Chân Tiên

Chương 33: Q.8 - Chương 33: Giết chết Vu Thần




Cổ Thần xa xa lắc đầu, khẽ cười nói:

- Vu Thần, ngươi thực sự nên hỏi rõ kết quả đối với Thiên Cơ lão nhân, thế nhưng mọi chuyện đã tới bước này, ngươi đã không còn cơ hội nữa rồi, ngày diệt vong của ngươi tới rồi!

Đang khi nói chuyện, khí thế của Cổ Thần bùng phát, cương khí tiên lực trào dâng, hư không bốn phía đột nhiên rung động mãnh liệt, giống như cuộn sóng xô bờ, từng tầng từng tầng cuộn trào đẩy mạnh về bốn phương tám hướng.

Kích cỡ thân thể Cổ Thần chưa biến đổi, thế nhưng khí thế toàn thân lại tăng lên không chỉ trăm lần, đối mặt với Vu Thần thân cao trăm trượng ngược lại có cảm giác Vu Thần rất nhỏ bé, Cổ Thần vô cùng to lớn.

Biến hóa đột nhiên này khiến Vu Thần cả kinh, lập tức sau đó là giận dữ, quát lên:

- Chết đến nơi còn dám xuất khẩu cuồng ngôn, Cổ Thần, nhìn bản thần ngày hôm nay thu thập ngươi như thế nào.

Đang khi nói chuyện, bốn cánh tay khổng lồ tráng kiện vô cùng của Vu Thần song song kết đạo ấn, trong sát na gió nổi mây phun, mây đen rậm rạp, hóa thành hắc khí bao quanh, bao phủ bốn phía Vu Thần trong mấy vạn dặm.

Theo đạo ấn của Cổ Thần khẽ động, tầng tầng mây đen tản ra, hai nửa thân thể một đen một trắng của Vu Thần, trong tay nầng một đại luân bàn vô cùng khổng lồ.

Đại luân bàn này ước chừng mười trượng, một đen một trắng, một âm một dương, liên tục xoay tròn trong tay Cổ Thần, âm dương tương hợp, có một loại lực lượng to lớn vô hạn, ý cảnh sung mãn diễn hóa thiên địa, mạnh mẽ tản đi bốn phía, một vực phương viên nghìn trượng xuất hiện rồi.

Thể tích vực của Vu Thần so với Lý Cương lớn hơn không chỉ mười lần, lực lượng càng mạnh mẽ hơn gấp trăm lần.

- Đại Âm Dương Luân!

Bàn tay Vu Thần vừa lộn, âm dương song luân vô cùng to lớn nhất thời từ trong lòng bàn tay nổ bắn ra, trong sát na bành trướng che phủ phương viên vạn trượng, hai đại luân tử một đen một trắng, một âm một dương từ trên trời giáng xuống, chém thẳng về phía Cổ Thần.

Âm dương song luân này bay tới đâu, tất cả không gian đều bị nghiền nát, mọi thứ cản đường đều bị cắt xé nát bấy, hóa thành hư vô.

Không gian trong hư không sụp đổ, đại địa nứt nẻ, tất cả không gian đều hóa thành hỗn độn, âm dương song luân ẩn chứa đại đạo âm dương muốn xé nát Cổ Thần, toàn bộ đều bị phá hủy, nghiền thành vô số mảnh nhỏ, tiêu tan hư vô.

Vu Thần vừa ra tay, thực lực cực mạnh, so với ba chư tử đại tiên Lý Cương, Tề Thiên Hành, Triệu Giang Hà chỉ mạnh hơn chứ không kém, chỉ xét lực công kích của âm dương song luân này đã vô cùng kinh khủng, ba người Lý Cương, Triệu Giang Hà, Tề Thiên Hành căn bản không thể so sánh được.

Mắt thấy âm dương song luân chụp thẳng vào đầu, thế đi khiến toàn bộ mọi thứ trong phương viên vạn trượng đều bị hóa thành nát bấy, thân thể Cổ Thần đột nhiên biến đổi, trong sát na hóa thành bộ dáng ba đầu sáu tay.

Sáu tay Cổ Thần hóa thành quyền, Chiến Thần Diệt Tinh quyền nghìn quyền hợp nhất oanh kích mãnh liệt.

Quyền cương từ trong quyền phong của Cổ Thần oanh kích ra, trong sát na biến lớn, hóa thành kích cỡ phương viên vạn trượng, mỗi một đạo Chiến Thần Diệt Tinh quyền nghìn quyền hợp nhất đều có lực công kích vô cùng kinh khủng, cho dù là chư tử đại tiên hợp đạo thành công bị một quyền này đánh trúng cũng phải hóa thành tro tàn trong nháy mắt, thần hình câu diệt,

Nơi quyền cương lướt qua, cũng là không gian sụp đổ, tất cả mọi thứ đều hóa thành hư vô.

Nếu nói âm dương song luân của Vu Thần là chuyển hóa tất cả thành âm dương hỗn độn, vậy Chiến Thần Diệt Tinh quyền của Cổ Thần là lực lượng tuyệt đối, hủy diệt tất cả, phá hủy tất cả, mặc kệ phía trước có bất cứ thứ gì đều bị quyền phá nát thành hư vô.

Cổ Thần và Vu Thần cách nhau mấy nghìn trượng, thế nhưng không gian giữa hai người lại sụp đổ tầng tầng, khoảng cách giữa hai người tựa hồ như không tồn tại, đồng thời đưa tay là có thể chạm vào nhau.

Ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm ầm…

Tiếng bạo tạc rung trời động đất vang lên liên tục, Chiến Thần Diệt Tinh quyền do Cổ Thần oanh kích ra và đại âm dương luân của Vu Thần va chạm cùng một chỗ.

Hư không sụp đổ khiến Chiến Thần Diệt Tinh quyền và đại âm dương luân không còn bất cứ thứ gì ngăn cản, bằng hình thức kịch liệt nhất triển khai bạo tạc nổ vang, phạm bi bạo tạc xông lên tới vạn dặm xung quanh.

Toàn bộ bầu trời đột nhiên biến thành một mảnh đen kịt, tất cả không gian đều bị hóa thành hư vô, giống như một tầng hắc động vô cùng to lớn, hư không vô cùng vô tận đều bị hắc động này thôn phệ toàn bộ, rất nhanh không gian bổ xung, lại phục hồi hình dáng ban đầu.

Rắc rắc rắc rắc rắc rắc…

Tiếng vang kịch liệt, đại âm dương luân bị Chiến Thần Diệt Tinh quyền oanh kích một lỗ thủng cực lớn, sản sinh vết rách chằng chịt như mạng nhện.

Chiến Thần Diệt Tinh quyền của Cổ Thần cũng bị lực phản chất bạo tạc, nổ tan thành hư vô.

Lấy tu vi của Cổ Thần hiện tại, Chiến Thần Diệt Tinh quyền nghìn quyền hợp nhất hầu như có thể oanh kích vô hạn, trong tiếng nổ đinh tai nhức óc, lại là sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh quyền nghìn quyền hợp nhất đồng thời đánh về phía Vu Thần.

Lực công kích của Vu Thần vô cùng cường đại, ngay cả đại âm dương luân do Vu Thần sử dụng âm dương đại đạo ngưng tụ thành cũng xuất hiện xu thế sắp bị đánh tan thành mảnh nhỏ.

Trong mắt Vu Thần chuyển thành kinh hãi, hét lớn một tiếng:

- Âm dương quy hư, bão nguyên hợp thần, âm dương thần luân, hỗn độn đại thành.

Chỉ thấy đạo ấn trong tay Vu thần biến hóa, đại âm dương luân thi triển cực nhanh, âm dương song luân đan xen vào một chỗ, hình thành một luân bàn vô cùng khổng lồ, nửa trắng nửa đen, huyền phù nơi chân trời, luân bàn xoay tròn, lực lượng vô biên vô hạn từ trong luân bàn tuôn ra, hư không bốn phía đều bị hủy diệt, hóa thành hỗn độn, tầng tầng lớp lớp, vô biên vô hạn, bao phủ lên đỉnh đầu Cổ Thần.

- Phá Thiên Chỉ!

Cánh tay Cổ Thần dựng thẳng, một ngón tay giơ lên, trong sát na vận chuyển Phá Thiên Chỉ, một ngón tay điểm về phía Vu Thần.

Cương mang ánh sáng ngọc trong sát na lập lòe bắn ra khỏi đầu ngón tay.

Xoẹt…

Khí hỗn độn vô biên chia hư không thành hai nửa, một tiếng bổ bạo tạc, âm dương thần luân xoay tròn phía chân trời trong sát na bị tan vỡ, giống như thủy tinh bị búa sắt đập mạnh, hóa thành vô số mảnh nhỏ tiêu tán trong không gian.

Quang mang chói mắt trong sát na xuất hiện ngay bên ngoài vực của Vu Thần, giống như một mũi khoan kim cương không gì không phá nổi, trực tiếp tạo thành một lỗ thủng cực lớn trên vực của Vu Thần, chớp mắt đã xuyên thấu qua ngực Vu Thần.

Máu tươi đen kịt tung tóe trời cao.

Máu tươi giống như mưa xối xả từ trên trời giáng xuống, đan xen rậm rạp.

Vu Thần đột ngột cảm giác đau đớn kịch liệt từ chính giữa ngực truyền đến, phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, đại chưởng của hắn vỗ mạnh vào lồng ngực của chính bản thân mình.

Bàn tay lớn hơn mười trượng đặt tại vị trí vết thương, ý đồ ngừng thương thế tiếp tục lan tràn.

Thế nhưng, tất cả đều là tốn công vô ích.

Lực lượng pháp tắc vô cùng vô tận liên tục tàn phá thân thể Vu Thần, chỗ vết thương tựa hồ có trăm nghìn đạo trận pháp huyền diệu hợp làm một, liên tục tàn phá tiêu tán tất cả sinh cơ của Vu Thần.

- Không có khả năng! Đây là loại công pháp gì? Sao có khả năng gây thương tổn vĩnh hằng tới ta? Không có khả năng!

Ánh mắt Vu Thần lộ rõ vẻ kinh khủng, thê lương rống to.

Trong tay Cổ Thần đột nhiên lóe lên sáu đạo quang mang ba xanh ba đen, sáu thanh tiên phủ vô thượng lập tức xuất hiện trong tay.

Sáu tay của hắn vung lên, sáu thanh tiên phủ trong sát na chém ra sáu đạo Trảm Sát Chi Phủ, phủ cương tung hoàng nghìn dặm, chém nát tầng tầng hư không, trong nháy mắt đã chém mạnh vào vực bên ngoài cơ thể Vu Thần.

Vực của Vu Thần đã bị Phá Thiên Chỉ phá thành một lỗ thủng rất lớn, lực lượng giảm đi nhiều, Vu Thần vũng bị lực lượng Phá Thiên Chỉ gây thương tổn vĩnh hằng, tuy rằng Phá Thiên Chỉ phá vỡ đại âm dương luân và vực, uy lực đã yếu đi rất nhiều, thế nhưng thương tổn vĩnh hằng không thể chữa trị vẫn còn tồn tại, khiến thực lực Vu Thần giảm mạnh, lực lượng vực cũng theo đó yếu bớt.

Khi sáu đạo Trảm Sát Chi Phủ chém vào vực của Vu Thần, trong hư không truyền tới tiếng xé gió chói tai tới cực điểm, vực của Vu Thần tầng tầng vỡ tan, phân tách sang haib ên, sáu đạo phủ cương này hầu như đã hoàn toàn chém nát vực của Vu Thần.

- Trảm Sát Chi Phủ!

Thân thể Cổ Thần đột nhiên khẽ xoay chuyển, nhằm thẳng về phía trước, sáu thanh tiên phủ vô thượng trong tay một lần nữa chém mạnh về phía Vu Thần.

Rắc rắc rắc rắc rắc…

Vực của Vu Thần trong sát na bị tan vỡ.

Ầm ầm ầm ầm ầm ầm…

Sáu tiếng vang kinh thiên động địa, trong sát na Cổ Thần lại oanh kích ra sau đao Chiến Thần Diệt Tinh quyền nghìn quyền hợp nhất.

Nơi quyền cương lướt qua, hủy diệt tất cả hư không, trong phong ấn phương viên mấy vạn trượng phía trước, Vu Thần đang toàn lực chống đối lại hủy diệt mãnh liệt từ thương tổn vĩnh hằng của Phá Thiên Chỉ, thấy sáu đạo phủ cương lướt qua, trong mắt hoảng hốt, mi tâm đột nhiên lóe ra một đạo âm dương chi khí nửa trắng nửa đen.

Âm dương chi khí này vô cùng ngưng luyện, hầu như đã hoàn toàn biến thành thể rắn, che chắn phía trước Vu Thần.

Sáu tiếng nổ bạo tạc vang lên, sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh quyền oanh kích vào âm dương chi khí, dĩ nhiên không thể phá hủy được phòng ngự do đoàn âm dương chi khí này hình thành.

Thế nhưng, lại là một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, chính là một thanh tiên phủ vô thượng từ một phương hướng không thể ngờ tới, chém mạnh về phía Vu Thần.

Đồng thời lúc Cổ Thần oanh kích ra sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh quyền lại tiếp tục khống chế một thanh Thanh Đế Tiên Phủ, từ phía sườn phải bay ra, tập kích Vu Thần, quả nhiên một kích này vô cùng hiệu quả.

Thanh Đế Tiên Phủ chém vào thân thể Vu Thần, một vết thương thật lớn dài tới trăm trượng từ đỉnh đầu Vu Thần bắt đầu, kéo dài tới tận chân nhỏ, hầu như đã chém Vu Thần thành hai nửa hoàn toàn tách biệt.

Âm dương chi khí run lên mãnh liệt, theo tiếng kêu thảm thiết của Vu Thần, trong sát na thu hồi vào trong mi tâm.

Sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh quyền theo đó đánh tới, trong sát na oanh kích trên người Vu Thần, thân thể to lớn trăm trượng bị oanh kích thành vô số mảnh nhỏ, hóa thành một đống máu thịt, văng đi bốn phương tám hướng.

Oanh!

Ngay trong nháy mắt khi Vu Thần thần hình câu diệt, một đoàn âm dương chi khí phô thiên cái địa đột nhiên dũng mãnh dung nhập vào mi tâm Cổ Thần, tiến vào trong não hải.

Trong sát na Cổ Thần lập tức cảm giác được chính mình thu được một đoàn tín ngưỡng lực cực kỳ cường đại.

Cỗ tín ngưỡng lực này so với lực lượng tín ngưỡng khi đánh chết ba vị chư tử đại tiên Lý Cương, Triệu Giang Hà, Tề Thiên Hành còn mạnh hơn không chỉ mười lần.

Ba vị chư tử đại tiên Lý Cương, Triệu Giang Hà, Tề Thiên Hành thu được lực lượng tín ngưỡng tại Tử Vân Tinh còn chưa bằng được một phần ba so với một mình Vân Khoát Thiên.

Mà Vu Dạ Tinh so với Tử Vân Tinh còn lớn hơn không ít, vô luận là phàm nhân hay tu sĩ, số lượng càng nhiều hơn, Vu Thần là chúa tể duy nhất toàn bộ Vu Dạ Tinh, thu được lực lượng tín ngưỡng so với Vân Khoát Thiên tự nhiên cường đại hơn nhiều.

Cuối cùng Vu Thần bị Cổ Thần đánh chết, lực lượng tín ngưỡng mất đi ký thác, trong nháy mắt dũng mãnh truyền vào cơ thể Cổ Thần.

Cổ Thần vui vẻ, cỗ lực lượng tín ngưỡng cường đại này hầu như có thể giúp hắn cô động ý niệm tinh thần, có thể du lịch qua lại trong khổ hải, không còn tình cảnh bèo theo nước chảy.

Thậm chí, hắn còn có thể lợi dụng cỗ lực lượng tín ngưỡng này mô phỏng Vu Thần, câu thông giữa vũ trụ phàm gian và tiên giới Cổ Hoang, để ý niệm phủ xuống tiên giới Cổ Hoang, theo đó hắn có thể liên hệ được với đám người Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc, Vu Nguyệt, phụ thân tại tiên giới Cổ Hoang rồi.

Cổ Thần lập tức luyện hóa đoàn tín ngưỡng cường đại ngay trong hư không vô tận, dung nhập lực lượng tín ngưỡng của Vu Thần, chuyển hóa thành lực lượng bản thân.

Giờ khắc này, toàn bộ Vu Dạ Tinh đều bị chấn động mãnh liệt!

Vu Thần vừa chết, toàn bộ pho tượng Vu Thần khắp Vu Dạ Tinh được chúng sinh tế bài đều tự nổ tan thành vô số mảnh nhỏ trong nháy mắt, linh khí mất đi bình chứa đều biến thành một đống rác rưởi cặn bã.

Vu Thần là chủ tể duy nhất Vu Dạ Tinh, là thủ lĩnh duy nhất, là tín ngưỡng chung của toàn bộ phàm nhân lẫn tu sĩ trên Vu Dạ Tinh, Vu Thần chết đối với Vu Dạ Tinh mà nói, không khác gì trời nắng bị sét đánh.

Bất quá, rung động trên Vu Dạ Tinh không hề khiến Cổ Thần quan tâm dù chỉ một chút, Vu Dạ Tinh đối với Cổ Thần mà nói không khác biệt nhiều so với Tử Vân Tinh, đều chỉ là một trạm dừng chân ngắn ngủi trong hành trình của hắn, con đường hắn phải đi rất dài rất dài.

Cổ Thần muốn tranh phong với Thiên đế đứng đầu Thiên Cung, đó chính là tồn tại cao cấp nhất toàn bộ vũ trụ phàm gian, cho dù là Thiên Lan tinh hải vô cùng vô tận trước mặt Thiên Cung cũng chỉ là một hạt bụi nhỏ bé trong vô số hạt bụi khác.

Ngay cả Thiên Lan tinh hải cũng chỉ là một trạm dừng chân của Cổ Thần tại vũ trụ phàm gian, huống chi là Tử Vân Tinh? Là Vu Dạ Tinh?

Cổ Thần phiêu phù trong hư không vô cùng vô tận, vật ngã lưỡng vong, cỗ lực lượng tín ngưỡng kia mất đi mục tiêu, không quá lâu sau đã bị Cổ Thần luyện hóa hấp thu hoàn toàn, biến thành lực lượng của chính bản thân hắn.

Hấp thu lực lượng tín ngưỡng, Cổ Thần cảm giác được, dung nhập vào trong ý niệm tinh thần khiến ý niệm tinh thần của hắn cường đại hơ n ất nhiều, hắn lại cảm giác được sự tồn tại của khổ hải, ý niệm của hắn có thể tùy ý ba động trong khổ hải vô biên vô hạn.

Thế nhưng, ý niệm Cổ Thần khẽ động, liền thoát ly khỏi khổ hải chảy về một phía, hắn có thể cảm giác được trong khổ hải mang mang, tại một địa phương xa xa có một bộ phận tín ngưỡng thuộc về bản thân hắn, một đám ý niệm tín ngưỡng này được thành lập thông qua pho tượng Bàn Thần trong tiên giới Cổ Hoang.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.