Biển lửa kéo dài, ngọn lửa màu đỏ từ trong vùng Thần Nguyên Tinh HảiThần Nguyên Tinh Hải không ngừng khuếch tán ra phía ngoài, rất nhanh đã tràn ngập khu vực rìa nội hoàn và khu vực giữa nội hoàn. Nhiệt độ cực cao bao trùm khắp tinh không, những nơi biển
lửa đi qua đều nổ vang ngập trời.
Quá trình này kéo
dài gần một tháng, biển lửa lan tràn ra bên ngoài Thần Nguyên
Tinh Hải. Nó bao trùm cả Thần Nguyên Tinh Hải khiến những tu sĩ
trên Hắc Mặc Tinh đều có thể thấy rõ ràng cảnh tượng thiêu
đốt tinh không kia.
Giờ phút này, Tô Minh cũng không ở
trong tinh không của Thần Nguyên Tinh Hải. Hắn đã thông qua lốc
xoáy truyền tống rồi bước vào nơi thần bí của Thần Nguyên Tinh
Hải, Thế Giới Nước Xoáy!
Không ai biết Thế Giới Nước
Xoáy này sẽ thông đến đâu. Dưới nơi này đen nhánh, tưởng như
không có điểm cuối, khiến nếu người ta dám mở mắt ra nhìn thì sẽ có cảm giác như không khống chế được bản thân, cảm giác một
khi rơi xuống thì sẽ bị bóng tối nuốt chửng.
Cho dù
là Tô Minh, cho dù đã nhiều lần nhìn vào chỗ bóng tối của
Thế Giới Nước Xoáy thì vẫn sinh ra cảm giác như vậy.
Chỗ đen nhánh kia không biết đã tồn tại bao nhiêu năm tháng, che giấu bao nhiêu bí mật, lại càng bao phủ những người muốn tìm
hiểu bóng tối này.
Đối lập với bóng tối vô tận phía
dưới chính là những con thú tựa như con sứa rực rỡ năm màu quanh
Tô Minh. Hắn trầm mặc. Trong thông đạo này có hai luồng xoáy
nước mờ mịt, thân thể của hắn không theo khống chế mà phi hành về phía trước.
Tô Minh biết phía ngoài biển lửa
ngập trời, Đệ Ngũ Hỏa Lò đã mở ra. Hắn có thể nhận được Đệ Ngũ
Thạch không, có thể đi tới Chân Giới Thứ Năm hay không, quan trọng nhất chính là hắn có thể tiến vào trong Đệ Ngũ Hỏa Lò hay không thôi.
Mặc dù dựa theo lời của Trần Phần lão tổ,
rất có khả năng Tô Minh là chủ nhân mới của Đệ Ngũ Hỏa Lò này
nhưng điều kiện tiên quyết chính là Tô Minh phải là con của hai
vợ chồng Tô Hiên Y.
Điểm này Tô Minh không muốn suy nghĩ tới.
Hắn nhìn lối đi hơi mờ bên cạnh. Trong tâm thần của hắn, giờ
phút này bốn người Huyền Thương vô cùng chấn động. Thậm chí
Huyền Thương còn đang chần chờ là có nên mạnh mẽ phá giải,
không để chí bảo dung hợp nữa hay không.
Nhưng ngay khi
hắn vừa xuất hiện ý nghĩ này, bước chân của Tô Minh bỗng nhiên
tiến về phía trước một bước, không phải đi vào thông đạo mà
là bước xuống dưới. Hắn trực tiếp đụng vào bức tường cản bên trên trở lối đi, hai tay giơ lên như nắm vào bức tường cản trở
rồi mạnh mẽ xé rách.
Âm thanh rầm rầm vang lên, bức
tường cản trở nhất thời bị vỡ ra. Sau đó Tô Minh bước một bước vào lối đi hơi mờ này.
- Nếu ngươi muốn giải trừ chí bảo dung hợp thì lúc nào cũng được.
Lấy kinh nghiệm của Tô Minh, há có thể không nhìn ra chí bảo
này vẫn tồn tại một tai họa ngầm lớn. Tai họa ngầm này được
nắm giữ trong tay Huyền Thương. Tuy người này không thể nào trở
thành chủ hồn để khống chế thân thể nhưng vẫn có thể phân
tách ra, khiến tất cả mọi người hiện thân ra ngoài.
Huyền Thương vốn tính toán như vậy. Sở dĩ hắn chần chờ là vì sợ sẽ chọc giận Tô Minh. Nhưng nếu hắn gặp phải chuyện có
nguy cơ sinh tử thì hắn đương nhiên sẽ làm. Nhưng hôm nay động
tác của Tô Minh quá nhanh, phá vỡ bức tường ngăn đi vào thông
đạo hơi mờ kia, bức tường ngăn đã dung hợp lại một lần nữa. Điều
này chẳng khác nào Tô Minh dẫn theo mọi người, bảo vệ và dẫn
dắt mọi người vào lối đi, hoàn toàn đưa thân vào trong Thế
Giới Nước Xoáy.
Nếu hắn giải trừ chí bảo vào giờ
phút này thì chờ đợi hắn sẽ là tình cảnh nguy hiểm và khổ
sở hơn nhiều. Huyền Thương thầm than một tiếng, cũng không nói
gì. Hắn biết Tô Minh không phải kẻ ngu dốt, sẽ không phí công
làm việc mà không nắm chắc nào, sẽ không hlao đầu vào chỗ chết.
Từ đầu đến cuối Hứa Tuệ đều im lặng. Cô sẽ ủng hộ tất cả
hành động của Tô Minh. Về phần hạc trụi lông thì giờ phút
này, sau khi bước vào Thế Giới Nước, vẻ mặt liền trở nên hoảng
hốt.
Tô Minh đi ra lối đi nước xoáy, lập tức mỉm
cười, bỗng nhiên phát ra một tiếng cười dài chấn động cả Thế
Giới Nước Xoáy. Trong tiếng huýt gió, những con vật có hình
dáng con sứa sặc sỡ năm màu kia nhất thời lui hết ra phía
ngoài. Cùng lúc đó, ở một nơi cách nơi này khá xa cũng có
một tiếng gào thét rầu rĩ truyền đến.
Tô Minh đứng
ở đó dẫn động khí tức Ách Thương. Khí tức này lập tức tản
vào trong thân thể do chí bảo biến thành khiến cho chiến lực của
thân thể này có thể bộc phát ra lại tăng lên. Đồng thời Tô Minh
gọi về hư ảnh của phân thân Ách Thương.
Hư ảnh phủ
xuống, một cây đại thụ vô cùng khổng lồ chợt lóe trong Thế
Giới Nước Xoáy này rồi biến mất, nhưng chiến lực của thân thể
mà Tô Minh khống chế này đã xấp xỉ đến gần Kiếp Dương đỉnh
phong.
Cùng lúc đó, lấy hư ảnh là đường, lấy hồn
làm vật dẫn nhanh chóng tạo thành lối đi, . Một khi tạo thành, phân thân Ách Thương của Tô Minh sẽ phủ xuống một lần nữa.
Đến lúc đó, hắn có thể chiến đấu với đại năng cấp Chưởng Cảnh!
Thời gian một hơi thở trôi qua, trong bóng tối xa xôi, tiếng gào thét không ngừng truyền đến. Có thể thông qua âm thanh mà phán
đoán con ngựa đen Oán Ngụy kia đang lấy tốc độ khó hình dung
để nhanh chóng đi tới.
Trong lúc mơ hồ, Tô Minh dường
như có thể thấy trong bóng tối đằng trước có sáu ngọn lửa nhỏ bùng lên. Đó là sáu con mắt của Oán Ngụy!
- Đến đây đi, ngươi... là của ta!
Thời gian trôi qua từng ngày từng ngày. Ngày thứ bốn sau khi
ngọn lửa màu đỏ của Đệ Ngũ Hỏa Lò phun trào ra, khu vực trong,
ngoài và ở giữa vòng quanh Thần Nguyên Tinh Hải đều hoàn toàn
bị dìm ngập.
Vô số sinh linh phát ra âm thanh thê lương
thảm thiết trong biển lửa, thân thể thành bụi bay. Vô số hành
tinh tu chân giãy giụa trong biển lửa. Tất cả thực vật trong đó đều bị diệt vong hết.
Còn có một khối đại lục trong biển lửa đang từ từ thu nhỏ này, xuất hiện kết tinh.
Cho dù là một số sinh linh bẩm sinh thích lửa thì đa số cũng
đều phát run với biển lửa đang lan tràn này, cũng không dám
đụng chạm nhiều mà chỉ có thể tránh né.
Biển lửa
vẫn còn lan tràn. Đến ngày thứ bảy, nó rốt cục đã khuếch
tán tới khu vực bên ngoài Thần Nguyên Tinh Hải, hoàn toàn bao
trùm khu vực Thần Nguyên Tinh Hải, lại khiến khu vực Thần Nguyên
Tinh Hải bị thiêu đốt thành hạo kiếp.
Đại lục là chỗ ở của Đệ Cửu Bộ giờ phút này trống trải, biển lửa quét ngang
khắp nơi. Cả vùng đất bị đốt cháy, ngọn núi bị hòa tan.
Người của Đệ Cửu Bộ đều trốn vào trong cái động rộng rãi dưới
đất, sợ hãi yên lặng chờ đợi biển lửa biến mất.
Đệ Cửu Mịch Sát là người ngồi gần lối đi tới mặt đất nhất.
Hắn cảm nhận được nhiệt độ mãnh liệt bên ngoài và những
tiếng nổ vang. Hắn lo lắng, cũng đang suy nghĩ xem người mở Đệ
Ngũ Hỏa Lò có liên quan đến Tô Minh không.
Minh Ân Cửu
Lão đã được miêu nữ cảnh báo, tất cả mọi người đều bước lên
chiến thuyền rồi dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi Thần Nguyên
Tinh Hải. Giờ phút này, chiến thuyền của bọn họ đang trôi lơ
lửng giữa Thần Nguyên Tinh Hải và Hắc Mặc Tinh giữa tinh không.
Cảnh tượng tinh hải nhìn từ phía xa khiến bọn họ rung động đến nỗi cả đời không quên được.
Thần sắc của bọn họ đều có vẻ âu lo, bởi vì Thiếu chủ của bọn họ vẫn còn ở trong Thần Nguyên Tinh Hải.
Tuy Minh Ân Cửu Lão nói có thể đối kháng được với ngọn lửa
này nhưng tìm một người ở trong thế giới mênh mông mờ mịt này
quả thật khó khăn như mò kim đáy bể.
Cho nên bọn họ chỉ có thể đợi.
Trong khi chờ đợi, bọn người Minh Ân Cửu Lão và những tu sĩ
trên chiến thuyền nhìn thấy một người làm bọn họ hai mắt co
rút, tâm thần chấn động.
Đó là một nam tử thân thể
cao lớn mặc trường bào tím. Hắn bình tĩnh đứng trong tinh không, nhìn về phía Thần Nguyên Tinh Hải xa xôi. Cả người hắn thoạt
nhìn rất bình thường nhưng phía sau hắn là một con hung thú
lớn mấy ngàn trượng đang nằm sấp.
Con thú này là một con rồng!
Toàn thân con rồng đỏ ngầu phát ra ngọn lửa nồng đậm. Nhiệt
độ của ngọn lửa này khiến tinh không bốn phía không ngừng vặn
vẹo, khiến người ta khó có thể thừa nhận được, thoạt nhìn
còn mạnh mẽ hơn cả ngọn lửa đỏ đang bao trùm Thần Nguyên Tinh
Hải kia.
Uy áp trên người con rồng này lại càng kinh
người. Đám người Minh Ân Cửu Lão chẳng qua mới nhìn từ phía xa mà tâm thần đã bị đè nén. Điều này chứng tỏ tu vi của con
rồng này đã vượt qua Vị Giới đại viên mãn, không phải Kiếp
Nguyệt Cảnh thì cũng là Kiếp Dương!
Cho dù là khoảng cách rất xa những đám người Minh Ân Cửu Lão vẫn có thể cảm
nhận được làn da đang nhanh chóng khô nứt, tu vi trong thân thể
bắt đầu rối loạn, cả người bắt đầu khô vàng. Hắn không thể
không lui chiến thuyền về phía sau rất xa.
Nhưng nam tử áo tím kia gần con Hỏa Long màu đỏ như thế mà vẻ mặt không
biến hóa chút nào. Mà con Hỏa Long màu đỏ kia lại vô cùng cung kính nam tử kia, thậm chí mơ hồ còn có tia sợ hãi.
- Tử Long chân nhân!!
Sắc mặt đám người Minh Ân Cửu Lão đại biến nhìn nhau, ai cũng
nhìn thấy tia rung động từ trong mắt đối phương.
- Hẳn là Tử Long chân nhân của Đệ Tứ Chân Giới. Đệ Tứ Chân Giới vô cùng
thần bí, cho dù là ta thì cũng không hiểu rõ nơi đó, chẳng qua là biết được thường thường, cứ cách một đoạn thời gian thì
người của ba Đại Chân Giới khác sẽ phái người đi vào Đệ Tứ Chân Giới đưa rất nhiều vật liệu.
- Tuy ta chưa từng thấy
Tử Long chân nhân bao giờ nhưng người này mặc áo tím ở Thần
Nguyên Tinh Hải, bên cạnh lại có Hỏa Long màu đỏ là tồn tại
cấp cao như vậy thì chắc chắn là tồn tại cấp Chưởng Duyên Sinh Diệt. Ngoại trừ thế lực trấn thủ Đệ Tứ Chân Giới là Tử Long
chân nhân ra thì không còn những người khác đâu.
- Đệ Ngũ Hỏa Lò sao... không ngờ Đệ Ngũ Hỏa Lò mở ra lại có thể thu hút Tử Long chân nhân!
Đám người Minh Ân Cửu Lão đang truyền âm lẫn nhau thì bỗng
nhiên biến đổi sắc mặt, cùng nhau nhìn về mảnh tinh không phía
sau.
Khi hắn quay lại phía tinh không phía sau thì liền có tiếng nổ vang kịch liệt cuồn cuộn truyền đến. Âm thanh này chấn động xa khiến người nghe được tâm thần chấn động mãnh
liệt.
Chấn động này mạnh đến nỗi ngay cả người có
tu vi như Minh Ân Cửu Lão cũng không thể nào khống chế được,
phải bộc phát ra toàn bộ tu vi cường đại nhất, dường như chỉ
có vậy thì mới có thể chống đỡ được.
Về phần
những tử sĩ và miêu nữ kia thì sắc mặt càng đại biến, vẻ
mặt tái nhợt. Mọi người lập tức khoanh chân ngồi xuống, miễn
cưỡng chống cự.
Tiếng nổ vang càng ngày càng gần.
Trong lúc mơ hồ, người ta có thể thấy được trong tinh không có
một con rết khổng lồ đang lấy tốc độ cực nhanh, hóa thành cầu vồng mà đến. Con rết này toàn thân màu đen tím, vẻ mặt dữ
tợn. Không nghi ngờ gì, âm thanh kia hoàn toàn là do con hung thú này gây ra.
Tốc độ của nó cực nhanh, chớp mắt
đã tới gần đây. Trận trận uy áp truyền ra bốn phía khiến con
Hỏa Long bên cạnh nam tử áo tím không ngừng phát ra tiếng gầm
nhẹ.
- Đã lâu không gặp ngươi, Tử Long. Xem ra lần này hai người chúng ta đều không thể bế quan rồi.
Âm thành khàn khàn như tiếng kim khí ma sát vang vọng bốn phía.