Hiện tại Ngọc Kình Vương và Thạch Hầu Vương khi nói chuyện với Kim Bằng Vương đã chuyển đổi ngữ khí, tràn ngập khiêm tốn, địa vị của Kim Bằng Vương lúc này đã là cao cao tại thượng rồi!
- Hừ!
Kim Bằng Vương hừ lạnh một tiếng, cả giận nói:
- Bổn đế muốn giết ai còn cần bọn ngươi nhiều lời sao? Long tộc thì tính là cái gì? Bổn đế nhất thống Cổ Hoang trở thành thiên địa chí tôn, Nhân Vu lưỡng tộc đều phải thần phục dưới chân ta huống chi là một cái Long tộc? Long tộc đại thống lĩnh lúc đó cũng phải thần phục bổn đế, đem sinh tử của hắn giao vào tay bổn đế, nếu không cũng chỉ có một con đường chết!
- Cái này ...
Ngọc Kình Vương và Thạch Hầu Vương liếc mắt nhìn nhau một cái không biết nói gì nữa. Kim Bằng Vương cuồng vọng không kém gì Đông Long Vương ngày xưa.
- Hắc hắc ...
Đúng lúc này, một tiếng cười lạnh vang lên, Cổ Thần mở miệng nói:
- Kim Bằng Vương, ngươi mơ mộng hão huyền không ít đó, nhưng đáng tiếc ...
Lời Cổ Thần nói đều khiến cho đám cường giả Yêu tộc kể cả Kim Bằng Vương đều khẽ giật mình.
Kim Bằng Vương lạnh giọng nói:
- Đáng tiếc cái gì?
Cổ Thần nói:
- Đáng tiếc! Hôm nay ngươi sẽ chết!
- Cái gì?
- Ta có nghe lầm hay không?
Đám Yêu tộc cường giả đều trợn mắt há mồm, giống như là bị dính định thân thuật vậy, mắt chữ O mồm chữ A.
Bọn hắn tuyệt đối không ngờ Cổ Thần lại nói ra những lời như vậy.
Kim Bằng Vương lúc này khí thế như mặt trời giữa trưa không thể ngăn chặn được, thực lực lại là Hư Không hậu kỳ sắp đột phá tới Hư Không hậu kỳ đỉnh phong, mà Cổ Thần lại dám nói hôm nay Kim Bằng Vương phải chết?
- Ha ha ha ha ... Ha ha ha ... Ha ha ha ...
Đang lúc đám cường giả Yêu tộc còn đang ngây người khiếp sợ vì lời nói của Cổ Thần, thì Kim Bằng Vương lại lớn tiếng cuồng tiếu!
Liên tục cười to ba tiếng, tiếng cười của Kim Bằng Vương đột nhiên dừng lại, vẻ cao ngạo trên mặt lập tức biến mất hoá thành băng hàn, trong đôi mắt tràn ngập sát cơ.
Kim Bằng Vương cười không phải vì vui mà cười mà là do quá giận dữ mà cười!
- Cổ Thần, bởi vì một câu nói này của ngươi, ta sẽ khiến ngươi bị tra tấn thống khổ còn hơn chết gấp mười lần!
Sau đó Kim Bằng Vương nghiến răng nghiến lợi quát lên:
- Để mạng lại đi!
Đang khi nói chuyện, Kim Bằng Vương duỗi tay ra hướng Cổ Thần chộp tới, một đạo kim sắc trảo cương từ trong lòng bàn tay hắn nổ bắn ra, trong thoáng chốc đã hoá thành một cái cự trảo lớn cỡ ngàn trượng. Cự trảo toả ra kim quang lóng lánh, toàn bộ đều do tiên lực cương khí ngưng tụ thành.
Cực trảo lóng lánh kim quang này mang theo một cổ lực lượng khủng bố như có thể xé rách cả thiên địa!
Nhìn trảo cương Kim Bằng Vương đánh ra, đám cường giả Yêu tộc giống như bị hãm vào trong một cái tiểu thế giới vậy. Cả cái thế giới này giống như đều bị rút hết vào trong cái cự trảo kia.
Trong sát na đó, trảo cương của Kim Bằng Vương giống như là thứ duy nhất tồn tại trong thiên địa, tất cả pháp tắc trong hư không như đều ngưng tụ vào trong một trảo này.
Một trảo này lại có thể trực tiếp mượn pháp tắc lực trong không gian khiến có uy lực của nó bội tăng.
Trong thiên địa lúc này tựa hồ chỉ còn lại một trảo này, không chỗ nào không có, không chỗ nào không phá được, vô kiên bất tồi, khiến cho người ta có một loại cảm giác không thể ngăn cản được.
- Cổ Thần chết chắc rồi!
Đám cường giả Yêu tộc đều sinh ra một ý niệm như vậy trong đầu. Pháp tắc lực ẩn chưa bên trong một trảo này của Kim Bằng Vương đã cực kỳ thâm ảo, cho dù là Hư Không trung kỳ đỉnh phong như Thần Giao Vương dưới một trảo này cũng chỉ có thể liều mạng chạy trốn, không cách nào chạy trốn!
Trốn?
KIm Bằng Vương lại sao có thể để cho Cổ Thần trốn được! Hắn là một cường giả Hư Không hậu kỳ, không gian pháp tắc hình thành tuyệt đối lĩnh vực đạt hơn vạn trượng, chỉ có cường giả cùng cấp với hắn mới có thể triệt tiêu được một nửa cái tuyệt đối lĩnh vực như vậy.
Cho dù là cường giả Hư Không hậu kỳ mà có tu vi thấp hơn Kim Bằng Vương, ở trong tuyệt đối lĩnh vực này cũng căn bản không thể nào sử dụng thuấn di.
Huống chi, vừa ra tay Kim Bằng Vương đã thi triển không gian trói buộc, pháp tắc lực cường đại ở trong hư không vô hình hình thành những đường vân uốn éo có thể thấy được bằng mắt thường, lấy Kim Bằng Vương làm trung tâm, phạm vi mấy ngàn trượng xung quanh đều hoàn toàn bị phong toả!
Thần Giao Vương đứng cách Kim Bằng Vương không xa, hắn cũng là một cường giả Hư Không Kỳ mà cũng cảm giác được như lâm vào trong một vũng bùn, hành động vô cùng khó khăn. Mà Cổ Thần vẻn vẹn chỉ có tu vi Giá Vụ trung kỳ, lĩnh ngộ đối với không gian pháp tắc so với Thần Giao Vương còn không bằng thì làm sao có thể so với Kim Bằng Vương? Hắn làm sao có thể nhúc nhích được?
Xác thực là như thế, tu vi của Kim Bằng Vương hơn xa Thần Giao Vương, không gian pháp tắc vừa ra, Cổ Thần cảm giác như hư không bốn phía đều trở nên giống như tường đồng vách sắt.
Nhưng trong mắt Cổ Thần lúc này lại không hề có chút bối rối nào! Chiến Thần Diệt Tinh Quyền ẩn chứa các loại pháp tắc cũng đủ có thể khắc chế đối với không gian pháp tắc ở một trình độ nào đó.
Chỉ là tu vi của Cổ Thần và Kim Bằng Vương chênh lệch quá lớn, chỉ dựa vào Chiến Thần Diệt Tinh Quyền thì không cách nào phá vỡ được không gian trói buộc của Kim Bằng Vương.
Nhưng là, Cổ Thần hôm nay đối với việc tu luyện Chiến Thần Diệt Tinh Quyền đã không chỉ còn dừng lại ở tu luyện trụ cột như xưa. Từ mười sáu năm trước, sau lần đầu tiên sử dụng Phá Thiên Chỉ, Cổ Thần đã bắt đầu dung hợp Chiến Thần Diệt Tinh Quyền.
Đến hôm nay đã mười sáu năm qua đi, Cổ Thần cũng đã đem Chiến Thần Diệt Tinh Quyền dung hợp được sáu mươi sáu quyền.
Cổ Thần vận chuyển Chiến Thần Diệt Tinh Quyền sáu mươi sáu quyền hợp nhất. Chiến Thần Diệt Tinh Quyền vừa mới hình thành ở trong cơ thể, còn chưa phát ra ngoài đã tản mát ra một cỗ lực lượng vô hình mà thập phần khổng lồ ra bên ngoài.
Trong chốc lát, hư không xung quanh lấy Cổ Thần làm trung tâm liền xuất hiện từng vết rách giống như mạng nhện.
Sáu mươi sáu quyền hợp nhất Chiến Thần Diệt Tinh Quyền tích súc trong cơ thể Cổ Thần nên tự nhiên là không tiêu hao Thuần Dương tiên lực, nhưng chỉ như vậy mà cũng đã tạo thành lực đả kích cực lớn lên không gian giam cầm của Kim Bằng Vương rồi.
Đúng vào lúc này, ba cái miệng của Cổ Thần đồng thời ngâm xướng, một tiếng ca du dương với khí tức ẩn chưa đại đạo tự nhiên vang lên. Đây chính là vô thượng thần thông Diêu Ca, tiếng ca giống như thuỷ triều lên xuống, giống như mặt trời vận hành hàng ngày, tự nhiên mà thành, tràn ngập đại đạo của thiên nhiên, so với Kình Ca của Ngọc Kình Vương còn cường đại hơn.
Diêu Ca vừa ra, hư không giống như mạng nhện lập tức nát bấy, hoá thành vô hình, khôi phục bình thường. Không gian xung quanh của Cổ Thần đã không còn chịu ảnh hưởng bởi không gian pháp tắc của Kim Bằng Vương nữa.
Đối với một trảo như duy ngã độc tôn kia của Kim Bằng Vương, Cổ Thần khẽ cười, quát:
- Cấm Thần Tiên Phù! Cấm!
Một cái ngọc phù lập tức xuất hiện trong tay Cổ Thần rồi nhanh chóng men theo trảo cương của Kim Bằng Vương vọt tới thân thể hắn.
Chương 92: Đánh chết ngươi, con tạp mao điểu này! (Hạ)
Một đạo tinh mang như điện quang, còn nhanh hơn cả lưu tinh trong chốc lát đã xuyên qua cái duy ngã độc tôn trảo cương kia. Cự trảo không hề có chút lực ngăn cản nào, trực tiếp hoá thành hư vô.
Chất liệu luyện chế Cấm Thần Tiên Phù rất đặc thù, cơ hồ có thể so sánh với Trấn Minh Ngọc Bia, không gì phá nổi, chỉ cần tuyển định mục tiêu thì ở giữa vô luận có cái gì ngăn cách cũng đều hoá không sau đó tiến tới giam cầm mục tiêu.
Quả nhiên, trảo cương bị đánh tan mà tốc độ của Cấm Thần Tiên Phù vẫn không giảm, giống như thuấn di, trong sát na đã đến trước mặt Kim Bằng Vương. Trong lúc Kim Bằng Vương còn đang kinh ngạc không hiểu thì nó đã bắn vào trong cơ thể hắn.
Cấm Thần Tiên Phù trực tiếp bắn vào trong thân thể của Kim Bằng Vương, trong chốc lát Kim Bằng Vương liền cảm thấy như có một tấm lưới vô hình bao phủ lấy hắn. Kinh mạch trong người không ngừng ngỏ lại, tiên lực trong cơ thể theo đó cũng không ngừng giảm bớt.
Chỉ thoáng chốc đã giảm đi một phần lớn lực lượng của Kim Bằng Vương, tu vi của hắn từ Hư Không hậu kỳ trực tiếp hạ xuống Hư Không trung kỳ!
- Đây là pháp bảo gì?
Tu vi của Kim Bằng Vương vậy mà bị hạ xuống một cấp độ khiến hắn hoảng sợ hô to một tiếng, khí thế rớt xuống cả ngàn trượng.
- Đây là thái cổ thần phù - Cấm Thần Tiên Phù!
Cổ Thần quát lớn một tiếng rồi nói tiếp:
- Ếch ngồi đáy giếng mà cuồng vọng tự đại, hôm nay lão tử sẽ đánh chết con tạp mao điểu nhà ngươi!
Vừa nói, sáu thanh tiên phủ trong tay Cổ Thần liền biến mất, cánh tay vung lên, lập tức đánh ra một đạo chưởng cương.
Chưởng cương thuần một màu thanh sắc trong chốc lát liền hoá thành ngàn trượng từ trên trời vỗ xuống Kim Bằng Vương.
Cổ Thần đối với Kim Bằng Vương đã tức giận tới cực điểm, sử dụng tiên phủ không đủ, hắn muốn dùng tay trần đánh chết tên tạp mao điểu này mới hả giận.
Đám cường giả Yêu tộc lại một lần nữa trợn mắt há mồm.
Một trảo vừa rồi của Kim Bằng Vương, họ đều cảm nhận được khí tức tử vong, cho nên họ cho rằng Cổ Thần hẳn là phải chết, có muốn trốn cũng không trốn được.
Nhưng không ai có thể ngờ rằng, Cổ Thần không chỉ nhanh chóng phá nát không gian giam cầm của Kim bằng Vương mà cự trảo khủng bố kia cũng hoá thành hư vô, ngay cả tu vi của bản thân cũng bị hàng thấp một cấp.
Thực lực của Kim Bằng Vương đại giảm, bằng với cấp bậc của Thần Giao Vương, hơn nữa Thần Giao Vương vốn là Hoang thú, cùng cảnh giới tu vi thì luận thực lực Thần Giao Vương còn muốn mạnh hơn.
Bất quá Cấm Thần Tiên Phù chỉ có thể giam cầm tiên lực tu vi của Kim Bằng Vương, lực lượng thân thể của hắn vẫn y nguyên như cũ là thân thể của cường giả Hư Không hậu kỳ, cho nên thực tế thực lực của hắn cũng sàn sàn với Thần Giao Vương.
Thần Giao Vương vừa rồi đã bại dưới tay Cổ Thần, bởi vậy có thể thấy được giờ phút này Kim Bằng Vương đã không còn là đối thủ của Cổ Thần. Do đó Cổ Thần từ tuyệt đối yếu thế đã biến thành tuyệt đối ưu thế, hoàn toàn chuyển bại thành thắng.
Biến hoá như vậy bảo sao không khiến đám cường giả Yêu tộc kinh hãi?
Đối mặt với Bổn Nguyên Mộc Ấn của Cổ Thần đánh xuống, hai mắt Kim Bằng Vương co rút lại, hắn từ bên trong chưởng ấn này cảm nhận được cảm giác nguy hiểm, cái này nhìn như một đạo chưởng ấn thanh sắc bình thường nhưng lực lượng ẩn chứa trong đó cũng khiến Kim Bằng Vương cảm thấy sợ hãi.
- Cổ Thần, bổn đế hôm nay quyết không tha cho ngươi, bảo đảm ngươi sẽ không được chết yên lành!
Tu vi của Kim Bằng Vương bị cấm chế nên đối mặt với Bổn Nguyên Mộc ấn của Cổ Thần hắn thập phần giận dữ, gào lên đồng thời hai tay cong lại đánh ra một kích, hai đạo cự đại kim sắc cự trảo bắn ra.
"Roẹt!"
Hai cái cự trảo đánh lên Bổn Nguyên Mộc ấn lập tức đem Bổn Nguyên Mộc ấn xé thành hai nửa.
Nhưng Bổn Nguyên Mộc ấn cũng không phải bình thường chưởng ấn sẽ hoá thành tiên lực nhàn nhoà. Sau khi bị xé làm hai, chưởng ấn vẫn tiếp tục nện xuống Kim Bằng Vương.
Ngũ hành Bổn Nguyên ấn, tất cả đều nặng vô cùng, một giọ Bổn Nguyên Thuỷ cũng có sức nặng như một ngọn núi cao ngàn trượng, mà Bổn Nguyên Mộc cũng không kém hơn chút nào, mỗi tia Bổn Nguyên năng lượng đều có sức nặng như một ngọn núi cao vạn trượng!
Vô số tia Bổn Nguyên Mộc như mưa rơi xuống đầu Kim Bằng Vương.
"Nguy hiểm! Cái này tựa hồ là Bổn Nguyên Mộc?"
Nội tâm Kim Bằng Vương run lên, Cổ Thần có thể thi triển ra Bổn Nguyên công kích nói rõ hắn đã có được Bổn Nguyên Mộc, mà Bổn Nguyên Thuỷ lúc trước Kim Bằng Vương đã tận mắt chứng kiến Cổ Thần thu lấy. Có được Bổn Nguyên chính là có thể đạt được lực lượng của một vị Đại Đế từng tung hoành CỔ Hoang. Được hai cái Bổn Nguyên thì càng có thể đánh khắp thiên hạ vô địch thủ rồi!
- Người vô địch thiên hạ chỉ có thể là Kim Bằng Vương ta, tuyệt đối không phải là ai khác!
Nghĩ tới đây, sát cơ trong lòng Kim Bằng Vương đối với Cổ Thần càng thêm dầy.
Nhìn Bổn Nguyên Mộc đang rơi xuống, kim quang trên người Kim Bằng Vương mãnh liệt bành trướng, trong chốc lát hắn đã hoá thành một con kim sắc thiên bằng mấy ngàn trượng, toàn thân toả ra kim quang chói mắt.
Hai cánh Kim Bằng Vương vỗ mạnh tạo ra từng cái vòi rồng lớn chừng năm sáu trượng. Cực trảo to mấy trượng của hứn liền đánh cho Bổn Nguyên Mộc thành phấn toái.
Sau khi hao tâm tổn sức chín trâu hai hổ hắn mới có thể ngăn trở vô số Bổn Nguyên Mộc rơi xuống.
Còn không đợi Kim Bằng Vương phá huỷ hết Bổn Nguyên Mộc, trong hư không lại đột nhiên xuất hiện một cái ngân sắc cự chưởng ngàn trượng.
Sau đó là tiếng quát của Cổ Thần:
- Tạp mao điểu, lão tử sẽ tát chết ngươi!
Kim Bằng Vương vừa mới cực lực ngăn trở Bổn Nguyên Mộc, chưa kịp phản ứng thì đã bị Bổn Nguyên Thuỷ ấn đánh bây ra mấy ngàn trượng.
Trong hư không loé lên một đạo kim quang thật choi mắt, Kim Bằng Vương bị Bổn Nguyên Thuỷ ấn tát một cái rụng sạch lông mao trên người.
Một đạo tàn ảnh xẹt qua hư không, Cổ Thần nhoáng một cái đã vượt qua khoảng cách ngàn trượng tiến tới chỗ Kim Bằng Vương.
Khoảng cách thuấn di của Cổ Thần đạt tới khoảng hai ngàn dặm, hiện giờ Kim Bằng Vương chỉ cách Cổ Thần không quá vạn trượng cho nên chút khoảng cách như thế này với Cổ Thần chỉ cần loé lên liền tới.
- Cổ Thần, chết đi cho ta! Ức vạn kim cương trảm!
Kim Bằng Vương quát lớn một cái rồi đình chỉ di động, đôi cánh giang giộng chừng hơn hai ngàn trượng mãnh liệt rung động, trong phút chốc, vô số kim sắc lông vũ từ trên người Kim Bằng Vương nổ bắn ra một rậm rạp giống như bạo vũ đột kích, nhìn qua đúng là phải hơn úc vạn cái.
Mỗi một cái lông vũ đều toả ra kim sắc cương mang, như một chuôi thần binh lợi khí, lực công kích cực mạnh, không thua gì thượng phẩm tiên bảo.
Ức vạn kim sắc lông vũ đánh xuống, cũng giống như ức vạn kiện thượng phẩm tiên bảo công kích, lực công kích mạnh đến nỗi trừ khi là Hợp Đạo kỳ Chư tử đại tiên mới có thể lấy lực phá được. Cường giả dưới Hợp Đạo kỳ nếu không có vô thượng tiên bảo phòng ngự thì dưới công kích này của Kim Bằng Vương chỉ có nước thân tử đạo tiêu, thần hình câu diệt!
Ức vạn kim cương trảm là một đại tuyệt chiêu của Kim Bằng Vương, cho dù thực lực cao hơn hắn là Ngô TInh, Cơ Nghiêu, Độ Thiền đại sư nếu không có vô thượng tiên bảo phòng ngự cũng khó mà tiếp được một kích này!