Chân Tiên

Chương 13: Q.8 - Chương 13: Trước đại kiếp nạn




- Chuyện gì?

Vu Nguyệt hỏi.

Cổ Thần trả lời:

- Chúng ta hợp thể âm dương, thuần dương khí trong cơ thể ta không thể tương dung với bất cứ vật thể gì, mà xử nữ nguyên âm lại trăm phần trăm tương dung với nam thân, ta muốn mượn xử nữ nguyên âm của nàng, nhìn xem có thể dung hợp thuần dương khí, để ta thu được lực lượng âm dương hợp nhất, hoàn thiện đại đạo của ta.

Con mắt Vu Nguyệt rõ ràng trừng lớn hơn rất nhiều, hơi kinh hãi, nói:

- Cổ Thần, chàng không phải cũng biết hay sao? Ta là âm mị chi thể…

- Không ngại!

Cổ Thần nói:

- Lực lượng của ta, nàng có thể hấp thu bao nhiêu vậy hấp thu bấy nhiêu, nếu như ta thu được lực lượng âm dương hợp nhất, thời điểm chúng ta âm dương tương giao, ta sẽ có âm dương hợp nhất, để chúng ta gắn bó thành một chỉnh thể, lực lượng pháp tắc ta lĩnh ngộ được nàng cũng có thể tìm hiểu đơn giản hơn nhiều, trong vòng trăm năm đạt tới Hư Không hậu kỳ không phải là việc khó, Nguyệt Nhi, nàng có bằng lòng hay không?

Vu Nguyệt gật đầu, nói:

- Thiếp sao lại không muốn? Thiên địa phân âm dương, người phân nam nữ, vạn linh phân thư hùng (sống, mái), âm dương tương hợp là thiên kinh địa nghĩa, làm nữ nhân ai cũng muốn tìm một nam tử đủ cường đại để âm dương tương giao, Cổ Thần, càng là đệ nhất nam tử toàn bộ tiên giới Cổ Hoang, ta chỉ sợ chàng không muốn thiếp!

Cổ Thần nói:

- Nàng không nên đánh giá thấp chính mình như vậy, nếu như xử nữ nguyên âm của nàng xác thực có thể dung hợp với thuần dương khí của ta, để ta thu được lực lượng âm dương hợp nhất, ta đại biểu cho toàn bộ chúng sinh tiên giới Cổ Hoang, sinh linh vạn tộc cảm tạ nàng, Nguyệt Nhi, trong Chiến Thần Sơn này không có người khác, nơi này lại ngay dưới vách đá khắc Thuần Âm Bí Điển, chúng ta ở chỗ này đi, thời điểm âm dương giao hợp, không nên bị dục vọng làm mờ phương hướng, trong lòng ghi nhờ ảo diệu Thuần Âm Bí Điển, ta tìm hiểu nàng cũng có thể cảm thụ, then chốt chính là nàng phải bảo trì một phần lĩnh ngộ kia, lĩnh ngộ khắc ghi trong lòng huyền cơ ảo diệu ta tìm hiểu được, thuần dương khí của ta bá đạo phi thường, nàng lần đầu âm dương tương hợp, chỉ sợ không chịu nổi, dao động tâm thần liền quan sát vách đá, bảo trì thanh minh.

Vu Nguyệt gật đầu, dù sao cũng là kinh lịch lần đầu, nghe Cổ Thần nói thuần dương khí của hắn phi thường bá đạo, không khỏi nổi lên hai rặng mây hồng.

Lúc gật đầu, Vu Nguyệt đã đi tới cạnh Cổ Thần, ngã vào lòng hắn.

Cổ Thần nhẹ nhàng cởi đai lưng của Vu Nguyệt, quần áo chậm rãi chảy xuống, toàn bộ thân thể vô cùng hoàn mỹ hiện ra trước mặt Cổ Thần, cặp phong nhũ thẳng tắp, trắng noãn như bạch ngọc.

- Nguyệt Nhi đẹp sao?

Vu Nguyệt tràn đầy ẩn tình hỏi.

- Đẹp!

Cổ Thần gật đầu, một tay chậm rãi áp lên cặp phong nhũ ngọc ngà vươn cao, chậm rãi nắm lại.

Trong miệng Vu Nguyệt truyền tới tiếng rên rỉ mê hồng, hai người chậm rãi triền miên hòa hợp.

Mây mưa qua đi, hai người xích lõa toàn thân, ôm chặt lấy nhau, Vu Nguyệt vùi đầu trước ngực Cổ Thần, tóc hơi tán loạn, hô hấp có chút gấp gáp, cuối cùng nàng cũng hiểu ra rồi, thuần dương khí theo như lời Cổ Thần bá đạo phi thường đến tột cùng là bá đạo tới mức nào, thân thể trắng như bạch ngọc vẫn còn lưu lại nét hồng đậm hưng phấn chưa tan.

Lúc âm dương tương hợp, xử nữ nguyên âm khí của Vu Nguyệt biến mất, dung nhập vào trong cơ thể Cổ Thần, nhưng Vu Nguyệt cũng thu được chỗ tốt cực lớn, tu vi của nàng nhất cử đột phá từ Đằng Vân trung kỳ đỉnh phong tới Đằng Vân hậu kỳ.

Nàng là âm mị chi thể, có thể hấp thu lực lượng trên người nam tử, thực lực của Cổ Thần ngày hôm nay so với chư tử đại tiên hợp đạo thành công còn kinh khủng hơn, chỉ cần Vu Nguyệt hấp thu được một tia nho nhỏ cũng đủ khiến tu vi của nàng đề cao như ngồi hỏa tiễn.

Cổ Thần nhắm hai mắt, hắn suy đoán quả nhiên không sai, xử nữ nguyên âm trăm phần trăm dung hợp với nam thân, thuần dương khí vạn vật không dung của hắn cũng không ngoại lệ, cùng với xử nữ nguyên âm của Vu Nguyệt chậm rãi dung hợp với nhau.

Từ sau khi tu luyện thành thuần dương chi thể, Cổ Thần đã không còn cảm xúc đến lực lượng âm nhu, thuần dương chi thể theo bản năng tiêu diệt toàn bộ âm nhu.

Thế nhưng ngày hôm nay, hắn một lần nữa cảm ngộ được rồi, xử nữ nguyên âm của Vu Nguyệt dung hợp với chân khí thuần dương của Cổ Thần, Cổ Thần cảm thụ được lực lượng âm dương hợp nhất, bàn chi đại đạo cũng bước được nửa bước vô cùng quan trọng.

Bằng vào cỗ lực lượng âm dương hợp nhất này, ý niệm của Cổ Thần càng trở nên cường đại hơn nhiều, hắn có thể trở trong khổ hải tinh thần thu thập được tín ngưỡng, gom lại cùng nhau, hình thành một cỗ lực lượng phi thường cường đại.

Cổ lực lượng này có thể bảo toàn được chúng sinh, sinh linh vạn vật tiên giới Cổ Hoang, sau khi bị thiên kiếp tiêu diệt, ý niệm không chìm vào đáy khổ hải, có thể bảo trì ký tức, một ngày nào đó Cổ Thần có thể vì bọn họ đúc một thân thể mới, trọng sinh một lần nữa.

Đủ trôi qua bảy bảy bốn mươi chín ngày, Cổ Thần đã hoàn toàn lĩnh ngộ thấu triệt cỗ lực lượng âm dương hợp nhất này, khắc ghi trong lòng.

Tuy rằng đây không phải là âm dương hợp nhất chân chính, so với lực lượng thuần âm thuần dương hợp nhất ngay cả một phần vạn cũng không được, nhưng cuối cùng cũng thành công bước ra được một bước quan trọng nhất.

Có phần lực lượng âm dương hợp nhất này, Cổ Thần có thể đưa lực lượng pháp tăc hắn lĩnh ngộ được, trong thời điểm âm dương giao hợp, chia xẻ cho một nửa bên kia tìm hiểu.

Nói cách khác, sau này tại thời điểm âm dương giao hợp với Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc, tứ nữ có thể trực tiếp tìm hiểu lực lượng Cổ Thần lĩnh ngộ được, những kinh nghiệm ngộ đạo của Cổ Thần đều có thể thông qua âm dương giao hợp truyền cho các nàng, để các nàng có thể lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc một cách nhanh nhất, tu vi đề cao cực nhanh.

Sau bốn mươi chín ngày, Cổ Thần và Vu Nguyệt rời khỏi Chiến Thần Sơn, trở về thánh địa Ngũ Hành.

Trở lại thánh địa Ngũ Hành, Cổ Thần hạ lệnh, phóng xuất tất cả cường giả thượng cổ bị trấn áp, tiến hành tìm kiếm toàn bộ tiên giới Cổ Hoang, tìm kiếm tài liệu luyện chế pháp bảo âm hồn, đồng thời để toàn bộ ba tộc nhân, vu, yêu khắp Cổ Hoang thành lập miếu thờ, để pho tượng của Cổ Thần được chúng sinh tế bái, tín ngưỡng.

Không ít cường giả thượng cổ đều biết đến tin tức đại kiếp nạn thiên địa, người không biết cũng đã mơ hồ nghe nói qua, sau khi nghe được Cổ Thần giảng giải toàn bộ, biết tiên giới Cổ Hoang sắp phải nghênh đón một trường hạo kiếp, nghênh đón ngày diệt vong hủy diệt thế giới.

Biết Cổ Thần có phương pháp tránh kiếp, trên dưới một lòng hiệp trợ Cổ Thần, cầu tránh được kiếp nạn này.

Trong miếu thờ, chúng sinh tế bái, tín ngưỡng cần phải biết rõ danh hào của thần linh, Cổ Thần lấy bàn chi đại đạo để đặt tên, toàn bộ tiên giới Cổ Hoang, tất cả pho tượng của hắn trong vũ trụ đều gọi là Bàn.

Toàn bộ tiên giới Cổ Hoang trên thực tế đã thuộc về Cổ Thần nhất thống, cho dù là long tộc cũng không ngoại lệ, Ngô Tinh vì muốn để long tộc thoát được một mạng trong đại kiếp nạn thiên địa, để cả long tộc đều tín ngưỡng Cổ Thần.

Cổ Thần đã trở thành “hoàng” duy nhất, “đế” duy nhất, “chủ” duy nhất, “thần” duy nhất toàn bộ tiên giới Cổ Hoang.

Vì vậy, miếu thờ của hắn bởi vì tại các địa vực khác nhau mà sinh ra tên gọi khác nhau: Bàn Hoàng Miếu, Bàn Đế Miếu, Bàn Chủ Miếu, Bàn Thần Miếu.

Tu sĩ trong các miếu thờ đều hoàn toàn tín ngưỡng Cổ Thần, là thành viên thánh địa Ngũ Hành, bọn họ nghĩ để miếu thờ có thêm khí thế, pho tượng Cổ Thần đều lấy bộ dáng ba đầu sáu tay của hắn, trong tay cầm sáu thanh cự phủ.

Tu sĩ tiên giới Cổ Hoang trên cơ bản đều biết truyền thuyết về Cổ Thần, biết được Bàn Hoàng, Bàn Đế, Bàn Chủ, Bàn Thần trong miếu thờ chính là thánh chủ Cổ Thần thánh địa Ngũ Hành, mà chúng sinh, bọn họ lại không biết rất nhiều sự tích trong tu chân giới thực sự có một vị thần linh là Bàn, ba đầu sáu tay, cầm cự phủ trong tay, vũ dũng phi phàm.

Việc này đều do các tu sĩ tiên giới Cổ Hoang đi làm, Cổ Thần trong thánh địa Ngũ Hành chờ đợi, đợi những cường giả mang theo tài liệu luyện chế pháp bảo âm hồn trở về.

Đang trong lúc chờ đợi, Cổ Thần tụ thập ngũ nữ Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc và Vu Nguyệt cùng một chỗ, cùng bọn họ âm dương hợp thể, trong quá trình hợp thể, lợi dụng lực lượng âm dương hợp nhất, để ngũ nữ thu được lực lượng cường đại của hắn.

Ngũ hành thiên kiếp hàng lâm, tuy rằng Cổ Thần có phương pháp tránh kiếp, nhưng để phòng ngừa vạn nhất, trước khi ngũ hành thiên kiếp tới, giúp tu vi ngũ nữ đề thăng càng cao càng tốt.

Tại thời điểm âm dương giao hợp với ngũ nữ, lực lượng âm dương hợp nhất càng lúc càng cường đại.

Vạn sự khởi đầu nan, ban đầu Cổ Thần lĩnh ngộ được lực lượng âm dương hợp nhất, cần phải có xử nữ nguyên âm khí và thuần dương khí dung hợp, hiện tại đã có lực lượng âm dương hợp nhất, không nhất định cần phải có xử nữ nguyên âm khí nữa rồi, khi âm dương giao hợp với ngũ nữ đều có thể khiến lực lượng âm dương hợp nhất dần dần phát triển cường đại.

Mà lực lượng âm dương hợp nhất của Cổ Thần càng cường đại, lực lượng Cổ Thần truyền cho ngũ nữ cũng càng mạnh hơn.

Cổ Thần chuyên môn sáng tạo một bí thuật, gọi là Ngự Nữ Quyết, bằng vào Ngự Nữ Quyết, ba năm sau Vu Nguyệt vượt qua lôi kiếp đệ lục trọng, tu vi đột phá tiến vào Giá Vụ kỳ.

Năm năm sau Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc, tu vi nhất tề đột phá Giá Vụ trung kỳ.

Bảy năm sau, tu vi Vu Nguyệt đột phá đến Giá Vụ trung kỳ.

Mười hai năm sau, tu vi ngũ nữ toàn bộ đột phá tới Giá Vụ hậu kỳ.

Vu Nguyệt là âm mị chi thể, ngoại trừ Cổ Thần sử dụng Ngự Nữ Quyết có thể truyền cho nàng lực lượng ra, nàng còn có thể tự động hấp thu một phần lực lượng của Cổ Thần, âm dương song tu với Cổ Thần, tu vi tăng trưởng nhanh nhất.

Hai mươi năm sau, tu vi của ngũ nữ đề thăng một lần nữa, bước vào Hư Không kỳ, vượt qua lôi kiếp đệ thất trọng.

Lúc này, cách ngũ hành thoát thai kiếp chỉ còn thời gian ba mươi tám năm, tài liệu Cổ Thần cần rốt cục cũng đã tập hợp đầy đủ rồi.

Lấy căn bản là Đại Hồn Kinh của Thi Hồn Tông, Cổ Thần muốn luyện chế một kiện pháp bảo siêu cấp kinh thiên địa, khấp quỷ thần.

Phương pháp luyện hồn của Thi Hồn Tông chính là lấy linh hồn của tu sĩ, ý niệm luyện hóa thành nô, Cổ Thần cũng muốn luyện chế một kiện tụ hồn phiên, thu thập ý niệm chúng sinh, bảo trì tính mệnh, không cho ý niệm chúng sinh bị chìm vào đáy khổ hải, mất đi ký ức.

Khổ hải vô biên vô hạn, sâu không thấy đáy, một khi trầm luân xuống đáy khổ hải, cho dù Cổ Thần có thần thông cái thế cũng không thể tìm nổi, người chết đi trước kia, tìm được ý niệm của bọn họ, giúp bọn họ trọng sinh, đây chỉ là lý luận, lấy tu vi của Cổ Thần hiện tại, thu thập ý niệm cảu chúng sinh vừa mới tử vong đã là cực hạn, tìm kiếm ý niệm đã tử vong từ lâu trong khổ hải là chuyện không thể.

Thoáng qua, ba mươi năm lại trôi đi.

Dòng thời gian trôi qua ba mươi năm, Cổ Thần lấy ý cảnh bàn chi đại đạo, thành công luyện chế một kiện pháp bảo siêu cấp --- Tụ Hồn Phiên.

Tụ Hồn Phiên nửa trắng nửa đen, dài ba nghìn ba trăm ba mươi ba trượng, rộng ba nghìn ba trăm ba mươi ba trượng.

Chính giữa Tụ Hồn Phiên có một chữ bàn cực lớn, dài chín trăm chín mươi chín trượng, rộng chín trăm chín mươi chín trượng.

Cổ Thần gọi Tụ Hồn Phiên này là Bàn, nhưng tu sĩ tiên giới Cổ Hoang lúc đó vì kính trọng Cổ Thần, liền lấy họ của Cổ Thần thêm vào tên của Tụ Hồn Phiên, đều gọi là Bàn Cổ Phiên.

Trong thánh địa Ngũ Hành, Cổ Thần thành lập một đàn tế năm góc cực lớn, phân thành kim, mộc, thủy, hỏa thổ, mỗi góc đan tế đều rộng chín trăm chín mươi chín trượng, cao chín trăm chín mươi chín trượng.

Trung ương đàn tế ngũ hành, Bàn Cổ Phiên được dựng thẳng lên trời cao.

Bàn Cổ Phiên đứng thẳng, mặt phiên (quạt) mở ra, lấy một loại vận động với quỹ tích vận hành vô cùng kỳ lạ, quỹ tích này ẩn chứa đại đạo vô thượng, lực lượng bên ngoài không thể thay đổi, cho dù mưa rền gió dữ cũng không thể thay đổi.

Bàn Cổ Phiên xuất thế, thiên địa dị biến, bầu trời đột nhiên biến thành nửa trắng nửa đen, không phải thái cực mà như âm dương, toàn bộ tiên giới Cổ Hoang, vô luận là phàm nhân hay tu sĩ, từ nay về sau đều cảm giác được linh đài thanh minh, tinh thần sung mãn, toàn bộ âm dương tạo hóa trong thiên địa, số phận nghịch thiên, vô số phàm phu tục tử đều thông suốt cơ thể, từ nay về sau hình thành tiên căn.

Từ nay về sau, tiên giới Cổ Hoang không người không thể tu tiên.

Bàn Cổ Phiên dựng thẳng giữa trung ương tế đàn, lấy một loại quỹ tích đại đạo vận hành, Cổ Thần đứng trên tế dàn, nhìn pháp bảo tiêu hao tâm huyết ba mươi năm của hắn để luyện thành.

Bàn Cổ Phiên có ẩn chứa đại đào Bàn của hắn, âm dương đại đạo, có thể linh về khổ hải, tâm niệm hư không, trong khổ hải mang mang thu thập tất cả ý niệm tín ngưỡng Cổ Thần.

Bàn Cổ Phiên là pháp bảo hậu thiên do Cổ Thần luyện chế, thế nhưng công hiệu vô cùng to lớn, so với tiên bảo vô thượng còn mạnh hơn nhiều.

Bất luận một kiện tiên bảo vô thượng nào cũng chỉ dừng lại tại cấp độ tăng công kích, tăng phòng ngự, hoặc là thay đổi thời gian, không gian, mà Bàn Cổ Phiên thì ẩn chứa đại đạo, có thể tranh phong với thiên địa, có thể ở trong khổ hải mang mang bảo trì ý niệm không diệt, không vong!

Đương nhiên, Cổ Thần hiện tại còn chưa hoàn toàn có ý cảnh đại đạo, còn chưa hợp thành đại đạo chân chính của bản thân, Bàn Cổ Phiên còn chưa đạt tới trình độ cường đại nhất, cho dù có thể thu thập ý niệm chúng sinh trong khổ hải mang mang, nhưng không cách nào chân chính đạt tới mức độ thiên địa diệt kỳ bất diệt, thiên địa hủy kỳ bất biệt.

Vì vậy Bàn Cổ Phiên chỉ có thể tồn tại trong thánh địa Ngũ Hành, còn cần phải có thánh địa Ngũ Hành bảo hộ để đối kháng với Thiên Kiếp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.