Lúc thi triển ức vạn kim cương trảm, khoảng cách càng gần thì lực công kích càng mạnh, nhưng Cổ Thần lại không lui, ngược lại còn tăng tốc vọt tới. Kim Bằng Vương thấy vậy thì trong lòng thầm mừng rỡ.
Cach thân thể Kim Bằng Vương còn gần hai ngàn trượng, công kích của Kim Bằng Vương đã vọt tới cách Cổ Thần chỉ còn trăm thước. Đám lông vũ này như phô thiên cái địa vô cùng rậm rạp biến cả hư không thành một mảnh ánh sáng màu vàng kim.
Đối với ức vạn kiếm cương của Kim Bằng VƯơng, trong mắt Cổ Thần không hề có chút sợ hãi nào và cũng không có ý định lui lại, tay trái Cổ Thần vỗ một cái, một đạo hồng sắc cương mang từ trong tay Cổ Thần bắn ra hoá thành môjt cái xích diễm ấn ngàn trượng - Bổn Nguyên Hoả Ấn.
Bổn Nguyên Hoả Ấn bắn ra xích sắc quang mang vô cùng đẹp mắt, bao phủ gần như cả nửa bầu trời.
Vốn ức vạn kiếm cương của Kim Bằng Vương toả ra kim quang lóng lánh đã ngăn trở ánh mắt của đại bộ phận cường giả Yêu tộc, lúc này lại thêm xích sắc quang mang của Bổn Nguyên Hoả Ấn khiến trong mắt họ trên bầu trời chỉ còn hai loại ánh sáng xích kim, ngăn trở tất cả mọi ánh nhìn vào bên trong.
Đám cường giả Yêu tộc đứng cùng hướng với Kim Bằng Vương nên sau khi xích sắc quang mang hiện họ cũng không còn thấy bóng dáng Cổ Thần đâu nưuã.
Ức vạn kiếm cương cùng với Bổn Nguyên Hoả Ấn đều có uy lực cực lớn, không chỉ cách trở ánh mắt của đám cường giả Yêu tộc mà ngay cả thần thức cũng bị chặn lại. Cổ Thần sau khi lọt vào trong màn kim quang thì giống như đã triệt để biến mất trước mặt đám cường giả Yêu tộc, ngay cả thần thức cũng không thể nào phát hiện.
"Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! ..."
Vô số âm thanh vật phẩm bị thiêu đốt vang lên không dứt, lông vũ của Kim Bằng Vương tuy rất cứng rắn, lực công kích cũng có thể so với thượng phẩm tiên bảo, nhưng dù sao chúng nó cũng không phải là thượng phẩm tiên bảo mà chỉ là một đống lông vũ mà htôi, bị Bổn Nguyên Hoả thiêu đốt rất nhanh liền hoá thành tro tàn.
Tất cả những kiếm cương kim sắc này đều là do lông vũ của Kim Bằng Vương biến thành, sau khi công kích qua đi, Kim Bằng Vương vẫn còn có thể thu hồi lại chúng.
Cho nên mỗi một căn lông vũ bị thiêu cháy là Kim Bằng VƯơng lại mất đi một căn. Lông vũ của Kim Bằng Vương không phải nói mọc ra liền mọc ra, cần phải có thời gian nhất định, nếu đêm toàn bộ lông vũ của hắn thiêu trụi thì Kim Bằng Vương không khác gì một con chim trụi lông!
Bổn Nguyên Hoả chính là chi dương hoả thuần khiết nhất, trong ngũ hành có thể đốt cháy tất cả, Kim Bằng Vương hiển nhiên cũng không thoát ly khỏi ngũ hành được, cho nên lông vũ của hắn gặp phải Bổn Nguyên Hoả chỉ có nước bị thiêu rụi.
Bất quá, thân hình của Kim Bằng Vương rất lớn, hai cánh mở ra toàn bộ cũng có thể dài đến năm sáu ngàn trượng, lông vũ trên người cũng không biết có bao nhiêu cái, lông vũ bắn ra công kích liên tục, tốc độ cực kỳ nhanh nhưng không ít lông vũ đều bị Bổn Nguyên Hoả đốt thành tro.
Dù sao lông vũ quá nhiều, Bổn Nguyên Hoả thiêu đốt chúng cũng phải bị tiêu hao, cho nên không ít căn lông vũ có thể xuyên qua Bổn Nguyên Hoả Ấn mang theo hoả diễm chí cương của Bổn Nguyên Hoả tiếp tục bắn tới Cổ Thần.
Lông vũ của Kim Bằng Vương mặc dù không cứng rắng bằng thượng phẩm tiên bảo nhưng cũng không kém bao nhiêu, do đó Bổn Nguyên Hoả muốn nháy mắt thiêu nó thành tro hiển nhiên là không có khả năng.
Một cái Bổn Nguyên Hoả Ấn này của Cổ Thần cũng đã thiêu huỷ hơn mười vạn căn lông vũ của Kim Bằng Vương, nhưng là đối với ức vạn căn thì mười vạn cũng chẳng thấm vào đâu, số lông vũ còn lại nhìn vẫn không ít đi bao nhiêu, vẫn rậm rạp chằng chịt như trước bắn về phía Cổ Thần.
Lông mày Cổ Thần khẽ nhíu lại, hừ nhẹ một tiếng, năm cánh tay còn lại đồng thời động thủ.
"Vụt! Vụt! Vụt! Vụt! Vụt!"
Năm đạo xích mang từ năm cánh tay Cổ Thần bắn ra, hoá thành năm cái xích sắc cự chưởng ngàn trường. Năm đạo Bổn Nguyên Hoả ấn hai trước ba sau kết thành một cái bức tường bằng hoả diễm xông tới phía trước.
Cánh tay lúc trước vừa đánh ra một đạo Bổn Nguyên Hoả Ấn lại thò vào trong ngực, một đạo bạch sắc hoả diễm cực kỳ tinh khiết từ trong Chiến Thần Lệnh tuôn ra, chính là Thuần Dương Hoả!
- Tạp mao điểu, lão tử sẽ đốt trụi lông ngươi, cho ngươi biến thành một con chim trụi lông!
Cổ Thần quát lớn một tiếng, bàn tay khống chế Thuần Dương Hoả vỗ tới trước, Thuần Dương Hoả liền hoá thành một cái hoả diễm cự chưởng xuất hiện trước mặt Cổ Thần theo sau năm cái Bổn Nguyên Hoả Ấn đẩy về phía trước.
Năm đạo Bổn Nguyên Hoả Ấn đã ngăn trở ánh mắt của tất cả đám cường giả Yêu tộc, kể cả Kim Bằng VƯơng cũng không thấy được phía sau vách tường bằng hoả diễm tạo thành đó còn có một cái cự chưởng hoàn toàn do Thuần Dương Hoả tạo thành.
Thuần Dương Hoả là hoả diễm đã siêu thoát ra bên ngoài ngũ hành, so với Bổn Nguyên Hoả còn bá đạo hơn gấp mười, gấp trăm lần, có thể thiêu tẫn thế gian vạn vật.
- Bổn Nguyên Hoả? Trên người ngươi còn có Hoả Bổn Nguyên?
Kim Bằng Vương cả kinh, sau đó lại lạnh giọng nói:
- Bổn Nguyên Hoả thì thế nào? Lông vũ của bổn đế tới ức vạn căn, vô cùng vô tận, trong thời gian ngắn Bổn Nguyên Hoả có thể thiêu đốt được bao nhiêu căn lông vũ? Hừ, ức vạn kiếm cương của bổn để sẽ giết ngươi trong nháy mắt sau đó ta sẽ thu lấy tam đại Bổn Nguyên! Đi chết đi cho bổn đế!
Thanh âm cũng Kim Bằng Vương giống như gào thét vang lên, hắn tiếp bắn ra vô số lông vũ công kích tới Cổ Thần.
"Xèo! Xèo! Xèo! Xèo! Xèo! Xèo! Xèo! Xèo! ..."
Vố số kim sắc lông vũ đều bị Bổn Nguyên Hoả đốt thành tro.
Nhưng lại càng có thêm nhiều hơn nữa kim sắc lông vũ xông qua bức tường hoả diễm chui vào trong cự chưởng do Thuần DƯơng Hoả tạo thành.
Thuần Dương Hoả biến thành cự chưởng cũng tầm ngàn trượng, mà thân hình của Cổ Thần lại chưa tới một trượng, kim sắc lông vũ muốn công kích đến Cổ Thần thì tất nhiên phải xông qua được Thuần Dương Hoả cự chưởng đã.
Kim sắc lông vũ bắn vào trong Thuần Dương Hoả cự chưởng vậy mà một chút âm thanh cũng không có liền lập tức hoá thành hư vô.
Vô số kim sắc lông vũ vọt qua được Bổn Nguyên Hoả lại bị Thuần Dương Hoả đốt không còn chút tro nào.
Ở bên ngoài, Kim Bằng Vương rất nghi hoặc vì sao lại không nghe được tiếng kêu thảm thiết của Cổ Thần, lúc này đã có chừng hơn trăm triệu căn lông vũ xuyên qua Bổn Nguyên Hoả nhưng tựa hộ vẫn không đánh trúng được Cổ Thần.
Phạm vi vạn trượng quanh đây đều nằm trong vực của Kim Bằng Vương cho nên Cổ Thần không có khả năng dùng thuấn di trốn đi được.
Kim Bằng Vương mặc dù nghi hoặc nhưng lại không có cách nào giải quyết.
Chỉ trong thoáng chốc, Bổn Nguyên Hoả đã thiêu chấy khoảng năm sáu mươi vạn căn lông vũ, và Bổn Nguyên Hoả cũng đã tiêu hết, ảm đạm dần rồi biến mất.
Sau khi cả năm cải Bổn Nguyên Hoả Ấn đều biến mất thì cái cự chưởng thuần bạch sắc hoả diễm liền lộ ra trước mặt Kim Bằng Vương.
Không có Bổn Nguyên Hoả chặn phía trước, khí tức của Thuần Dương Hoả lập tức mãnh liệt tuôn ra.
- Cái ... cái gì? Thuần Dương Hoả?
Kim Bằng Vương kinh sợ rống to lên:
- Ngươi lại có nhiều Thuần Dương Hoả như vậy? A a a a ... lông vũ của bổn đế!