Hồi tưởng lại những chuyện trước đây, Vu Nguyệt lẻn vào cổ vu tộc, tìm kiếm truyền nhân Chiến thần, lúc đó còn biến thành vu sĩ nói chuyện nhiều với Cổ Thần, nhưng lúc đó Cổ Thần nhận ra Vu Nguyệt, Vu Nguyệt lại không nhận ra hắn, hiện tại nghĩ đến, khiến Vu Nguyệt có chút cảm giác đỏ tận mang tai.
Cổ Thần nói:
- Trước kia, thời điểm ta tiến vào Chiến Thần Sơn, nàng còn đang trong cổ vu tộc, cùng nói chuyện với ta, sau đó vì sao không thấy nàng đâu?
Bị Cổ Thần nhắc tới chuyện xưa, Vu Nguyệt càng thêm xấu hổ, sắc mặt càng hồng, nói:
- Sau đó thiếp thấy Tàng Thiên Cơ cũng tiến vào trong Chiến Thần Sơn, vì vậy thiếp nghĩ chàng có thể cũng lẻn vào, sau lại thấy chàng từ trong Chiến Thần Sơn đi ra, thiếp chỉ liếc mắt nhìn từ xa, thấy quả nhiên càng thu được truyền thừa Chiến thần, liền trở về Thần Vu Tông, Vu Thần biết chàng đã thu được truyền thừa Chiến Thần, không tiếp tục đối phó với chàng nữa, lâm vào ngủ say!
Cổ Thần kinh ngạc nói:
- Lúc đó vì sao nàng không truyền tin tức ta có Chiến Thần Lệnh rải khắp thiên hạ, để ta trở thành cái đích mọi người nhắm tới?
Vu Nguyệt cười cười, không nói gì.
Tâm tinh Cổ Thần khẽ động, nói:
- Là nàng?
Vu Nguyệt gật đầu, nói:
- Một khi Vu Thần rơi vào ngủ say, nếu như thiếp không triệu hoán, khẳ năng trăm năm cũng không tỉnh lại một lần, hắn muốn thiếp rải tin tức Chiến Thần Lệnh khắp thiên hạ, lúc đó thiếp không nghe theo, chờ trăm năm sau hắn tỉnh lại, tin tức chàng mang theo Chiến Thần Lệnh đã bại lộ rồi, Vu Thần vẫn tưởng là do thiếp làm.
Đang khi nói chuyện, Cổ Thần và Vu Nguyệt liền hạ xuống Chiến Thần Điện.
Khí tức cường đại của Cổ Thần tản ra, chốc lát sau Chúc Hỏa Dung liền chạy tới nghênh đón, cung kính nói:
- Sư tôn giá lâm Chiến Thần Điện, có gì phải làm sao?
Chúc Hỏa Dung bước vào Độ Hư bí cảnh, trở thành Chiến thần cổ vu tộc, đã hơn hai trăm năm trôi qua, dưới sự hiệp sợ của Dương Châu đại vu và Kim Mãng đại vu, toàn bộ cổ vu tộc đã nằm trong lòng bàn tay Chúc Hỏa Dung.
Cổ Thần nói:
- Ta có chuyện quan trọng, muốn tiến vào Chiến Thần Sơn một chuyến.
- Sư tôn, mời!
Chúc Hỏa Dung liếc mắt nhìn Vu Nguyệt ngay bên cạnh, không hỏi nhiều, lui sang một bên.
Cổ Thần nói:
- Chúng ta đi!
Rất nhanh, Cổ Thần mang theo Vu Nguyệt vượt qua Chiến Thần Điện, đi tới trước Chiến Thần Sơn.
Hiện tại không phải thời gian Chiến Thần Sơn mở ra, toàn bộ Chiến Thần Sơn đều thiêu đốt pháp tắc chi hỏa hừng hực.
Đây là pháp tắc chi hỏa cực kỳ bản nguyên, coi như là chư tử đại tiên hợp đạo thành công cũng phải sợ hãi, không dám xâm nhập vào quá sâu.
Nhưng Cổ Thần có hỏa chi bản nguyên, ngay cả Hỏa Chi Đại Trận cũng đã cảm ngộ hoàn toàn, luyện vào Phá Thiên Chỉ, pháp tắc chi hỏa trong Chiến Thần Sơn đối với hắn đã không tạo thành bất cứ ảnh hưởng nào, cho dù không phải thời điểm mở ra, Cổ Thần vẫn có thể tiến vào như thường.
Cổ Thần vung tay lên, một vòng quang tráo tiên lực lập tức sản sinh, đây là quang tráo màu đỏ do bản nguyên chi hỏa hình thành, thân thể Cổ Thần và Vu Nguyệt đều được bao phủ trong vòng quang tráo, tiến vào trong Chiến Thần Sơn.
Bước chân rất nhanh, chốc lát sau Cổ Thần đã đi tới khỗ khắc Thuần Dương Bí Điển.
Lần trước tại Chiến Thần Sơn Cổ Thần thu được Chiến Thần Tinh Kinh, vì vậy đối với Thuần Dương Bí Điển không quá mức lưu ý, nhưng trong lòng cũng có ký ức không cạn, một lần nữa quan sát, có cảm ngộ khác biệt đột nhiên dâng lên trong lòng.
Cổ Thần nói:
- Đây là bí điển vô thượng của Dương vu bộ lạc, Thuần Dương Bí Điển, một trong hai bản bí điển vô thượng năm xưa Vu Thần thu được, Nguyệt Nhi, tinh tế thể hội Thuần Dương Bí Điển, ghi nhớ trong lòng, chúng ta sẽ dừng lại ở đây trong thời gian một năm, một năm sau ta sẽ dẫn nàng tới quan sát Thuần Âm Bí Điển của bộ lạc Âm vu, Vu Thần có thể từ hai bộ bí điển vô thượng này lĩnh ngộ được đại đạo vô thượng, có thể thấy được hai loại bí điển hợp nhất chắc chắn có chỗ bất phàm.
- Uhm!
Vu Nguyệt gật đầu.
Hai người đều có tu vi cao thâm, sớm đạt tới cảnh giới ích cốc, ngồi trước vách đá dựng đứng có khắc Thuần Âm Bí Điển, chậm rãi tìm hiểu, rất nhanh thời gian một năm trôi đi.
Cổ Thần có thuần dương chi thể, luyện thành Thuần Dương Bí Điển rất dễ dàng, nhưng Thuần Dương Bí Điển chỉ là bí điển giúp tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh đột phá Độ Hư cảnh, đối với việc Cổ Thần đề cao thực lực không có tác dụng gì lớn, nhưng tu luyện Thuần Dương Bí Điển tới cảnh giới chí cao, Cổ Thần cũng có thể dễ dàng lĩnh ngộ được tất cả ảo diệu, huyền cơ của Thuần Dương Bí Điển, so với Vu Thần lĩnh ngộ Thuần Dương Bí Điển còn cao thâm hơn rất nhiều.
Thời gian một năm ngắn ngủi, Vu Nguyệt muốn tu luyện Thuần Dương Bí Điển thành công là chuyện không có khả năng, Vu Nguyệt không phải thuần dương chi thể, cũng không thể tu luyện Thuần Dương Bí Điển tới cảnh giới cao nhất, nàng đã có tu vi Độ Hư cảnh, ngộ tính kích phát trên diện rộng, phải qua thời gian một năm, lĩnh ngộ đối với Thuần Dương Bí Điển cũng đã tới cảnh giới nhất định.
Đương nhiên, so sánh với Cổ Thần lĩnh ngộ, chút ít lĩnh ngộ của Vu Nguyệt có thể nói hoàn toàn là con số không.
Đối với chuyện Cổ Thần muốn nàng lĩnh ngộ Thuần Dương Bí Điển, đồng thời chỉ trong thời gian một năm, đưa ra một yêu cầu cái hiểu cái không, tỉnh tỉnh mê mê, Vu Nguyệt không giải thích được, nhưng vẫn chưa hỏi nhiều, nếu Cổ Thần đã đưa nàng tới tìm hiểu Thuần Dương Bí Điển, tự nhiên có dụng ý.
Một năm sau, Cổ Thần dẫn theo Vu Nguyệt tới vách đá có khắc Thuần Âm Bí Điển.
Cổ Thần nói:
- Huyền ảo trong Thuần Âm Bí Điển cũng giống như Thuần Dương Bí Điển, nàng tỉ mỉ thể hội, cảm ngộ, cũng trong thời gian một năm.
Thời gian trôi qua, chớp mắt đã là một năm.
Trong một năm này, Cổ Thần cũng tìm hiểu Thuần Dương Bí Điển, bản nguyên ngũ hành kim, mộc, thủy, hỏa, thổ đồng nguyên, âm dương là ngũ hành biến thành, cũng đồng nguyên giống nhau, Cổ Thần tìm hiểu Thuần Dương Bí Điển tới cảnh giới hoàn toàn thấu triệt, tuy rằng hắn không thể tu luyện Thuần Âm Bí Điển, nhưng cũng có thể lĩnh ngộ ảo diệu huyền cơ vô thượng trong đó.
- Thì ra là thế! Ngũ hành là đầu nguồn thế giới, âm dương là bản chất thế giới, ngũ hành hóa âm dương, âm dương tương hợp, đó là diễn hóa thiên địa, đại đạo cao nhất.
Cổ thần lĩnh ngộ Thuần Dương Bí Điển và Thuần Âm Bí Điển rồi, quan điêm cuối cùng của cả hai so với miêu tả trong Hỗn Độn Âm Dương Chân Quyết cơ bản tương đồng, đại đạo đồng quy.
Chỉ là Hỗn Độn Âm Dương Chân Tuyết chỉ có lý niệm âm dương tương hợp, không có con đường âm dương tương hợp, mà Thuần Dương Bí Điển và Thuần Âm Bí Điển, hai đại bí điển hợp nhất lại ẩn ẩn để lộ ra một loại đại đạo vo thượng âm dương tương hợp.
Vu Thần chính là bằng vào hai bộ bí điển này lĩnh ngộ được âm dương đại đạo, nhất cử đột phá hợp đạo thành công, đột phá Hợp Đạo trung kỳ, thành tựu chư tử đại tiên.
Âm dương đại đạo là đại đạo vô thượng có thể diễn hóa thiên địa, trong các đại đạo vô thượng là tồn tại chí cao tương tương với vô tình đại đạo, đệ nhất đại đạo, hồng chi đại đạo…
“Âm dương đại đạo, chú ý chính là thuần dương thuần âm hợp nhất, Vu Thần không phải thuần dương chi thể, cũng không phải thuần âm chi thể, lại mạnh mẽ hòa hợp âm dương đại đạo… Hừ, cuối cùng chỉ rơi vào kết cục bán nam bán nữ, nửa âm nửa dương, ngay cả một phần vạn lực lượng của âm dương đại đạo cũng không thể dung hợp được.”
Cổ Thần lĩnh ngộ Thuần Dương Bí Điển và Thuần Âm Bí Điển, đối với con đường tu luyện của Vu Thần liếc mắt đã nhìn ra được then chốt.
“Âm dương đại đạo, âm dương đại đạo, cần thuần âm và thuần dương hợp nhất, nhưng ta và sư tỷ đã từng thử qua, thuần âm và thuần dương đều đã trở thành cá thể độc lập tinh khiết, căn bản không thể tuong dung, đến tột cùng phải làm như thế nào mới có thể thuần dương thuần âm hợp nhất?”
Cổ Thần âm thầm nhíu mày.
“Ngũ hành là chất của âm dương, âm dương là khí của ngũ hành, khí không chất không lập, chất không khí không được, người hành khí, ngũ hành biến hóa thành chất, là âm dương chi khí, ngũ hành hóa âm dương, âm dương diễn thiên địa, đây là đại đạo chí cao.”
“Ta lấy bản nguyên ngũ hành hóa bản nguyên âm dương, diễn hóa bản nguyên thiên địa, trong đại đạo này có một phần bàn chi đại đạo!”
Trong đôi mắt Cổ Thần lóe lên tinh quang, rất nhiều trở ngại trong tâm linh đột nhiên trở nên thông thuận vô cùng, hắn cảm giác được, bàn chi đại đạo lại gần hắn hơn một bước.
“Ngũ hành hóa âm dương, âm dương diễn thiên địa, đây không phải là vũ trụ ba lần đại thiên kiếp hay sao? Ngũ hành thoát thai kiếp, âm dương sinh tử kiếp, thiên địa vô lượng kiếp, tam đại thiên kiếp này, mỗi một kiếp mạnh hơn một kiếp, một một kiếp phủ xuống đều muốn hủy diệt tất cả, hai kiếp trước đó còn có phương pháp tránh né, nhất là thiên địa vô lượng kiếp, hủy thiên diệt địa, không người có thể tránh.”
“Như Ý Linh Lung tháp, Lăng Tiêu Cung Thiên đình, vô lượng thiên kiếp tới, đến cùng công dã tràng”. Vô lượng thiên kiếp hàng lâm khiến thời đại thái cổ kết thúc, tiên tôn tiên vương thái cổ, thậm chí ngay cả tồn tại giống như Thiên đế, Hồng cũng phải tiên độ phàm gian, để tránh thiên địa vô lượng kiếp, có thể thấy được kiếp nạn này cường đại và kinh khủng tới mức nào, hiện tại ngay cả Hợp Đạo trung kỳ ta cũng chưa đạt được, làm sao có thể để ngũ hành hóa âm dương, âm dương diễn thiên địa đây?”
Trong lòng Cổ Thần nghĩ lại, cản trở tâm linh vừa mới bài trừ lại có một nan đề to lớn hơn nữa chắn trước mặt.
Lấy ngộ tính của Cổ Thần, nếu như lĩnh ngộ bất luận một loại đại đạo nào đó, không cần trăm năm đã có thể biết được huyền cơ ảo diệu, hai trăm năm liền có thể hợp đạo thành công.
Thế nhưng, Cổ Thần muốn hợp đạo là bàn chi đại đạo, một loại đại đạo từ trước tới nay chưa từng xuất hiện, bàn chi đại đạo siêu việt thiên địa, siêu việt tất cả, giống như con thuyền đi trên biển, vĩnh viễn không bị diệt, vĩnh sinh bất tử.
Tự nghĩ ra một loại đại đạo, độ khó so với các tu sĩ hợp đạo cao hơn nghìn lần.
Từ xưa cho tới nay, tu sĩ tự nghĩ ra đại đạo không phải là không có, đệ nhât đại đạo của Côn Ngô Tiên Đế, hồng chi đại đạo của đạo tổ Hồng đều là tự nghĩ ra, thế nhưng đạo bọn họ sáng lập lại không thể vượt qua được Thiên Địa, nhiều lắm chỉ dừng lại ở mức cân sức ngang tài với đại đạo vô tình của Thiên, Địa.
Mà bàn chi đại đạo Cổ Thần sáng lập ra là siêu việt Thiên, Địa, là đại đạo vĩnh tồn bất diệt, vĩnh sinh bất cử, độ khó to lớn có thể nghĩ, cho dù là Côn Ngô Tiên Đế sống lại chỉ sợ cũng kinh hãi vô cùng đối với bàn chi đại đạo Cổ Thần sáng lập.
Trong lúc nhất thời, Cổ Thần lại đọc qua tất cả những tài liệu có liên quan tới Đại Hồn Kinh, Khổ Hải Kinh, Thuần Dương Bí Điển, Thuần Âm Bí Điển, trong đầu Cổ Thần không ngừng xoay quanh các vấn đề khác nhau.
Luyện hồn, tín ngưỡng, ý niệm, âm dương tương hợp…
Từng ý niệm chậm rãi hỗn độn hiện ra trong đầu Cổ Thần.
Thế nhưng, dưới sự suy tư của Cổ Thần, những ý niệm này chậm rãi đan xen vào nhau, cuối cùng gắn bó thành một chỉnh thể.
“Lấy tu vi hiện tại của ta, căn bản không thể để ý niệm sống lại, cũng không thể làm được âm dương hợp nhất, thế nhưng ta lại có thể bảo toàn ý niệm của sinh linh vạn vật, chỉ cần sinh linh vạn vật tín ngưỡng ta, sau khi bọn họ tử vong, ta có thể thông qua lực lượng tín ngưỡng, trong khổ hải tinh thần, đưa ý niệm của bọn họ thu thập vào một chỗ, để bọn họ không đánh mất ký ức, đợi sau này ta sẽ đúc thân thể mới cho bọn họ, cho bọn họ sống lại hậu thế.”
“Bất quá, thông qua lực lượng tín ngưỡng, thu thập ý niệm trong khổ hải tinh thần, cần lực lượng âm dương đại đạo, ta bây giờ không thể âm dương hợp nhất, hợp thể với sư tỷ, thuần dương thuần âm cũng không thể hòa hợp thành một thể, có lực lượng gì có thể thay thế cho thuần âm và thuần dương dung hợp đây?”
Cổ Thần rơi vào suy tư.
- Có rồi!
Trong lòng Cổ Thần sáng ngời.
“Nguyên âm xử nữ, nguyên âm xử nữ là khí tức vô hạn tiếp cận thuần âm, mỗi một thiếu nữ trước khi thất thân đều có khí tức xử nữ nguyên âm của chính mình, phải là nữ tu có tu vi rất cao thâm, khí tức xử nữ nguyên âm nặng nhất mới có thể so sánh được với thuần âm khí.”
“Một khi xử nữ hợp thể với nam, xử nữ nguyên âm sẽ dung hợp trăm phần trăm với nam thân, thuần dương khí của ta không thể tương dung với bất luận khí tức gì, không biết xử nữ nguyên âm có thể bao dung vạn vật, có thể dung hợp với thuần dương khí của ta hay không? Để ta lĩnh ngộ được lực lượng âm dương nhất thể, có thể trong tinh thần khổ hải thu thập ý niệm chúng sinh?”
Ánh mắt Cổ Thần rơi vào người Vu Nguyệt, trước mắt đã có một xử nữ, đồng thời còn là cường giả Độ Hư bí cảnh, xử nữ nguyên âm khí nhất định vô cùng cường đại, tiên giới Cổ Hoang cũng không tìm được nữ tử có xử nữ nguyên âm khí cường đại hơn Vu Nguyệt.
…
Thời gian một năm trôi qua.
Vu Nguyệt dừng tìm hiểu Thuần Âm Bí Điển, phát hiện Cổ Thần đang chăm chú nhìn vào chính mình, ánh mắt chuyển hướng Cổ Thần.
Cổ Thần hỏi:
- Tìm hiểu thế nào rồi?
Vu Nguyệt trả lời:
- Cảm giác hai bản bí điển đều bác đai tinh thâm, tựa hồ ẩn chứa thế giới cực lớn, nhưng đến tột cùng như thế nào, Nguyệt Nhi vẫn rất mơ màng!
Cổ Thần nói:
- Ngắn ngủi trong vòng hai năm có thể đến được bước này, ngộ tính của nàng đã vượt qua rất nhiều người, thuần âm thuần dương, loại bí điển nào nàng tìm hiểu sâu hơn một chút?
Vu Nguyệt không cần nghĩ ngợi, trực tiếp trả lời:
- Thuần Âm Bí Điển!
Nàng là tấm thân xử nữ, bản tính nguyên âm, khí chất và Thuần Âm Bí Điển tương xứng, lĩnh ngộ tự nhiên nhanh hơn một chút so với Thuần Dương Bí Điển.
Cổ Thần gật đầu, nói:
- Tốt, Nguyệt Nhi, chúng ta cần phải làm một chuyện.