Thánh Ưng đại vương nghe Ngao Diễm nói, càng nghĩ càng thấy thực lực yêu tộc cường đại hơn nhiều, căn bản không cần sợ ba người đối phương, thế nhưng ba người Cổ Thần không ai không phải có thực lực cường giả cái thế tầng thứ nhất, muốn đánh chết hiển nhiên vô cùng không dễ dàng, lập tức quát lên:
- Ngô Tinh, nhanh chóng buông Ô Hùng đại vương ra, lập tức cút khỏi Thiên đình, bản vương ân huệ tha cho ba tên không biết sống chết các ngươi rời khỏi, nếu không, hôm nay ba tên không biết sống chết các ngươi sẽ đoạn hồn tại chỗ!
Cổ Thần cười khẽ một tiếng, nói:
- Ngô Tinh đại ca, ta trước tiên vận dụng Cửu Sát Đô Thiên đại trận cùng với Long Nguyên đại trưởng lão giữ chân chúng cường giả yêu tộc, đại ca trực tiếp đánh chết Ngao Dương, sau đó ta sẽ tính sổ với lão cẩu Thánh Ưng.
Đang khi nói chuyện, mi tâm Cổ Thần chợt lóe kim quang, Như Ý Linh Lung bảo tháp bay ra ngoài, tầng bảo tháp thứ ba mở ra, Dương Châu đại vu, Kim Mãnh đại vu cùng với bảy vị cường giả Đạo môn Hư Không hậu kỳ đỉnh phong từ trong bảo tháp đi ra ngoài.
Ngô Tinh gật đầu, nói:
- Được!
Trong ánh mắt nhìn về phía Ngao Dương, sát ý càng giống như sóng biển ngập trời.
- Tổ hợp Cửu Sát Đô Thiên đại trận!
Cổ Thần ra lệnh một tiếng.
Dương Châu đại vu, Kim Mãng đại vu cùng với bảy vị cường giả Đạo môn lập tức mỗi người có vị trí cương vị riêng, chín người đã tổ trận mấy lần, sớm hình thành ăn ý, trong sát na đã tổ hợp Cửu Sát Đô Thiên đại trận thành công, lực lượng đô thiên cửu sát cường đại trong nháy mắt phủ xuống cơ thể Cổ Thần.
Tu vi của Cổ Thần không ngừng bạo tăng!
Hư Không trung kỳ, Hư Không hậu kỳ, Hư Không hậu kỳ đỉnh, Hợp Đạo sơ kỳ.
Trong nháy mắt, Cổ Thần đã tăng mạnh tu vi tới cảnh giới Hợp Đạo sơ kỳ, khí thế, thực lực, tất cả đều tăng mạnh, kim chi bản nguyên trong cơ thể sinh động mãnh liệt, một cỗ khí thế túc sát trong nháy mắt lan tràn bốn phương tám hướng, trong sát na bao phủ phương viên hư không vạn trượng.
Ánh mắt Cổ Thần đảo qua chúng cường giả yêu tộc, khiến trong lòng không ít cường giả yêu tộc nhất thời rùng mình run rẩy.
Thực lực Cổ Thần bước vào Hợp Đạo sơ kỳ trong nháy mắt bạo phát mãnh liệt.
Toàn bộ Thiên đình yêu tộc đều bị một cỗ sát ý vô hình bao phủ, giống như bóng ma tử vong, chớp động trong lòng mỗi một vị cường giả yêu tộc có mặt.
Cổ Thần đánh chết Kim Thai tôn giả tuy rằng đã sớm truyền khắp ngũ hoang tứ hải, thế nhưng không trực diện đối mặt với Cổ Thần, không thể cảm giác được thực lực đáng sợ của Cổ Thần.
Sắc mặt Thánh Ưng đại vương thay đổi.
Lúc này Cổ Thần trong mắt hắn trở lên cao to không gì sánh được, một cỗ cảm giác không thể chiến thắng, không thể ngăn cản khiến trong lòng hắn sinh ra sợ hãi thật sâu.
Lực lượng như vậy, ngoại trừ chư tử đại tiên hợp đạo thành công, hắn chỉ nhìn thấy qua trên người Thiên Mục đại vu được chín vị cường giả cái thế thi triển Cửu Sát Đô Thiên Đại trận, có lực lượng đô thiên cửu sát phụ thể.
Trừ người này ra, không có bất cứ kẻ nào thể hiện được lực lượng cường đại giống như Cổ Thần phát ra lúc này.
Cho dù là Ngô Tinh với thực lực vượt qua cường giả cái thế tầng thứ nhất cũng xa xa không bằng.
Thánh Ưng đại vương run rẩy, toàn bộ cường giả yêu tộc đều run rẩy trong lòng.
Lúc này, Cổ Thần lấy lực lượng của một người hầu như có thực lực chống đối toàn bộ cường giả yêu tộc, cho dù không bằng thì cũng không kém quá xa.
Cộng thêm hai người Ngô Tinh và Long Nguyên, chỉnh thể thực lực của ba người này hoàn toàn vượt qua toàn bộ yêu tộc.
Kinh khủng nhất chính là Ngao Dương.
Giờ khắc này, trong nháy mắt Ngao Dương giống như rơi vào trong địa ngục, bốn phía đều là tử vong, tuy rằng Ngô Tinh còn chưa động thủ, thế nhưng hắn tại Kim Long Nhai đã từng kiến thức qua thực lực của Ngô Tinh, khi đó Ngao Dương hoàn toàn không có lực lượng phản kháng, mà hiện tại thực lực của Ngô Tinh lại càng tiến độ hơn so với lúc tại Kim Long Nhai, giết Ngao Dương hầu như là chuyện trở bàn tay, không cần tốn sức.
Chỉ cần Cổ Thần và Long Nguyên chặn đứng cường giả yêu tộc, Ngao Dương mất đi cường giả yêu tộc che trở, hắn chỉ còn một đường chết.
Hiển nhiên, Cổ Thần biểu hiện ra thực lực chỉ dựa vào một mình hắn cũng có thể ngăn cản toàn bộ cường giả yêu tộc, cộng thêm Long Nguyên, thực lực đã vượt qua toàn bộ yêu tộc.
Nếu như Ngô Tinh không chút cố kỵ xuất thủ đối với Ngao Dương, Ngao Dương sao còn hi vọng sống sót?
Vì vậy, trong lòng Ngao Dương lúc này đã cảm thụ được tử vong uy hiếp ngay cận kề bên cạnh.
- Tên phản tặc vô sỉ này, bản thống lĩnh phải thiên đao vạn quả ngươi, lấy máu tươi của ngươi tế điện anh linh những dũng sĩ long tộc tử vong trong trận chiến Kim Long Nhai.
Thanh âm Ngô Tinh băng lãnh, bao hàm sát khí, bước ra một bước, đi thẳng về phía Ngao Dương.
Ngao Dương cảm giác được khí tức tử vong, càng lúc khí tức tử vong càng gần hơn.
- Thánh Ưng đại vương, ta nguyện ý vào sinh ra tử vì yêu tộc, ta nguyện ý phó thang đạo hỏa cho ngươi, làm trâu làm ngựa cho ngươi, lên núi đao, xuống biển lửa cho ngươi, cứu ta! Thánh Ưng đại vương, đạo hữu yêu tộc, cứu ta!
Ngao Dương chịu áp bách tử vong khổng lồ, tim gan trong lòng như muốn nứt ra, sợ tới mức hồn phi phách tán, nhất thời bắt lấy cánh tay của Thánh Ưng đại vương, thanh âm khóc lóc la hét om sòm.
Cổ Thần và Long Nguyên vẫn chưa động thủ, thế nhưng uy áp từ hai người phát ra khiến toàn bộ cường giả yêu tộc đều không có bất cứ người nào dám động thủ chống lại, bao gồm cả Thánh Ưng đại vương trong đó.
Lúc này bản thân yêu tôc còn khó giữ được, Thánh Ưng đại vương sao có thể vì Ngao Dương càng thêm quyết liệt đối với long tộc?
- Tên phản tặc tham sống sợ chết ngươi, hôm qua ngươi có thể phản loạn rời khỏi long tộc, ngày khác tất cả phản loạn yêu tộc chúng ta, loại vô sỉ không trung không nghĩa như ngươi, yêu tộc ta làm sao có thể lưu lại? Cút đi cho bản vương!
Thánh Ưng đại vương gần lên một tiếng, một chưởng đánh ta, Ngao Dương không hề phòng bị, nhất thời bị một chưởng của Thánh Ưng đại vương đánh bay.
Một chưởng của Thánh Ưng đại vương vẫn chưa sử dụng quá nhiều lực lượng pháp tắc, không tổn thương tới Ngao Dương, chỉ là đánh văng Ngao Dương về phía Ngô Tinh, để Ngô Tinh có thể tự mình động thủ giết chết, hóa giải thù hận giữa yêu tộc và long tộc.
- A… Không… Thánh Ưng đại vương, ngươi đáp ứng ta, có thể bảo hộ ta suốt đời, a… Thánh Ưng lão cẩu, tên gian tặc ngươi, ngươi gạt ta… Lão cẩu khốn kiếp ngươi gạt ta…
Ngao Dương bị đánh văng về phía Ngô Tinh, trong lòng vừa sợ lại vừa giận, nhất thời điên cuồng kêu gào.
- Phản tặc, sớm biết hôm nay, sao làm trước kia?
Ngô Tinh quát lạnh một tiếng, cánh tay giơ lên, một chưởng đánh mạnh.
Một bàn tay thật lớn xuất hiện trên đỉnh đầu Ngao Dương, một cỗ đại thế thiên đại hoàn toàn bao phủ xung quanh Ngao Dương nghìn trượng, Ngao Dương cũng không thể ngăn lại, trong sát na liền bị Ngô Tinh bắt vào lòng bàn tay.
Ba ba ba ba ba ba ba ba…
Tiếng da thịt ba chạm rõ ràng liên tiếp vang lên, trong nháy mắt không biết bao nhiêu tiếng nối liền nhau, trên mặt Ngao Dương không biết bị Ngô Tinh đánh bao nhiêu cái tát.
Chỉ là trong nháy mắt qua đi, toàn bộ khuôn mặt của Ngao Dương đã sưng phù cao hơn hai tấc, hoàn toàn biến thành một cái đầu heo, mắt, tai, miệng, mũi, ngũ quan thất khiếu đều bị đánh lẫn lộn một đống/
Liên tiếp vang lên tiếng kêu thê lương thảm thiết, Ngao Dương nhất thời kêu lên vang vọng, thanh âm hầu như xuyên thủng trời cao.
Còn đang trong tiếng kêu thảm thiết, năm ngón tay của Ngô Tinh căng thẳng, dùng sức bóp mạnh, toàn bộ thân thể của Ngao Dương đều bị bóp nát, hóa thành một đoàn máu thịt.
Thân thể bị hủy diệt, Ngao Dương còn chưa chết, linh hồn kêu gào thảm thiết, thế nhưng một bàn tay khác của Ngô Tinh điểm ngón tay trở ra, chỉ thẳng vào mi tâm Ngao Dương.
Tiếng kêu thảm thiết của Ngao Dương đột ngột dừng lại, trong sát na nguyên thần đã bị một chỉ của Ngô Tinh diệt sát, chỉ còn lưu lại một cái đầu tròn vo hoàn toàn yên lặng.
Ngao Dương chết, Ngô Tinh vung tay lên, trói buộc Ô Hùng đại vương lập tức được hủy bỏ, trong sát na thân thể văng mạnh đi, thẳng hướng chúng cường giả yêu tộc.
Trong cường giả yêu tộc.
Thấy Ngô Tinh không đánh chết Ô Hùng đại vương, trong lòng Thánh Ưng đại vương vui vẻ không ít, xem ra cừu hận giữa yêu tộc và long tộc không phải là không thể hóa giải.
Thánh Ưng đại vương chắp tay nói:
- Ngô Tinh đại thống lĩnh, bản vương đã dâng phản tặc long tộc các ngươi, thưởng tổn đối với Long tộc trong cuộc chiến Kim Long Nhai, bản vương đảm bảo sẽ bồi thường gấp bội lần, trước kia là do bản vương bị hai người Cơ Lăng Hư và Thiên Mục đầu độc, nhất thời bị che mờ tâm trí mới có hành động mạo phạm đối với long tộc, thực sự không phải ý nguyện của bản vương, sau này mỗi lần nhớ lại bản vương đều tự trách không ngớt, hai tộc long, yêu từ trước tới nay đều là một nhà, tương giao tâm đầu ý hợp, chỉ mong Ngô Tinh đại thống lĩnh nhìn vào phần tình nghĩa xưa nay giữa hai tộc long, yêu tha thứ cho hành động không đúng của yêu tộc, sau này yêu tộc nhất định toàn tâm toàn ý, cùng vinh cùng nhục với long tộc, đối kháng lại hai tộc nhân, vu.
Nghe Thánh Ưng đại vương chọn lọc từ ngữ, Ngô Tinh cười lạnh một tiếng, nói:
- Thánh Ưng, thù hận giữa ngươi và ta không có gì to tát, hôm nay tự có người tới tìm ngươi trả thù báo oán, ngươi không cần nhiều lời với ta, sinh tử của ngươi đều nằm trong tay Cổ Thần lão đệ.
- Thánh Ưng lão cẩu!
Cổ Thần hét lớn:
- Từ lâu ta đã nói qua, kẻ nào có lòng tham đối với Chiến Thần Lệnh của ta, các ngươi không thể đánh chết được ta, nhất định sẽ có một bàn bản tọa đánh chết đám lão cẩu các ngươi, từng bước từng bước thu thập. Kim Thai lão cẩu là kẻ thứ nhất, Thánh Ưng lão cẩu, ngươi chính là lão cẩu thứ hai ta chém giết.
Cổ Thần chỉ mới mở miệng nói, thân thể chưa hề động đậy, thế nhưng trong thanh âm đã có một cỗ khí thế cực kỳ to lớn, phô thiên cái địa cuồn cuộn áp bức tới, ập thẳng về phía chúng cường giả yêu tộc.
Chúng cường giả yêu tộc tựa hồ có một loại cảm giác, Cổ Thần lúc này chính là đứng trên đám mây bảy màu cuồn cuộn lao tới, thế nhưng một lúc tỉnh thần mới phát hiện, Cổ Thần vẫn chưa động đậy dù chỉ một chút, trong lòng không khỏi hoảng sợ.
Thực lực của Cổ Thần hầu như đã tiếp cận cảnh giới ngôn xuất pháp tùy, thẳng đuổi theo ngay sau chư tử đại tiên hợp đạo thành công.
Bị Cổ Thần nhiều lần mắng là lão cẩu, Thánh Ưng đại vương vô cùng tức giận, thế nhưng lúc này yêu tộc rơi vào thế yếu, trăm triệu lần không phải la đối thủ của ba người Cổ Thần, Ngô Tinh, Long Nguyên.
Hảo hán không ăn thiệt trước mặt, hiện tại Thánh Ưng đại vương suy nghĩ phải hạ thấp tư thái, nói:
- Cổ Thần đạo hữu, mặc dù yêu tộc từng mạo phạm ngươi, thế nhưng hiện tại ngươi cũng không có chuyện gì? Có mâu thuẫn thì mọi người đối mặt nói chuyện rõ ràng, yêu tộc tạo thành bất cứ tổn thất nào đối với ngươi, yêu tộc nhất định bồi thường gấp mười lần, không có địch nhân vĩnh hằng, chỉ có lợi ích vĩnh hằng, Cổ Thần đạo hữu, ngươi nghĩ muốn cái gì? Nếu như có thể hóa giải được thù hận giữa yêu tộc với ngươi, yêu tộc nhất định thỏa mãn!
Thánh Ưng đại vương chọn lọc từ ngữ, không hề nói tới thù hận giữa hắn và Cổ Thần, chỉ nói thù hận giữa yêu tộc và Cổ Thần, khiến chính mình và toàn bộ yêu tộc buộc chặt một chỗ.
- Thứ ta muốn chính là một cái mạng chó của lão cẩu ngươi.
Thanh âm của Cổ Thần lăng lệ, quát lớn:
- Thánh Ưng lão cẩu, bản tọa không dùng Cửu Sát Đô Thiên đại trận, bằng vào thực lực bản thân nhất quyết tử chiến với ngươi, nếu như ngươi có thể chiến thắng được ta, bút cừu hận này hủy bỏ, nếu như ngươi bại dưới tay ta, như vậy cái mạng chó của ngươi nhất định chấm dứt, lão cẩu, ngươi có dám đánh với ta một trận?
Đang lúc Cổ Thần nói chuyện, khẽ phất tay, Dương Châu đại vu, Kim Mãng đại vu cùng với bảy vị cường giả Đạo môn khác đều lĩnh hội ý tứ của Cổ Thần, nhất thời triệt tiêu Cửu Sát Đô Thiên đại trận, tu vi của Cổ Thần nhất thời lui trở về Hư Không trung kỳ, thực lực giảm xuống không chỉ mười lần, trở về trình độ gần như tương đương với cường giả cái thế tầng thứ nhất.
Hư Không trung kỳ so sánh với Hợp Đạo sơ kỳ có khác biệt giống như trên trời và dưới đất, thế thực lực của Cổ Thần giữa hai cảnh giới này mặc dù có khác biệt, nhưng còn chưa tới trình độ quá mức khủng bố.
Đây là bởi vì Cổ Thần mượn vào Cửu Sát Đô Thiên đại trận đề cao tu vi, chỉ là tu vi đề cao, thực lực vì tu vi tăng trưởng mà tăng trưởng, còn thực lực chân chính của Cổ Thần lại không phụ thuộc quá lớn vào tu vi, mà là lực lượng tứ đại bản nguyên cùng với mấy con bài sát thủ của hắn.
Tu vi đề cao tới Hợp Đạo sơ kỳ, lực lượng tứ đại bản nguyên trong cơ thể Cổ Thần vẫn giống như khi còn tại Hư Không trung kỳ, không hề có bao nhiêu biến hóa, biến hóa duy nhất chính là tu vi đề cao từ Hư Không trung tăng vọt lên tới Hợp Đạo sơ kỳ, Cổ Thần tại thời điểm Hư Không trung kỳ đã có thực lực tương đương với Hợp Đạo sơ kỳ.
Vì vậy, biến hóa thực lực cũng không quá mức to lớn giống như khác biệt giữa Hư Không trung kỳ thông thường và Hợp Đạo sơ kỳ.
Ví dụ như Cổ Thần đã từng tại thời điểm các cường giả yêu tộc Ngọc Kình Vương, Thạch Hầu Vương thi triển Cửu Sát Đô Thiên đại trận, tu vi đạt tới Hư Không hậu kỳ, thế nhưng thực lực khi đó so với cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ thông thường còn kém hơn một chút.
Mà hiện tại, tu vi của Cổ Thần mới chỉ là Hư Không trung kỳ, thực lực lại tương đương với cường giả cái thế tầng thứ nhất, so với trước đây mượn Cửu Sát Đô Thiên đại trận đề cao tới Hư Không trung kỳ có thực lực cao hơn rất nhiều, bởi vì trong cơ thể Cổ Thần đã có nhiều hơn một loại bản nguyên là kim chi bản nguyên, đồng thời đối với dung hợp tứ đại bản nguyên so với trước kia đã sâu sắc hơn rất nhiều.
Tiếng da thịt ba chạm rõ ràng liên tiếp vang lên, trong nháy mắt không biết bao nhiêu tiếng nối liền nhau, trên mặt Ngao Dương không biết bị Ngô Tinh đánh bao nhiêu cái tát.
Chỉ là trong nháy mắt qua đi, toàn bộ khuôn mặt của Ngao Dương đã sưng phù cao hơn hai tấc, hoàn toàn biến thành một cái đầu heo, mắt, tai, miệng, mũi, ngũ quan thất khiếu đều bị đánh lẫn lộn một đống/
Liên tiếp vang lên tiếng kêu thê lương thảm thiết, Ngao Dương nhất thời kêu lên vang vọng, thanh âm hầu như xuyên thủng trời cao.
Còn đang trong tiếng kêu thảm thiết, năm ngón tay của Ngô Tinh căng thẳng, dùng sức bóp mạnh, toàn bộ thân thể của Ngao Dương đều bị bóp nát, hóa thành một đoàn máu thịt.
Thân thể bị hủy diệt, Ngao Dương còn chưa chết, linh hồn kêu gào thảm thiết, thế nhưng một bàn tay khác của Ngô Tinh điểm ngón tay trở ra, chỉ thẳng vào mi tâm Ngao Dương.
Tiếng kêu thảm thiết của Ngao Dương đột ngột dừng lại, trong sát na nguyên thần đã bị một chỉ của Ngô Tinh diệt sát, chỉ còn lưu lại một cái đầu tròn vo hoàn toàn yên lặng.
Ngao Dương chết, Ngô Tinh vung tay lên, trói buộc Ô Hùng đại vương lập tức được hủy bỏ, trong sát na thân thể văng mạnh đi, thẳng hướng chúng cường giả yêu tộc.
Trong cường giả yêu tộc.
Thấy Ngô Tinh không đánh chết Ô Hùng đại vương, trong lòng Thánh Ưng đại vương vui vẻ không ít, xem ra cừu hận giữa yêu tộc và long tộc không phải là không thể hóa giải.
Thánh Ưng đại vương chắp tay nói:
- Ngô Tinh đại thống lĩnh, bản vương đã dâng phản tặc long tộc các ngươi, thưởng tổn đối với Long tộc trong cuộc chiến Kim Long Nhai, bản vương đảm bảo sẽ bồi thường gấp bội lần, trước kia là do bản vương bị hai người Cơ Lăng Hư và Thiên Mục đầu độc, nhất thời bị che mờ tâm trí mới có hành động mạo phạm đối với long tộc, thực sự không phải ý nguyện của bản vương, sau này mỗi lần nhớ lại bản vương đều tự trách không ngớt, hai tộc long, yêu từ trước tới nay đều là một nhà, tương giao tâm đầu ý hợp, chỉ mong Ngô Tinh đại thống lĩnh nhìn vào phần tình nghĩa xưa nay giữa hai tộc long, yêu tha thứ cho hành động không đúng của yêu tộc, sau này yêu tộc nhất định toàn tâm toàn ý, cùng vinh cùng nhục với long tộc, đối kháng lại hai tộc nhân, vu.
Nghe Thánh Ưng đại vương chọn lọc từ ngữ, Ngô Tinh cười lạnh một tiếng, nói:
- Thánh Ưng, thù hận giữa ngươi và ta không có gì to tát, hôm nay tự có người tới tìm ngươi trả thù báo oán, ngươi không cần nhiều lời với ta, sinh tử của ngươi đều nằm trong tay Cổ Thần lão đệ.
- Thánh Ưng lão cẩu!
Cổ Thần hét lớn:
- Từ lâu ta đã nói qua, kẻ nào có lòng tham đối với Chiến Thần Lệnh của ta, các ngươi không thể đánh chết được ta, nhất định sẽ có một bàn bản tọa đánh chết đám lão cẩu các ngươi, từng bước từng bước thu thập. Kim Thai lão cẩu là kẻ thứ nhất, Thánh Ưng lão cẩu, ngươi chính là lão cẩu thứ hai ta chém giết.
Cổ Thần chỉ mới mở miệng nói, thân thể chưa hề động đậy, thế nhưng trong thanh âm đã có một cỗ khí thế cực kỳ to lớn, phô thiên cái địa cuồn cuộn áp bức tới, ập thẳng về phía chúng cường giả yêu tộc.
Chúng cường giả yêu tộc tựa hồ có một loại cảm giác, Cổ Thần lúc này chính là đứng trên đám mây bảy màu cuồn cuộn lao tới, thế nhưng một lúc tỉnh thần mới phát hiện, Cổ Thần vẫn chưa động đậy dù chỉ một chút, trong lòng không khỏi hoảng sợ.
Thực lực của Cổ Thần hầu như đã tiếp cận cảnh giới ngôn xuất pháp tùy, thẳng đuổi theo ngay sau chư tử đại tiên hợp đạo thành công.
Bị Cổ Thần nhiều lần mắng là lão cẩu, Thánh Ưng đại vương vô cùng tức giận, thế nhưng lúc này yêu tộc rơi vào thế yếu, trăm triệu lần không phải la đối thủ của ba người Cổ Thần, Ngô Tinh, Long Nguyên.
Hảo hán không ăn thiệt trước mặt, hiện tại Thánh Ưng đại vương suy nghĩ phải hạ thấp tư thái, nói:
- Cổ Thần đạo hữu, mặc dù yêu tộc từng mạo phạm ngươi, thế nhưng hiện tại ngươi cũng không có chuyện gì? Có mâu thuẫn thì mọi người đối mặt nói chuyện rõ ràng, yêu tộc tạo thành bất cứ tổn thất nào đối với ngươi, yêu tộc nhất định bồi thường gấp mười lần, không có địch nhân vĩnh hằng, chỉ có lợi ích vĩnh hằng, Cổ Thần đạo hữu, ngươi nghĩ muốn cái gì? Nếu như có thể hóa giải được thù hận giữa yêu tộc với ngươi, yêu tộc nhất định thỏa mãn!
Thánh Ưng đại vương chọn lọc từ ngữ, không hề nói tới thù hận giữa hắn và Cổ Thần, chỉ nói thù hận giữa yêu tộc và Cổ Thần, khiến chính mình và toàn bộ yêu tộc buộc chặt một chỗ.
- Thứ ta muốn chính là một cái mạng chó của lão cẩu ngươi.
Thanh âm của Cổ Thần lăng lệ, quát lớn:
- Thánh Ưng lão cẩu, bản tọa không dùng Cửu Sát Đô Thiên đại trận, bằng vào thực lực bản thân nhất quyết tử chiến với ngươi, nếu như ngươi có thể chiến thắng được ta, bút cừu hận này hủy bỏ, nếu như ngươi bại dưới tay ta, như vậy cái mạng chó của ngươi nhất định chấm dứt, lão cẩu, ngươi có dám đánh với ta một trận?
Đang lúc Cổ Thần nói chuyện, khẽ phất tay, Dương Châu đại vu, Kim Mãng đại vu cùng với bảy vị cường giả Đạo môn khác đều lĩnh hội ý tứ của Cổ Thần, nhất thời triệt tiêu Cửu Sát Đô Thiên đại trận, tu vi của Cổ Thần nhất thời lui trở về Hư Không trung kỳ, thực lực giảm xuống không chỉ mười lần, trở về trình độ gần như tương đương với cường giả cái thế tầng thứ nhất.
Hư Không trung kỳ so sánh với Hợp Đạo sơ kỳ có khác biệt giống như trên trời và dưới đất, thế thực lực của Cổ Thần giữa hai cảnh giới này mặc dù có khác biệt, nhưng còn chưa tới trình độ quá mức khủng bố.
Đây là bởi vì Cổ Thần mượn vào Cửu Sát Đô Thiên đại trận đề cao tu vi, chỉ là tu vi đề cao, thực lực vì tu vi tăng trưởng mà tăng trưởng, còn thực lực chân chính của Cổ Thần lại không phụ thuộc quá lớn vào tu vi, mà là lực lượng tứ đại bản nguyên cùng với mấy con bài sát thủ của hắn.
Tu vi đề cao tới Hợp Đạo sơ kỳ, lực lượng tứ đại bản nguyên trong cơ thể Cổ Thần vẫn giống như khi còn tại Hư Không trung kỳ, không hề có bao nhiêu biến hóa, biến hóa duy nhất chính là tu vi đề cao từ Hư Không trung tăng vọt lên tới Hợp Đạo sơ kỳ, Cổ Thần tại thời điểm Hư Không trung kỳ đã có thực lực tương đương với Hợp Đạo sơ kỳ.
Vì vậy, biến hóa thực lực cũng không quá mức to lớn giống như khác biệt giữa Hư Không trung kỳ thông thường và Hợp Đạo sơ kỳ.
Ví dụ như Cổ Thần đã từng tại thời điểm các cường giả yêu tộc Ngọc Kình Vương, Thạch Hầu Vương thi triển Cửu Sát Đô Thiên đại trận, tu vi đạt tới Hư Không hậu kỳ, thế nhưng thực lực khi đó so với cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ thông thường còn kém hơn một chút.
Mà hiện tại, tu vi của Cổ Thần mới chỉ là Hư Không trung kỳ, thực lực lại tương đương với cường giả cái thế tầng thứ nhất, so với trước đây mượn Cửu Sát Đô Thiên đại trận đề cao tới Hư Không trung kỳ có thực lực cao hơn rất nhiều, bởi vì trong cơ thể Cổ Thần đã có nhiều hơn một loại bản nguyên là kim chi bản nguyên, đồng thời đối với dung hợp tứ đại bản nguyên so với trước kia đã sâu sắc hơn rất nhiều.