Ý niệm của Cổ Thần tại khổ hải du động cực nhanh, hắn không dám sử dụng lực lượng tín ngưỡng ngưng tụ thành con thuyền linh hồn, trực tiếp để ý niệm lao ra khỏi khổ hải, như vậy sẽ bị thế giới khổ hải tinh thần phát hiện công kích, khổ hải sẽ sản sinh gió to cuồng phong, trong nháy mắt xé nát con thuyền linh hồn, cuốn ý niệm vào chỗ sâu trong khổ hải, chí ít vài ngày ý niệm cũng không thể xoay người trong khổ hải vô biên vô hạn.
Thời gian tại thế giới tinh thần và thế giới chân thực là hoàn toàn khác nhau, tốc độ của ý niệm so với thế giới chân thực nhanh hơn vô số lần, tốc độ thời gian lưu động cũng như vậy.
Ý niệm của Cổ Thần liên tục du động cực nhanh trong thế giới tinh thần, so với hắn thuấn di trong vũ trụ phàm gian còn nhanh hơn rất nhiều, khoảng cách đủ thuấn di mấy ngày mấy đêm trong thế giới thực cũng chỉ là thời gian một lần nháy mắt trong thế giới tinnh thần.
Rốt cuộc, trong thế giới tinh thần, ý niệm của Cổ Thần dùng thời gian hơn một tháng, rốt cuộc cũng tìm được lực lượng tín ngưỡng thuộc về hắn, ý niệm thuộc về hắn.
Cổ Thần lập tức lao tới.
Thế nhưng, ngoài ý muốn xuất hiện rồi, tinh thần vốn là hư thể, giới hạn giữa tồn tại và không tồn tại, ý niệm của Cổ Thần trực tiếp nhảy vào lực lượng tín ngưỡng thuộc về hắn, một bộ phận ý niệm thuộc về hắn, dĩ nhiên không thể dung hợp với nhau.
Nếu như có thể dung hợp với nhau, hắn có thể lợi dụng phần ý niệm tại tiên giới Cổ Hoang kia, câu thông giữa vũ trụ phàm gian và tiên giới Cổ Hoang. Tuy rằng thân thể đang ở trong vũ trụ phàm gian, nhưng có thể thông qua ý niệm, cũng chính là pho tượng Bàn thần giao lưu với đám người Hư Tử Uyên.
Ý niệm của Cổ Thần hơi lùi lại một chút, lại lao mạnh vào lực lượng tín ngưỡng, một bộ phận ý niệm thuộc về hắn tại tiên giới Cổ Hoang, kết quả vẫn giống như cũ, hoàn toàn bắt vào khoảng không trống rỗng.
Cổ Thần liên tục thử nghiệm hơn mười lần, mỗi lần đều so sánh đúc rút kinh nghiệm, hai bên đều là vật hư huyễn giới hạn giữa tồn tại và không tồn tại, tồn tại trong thế giới tinh thần hư vô mờ ảo, cả hai căn bản không có khả năng dung hợp với nhau.
Cổ Thần đột nhiên hiểu ra rồi, vì sao mỗi lần Vu Thần phủ xuống cần phải triệu hoán, bằng vào chính bản thân Vu Thần căn bản không thể chủ động hàng lâm, hắn cần ngoại lực triệu hoán mới có thể truyền đạt lực lượng vào trong tiên giới Cổ Hoang.
Trừ phi tiên giới Cổ Hoang có người triệu hoán ý niệm của hắn, bằng không Cổ Thần căn bản không thể thông qua lực lượng tín ngưỡng chủ động kết nói với tiên giới Cổ Hoang.
“Đáng tiếc rồi! Mấy người sư tỷ không biết ta đã tới vũ trụ phàm gian, tuy rằng Vu Nguyệt hiểu được cách triệu hoán Vu Thần, thế nhưng cũng không nhất định hiểu được triệu hoán ta, nếu như ta muốn liên hệ với tiên giới Cổ Hoang, căn bản không thể dựa vào ngoại lực, chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình.”
“Dựa vào chính bản thân mình! Nên làm cách nào mới được? Lực lượng tín ngưỡng của người khác đối với ta mà nói chẳng phải không thể xây dựng nên cây cầu nối thông giữa tiên giới Cổ Hoang và vũ trụ phàm gian?”
“Nếu không dựa vào lực lượng tín ngưỡng của người khác, vậy thì chỉ có thể dựa vào đạo của bản thân, ta muốn mượn bàn chi đại đạo chế tạo một con thuyền linh hồn kiên cố, để ý niệm của ta tạm thời vượt qua khổ hải, sau đó dung hợp cùng một chỗ, như vậy ta có thể chủ động để ý niệm phủ xuống tiên giới Cổ Hoang rồi, có thể nói cho mấy người sư tỷ, phụ thân tình huống của ta hiện tại, để bọn họ không cần phải lo lắng cho ta.”
Hai mắt Cổ Thần lập lòe đạo đạo tinh quang, hợp đạo! Vô luận là tăng trưởng thực lực hay đề cao tu vi, hoặc là liên hệ được với tiên giới Cổ Hoang đều có một phương pháp vô cùng tương đồng, đó chính là hợp đạo.
“Thực lực của ta hiện tại còn thiếu, cho dù đối mặt với cường giả Thiên Kiếp bí cảnh yếu nhất cũng khó có thể chống lại, cho dù tìm được Thiên Cung cũng không làm gì được Thiên đế, không bằng trước tiên tĩnh tâm lại, triệt để lĩnh ngộ bàn chi đại đạo, chỉ chờ khi hợp đạo thành công, bản nguyên ngũ hành có thể tiếp tục dung hợp, thực lực sẽ tăng trưởng một bước rất dài.”
“Bàn chi đại đạo, vượt qua khổ hải, vượt qua thiên địa, thế nhưng đến tột cùng phải làm như thế nào mới chế tạo được con thuyền đi trên nước đây?”
“Nước có thể đẩy thuyền, cũng có thể phá thuyền, mà trong một chữ bàn này, không chỉ là con thuyền vĩnh viễn đi trên mặt nước, vĩnh viễn không bị diệt, vĩnh viễn không hủ mục, vĩnh viễn không vẫn lạc, mặc cho ngoại lực như thế nào ta cũng có thể bảo đảm bản thân bất biến, bên ngoài long trời lở đất ta cũng không biến, thế nhưng bất biến như thế nào?”
“Thương hải tang điền, nhật nguyệt tinh không, thiên địa vạn vật, mỗi thời mỗi khắc đều biến hóa vô cùng, đến tột cùng là bất biến như thế nào? Làm sao mới có thể vĩnh hằng không phúc diệt! Vĩnh hằng không hủ mục? Vĩnh hằng không vẫn lạc? Vĩnh sinh bất diệt? Bàn!”
Cổ Thần đau khổ suy tư, nhân sinh mấy trăm lần lần lượt hiện lên trong đầu, những địa phương hắn đi qua, những người từng quen biết, cho dù chỉ là gặp mặt một lần, nhưng giờ khắc này đều bị hắn nhớ lại vô cùng rõ ràng, trong nháy mắt đã là hơn nửa canh giờ trôi qua.
- Phù…
Trong hư không truyền đến một tiếng thở dài của Cổ Thần.
Hắn bước vào Hợp Đạo kỳ hơn hai trăm năm, đối với tu sĩ Hợp Đạo kỳ mà nói, hơn hai trăm năm bất quá chỉ là trong một lần nháy mắt mà thôi.
Tu sĩ có thể hợp đạo thành công, trở thành chư tử đại tiên, không người nào không phải là thiên tài trong thiên tài, nhưng cần phải trải qua hơn nghìn năm lĩnh ngộ mới có hi vọng lĩnh ngộ được đại đạo, cùng với bản thân hợp hai làm một.
Đây vẫn còn là tốc độ hợp đạo của chư tử đại tiên tiên giới Cổ Hoang, nếu như chư tử đại tiên tại vũ trụ phàm gian, hợp đạo thành công, trên cơ bản đều cần có vạn năm làm cơ sở.
Hơn hai trăm năm, đối với tu sĩ Hợp Đạo kỳ thực sự quá mức ngắn ngủi, nếu như Cổ Thần muốn trong thời gian hơn hai trăm năm đã Hợp Đạo thành công, độ khó so với lên trời còn cao hơn.
Huống chi, Cổ Thần muốn hợp thành đại đạo vô thượng trong thiên địa chưa bao giờ xuất hiện, muốn sáng tạo một loại đại đạo hoàn toàn mới quả thực khó càng thêm khó.
“Trong khoảng thời gian ngắn căn bản không thể lĩnh ngộ được áo nghĩa hạch tâm của bàn chi đại đạo, hợp thành đạo của bản thân, việc này cấp bách không được, ta chậm rãi du lịch trong vũ trụ phàm gian, chậm rãi tăng trưởng kiến thức, chờ đợi một ngày kia có thể lĩnh ngộ được chân lý của bàn chi đại đạo.”
“Không biết ngày này phải đợi bao lâu? Một nghìn năm? Hai nghìn năm? Hoặc là mấy nghìn năm? Có lẽ… Càng lâu hơn nhiều?”
Cổ Thần từ trong hư không vô tận hạ xuống, xuất hiện bên trong Vu Thần Điện.
Nếu như Vu Thần là chủ tể duy nhất toàn bộ Vu Dạ Tinh, như vậy toàn bộ tài nguyên linh mạch trong Vu Dạ Tinh hẳn là đều trong vòng nắm giữ của hắn.
Cổ Thần hành tẩu trong vũ trụ phàm gian, thứ nhất cần tinh phách linh thạch làm phí dụng truyền tống, thứ hai cần tinh phách linh thạch hỗ trợ khôi phục tiên lực.
Chiến đấu là quá trình tiêu hao tiên lực nhanh nhất, vừa mới đại chiến với Vu Thần không lâu, chí ít Cổ Thần phải hấp thu mấy trăm khối tinh phách linh thạch mới có thể khôi phục hoàn toàn.
Tiên lực của Cổ Thần đảo qua, toàn bộ mọi thứ trong Vu Thần điện đều bị hắn nhận biết rõ ràng.
Vu Thần bỏ mình, trong Vu Thần Điện căn bản không có ai ngăn cản được hắn, hắn cảm giác được nghìn vạn tinh phách linh thạch đang ở bên dưới lòng đất Vu Thần Điện, đây tuyệt đối là một bút thu hoạch vô cùng to lớn.
Cổ Thần dùng một quyền đánh tan mọi thứ ngăn cản giữa hắn và địa phương cất giữa tinh phách linh thạch, khẽ nắm tay lại, nghìn vạn tinh phách linh thạch đều bị hắn thu nhập vào trong Âm Dương Tiên Giới.
Giữa lúc Cổ Thần đang thu hoạch tinh phách linh thạch trong Vu Thần điện, trận pháp truyền tống trong Vu Dạ tinh đột nhiên bùng phát quang mang, một thân ảnh xuất hiện ngay trong truyền tống trận.
Người này vừa xuất hiện, một cỗ thần thức vô cùng cường đại đột nhiên phủ xuống Vu Dạ Tinh, toàn bộ Vu Dạ Tinh, thậm chí ức ức dặm bên ngoài Vu Dạ Tinh đều bị thần thức của người này bao phủ bên trong.
Cổ Thần lập tức cảm giác được cỗ thần thức cường đại này ẩn chứa lực lượng khiến hắn phải run rẩy, tim đập nhanh hơn, trong sát na Cổ Thần biết, đoàn tín ngưỡng lực trong đầu hắn bị người kia tập trung dò xét, lực lượng thần thức cường đại giống như sấm sét giữa trời quang, ầm ầm lao về phía Cổ Thần.
“Không tốt, lực lượng của người này mạnh hơn Vu Thần trăm lần, chỉ sợ là cường giả Thiên Kiếp bí cảnh.”
Cổ Thần thất kinh.
Cường giả Thiên Kiếp phủ xuống Vu Dạ Tinh không phải ai khác, chính là Hằng Hà tinh hệ chi chủ, một vị cường giả Thiên Kiếp bí cảnh ngũ hành một kiếp.
Thiên Kiếp bí cảnh chia thành ngũ hành thoát thai kiếp, âm dương sinh tử kiếp, thiên địa vô lượng kiếp.
Trải qua ngũ hành thoát thai kiếp, thân thể triệt để siêu thoát phàm thai, trở thành tiên thể, so với thân thể chư tử đại tiên còn cường đại hơn trăm nghìn lần, tiên bảo vô thượng cũng khó tạo thành thương tổn đối với tiên thể siêu thoát phàm thai của cường giả Thiên Kiếp bí cảnh.
Ngũ hành thoát thai kiếp chia thành năm kiếp kim, mộc, thủy, hỏa thổ, mỗi lần qua một kiếp thực lực đều tăng trưởng bội số lần, nhất là cường giả hoàn toàn trải qua ngũ hành thoát thai kiếp, thân thể triệt để siêu thoát phàm thai, vượt ra khỏi ngũ hành, lực lượng ngũ hành đã không thể tạo thành thương tổn đối với bọn họ.
Hằng Hà tinh hệ chi chủ, chỉ là một vị cường giả Thiên Kiếp bí cảnh ngũ hành một kiếp, thế nhưng thực lực cực mạnh, so với chư tử đại tiên Hợp Đạo hậu kỳ còn mạnh mẽ hơn trăm nghìn lần. Thiên Kiếp bí cảnh so với Độ Hư bí cảnh là hai giai đoạn tu chân hoàn toàn khác nhau, về mặt lực lượng có sự nhảy vọt về chất.
Cho dù là chư tử đại tiên Hợp Đạo hậu kỳ, thần thức tản ra tối đa cũng chỉ nghìn vạn dặm, ngay cả một phần năm diện tích Vu Dạ Tinh cũng không thể bao trùm hết được.
Mà thần thức của Hằng Hà tinh chủ tản ra có thể hoàn toàn bao phủ toàn bộ Vu Dạ Tinh bên trong, đồng thời tản ra trong hư không không biết bao nhiêu ức ức dặm, sợ rằng trăm trăm nghìn nghìn Vu Dạ Tinh tụ tập vào một chỗ, Hằng Hà tinh chủ cũng có thể dùng thần thức trong nháy mắt bao trùm toàn bộ.
Thủ đoan như vậy cho dù là chư tử đại tiên Hợp Đạo hậu kỳ cũng cao hơn không biết bao nhiêu lần, hoàn toàn không phải là một tầng cấp.
Chư tử đại tiên cũng chỉ là cường giả Độ Hư bí cảnh, tuy rằng có thể hình thành được vực của chính bản thân, tương đương với chủ tể của một thế giới thu nhỏ, thế nhưng cường giả Thiên Kiếp bí cảnh lại có thể trực tiếp sáng tạo ra một thế giới mới, là tồn tại sáng thế chi chủ.
Khi thần thức của Hằng Hà tinh hệ chi chủ tập trung vào một đoàn lực lượng tín ngưỡng trong đầu, Cổ Thần hầu như trong sát na liền phản ứng lại, người này chỉ sợ chính là Hằng Hà tinh hệ chi chủ.
Cường giả Thiên Kiếp bí cảnh là tồn tại Cổ Thần khó có thể chống lại, Cổ Thần không cần nghi ngợi, thân thể theo bản năng tiến hành thuấn di, trong sát na biến mất không còn. Xuyên toa qua hư không nghìn vạn dặm, trực tiếp rời khỏi Vu Dạ Tinh, nhằm vào trong hư không vô cùng vô tận.
Cổ Thần có Hằng Hà tinh đồ trong tay, mặc kệ Hằng Hà tinh hệ ở địa phương nào cũng sẽ không mê thất phương hướng, biết chính mình ở vị trí nào, vì vậy hoàn toàn không sợ bị lạc đường trong vũ trụ mênh mông.
Chỉ trong thời gian mấy lần hô hấp, cổ Thần đã rời khỏi Vu Dạ Tinh mấy nghìn vạn dặm.
Thế nhưng lực lượng thần thức kia thực sự quá mức cường đại, cho dù là tốc độ thuấn di của Cổ Thần cực kỳ nhanh chóng, một hơi thở nghìn vạn dặm, dĩ nhiên trong khoảng thời gian ngắn cũng không thể bay ra khỏi phạm vi thần thức Hằng Hà chi chủ tản ra.
Thần thức của Hằng Hà tinh chủ giống như một mảnh đại dương vô biên vô hạn, không thấy đầu cùng.
Cổ Thần có thể cảm giác được, Hằng Hà tinh chủ có thể tùy thời đuổi theo hắn, thế nhưng Hằng Hà tinh chủ lại không hề đuổi theo, điều này khiến Cổ Thần có chút ngoài dự liệu.
Nhưng thân thể của Cổ Thần không hề dừng lại, liên tục phi độn vào trong vũ trụ, ngay lập tức thuấn di nghìn vạn dặm, rất nhanh rời khỏi Vu Dạ Tinh.
Cũng không biết rời khỏi Vu Dạ Tinh đã bao nhiêu ức dặm, Cổ Thần hoàn toàn vượt khỏi tầng khí quyển Vu Dạ Tinh, tiến vào trong vũ trụ, từng đám vẫn thạch thật lớn phập phềnh trong vũ trụ, giống như những tinh cầu nho nhỏ.
Chính ở nơi này, hư không phía trước đột nhiên căng cứng, giống như hóa thành một phiến tường đồng vách sắt, thân thể thuấn di về phía trước của Cổ Thần đánh mạnh vào hư không, phát sinh một tiếng bạo tạc kinh thiên, rắc rắc, đủ va chạm trăm nghìn trượng mới ngừng lại được.
Thế nhưng hư không phía trước còn không biết bao nhiêu tỉ tỉ dặm, Cổ Thần căn bản không thể đột phá, đồng thời Cổ Thần cảm giác được một cỗ lực lượng cường đại không gì sánh được phủ xuống ngay phía sau hắn.
Cổ Thần xoay người, chỉ thấy bên ngoài mấy vạn dặm có một trung niên nhân thân cao một mét bảy, mặc cẩm y tú bào, chân đạp hư không, nhìn như rất chậm rãi đi về phía hắn.
Người này hành tẩu trong vũ trụ giống như sự vận động của một viên tinh cầu, vẫn trạch cách người này trăm triệu dặm giống như vô số viên tinh cầu, lòe lòe phát quang, lấy hắn làm trung tâm chậm rãi xoay tròn.
Hắn giống như chủ nhân của vô số tinh cầu, tinh quang ánh sáng ngọc quay xung quanh hắn bốn phía, để hắn tản mát ra một loại quang huy thần thánh, trước mặt hắn, chư tử đại tiên cũng trở nên vô cùng nho bé.
Cổ Thần đánh chết ba vị chư tử đại tiên Lý Cương, Triệu Giang Hà, Tề Thiên Hành, Hằng Hà tinh chủ đã lập tức phát hiện ra, bởi vì lực lượng tín ngưỡng của ba vị chư tử đại tiên này phải phân ra chín thành chín dâng lên Hằng Hà tinh chủ.
Vì vậy ba vị chư tử đại tiên vừa chết, lực lượng tín ngưỡng của Hằng Hà tinh chủ liền bị chặt đứt.