Chân Lộ

Chương 239: Chương 239: Thế, Đạo, Thế Đạo




“Hừm… hỏi ta như vậy là đang muốn xem thử kể từ khi ta gia nhập tổ chức đến lúc trở thành Thánh cảnh là bao nhiêu năm, từ đó hòng xác định được môi trường tổ chức liệu có thể khiến ngươi trở thành thiên tử, những người đột phá được Thánh cảnh trước 300 tuổi hay không”.

Phán đoán trong lòng là vậy, Giao Tần nhẹ cười nói.

- Lão phu từ nhỏ thiên phú chỉ có 86 sợi xích, được người định là dù có khổ nhọc hết sức cũng chỉ có thể đột phá được Thánh cảnh ở tuổi xế chiều, hơn 1 nghìn tuổi. Nhưng kể từ khi lão phu gia nhập tổ chức vào lúc 20 tuổi cho đến nay đã 1533 tuổi, ta đã là Thánh cảnh viên mãn, đang ở gần ngay sát cạnh ranh giới Phá Giới cảnh, tùy thời là có thể đột phá.

Đối với một người có hiểu biết, từ Thánh cảnh đến Thánh cảnh viên mãn chỉ chừng 10 cấp độ nhưng để tăng lên được một cấp độ là cả một vấn đề có liên quan đến nhiều yếu tố, trong đó có thời gian.

Thông thường để có thể từ Thánh cảnh chưa phân tầng đạt đến tầng 1, tu luyện giả có thiên phú 86 sợi xích như Giao Tần phải mất ít nhất 80 năm thời gian nếu được cung cấp điều kiện phát triển tốt. Từ tầng 1 lên tầng 2 lại phải mất gần 130 năm. Từ tầng 2 đến tầng 3…

Do vậy cũng có thể nói, với thiên phú 86 sợi xích, 1533 tuổi đã có thể trở thành Thánh cảnh viên mãn thì đó là kỳ tích. Giao Tần chính là đang khẳng định với Vô Thường rằng, đến với Kim Vương Điện, thời gian ngươi có thể trở thành một nhân vật phong vân sẽ được rút ngắn nhất, cực kỳ ngắn nhất.

Khẽ dừng lại cười để Vô Thường suy ngẫm ẩn ý trong lời nói vài giây. Giao Tần lại nói tiếp, hoàn thiện đáp án cho câu hỏi của Vô Thường.

- Trong tổ chức thì có chia ra làm bảy chức vị, ba chức vị đầu thực ra là đồ vứt bỏ, để cho có, bốn chức vị sau mới là quan trọng và có địa vị. Lão phu sau hơn 700 năm phục vụ cho tổ chức, may mắn trở thành một trong rất ít người nắm giữ chức vị thứ tư.

Lão nhìn Vô Thường, nhấn mạnh nói thêm, ra vẻ như tạo động lực cho hắn.

- Nếu ngươi tham gia tổ chức, với thiên phú của ngươi cộng thêm lời thề trung thành với tổ chức, lão phu tin rằng ngươi rất nhanh sẽ được nằm giữ chức vị rất cao, thậm chí còn được chọn làm người thứa kế của những vị đại nhân trong tổ chức.

Đối điện lão, Vô Thường im lặng lắng nghe, có lúc cũng khẽ nhắm mắt lại tựa như đang suy nghĩ, cân nhắc quyết định.

Không lâu sau, hắn lại hỏi.

- Hỏi tiền bối, vậy Kim Vương Điện hoạt động là như thế nào. Ta vào đó sẽ phải làm những gì? Phải chăng là tương tự như khi ở trong Tông môn?

- Không, sẽ không hề giống Tông môn chỉ toàn những tiểu bối rác rưởi.

Hắn vừa dứt lời, Giao Tần đã lập tức phải biện, sau đó từ từ giới thiệu đôi nét đại khái về Kim Vương Điện cho hắn biết.

- Kiêm Vương Điện là một nơi đào tạo thiên tài, những con người có thiên phú từ 80 sợi xích trở lên. Mục đích chính yếu đại khái cũng giống Tông môn, đó là tìm người kế thừa, duy trì Kim Vương Điện tồn tại vĩnh cửu về sau.

- Tuy nhiên khác với Tông môn nhỏ bé, thiên tài trong Kim Vương Điện có nhiều địa vị, có nhiều tài nguyên, có nhiều bí cảnh, nơi rèn luyện, cũng như đa dạng các loại hình thức tranh giành, đấu đá với nhau hơn. Và điểm khác biệt độc đáo khiến Kim Vương Điện không giống với Tông môn đó là việc tranh đấu giữa thiên tài với thiên tài sẽ được loại bỏ chênh lệch về tu vi. Nếu muốn biết cụ thể hơn nữa thì lại chờ ngươi tiến vào Kim Vương Điện sẽ rõ. Nơi đây ta chỉ có thể nói với người rằng, thiên tài tại Kim Vương Điện sinh sống bằng tài năng, không phải bằng tu vi, ở Tông môn ngươi có tu vi, ngươi hóng hách, còn ở Kim Vương Điện, ngươi ngốc, ngươi là rác rưởi.

Khẽ đưa tay gõ bàn vài lần, Vô Thường nhoẽn miệng cười.

- Rất thú vị.

- Vậy hẳn là Kim Vương Điện chắc cũng không phải thế lực độc tôn đâu nhỉ?

- Điều đó là tất nhiên, ngoài Kim Vương Điện thì trên Hải Hoảng tinh cầu còn có năm thế lực mạnh mẽ khác có thể sánh bằng bao gồm Thiên Thư Viện, Nguyệt Hoa Cung, Kiếm Thiên Điện, Khánh Gia Sơn Trang và Âm Dương Giáo Phái. Năm thế lực này cùng Kim Vương Điện chính là sáu thế lực nắm quyền trên toàn tinh cầu.

Giao Tần cũng không có gì để giấu về sự tồn tại của năm thế lực khác nên nói thẳng.

Vô Thường gậ gù lại hỏi.

- Muốn gia nhập hẳn là cũng phải làm một bài kiểm tra đúng không?

- Đúng thế, gia nhập bất kỳ một thế lực nào dù nhỏ hay lớn cũng vậy thôi, tất cả đều phải có bài kiểm tra năng lực mới biết được họ có đủ tiềm năng để tham gia tổ chức hay không.

- Vậy được rồi, ta sẽ gia nhập Kim Vương Điện.

Thông tin về Kim Vương Điện cũng đã nắm bắt được sơ sơ, Vô Thường cũng không còn lý do gì để trì hoãn nữa, hắn lập tức gật đầu đồng ý gia nhập.

Giao lão có vui mừng trên nét mặt nói.

- Ngươi đã đồng ý vậy thì trước cứ nghỉ ngơi đi, khu này của lão phu rất rộng, còn hơn mười căn phòng trống, ngươi chọn đại một phòng mà nghỉ ngơi là được, nghỉ ngơi tại phòng này cũng không vấn đề gì vì dù sao thì lão phu cũng không ở, ba ngày sau chúng ta sẽ quay về Kim Vương Điện làm thủ tục. Giờ ta ra ngoài tìm người nhà của ngươi.

Nói thì nói như vậy nhưng thật ra thì lão ngoài tìm về hai ông cháu Nhược Gia Thủy thì còn phải xóa dấu tích về Vô Thường giống như đã từng xóa dấu tích của Nhược Gia Thủy tại Lung Linh Tháp.

Không làm vậy, để những lão già thuộc những đại nhân vật khác trong Kim Vương Điện xem được quá trình đột phá của hai người từ Lưu Quang Tinh Thạch thì một cuộc trành giành thiên tài chắc chắn sẽ xảy ra, đem lại phiền phức rất lớn cho lão. Với lại nếu dựa theo địa vị của chúa thượng lão hiện thời, khi tranh giành diễn ra sẽ có khả năng rất cao lão bị buộc phải buông tay, dâng người cho kẻ khác. Nên lão và lão Đồng không ngu, phải xóa dấu vết trước khi mọi chuyện quá trễ.

- Khoan đã, tiền bối sao lại vội đi như thế.

Giao Tần chỉ vừa quay người, Vô Thường lập tức lên tiếng ngăn lại.

Chuyện của lão, lão nói xong rồi, còn chuyện của hắn, hắn chưa nói xong nên tất nhiên sẽ không để lão rời đi nhanh như vậy.

- Hử, ngươi còn gì để hỏi sao?

Giao Tần có chút kinh ngạc hỏi.

Vô Thường gật đầu.

- Không sai.

Tiếp đó hắn liền cười tà, chân bắt chéo, hay tay đan vào nhau tại trên bàn tạo nên một tư thế hết sức âm hiểm ở thời đại của Thiên Họa, nói.

- Không biết Giao tiền bối có người thân, dòng tộc gì không nhỉ?

Giao Tần lần đầu tiên nhíu mày nặng nhìn Vô Thường, chừng và giây sau khi nghĩ rằng hắn dù có biết cũng chẳng thể làm gì, không lẽ tự dưng nổi khùng lên đòi giết hết người nhà của lão, cho nên lão nhẹ nói.

- Đã là người tham gia tổ chức lớn, ai lại không có gia đình, người thân cần bảo vệ? Lão phu có chứ.

Tất cả tu luyện giả gia nhập một tổ chức nào đó thì ngoài việc họ có thể đề thăng tốc độ tăng trưởng tu vi, rút thời gian đột phá thì còn một nguyên nhân chính yếu khác, là căn nguyên cơ bản nhất mà họ phải gia nhập tổ chức, hạ mình chịu sự điều khống của người khác, đó là giúp cho gia đình họ có được một chỗ dựa vững chắc để nếu họ có kết thù với ai, kẻ đó còn nể mặt tổ chức mà không đối phó với gia đình họ.

Giao Tần cũng là người như vậy, với số tuổi 1533, dòng chính (dòng ruột) của lão có lẽ không nhiều nhưng của anh, chị, em, cô, bác, chú, dì lão hẳn cũng là những con số tính bằng nghìn. Họ hiện tại cũng đang nhờ dựa hơi Kim Vương Điện mà phát triển ngày càng mạnh hơn so với trước.

Vô Thường vẫn giữ nụ cười gian nói.

- Vậy…

Bỗng chốc hắn lập tức biến đổi sắc mặt thành nghiêm túc nói.

- Giao tiền bối có muốn làm một cuộc giao dịch không?

Nghe vậy, Giao Tần nhìn hắn một lúc lâu, sau đó lão nghiêm mặt hỏi.

- Giao dịch? Ta e rằng ngươi, không có thứ đáng giá để có thể giao dịch được với ta.

Chỉ là một Linh Nhân cảnh mà ngay cả trên tay cũng không hề có giới nhẫn, Vô Thường liệu có thứ gì đáng giá để lão giao dịch? Nếu không phải Vô Thường có một sự đặc biệt khác người cùng thiên phú kinh khủng, có lẽ lão đã quay đít rời đi, mặc kệ Vô Thường nói gì thì nói.

Vô Thường khẽ cười nhạt một tiếng biểu thị “không có gì? Lão ngu à?”, hắn lạnh giọng nói.

- Ngươi có thể sống được bao lâu nữa, 500 năm? Khi ngươi chết thì quan hệ của ngươi với Kim Vương Điện sẽ chấm dứt, đến lúc đó thì ngươi cũng có thể hình dung được viễn cảnh của người thân ngươi rồi. Ngươi nghĩ trong suốt khoảng thời gian có ngươi che chở, khi ngươi là thành viên Kim Vương Điện thì gia tộc ngươi đã đắc tội bao nhiêu người? Chính ngươi cũng đã gây thù bao nhiêu người?

- Những kẻ thù đó sẽ không trả thù gia tộc ngươi sao?

Nói từng lời sắc bén, Vô Thường khiến Giao Tần tái sắc mặt vì nó rất đúng. Khi lão chết nếu không có con cháu nào trong tộc nắm giữ được chức vị cao trong các tổ chức lớn, tình thế Giao gia là cực kỳ hung hiểm.

Và càng khiến Giao Tần tái sắc hơn, tái sắc đến kinh hãi khi Vô Thường đứng lên, khung cảnh xung quanh lão và hắn đều bỗng dưng biến đổi.

Căn phòng biến thành một nơi âm u không rõ cùng những ngọn đuốc lửa màu xanh lục rực cháy được dựng thành hai hàng thẳng nối về nơi xa trước mặt lão, trông vô cùng nguy nga, uy thế.

Nơi lão đứng từ sàn gỗ hóa thành một sàn gạch sang trọng như đang ở trong một tòa cung điện lộng lẫy nào đó nhưng nó lại không sáng sủa mà là một bầu không khí tối tăm, quỷ dị, âm trầm và đáng sợ.

Còn Vô Thường, nơi hắn ngồi ngay trước mắt lão kia bây giờ lại bỗng trở nên xa xăm, mờ mịt. Tại nơi phía cuối của góc tối đó, ngay cuối con đường của hai hàng đuốc lửa, một nam tử không rõ khuôn mặt, nét mũi nhưng có mặc trên người một bộ đồ quái dị hệt như tiểu tử Vô Thường đã mặc chỉ vài giây trước bỗng nhiên đừng lên, dùng một đôi mắt khó có thể nhìn trực diện và nhớ được nó trông như thế nào quét về phía người lão.

Một giọng nói không hề có ý vị gì khác ngoài sự vang vọng, bay bỗng, in dấu mãi trong đầu lão vang lên.

- Giao dịch với ta, đảm bảo người nhà ngươi phồn thịnh vạn năm.

- Giao dịch với ta, đảm bảo người nhà ngươi phồn thịnh vạn năm…

- Giao dịch với ta, đảm bảo người nhà ngươi phồn thịnh vạn năm…

- …

Thế Đạo, từ lâu đã luôn là câu hỏi không có đáp án của Vô Thường, nhưng đó chỉ là khi hắn còn chưa thức tỉnh. Còn bây giờ, Thế Đạo đối với hắn bất quá chỉ là hai từ quá đỗi đơn giản và dễ hiểu.

Thế, thế trận, thế lực, tư thế, thế đứng, khí thế,… thậm chí là câu hỏi “như thế nào?”. Tất cả những điều đí đều ám chỉ duy nhất một hành động, đó là “dựa vào”.

Thế trận là dựa vào nhau để đưa địch vào vòng vây hãm, giết chết địch.

Thế lực là dựa vào nhau, bảo bọc nhau để sinh tồn.

Tư thế là dựa vào những vật thể xung quanh như đất, như ghế, như giường, như không khí để tạo hình.

Thế đứng là dựa vào mục đích, mục tiêu, điều muốn đạt được mà tạo dáng.

Khí thế là dựa vào sự áp đảo, sự chênh lệch sức mạnh tu vi để áp chế những con kiến không nghe lời.

Ba từ “như thế nào” xuất phát ra là dựa vào câu hỏi, câu nói trước đó, mục tiêu, ý nghĩa, cấp độ,… để đưa ra.

Nói tóm lại, Thế là dựa, dựa vào. Và tất cả mọi thứ tồn tại trên đời đều gắn liền với “thế”. Từ cục đá có thế đứng trong đất cho đến thời gian chảy nhanh hay chậm phải dựa vào không gian, không gian tồn tại hay không tồn tại lại phải dựa vào Thiên Địa, Thiên Địa ra sao cũng đều dựa vào thứ bên trên điều tiết.

Thứ không có “thế”, chỉ có thể là những thứ không tồn tại.

Còn Đạo, đạo không đơn giản chỉ là con đường, mà nó còn là niềm tin, sự nhất quán, sự bá đạo trong tín niệm, sự kỳ vọng và sự tin tưởng tuyệt đối của tu luyện giả đối với con đường của chính mình.

Đạo không phải là thứ phi lý.

Đạo không phải là sự ảo tưởng.

Đạo không phải là thứ mờ ảo.

Đạo không phải là thứ người không cần nỗ lực, cố gắng vẫn đạt được.

Mà đạo là thực tế, là chân lý, là những thứ chân thật và là sự nỗ lực không ngừng nghỉ của một cá thể biết kiên trì bền bỉ.

“Ta sẽ trở thành tỷ phú không phải là đạo của những kẻ chỉ biết chờ thời mà không biết cố gắng làm mọi thứ để đạt được cái thời ấy sớm hơn, dù có lẽ nó sẽ thất bại”.

Đạo luôn là thứ đứng sau Thế, không bằng Thế, nhưng Đạo lại là thứ quan trọng hơn Thế và luôn có mặt ở mọi đại Đạo.

Thế và Đạo gộp lại thành Thế Đạo, giảng nghĩa dễ hiểu của Thế Đạo ra chính là “con đường của những kẻ biết lợi dụng mọi thứ đang hiện hữu chân thật xung quanh họ”. Và từ khi thức tỉnh, Vô Thường hiểu điều này.

Lợi dụng Đạo Quả là thứ cho phép hắn dùng được Thế Đạo, lợi dụng sức mạnh, lợi dụng năng lượng tự nhiên, lợi dụng ý chí, lợi dụng sự tự tin, bá đạo của bản thân. Lợi dụng tình thế thực tế có thể xảy ra của Giao Tần, lợi dụng điều lão lo lắng nhất từ sâu trong tâm, lợi dụng suy nghĩ hắn là cường giả chuyển sinh trong đầu lão. Vô Thường dùng Thế Đạo, đưa lão vào huyễn cảnh chỉ có hai người.

Với huyễn cảnh ảo mộng này, mục đích chính yếu của hắn cũng không phải đem hù người hay giết người mặc dù có thể thực hiện, thậm chí là thực chất chúng khi hắn đủ mạnh. Hắn làm chỉ là muốn khiến Giao Tần cảm nhận được một phần nào đó sức mạnh của hắn, từ đó lão sẽ tin tưởng đề nghị của hắn hơn, tăng cao tỷ lệ thành công của cuộc giao dịch.

Lựa chọn Giao Tần để làm ra hành động có thể xem là gan góc này cũng không phải Vô Thường điên và ảo tưởng sức mạnh. Hắn làm vậy là vì hắn biết rõ, người già sẽ có thiên hướng suy nghĩ đến con cháu, gia đình của họ, Giao Tần đơn nhiên cũng không ngoại lệ. Do vậy, hắn dùng đề nghị với lão sẽ tốt hơn dùng với những người còn trai trẻ, khỏe mạnh nam tử, trung niên vẫn còn khát khao địa vị. Đây chính là đạo hắn làm. Thực tế, chân lý, chân thật và đầy nỗ lực tính toán của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.