Tên ngang ngược thô khinh thường nói một câu: “Ha ha, tôi nhận cậu làm cha!”
Dương Tiêu cười rồi.
“Vậy tôi bắt buộc phải làm sáng tỏ với anh một chút.”
“Thứ nhất, tôi không phải cha dượng của Hinh Nhi, tôi là cha ruột của con bé.”
“Thứ hai, tôi sắp làm cha anh rồi.”
Nói xong, Dương Tiêu nắm tay Hinh Nhi đi về phía chiếc Maserati.
Tên ngang ngược nhìn thấy đường đối diện đã có một chiếc Maserati màu champagne đỗ từ bao giờ thì sững sờ.
Nhìn thấy Dương Tiêu đi về phía Maserati, hắn bỗng chốc há hốc miệng.
Một người làm thuê đi Maserati? Lừa ai vậy!
Không đúng, tên này không phải là muốn mượn cớ chuồn mất chứ?
“Đi, chúng ta đi theo!”
Tên ngang ngược vội vàng kéo tay con trai đi theo qua đường, các bạn nhỏ khác cũng vội vàng kéo theo hóng chuyện.
Vừa đi, tên ngang ngược còn mỉa mai nói: “Ôi, còn học đòi lái Maserati cơ, cậu nghĩ tôi không biết?”
“Cậu muốn qua đường rồi lặng lẽ chuồn đi đúng chứ? Chiêu này ông đây đã bỏ từ mười năm trước rồi.”
Dương Tiêu lắc đầu, hoàn toàn cạn lời với người này, sau đó lặng lẽ lấy chìa khóa Maserati từ trong túi áo ra.
Tên ngang ngược nhìn thấy động tác giả vờ lấy chìa khóa của đối phương thì châm biếm một câu: “Không cần giả vờ nữa, chiếc xe này có thể là của cậu sao?”
Kết quả giây tiếp theo, cạch một tiếng, cửa xe mở ra.
Hắn ta sững người luôn rồi.
“Oa!” Các bạn nhỏ khác nhìn thấy Maserati ngầu như vậy mở cửa ra, bỗng chốc đều vây quanh nhìn.
Ông tướng nhìn thấy hào quang bị cướp mất liền vội vàng nhíu mày kéo áo cha.
Tên ngang ngược cắn răng, miễn cưỡng cười nói: “Ha ha… chỉ là Maserati thôi mà.”
Nhìn kĩ lại mẫu xe, hắn lại càng cười tươi hơn.
“Với lại cũng là mẫu rẻ nhất, ông đây muốn mua cũng mua ngay được, xe cấp thấp mà thôi.”
Càng nói hắn lại càng hăng hái, còn cầm con nhện máy trên tay con trai mà cười đắc ý nói.
“Maserati có tính là gì, nhện đồ chơi tôi mua cho con còn phải hai mươi nghìn tệ không giảm giá!”
“Nó biết nghe hai mươi loại câu lệnh, làm các động tác phức tạp, còn có thể giúp chủ lấy khăn giấy cởi giày, đồ chơi của cậu làm được không?”
Nói xong, hắn đặt con nhện xuống đất, kích hoạt một mệnh lệnh, bỗng nhiên con nhện nhảy múa như thật.
Bỗng chỗ, không ít trẻ con mới tan học và cha mẹ đều vây quanh, lần lượt hiếu kỳ!
Dương Tiêu bình tĩnh lấy ra chú cún máy từ ghế sau ra đưa cho Hinh Nhi, cô bé cũng ngay lập tức đặt chú cún bên cạnh con nhện.
So sánh chỉ bề ngoài thôi thì con nhện đã thua xa chú cún.
Khi Hinh Nhi ra lệnh xong, động tác của chú cún rõ ràng là liên kết hơn con nhện nhiều, thậm chí chẳng kém gì cún thật!
“Oa!” Chốc lát nhìn thấy không ít bạn nhỏ sáng rực hai mắt, lũ lượt nhìn sang Hinh Nhi với ánh mắt ngưỡng mộ!
Dương Tiêu cười nhạt: “Nó biết nghe ba trăm loại mệnh lệnh, đừng nói lấy giấy cởi giày,
chó dẫn đường có thể làm gì nó cũng đều làm được.”
“Vậy phải gọi tôi một tiếng cha rồi nhỉ?”
Nghe thấy những lời này, nhìn con nhện của mình so với con cún bỗng biến thành thứ đồ phế phẩm, tên ngang ngược tái mặt, xấu hổ không thôi.
Cuối cùng tên ngang ngược vẫn không thể gọi nổi, nhanh chóng nhặt con nhện lên rồi dắt theo ông tướng đang chuẩn bị khóc chuồn khỏi đây.
Trên xe, Hinh Nhi vô cùng vui vẻ ôm lấy chú cún máy chơi đùa.
Dương Tiêu nhìn thấy không khỏi mà cười.
Thứ mà tên ngang ngược kia mua đúng thật là sản phẩm tiên tiến nhất trên thị trường rồi.
Chỉ đáng tiếc, thứ này của Hinh Nhi là quà mà Sở Kình Hồng tặng lúc trước.
Sở Kình Hồng nhờ quan hệ mà lấy được sản phẩm còn chưa được tung ra thị trường, tính năng hủy diệt toàn bộ các sản phẩm trên thị trường.