Hào quang màu bạc tỏa ra tám hướng. Giờ phút này, thiếu nữ
gầy gò tên Mã Phi đang đứng bên ngoài mấy ngàn trượng đang mở
to mắt. Nàng lớn lên ở Đạo Thần Tông, tuy ở bên cạnh sư tôn
nhìn nhu thuận ít nói nhưng thực ra lại thanh danh hiển hách
trong những người đồng lứa của Đạo Thần Tông. Thông qua sư tôn,
nàng lại càng biết được nhiều bí mật bị che giấu mà người
ngoài không biết.
Ví dụ như huyết mạch dung hồn này,
đó chính là dùng ba viên huyết châu của Đạo Thần Lão tổ lưu
lại để khảo nghiệm trình độ dung hợp huyết mạch và linh hồn
của tộc nhân. Dưới sự chủ trì của ba vị Tông lão, pháp thuật
này sẽ không không xảy ra bất cứ cái gì ngoài ý muốn hay bị
che giấu cả.
Huyết Mạch Dung Hồn hoàn toàn có thể
nhìn ra một người có bị đoạt xá hay không, trong thân thể người này có tồn tại một linh hồn khác hay không. Huyết mạch và
linh hồn hỗ trợ lẫn nhau, nếu không phải cùng linh hồn cùng
huyết mạch thì cho dù có dung hợp bao nhiêu đi nữa thì cũng có thể nhìn ra mánh khóe. Mà thông qua nhìn thấy dung hợp bao
nhiêu thì có thể từ nồng độ huyết mạch của một người mà
biết được thật giả.
Huyết mạch trong đó phải là huyết mạch của tộc nhân dòng
chính Đạo Thần Tông. Nếu không phải là huyết mạch của Đạo
Thần Tông thì sẽ không thể kích phát ba Đạo Thần Huyết Châu
này xuất hiện huyết quang. Tiếp theo là linh hồn, linh hồn này
phải phù hợp cao độ với huyết mạch thì mới có thể khiến ba
Huyết Châu này xuất hiện huyết quang càng thêm nồng đậm.
Ánh sángHồng quang càng nồng đậm thì chứng tỏ Huyết Mạch Dung
Hồn càng hoàn mỹ. Mà sau khi hoàn mỹ này đạt tới trình độ
nhất định thì sẽ xảy ra biến hóa, biến hóa này gọi là phản
thuê. Khi đó, huyết mạch dung hồn sẽ khiến huyết châu xuất hiện ánh sángánh sáng màu bạc.
Cho nên Mã Phi mới hít vào
một ngụm khí lạnh. Bởi vì nàng biết rõ huyết mạch dung hồn
ở Đạo Thần Tông có thể kích phát ra ánh sáng màu bạc là vô
cùng hiếm thấy.
Gần như trong nháy mắt huyết châu
xuất hiện ánh sáng màu bạc thì cùng lúc đó, ba Tông lão ở
trong ba cái tháp cao lập tức bay ra. Đây là ba lão giả mặc đạo bào cổ xưa, thần sắc mang theo vẻ ngưng trọng.
Sau khi bọn hắn bay ra liền đứng giữa không trung rồi chăm chú nhìn
vào ba huyết châu đang tỏa ra ánh sáng màu bạc trên đỉnh đầu Tô
Minh.
Giờ phút này, lão giả có sắc mặt hơi đen trong ba lão giả cau mày.
Hai người còn lại đều lộ ra vẻ bình tĩnh, khóe miệng mỉm cười rồi khẽ gật đầu nhìn Tô Minh.
Huyết mạch là huyết mạch của Đạo Thần, linh hồn cũng là linh hồn của tộc nhân dòng chính Đạo Thần Tông. Trình độ dung hợp
huyết mạch và linh hồn đã vượt qua hoàn mỹ, đạt tới cấp độ
phản tổ. Tất cả những điều này đều hiện rõ nét trong mắt
của ba Tông lão.
- Lão phu còn một điều nghi vấn. Vì
sao trong ghi chép, lúc ngươi sinh ra, khi khảo nghiệm Huyết Mạch
Dung Hồn chỉ là nồng độ rất cao chứ không đạt tới cấp độ
phản tổ này?
Lão giả mặt đen bỗng nhiên mở miệng.
- Trong quá trình trưởng thành, lại gặp một ít cơ duyên thì
huyết mạch sẽ dung hợp với linh hồn càng ngày càng phù hợp
hơn. Việc này cũng không có gì phải hoài nghi cả.
Lão giả đang mỉm cười bên cạnh hắn liền nhàn nhạt mở miệng, chính là người có âm thanh nhu hòa lúc trước.
- A, thế vì sao những tộc nhân khác lại không được như vậy mà người này lại được như thế chứ?
Lão giả mặt đen hừ lạnh một tiếng, đang định tiếp tục mở miệng nói thì hai mắt Tô Minh lóe lên tinh mang.
- Vị Tông lão này, vãn bối cũng có nghi vấn về chuyện liên
quan đến việc này. Vì sao người chọn lựa Thập Đại Điện Hạ
không lựa chọn những tộc nhân kia như lời ngươi nói mà lại lựa
chọn Đạo mỗ chứ?
- Ngươi giải thích cho ta việc này thì ta cũng sẽ giải thích cho ngươi.
Ngôn từ của Tô Minh không chút khách khí.
- Người lựa chọn Thập Đại Điện Hạ không phải là do Tông lão
chúng ta quyết định mà là do Đạo Thần Lão tổ truyền ra khẩu
dụ rồi định ra thân phận của mười người các ngươi. Việc này
lão phu không thể nào giải thích cho ngươi được. Nhưng lão phu
thân là Tông lão, cho dù ngươi là Điện Hạ thì cũng chưa chính
thức được sắc phong. Ta đã giải thích cho ngươi, ngươi nhất định phải đưa ra một đáp án thỏa mãn cho lão phu. Việc này không
cho phép ngươi từ chối.
Lão giả mặt đen vung tay áo lên, lãnh đạm mở miệng.
Tô Minh nhìn qua lão giả mặt đen này, bỗng nhiên nở nụ cười.
Dáng vẻ tươi cười trên mặt hắn dần dần hóa thành lạnh lùng,
đồng thời thần sắc Tô Minh cũng xuất hiện vẻ ngạo nghễ.
Trong nháy mắt khí tức ngạo nghễ này hiển lộ ra, Tô Minh liền không áp chế cảm ứng giữa huyết mạch, linh hồn trong thân thể
với huyết châu nữa. Lập tức thân thể hắn truyền ra âm thanh nổ
vang. Sau khi huyết quang nồng đậm bạo phát ra từ trên thân thể
hắn bị ba viên huyết châu này hấp thu toàn bộ thì lập tức
tràn ra ánh sáng màu bạc mãnh liệt đến vô tận.
Trong
nháy mắt, ánh sáng màu bạc liền bao phủ thế giới này. Đột
nhiên, màu sắc của ba viên huyết châu lại biến đổi lần nữa. Ánh sáng tràn ra lần này khiến tất cả những người nơi đây đều hít vào một ngụm khí lạnh, là màu vàng!
Ánh sáng màu
vàng khuếch tán ra rồi bao phủ đại địa, bao phủ cả thiên không
của đại lục thứ ba này, khiến toàn bộ đại lục thứ ba đều bị nhuộm thành màu vàng. Những tộc nhân của các đại lục khác
nhìn lại đều lộ ra thần sắc không thể nào tin được.
Nhất là chín mươi chín khối đại lục phía dưới, chỉ cần ngẩng đầu là cũng có thể nhìn thấy rõ ràng trên chín đại lục kia
thì giờ phút này, đại lục thứ ba đang bộc phát ra ánh sáng màu vàng giống như mặt trời.
- Màu đỏ hoàn mỹ, màu bạc phản tổ, màu vàng... thắng tổ! Cái này... Huyết Mạch Dung
Hồn của ai mà lại có thể đạt tới trình độ như thế này chứ?
Điều này không có khả năng! Điều này...
Trên tám khối đại lục Thượng Giới còn lại, vô số tộc nhân của Đạo Thần
Tông đang ở động phủ, thành trì đều đi hết ra ngoài rồi hướng
về đại lục thứ ba đang tỏa ánh sáng màu vàng kia.
-
Đạo Thần Tông chưa bao giờ xuất hiện huyết mạch dung hồn màu
vàng, màu vàng thắng tổ này chỉ xuất hiện trong truyền
thuyết. Nhưng hôm nay... việc này... việc này...
- Màu vàng thắng tổ xuất hiện, cả giới đều phải bái. Đây là tổ huấn!
Âm thanh xôn xao vang lên liên tiếp trên tám khối đại lục. Ở
chín mươi chín khối đại lục bên dưới, âm thanh xôn xao lại càng
ầm ầm như sóng nổ vang. Nhất là chín Điện Hạ còn lại, cả
đám đều bay ra khỏi cung điện của mình rồi nhìn chằm chằm lên
thiên không. Bọn họ đều cảm nhận được một luồng uy hiếp vô
cùng mãnh liệt.
- Là ai? Người này là ai?
- Là Đạo Không sao? Cũng chỉ có người này mới có thể đứng ở Tông Lão Đường ngày hôm nay!
- Không thể nào là hắn được! Tuyệt đối không thể là hắn! Nếu hắn thật sự có huyết mạch dung hồn màu vàng thì chúng ta
cạnh tranh với hắn thế nào đây?
Trên đại lục thứ năm
mươi sáu, ngoài một tòa cung điện vô cùng xa hoa, nam tử trung
niên lúc trước đã sắp xếp Đạo Phi Tiên đi dò xét Tô Minh giờ
phút này sắc mặt âm trầm, nhìn chằm chằm vào đại lục Thượng
Giới thứ ba đang tỏa ra hào quang màu vàng. Sắc mặt hắn nhăn
nhó, tay phải nắm chặt thành nắm đấm đến mức lộ ra gân xanh.
- Tám chín phần mười là Đạo Không rồi! Tông Lão Điện đột
nhiên triển khai Huyết Mạch Dung Hồn nhất định là vì người
này, nhất định là do tổ tiên muốn uy hiếp Đạo Không nên mới
xuất hiện cảnh tượng này.
- Nhưng... chết tiệt thật!
Sao hắn lại tỏa ra ánh sáng màu vàng chứ? Sao hắn có thể tỏa
ra ánh sáng màu vàng được!
Nam tử này đấm mạnh một
cái. Uỳnh một tiếng, cung điện xa hoa liền sụp đổ, chia năm xẻ
bảy, vô số mảnh vụn cuốn hết ra ngoài. Sau tiếng nổ vang này,
toàn bộ số tôi tớ tu vi yếu ớt bên ngoài cung điện đều huyết
nhục mơ hồ.
- Sắp xếp xong xuôi đi. Bỏ Ngũ Sắc Thạch ra thỉnh Lạc tiền bối ra tay hỗ trợ!
Lúc nam tử trung niên kia nói ra ba chữ Ngũ Sắc Thạch, nội tâm
liền đau lòng không thôi. Hai mắt hắn lóe lên, lập tức trong
lòng bàn tay phải của hắn liền xuất hiện một khối ngọc giản. Hắn chạm vào rồi lạc ấn thần niệm của hắn vào trong đó. Sau khi xong xuôi, ngọc giản liền hóa thành tám phần rồi tản ra
chạy thẳng đến các đại lục của tám Điện Hạ còn lại trừ Tô
Minh.
Cùng khoảng thời gian này, ở quê quán của Đạo
Không, đại lục phần lớn là biển trong chín mươi chín khối đại
lục này, Hứa Tuệ đang nhìn lên đại lục Thượng Giới thứ ba đang tỏa ra hào quang màu vàng ngập trời, sắc mặt lộ ra vẻ hưng
phấn. Nhìn nơi tỏa ra ánh sáng màu vàng kia, nàng có thể kết
luận cái này nhất định là do Tô Minh tạo thành.
Cho
dù không biết Tô Minh làm thế nào nhưng ánh sáng màu vàng này
xuất hiện đã xua tan tất cả mây mù. Từ nay về sau sẽ không có
ai nghi vấn về huyết mạch của hắn nữa.
Minh Ân Cửu
Lão với một số tộc nhân dòng chính của Đạo Không nhất mạch
và cả những tộc nhân khác nữa, theo tích tắc Tô Minh trở thành Điện Hạ, bọn họ đã gắn vận mệnh của mình lại với Tô Minh
nên giờ phút này, họ vô cùng kích động.
Ngoại giới
còn như thế thì càng không cần phải nói đến đại lục thứ ba.
Thiếu nữ gầy gò tên Mã Phi trợn mắt há hốc mồm, đầu óc
trống rỗng. Thân thể của nàng cũng biến thành màu vàng, đây
là do bị phủ lên.
Kể cả ba vị Tông lão kia, mặc dù
tu vi bọn hắn không tầm thường nhưng giờ phút này vẫn bị ba
viên huyết châu tỏa ra ánh sáng màu vàng trên đầu Tô Minh làm
cho chấn động.
Nhất là lão giả mặt đen, thần sắc
của hắn lại càng lộ ra vẻ không thể nào tin được, trong khoảng thời gian ngắn không thể nào chấp nhận được sự thật này. Hắn không thể ngờ tới huyết mạch của Đạo Không trước mắt này đã
hoàn mỹ tới trình độ không thể tưởng tượng được, gần như là
đã đạt tới trình độ hoàn toàn mới.
- Giờ Đạo mỗ có cần thiết phải giải thích với ngươi không?
Thần sắc Tô Minh bình tĩnh, cảm thụ huyết mạch toàn thân đang sôi trào rồi nhìn về phía lão giả mặt đen.
Sắc mặt lão giả mặt đen biến hóa, hít vào một hơi thật sâu, thần sắc chuyển thành vẻ phức tạp.
Tất cả nghi vấn, tất cả suy đoán, tất cả hoài nghi đều bị
phá hủy trong nháy mắt ánh sáng màu vàng này tản ra, toàn bộ
đều tan thành mây khói. Bất cứ kẻ nào dám hoài nghi Đạo Không
bị đoạt xá thì chẳng khác nào hoài nghi Đạo Thần Lão Tổ của Đạo Thần Chân Giới bọn hắn cũng bị người ta đoạt xá. Mà
người đã đoạt xá Đạo Thần Lão Tổ này phải có liên hệ huyết
mạch với Đạo Không trước mắt này, nếu không thì cũng không thể nào xảy ra cảnh tượng này được. Cho nên không ai dám nghi vấn,
cũng không có ai dám đi hoài nghi, thậm chí không ai có thể
hoài nghi được!
- Đạo mỗ nhớ Đạo Thần Tông ta có một tổ huấn.
Tô Minh nhàn nhạt nói, ánh mắt rơi vào người lão giả mặt đen.
- Bái kiến Đạo Không Điện Hạ!
Giờ phút này, thần sắc hai lão giả khác bên cạnh lão giả
mặt đen đều vô cùng phấn chấn. Bọn hắn đã xác định Tô Minh là
dòng chính của Đạo Thần Tông, càng là tương lai hi vọng của
Đạo Thần Tông bọn hắn. Giờ phút này, cho dù là tu vi cao thâm
đến mấy thì cũng phải dựa theo tổ huấn mà ôm quyền cúi đầu
về phía Tô Minh.
- Bái kiến... Đạo Không Điện Hạ!
Lão giả mặt đen chần chờ một chút rồi cúi đầu về phía Tô Minh.
Tô Minh nhắm hai mắt lại, mấy hơi thở sau liền mãnh liệt mở
ra. Bên ngoài thân thể hắn lập tức truyền đến âm thanh nổ vang.
Trong tích tắc, tam giác quang trận này đã sụp đổ, Tô Minh lạnh nhạt cất bước đi ra.