế nào? Chuyện này
hắn không dám nghĩ!