Cổ Thần thông qua Cửu Sát Đô Thiên đại trận đề cao tu vi, bất quá là sự biến hóa về lượng, mà bản thân chính mình dung hợp với các loại bản nguyên, đề cao tu vi, đó là sự biến hóa về chất, sự khác biệt giữa hai loại này tương đối to lớn.
Nếu như Cổ Thần thu được thổ chi bản nguyên, lúc đó bản nguyên ngũ hành hợp nhất, căn bản không cần bước vào Hợp Đạo kỳ, mặc kệ là tu vi Hư Không hậu kỳ hay Hư Không hậu kỳ đỉnh, thực lực thực tế đã vượt qua tu vi Hợp Đạo sơ kỳ khi có lực lượng cửu sát đô thiên phụ thể, thậm chí còn cường đại hơn mười lần.
Sắc mặt Thánh Ưng đại vương biến ảo, hắn chính là một trong sáu vị cường giả cái thế thực lực mạnh nhất trong những cường giả thượng cổ thoát khốn, thống lĩnh toàn bộ yêu tộc, địa vị cao cả, ngoại trừ ít ỏi mấy người, không có ai so sánh được.
Thế nhưng, trong mắt của Cổ Thần tựa hồ không hề coi trọng Thánh Ưng đại vương, trái một câu lão cẩu, phải một câu lão cẩu, coi như là nê bồ tát (bồ tát bùn) thì cũng bị mắng ra lửa giận, huống chi là người mạnh nhất một tộc như Thánh Ưng đại vương?
Nghe nói Cổ Thần không dùng Cửu Sát Đô Thiên đại trận muốn muốn giết chết hắn, hoàn toàn không lưu lại nửa phần dư địa đàm phán, Thánh Ưng đại vương đã không thể nhẫn nhịn được nữa.
Cổ Thần không mượn Cửu Sát Đô Thiên đại trận, Thánh Ưng đại vương căn bản không chút sợ hãi, lập tức hỏi ngược lại:
- Ngươi nói có thực hay không? Không dựa vào trận pháp đánh một trận với ta? Nếu như ta thắng, thù hận giữa chúng ta một bút tiêu tan?
Không có lực lượng đô thiên cửu sát phụ thể, Cổ Thần chỉ có tu vi Hư Không trung kỳ, tuy rằng thực lực cường đại thì cũng chỉ tương đương với Thánh Ưng đại vương mà thôi, tuyệt đối không thể vượt qua được Thánh Ưng đại vương.
Thực lực của Cổ Thần đề thăng tới đẳng cấp cường giả cái thế tầng thứ nhất chưa bao lâu, mà Thánh Ưng đại vương đã dừng lại ở cấp độ này hơn vạn năm, trong lòng Thánh Ưng đại vương phi thường tự tin, tuyệt đối sẽ không thua dưới tay Cổ Thần.
Cổ Thần vung tay áo, nói:
- Bản tọa nói một không hai, một lời giá nghìn vàng. Thánh Ưng lão cẩu, lấy thực lực lớn nhất của ngươi ta đi! Bằng không ta nhất định sẽ chém đứt đầu chó của ngươi, khiến ngươi mất mạng, thần hồn tiêu tán!
- Được!
Thánh Ưng đại vương không thể khống chế lửa giận trong lòng, quát lớn:
- Cổ Thần nói khoác không biết ngược, trước mắt bao người, mỗi một người đều nghe được lời ngươi nói, đến lúc đó ngươi đừng xấu hổ làm càn!
- Đừng dong dài!
Thanh âm Cổ Thần lạnh lùng nói:
- Thánh Ưng lão cẩu, nếu như ngươi không dám đánh một trận, mưu toan để toàn bộ yêu tộc ngươi làm lá chắn, vậy thì bản tọa chỉ có thể dùng Cửu Sát Đô Thiên đại trận, lấy khí thế bẻ gãy nghiền nát, đánh một trận long trời lở đất đối với toàn bộ yêu tộc, giết gà chó không tha!
- Ai nói bản vương không dám đánh với ngươi một trận?
Thấy Cổ Thần nói muốn sử dụng Cửu Sát Đô Thiên đại trận, trong lòng Thánh Ưng đại vương đột nhiên thất kinh, nhất thời hét lên:
- Tất cả cường giả yêu tộc vui lại vạn trượng, bản tọa và Cổ Thần nhất quyết thắng bại.
Cổ Thần đồng thời nói:
- Ngô Tinh đại ca, Long Nguyên đại trưởng lão, các ngươi cũng lui lại phía sau một chút, xem ta chém Thánh Ưng lão cẩu như thế nào.
Cường giả vu tộc Dương Châu đại vu, Kim Mãng đại vu cùng với bảy vị cường giả Đạo môn đều thối lui qua một bên, lui tới tận đầu cùng Thiên đình yêu tộc, để khoảng cách không gian mấy trăm dặm cho Cổ Thần và Thánh Ưng tiến hành trận quyết chiến.
Cuộc chiến đấu giữa cường giả cái thế tầng thứ nhất tuyệt đối là kinh thiên động địa, phương viên trăm dặm xung quanh đều bị sát chiêu tuyệt thế của hai người bao phủ, vô cùng nguy hiểm, cho dù là cường giả cái thế Hợp Đạo sư kỳ cũng không thể đến quá gần, bị công kích của hai người đánh trúng cũng không tránh khỏi kết cục thân tử đạo tiêu.
- Thiên Ưng thánh pháp!
Thánh Ưng đại vương hét lớn một tiếng, đột nhiên khí thế trương lên mãnh liệt, hắn âm hiểu đạo lý tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tao ương, ngay từ đầu đã chiếm lấy tiên cơ, triển khai công kích mãnh liệt đối với Cổ Thần.
Hai trảo của Thánh Ưng đại vương đánh ra, vô số đạo cương khí tiên lực từ song chưởng bắn mạnh, cương khí biến hóa, biến thành một con chim ưng khổng lồ lớn mấy nghìn trượng, đôi cánh mở rông, che trời che đất, chừng phương viên mấy vạn trượng, tốc độ cực kỳ nhanh chống, xông thẳng vào Cổ Thần.
Trong sát na, mấy trăm cự trảo chim ưng đã bắt tới đỉnh đầu Cổ Thần, hư không bị phá nát, thiên địa phân tách, trảo chưa tới, một cỗ lực lượng cường đại đã xuyên thấu qua hư không ập tới, thế muốn xé nát Cổ Thần đương trường.
Thánh Ưng đại vương vừa ra tay, thanh thế kinh người, thế tiến công sắc bén, giống như sóng biển dâng trào, vạn mã chạy chồm, ngưng tụ thành một cỗ đại thế, trùng kích Cổ Thần.
Không ít cường giả yêu tộc đều lộ rõ vẻ hưng phấn sâu trong ánh mắt, khí thế của Thánh Ưng đại vương lúc này trương lên, hoàn toàn ngăn cản được Cổ Thần.
Có thể thấy được, Thánh Ưng đại vương trở thành cường giả cái thế tầng thứ nhất, đủ dừng lại hơn một vạn năm, thực lực của bản thân không phải là loại tu sĩ hậu bối vừa mới đạt tới thực lực cấp độ này như Cổ Thần có thể so sánh được, không ít cường giả yêu tộc tưởng niệm như vậy trong lòng, lập tức vui vẻ cười hớn hở.
Thậm chí trên mặt hai người Dương Châu đại vu, Kim Mãng đại vu cũng lộ ra vài phần kinh hãi, uy lực hai trảo của Thánh Ưng đại vương thực sự quá mức kinh người, hai người lập tức muốn cùng bảy vị cường giả Đạo môn tổ hợp thành Cửu Sát Đô Thiên đại trận tới cứu Cổ Thần.
Bất quá Ngô Tinh xua tay, ngăn cản bọn họ lại, trên mặt Ngô Tinh chỉ lộ vẻ tươi cười, thực lực của Cổ Thần chỉ có khả năng càng đáng sợ hơn vẻ bên ngoài, tuyệt đối không thấp hơn, hắn vô cùng tin tưởng như vậy, mặt ngoài Cổ Thần đã có thực lực tương đương với Thánh Ưng đại vương, như vậy thắng được Thánh Ưng đại vương tuyệt đối không phải là chuyện quá khó khăn.
Cổ Thần hừ lạnh một tiếng, thanh âm tuy nhỏ nhưng lại ẩn chứa lực lượng pháp tắc cường đại, vang lên bên tai mỗi một vị cường giả có mặt, một cỗ khí thế rung trời chuyển đất, thẳng trùng trời cao đột nhiên từ trên người Cổ Thần bộc phát ra.
Kim quang chợt lóe, trong tay Cổ Thần nhiều hơn một thanh thiền trượng, chính là Phục Ma Thiền Trượng do Kim Thai tôn giả sử dụng trước kia.
Lực công kích của thiền trượng này vô cùng cường đại, lực lượng thân thể của Cổ Thần đã tu luyện Chiến Thần Bất Diệt Thể tới cảnh giới đại thành, so với Kim Thai tôn giả chỉ mạnh hơn chứ không kém, lấy thân thể cường đại sử dụng Phục Ma Thiền Trượng càng có thể phát huy ra lực công kích cường đại hơn.
Đề trượng hoành ngang, tiếng nổ ầm ầm vang vọng, cương mang màu vàng nổ bắn mạnh, trượng cương thật lớn ngang trời hoành tảo, một trượng đánh ra, hư không nứt vỡ, phục ma trượng vừa ra, yêu ma đều bị diệt --- Ầm ầm…
Hai tiếng bạo tạc liên tục vang lên, trượng cương khổng lồ quá vạn trượng quật vào hai đạo trảo cương do đầu chim ưng khổng lồ tạo thành, nhất thời khiến đầu chim ưng khổng lổ vạn trượng bị đánh nát bấy.
Ầm ầm…
Lực lượng của Cổ Thần vô cùng to lớn, có khí thế bạt sơn đảo hải, trượng cương khổng lồ vạn trượng trong tay hắn nhẹ nhàng giống như lông chim, huy vũ không một chút trở ngại, một trượng lập tức phá tan chim ưng cương khí khổng lồ, Cổ Thần lập tức đánh một trượng thẳng vào đầu Thánh Ưng đại vương. Một trượng cái đỉnh, kim quang loang loáng, trong sát na toàn bộ Thiên đình yêu tộc đều bị kim quang bao phủ, giống như một phiến biển cảnh màu vàng, Phục Ma Thiền Trượng giống như một ngọn núi màu vàng vô cùng khổng lồ từ trên trời giáng xuống, ép thẳng vào đầu Thánh Ưng đại vương.
Ầm ầm ầm ầm ầm ầm… Phục Ma Thiền Trượng còn chưa hạ xuống, vô số khối đại địa huyền phù trên trời cao xung quanh bị lực lượng khổng lồ phá hủy, trực tiếp bạo tạc, toàn bộ khối đại địa, kể cả cung điện bên trên đều bị nổ tan hóa thành hư vô. Cổ Thần được kim quang quấn chặt, giống như một pho tượng kim thân chiến thần, oai nghiêm bất bại, Phục Ma Thiền Trượng trong tay hắn so với Kim Thai tôn giả càng có uy lực hơn vài phần, không có một chút hoa xảo nào, Cổ Thần lấy lực lượng mạnh mẽ nhất, một kích hạ xuống, trượng cương chợt lóe, vạn vật nghiền nát, tất cả đều biến thành khoảng không.
Ánh mắt Thánh Ưng đại vương híp lại, một vòng cương tráo trong suốt lập tức xuất hiện bốn phía xung quanh hắn, không ngừng mở rộng ra, khuếch tán bốn phương tám hướng, nhất thời bảo hộ hắn bên trong, đồng thời ngăn cản thế tiến công của Phục Ma Thiền Trượng. Rất nhanh, hắn há mồm phun mạnh, một đạo quang mang từ trong miệng Thánh Ưng đại vương xuất hiện, đạo quang mang này trong sát na hóa thành dài mấy nghìn trượng, quang mang chói mắt, ẩn chứa lực lượng cường đại không hề kém hơn Phục Ma Thiền Trượng, cho dù là Cổ Thần cũng cảm thấy tim đập nhanh hơn. Cương mang mấy nghìn trượng giống như mũi tên rời khỏi dây cung, nhanh như tật quang thiểm điện, xuyên thấu qua tất cả hư không, trực tiếp phóng về phía Cổ Thần.
- Hoàng Thiên Tỳ, ấn cái thiên hạ!
Một chưởng của Cổ Thần chụp xuống, đánh ra một ngọc tỷ hình vuông, chính là trọng bảo truyền thừa của Thánh đình --- Hoàng Thiên Tỳ, trong sát na Hoàng Thiên Tỳ hóa thành vạn trượng, từ trên trời giáng xuống, áp mạnh vào đạo cương mang vừa mới nổ bắn ra vừa rồi.
Hoàng Thiên Tỳ cũng là một kiện tiên bảo vô thượng cao cấp, không chỉ có diệu dụng vô cùng, uy lực càng cường đại mười phần, một ấn hạ xuống, nhất thời khiến cương mang kia bị chấn không thể nhúc nhích, theo Hoàng Thiên Tỳ mạnh mẽ rơi xuống đất, vang lên tiếng nổ ầm ầm, lại có một khối đại địa huyền phù bị tạc nổ tan thành hư vô. Rắc rắc rắc rắc… Cương tráo tiên lực bên ngoài cơ thể Thánh Ưng đại vương bắt đầu nghiền nát, xuất hiện vô số vết rách, đã không chịu nổi Phục Ma Thiền Trượng ép xuống.
- Thiên Ưng Thánh Vũ Phiến, tụ linh khí thiên địa, hóa pháp tác ảo diệu!
Thánh Ưng đại vương hét lớn, trong mi tâm chợt lóe quang mang, bay ra một cây quạt. Cây quạt này chính là Thiên Ưng Thánh Vũ Phiến, là do Thánh Ưng đại vương sử dụng chính lông chim của chính mình rèn thành pháp bảo bản mạng, Thiên Ưng Thánh Vũ Phiến rơi vào trong tay Thánh Ưng đại vương, trong sát na biến thành lớn chừng nghìn trượng. Hai tay Thánh Ưng đại vương cầm cán quạt, huy vũ mãnh liệt, trong sát na toàn bộ linh khí thiên địa trong Thiên đình yêu tộc đều bị Thiên Ưng Thánh Vũ Phiến quấy động, lực lượng pháp tắc vô cùng vô tận xuất hiện, trong nháy mắt cương tráo tiên lực bị Phục Ma Thiền Trượng áp bức bắt đầu nứt nẻ tan vỡ lại khôi phục lại hình dáng ban đầu.
Đồng thời, Thánh Ưng đại vương còn có dư lực, lực lượng pháp tắc cường đại ngưng tụ thành hình dạng các loại binh khí như đao, kiếm, côn, phủ, thương, đồng thời oanh kích về phía Cổ Thần.
Cổ Thần há miệng phun mạnh, lại là một ngọc ấn vuông vắn nổ bắn ra, ngọc ấn này màu trắng, ngọc thanh quang khiết, thế nhưng khí thế so với Hoàng Thiên Tỳ càng thêm cường đại, vừa mới rời khỏi miệng ngọc ấn liền lập tức hóa thành vạn trượng, đánh mạnh về phía trước.
Tất cả các loại binh khí đao, kiếm, côn, phủ, thương do lực lượng pháp tắc ngưng tụ thành đều bị ngọc ấn đánh nát bấy trong nháy mắt.
- Thiên đế Ấn…
- A… Chí bảo trấn tộc yêu tộc chúng ta!
- Ghê tởm, dĩ nhiên dùng Thiên đế Ấn đối phó cường giả yêu tộc ta!
Nhất thời chúng cường giả yêu tộc đều rít gào.
Cổ Thần khống chế Thiên đế Ấn, cường giả yêu tộc rít gào không hề ảnh hưởng tới hắn mảy may, Thiên đế Ấn cấp tốc bắn về phía trước.
Ầm… Tiếng nổ vang vọng, Thiên đế Ấn bắn trúng vào cương tráo tiên lực của Thánh Ưng đại vương.
Rắc rắc… Dưới hai tầng công kích của hai tiên bảo vô thượng Thiên đế Ấn và Phục Ma Thiền Trượng, tiên lực cương tráo của Thánh Ưng đại vương trong sát na tan vỡ, giống như một cái phao bị đâm xuyên qua, trong nháy mắt hóa thành nát bấy.
Thiên Ưng Thánh Vũ Phiến mạnh mẽ hơn nữa thì cũng không thể chống đỡ được thế tiến công của Thiên đế Ấn và Phục Ma Thiền Trượng, Thánh Ưng Đại vương phun ra một phụn máu tươi, Thiên Ưng Thánh Vũ Phiến trong tay bị đánh bay, văng đi thật xa.
Cổ Thần bước về phía trước, Hư Không bị đạp thành vết rách giống như mạng nhện, có thể thấy được một cước này mạnh mẽ cỡ nào, Phục Ma Thiền Trượng trong tay vù vù huy vũ, một lần nữa đánh xuống. Lúc này Thánh Ưng đại vương không hề có gì ngăn cản, bị trượng cương vạn trượng đánh trúng, tiếng hét thảm vang vọng, toàn bộ thân thể đều bị đánh tan nát, trong sát na thân tử đạo tiêu.
Máu thịt tung bay.
Thân thể của Thánh Ưng đại vương bị Cổ Thần sử dụng Phục Ma Thiền Trượng đạp tan nát, hóa thành máu thịt.
Cổ Thần cầm Phục Ma Thiền Trượng trong tay, toàn thân bao phủ trong màn kim quang màu vàng, đứng giữa hư không, khí thế cường đại, bao phủ mỗi một chỗ không gian khắp Thiên đình yêu tộc, áp lực mạnh mẽ khiến cường giả yêu tộc giật mình thon thót, kinh hồn táng đảm.
Đệ nhất cường giả yêu tộc Thánh Ưng đại vương cũng bị vẫn lạc như vậy, bị một trượng của Cổ Thần đánh chết, cho dù hắn có thi triển thần thông diệu pháp cường đại như thế nào, dùng tiên bảo vô thượng ra sao thì cũng không thể thay đổi được kết quả tử vong.
Giờ khắc này, toàn bộ Thiên đình yêu tộc hoàn toàn yên lặng, tiếng lá rụng cũng có thể nghe thấy rõ ràng, hầu như chỉ nghe thấy tiếng hô hấp dồn dập của chúng cường giả yêu tộc.
Bất quá, trạng diện yên tĩnh chỉ giằng co trong nháy mắt, chốc lát sau đã bị tiếng hoan hô vang dội phá vỡ.
- Chiến thần vô địch!
- Chiến thần vô địch!
- Lĩnh tụ vô địch!
- Lĩnh tụ vô địch!
Dương Châu đại vu, Kim Mãng đại vu cùng với bảy vị cường giả Đạo môn đồng thời hưng phấn hoan hô.
Lần trước, Cổ Thần giết chết Kim Thai tôn giả hoàn toàn dựa vào Cửu Sát Đô Thiên đại trận, mà lúc này đây, đánh chết Thánh Ưng đại vương lại hoàn toàn dựa vào thực lực bản thân Cổ Thần.