Cha Tổng Giám Đốc Quá Càn Rỡ

Chương 170: Chương 170




“Chủ nhân!”

Thụy Kỳ nhìn Sâm Lộ Á đen mặt, đã gần ba tiếng rồi vẫn chưa nói một câu nào, trong lòng thấp thỏm bất an.

Sâm Lộ Á khẽ cúi thấp đầu xuống, hai mắt rủ xuống, ngón tay có tiết tấu gõ lên mặt bàn.

“Cạch, cạch, cạch. . . . . .” Âm thanh đăc biệt vang lên trong yên tĩnh, làm cho đáy lòng người ta không khỏi dâng lên một luồng khí lạnh lẽo.

Dường như Sâm Lộ Á không nghe được tiếng của Thụy Kỳ, không ngẩng đầu lên, lại càng không lên tiếng.

Thụy Kỳ khẽ cau mày.

Từ khi nhận được tin tức nói lão gia đã thoát khỏi sự khống chế của chủ nhân đến bây giờ, Sâm Lộ Á cứ yên lặng như vậy, cũng không nói một câu nào. Hắn đang nghĩ cái gì?

Lão gia thoát khỏi sự khống chế của Sâm Lộ Á, như vậy dựa theo tính cách của lão già kia, nhất định sẽ liều đến một mất một còn với Sâm Lộ Á!

Chỉ là Sâm Lộ Á thật sự muốn lão Ốc Khắc chết sao?

Nếu như hắn muốn lão Ốc Khắc chết, ban đầu hắn sẽ trực tiếp bắn chết hắn rồi, mà không phải bắt giam cầm hắn lại!

Cho nên, đáy lòng của Sâm Lộ Á vẫn không hạ được nhẫn tâm như vậy, không phải sao? Dù sao vẫn là máu mủ tình thâm!

“Haizz . . . . .” Một tiếng thở dài như có như không từ trong miệng Thụy Kỳ phun ra.

“Cậu ở đây than thở cái gì?” Tiếng của Sâm Lộ Á theo sát tiếng than thở của Thụy Kỳ vang lên.

“Tôi, tôi. . . . . . Chủ nhân!” Thụy Kỳ cúi đầu, “Không có!”

Sâm Lộ Á ngẩng đầu lên, trong mắt thoáng qua một tia tăm tối.

“Lão già ra ngoài ra sao?”

“Chỗ đó xảy ra vụ nổ mạnh, nổ chết người của chúng ta, tổng cộng bảy mươi tám người.” Giọng Thụy Kỳ không chút dao động, “Còn có. . . . . .”

“Còn có cái gì?” Tiếng Sâm Lộ Á vang lên bên tai Thụy Kỳ.

“Chủ nhân, không chỉ là lão gia. . . . . .” Thụy Kỳ ngừng một chút, “Còn có mấy nhóm người phần tử khủng bố. Bọn họ cũng đã chạy thoát.”

Có thể chạy trốn gần như cũng chạy trốn hết rồi!

Sắc mặt của Sâm Lộ Á tối đen, khó coi đến độ không biết nên dùng từ gì để hình dung.

Nắm chặt quả đấm, trên mu bàn tay của Sâm Lộ Á nổi gân xanh, dùng sức đập, trên bàn nhất thời có mấy vết nứt.

“Đáng chết. . . . . .” Sâm Lộ Á cắn răng nghiến lợi, “Là ai?”

“Người dưới tay Liệp Ưng.” Thụy Kỳ cúi đầu, trong mắt lóe lên một tia sáng.

“Liệp Ưng, Liệp Ưng, lại là Liệp Ưng!” Sâm Lộ Á trừng lớn mắt.

“Được, Liệp Ưng. Thù mới hận cũ của chúng ta lại thêm một khoản!”

Ánh mắt của Sâm Lộ Á đã hiện lên một tia sắc bén.

“Chủ nhân, chúng ta phải về Mỹ sao?” Thụy Kỳ hỏi.

“Trở về. . . . . .” Giọng điệu sâu kín từ trong miệng Sâm Lộ Á nhẹ nhàng phát ra.

“Nhưng, trước khi về nước Mỹ, tôi còn muốn làm một chuyện!”

Mộ (Hàn Mộ) cũng ở đây Milan!

Đi theo Ninh Doãn Ngân tới hưởng tuần trăng mật!

“Hừ. . . . . .” Một tiếng lạnh lẽo phát ra từ trong cổ họng của Sâm Lộ Á.

Hưởng tuần trăng mật?

Ban đầu hắn gấp gáp đến Ý, mục đích đúng là muốn giúp anh trai kết nghĩa La Tư Lộ Dịch báo thù.

Hắn không đi thành phố A, cho nên Mộ và Ninh Doãn Ngân thuận lợi kết hôn.

Nhưng hắn vẫn có phái người đi, muốn phá rối hôn lễ thế kỷ của bọn họ, để cho bọn họ tạm thời kết hôn không thành trước.

Chỉ là hắn không nghĩ đến, Ninh Doãn Ngân lại xử trí được tốt như vậy.

Hắn chẳng những không quấy rối hôn lễ của bọn họ thành công, còn hao binh tổn tướng!

Bên thành phố A không thành, hắn vạn lần không ngờ tới bên Milan này lại thất bại.

Vốn đã bắt được nữ sát thủ xếp hạng đệ nhất quốc tế Tiểu Thất, muốn dùng cô ta để uy hiếp nhóm người của tổ chức đệ nhất.

Nhưng, Tiểu Thất lại được cứu đi, d vẫn trốn thoát khỏi dưới con mắt của hắn.

Liệp Ưng, hết lần này tới lần khác cậu khiêu chiến sự kiên nhẫn của tôi, một lần lại một lần!

“Điều tra ra bây giờ tiểu thư đang ở chỗ nào chưa?” Giọng Sâm Lộ Á lạnh lùng.

Mộ, làm sao em có thể tổn thương tôi như vậy?

Trái tim này được em cứu sống, em lại muốn tự mình bóp chết nó sao?

Mộ, em có nhìn thấy nó đang chảy máu không? Em có cảm thấy được tôi đau đớn thế nào không?

Mặc dù to không gặp em trước, nhưng mà Sâm Lộ Á tôi nhất định phải khống chế em ở bên cạnh tôi!

Mộ, bé gái Ninh Khuynh Thược đó tôi còn có thể chịu nhịn.

Có điều, em biết không?

Không, chuyện này nhất định em cũng không biết!

Phụ nữ mang thai mười tháng!

Chỉ là thân thể Hàn Mộ suy yếu, ở thời điểm tám tháng đã sinh non, sinh ra một đôi long phượng thai, một nam một nữ.

Bé gái chính là Ninh Khuynh Thược hiện tại, d,0dylq.d ở lại bên cạnh Hàn Mộ.

Mà bé trai, sinh ra bỗng nhiên biến mất, tất cả người biết chuyện này gần như cũng đều biến mất.

Cho nên, đứa bé trai này là ai, ở nơi nào, không có ai biết!

Nhưng mà, hắn không nghĩ tới, cũng không dám nghĩ.

Hóa ra, đứa bé trai đó chính là Liệp Ưng!

Nếu không phải cái nhìn ngày đó trên máy bay trực thăng, hắn còn không biết hóa ra Hàn Mộ sinh ra một đôi lpng phượng thai.

Liệp Ưng à Liệp Ưng!

Hóa ra, cậu là một đứa bé trai! (ý người đứng đầu tổ chức đệ nhất lại chỉ là một đứa bé trai)

“Ở khách sạn Sakai!” Thụy Kỳ trả lời.

“Được!” Khóe miệng Sâm Lộ Á cong lên nụ cười mỉm, “Nếu phải về Mỹ, tôi đương nhiên phải dẫn Mộ cùng tôi đi. Con mèo nghịch ngợm này tại sao có thể ngang bướng như vậy?”

Mộ ơi là mộ, đời này của em cũng chỉ có thể ở cùng một chỗ với tôi.

Be gái Ninh Khuynh Thược đó hắn có thể bỏ qua!

Nhưng Ninh thiếu Ninh Doãn Ngân, còn có Liệp Ưng, hắn nhất định sẽ không bỏ qua!

Hắn nhất định sẽ diệt bọn hắn, diệt những kẻ muốn tranh cướp người với hắn!

“Chuẩn bị một chút.” Sâm Lộ Á hơi nhướng mày lên, “Con mèo hoang nhỏ này, tôi nhất định muốn tự tay bắt cô trở lại, giam cầm ở bên người!”

Lần này, Mộ em cũng không thể thoát khỏi bên cạnh tôi nữa rồi.

Tôi cho phép em rời khỏi tôi lần thứ nhất. Như vậy, tôi sẽ không cho phép em rời khỏi tôi lần thứ hai!

Đời đời kiếp kiếp, Sâm Lộ Á tôi phải giữ em ở bên cạnh tôi. . . . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.