Chân Tiên

Chương 71: Q.7 - Chương 71: Thu hoạch tài nguyên (thượng)




Theo thời gian trôi nhanh, thực lực của Cổ Thần mỗi một ngày đêm đều dùng tốc độ cực nhanh tăng trưởng mãnh liệt, giống như mũi tên rời dây cung.

Ngô Tinh nhìn Cổ Thần đắm chìm trong kim quang, không khỏi thở dài một hơi, biểu tình thổn thức. Cổ Thần bạo phát thực lực quả nhiên so với biểu hiện bên ngoài kinh khủng hơn rất nhiều, cho dù là hắn đơn đả độc đấu với Thánh Ưng đại vương cũng không thể trong thời gian ngắn như vậy đánh chết được Thánh Ưng đại vương.

Long Nguyên đại trưởng lão nhìn Cổ Thần, thần tình hơi có chút lộ vẻ buồn bã, trong sát na tựa hồ như già nua hơn rất nhiều. Cổ Thần cường thế quật khởi khiến Long Nguyên ý thức được, nguyên lai bọn họ bị nhốt tại Tây Hải vạn năm, bọn họ đều đã già rồi, thời đại mới, thần thoại mới đang mạnh mẽ quật khởi, bất luận kẻ nào cũng không thể ngăn cản được Cổ Thần phóng ra quang mang chói mắt nhất.

Trong ánh mắt của Long Nguyên đại trưởng lão còn tiết lộ một phần cảm xúc may mắn, may mà giao tình giữa Ngô Tinh và Cổ Thần rất sâu đậm, may mà long tộc không giống như các tộc khác, nổi lên lòng tham đối với Chiến Thần Lệnh của Cổ Thần, đối với Cổ Thần triển khai truy sát, trở thành địch nhân của Cổ Thần.

Long Nguyên hầu như đã nhìn thấy tương lai, tất cả những cường giả mạnh nhất trong những cường giả cái thế trước kia muốn giết chết Cổ Thần cướp đoạt Chiến Thần Lệnh, từng người từng người bị Cổ Thần tiêu diệt.

Người thứ nhất là Ngọc Dương Tử, người thứ hai là Kim Thai tôn giả, người thứ ba là Thánh Ưng đại vương, người thứ tư và thứ năm nhất định là Cơ Lăng Hư và Thiên Mục đại vu rồi.

Cổ Thần cường thế quật khởi, đại thế trùng thiên đã hình thành, bất luận kẻ nào cũng không thể ngăn cản được nữa.

Kim quang khắp bầu trời biến mất không thấy, Phục Ma Thiền Trượng đã bị Cổ Thần thu hồi vào trong Âm Dương Tiên Giới, hắn khẽ phất tay, Thiên đế Ấn và Hoàng Thiên Tỳ đều hóa thành một đạo quang mang dung nhập vào cơ thể.

Thiên Ưng Thánh Vũ Phiến đang phiêu đãng giữa không trung, Cổ Thần hơi nắm tay, một bàn tay xuyên toa qua vạn trượng hư không, trong sát na xuất hiện ngay trước mặt Thiên Ưng Thánh Vũ Phiến, chộp vào trong tay.

Trong sát na, lạc ấn tiên lực của Thánh Ưng đại vương lưu lại trong Thiên Ưng Thánh Vũ Phiến bị Cổ Thần phá hủy hoàn toàn, lại một kiện tiên bảo thượng phẩm vào tay.

Hoàng Thiên Tỳ bị thu hồi, đạo cương mang chói mắt dài mấy nghìn trượng lúc trước bị Hoàng Thiên Tỳ đè mặt xuống dưới đất cũng đã hiển lộ nguyên hình.

Là một thanh phi kiếm, cư nhiên cũng là tiên bảo thượng phẩm, toàn thân màu mặc lục, kiếm rộng hai ngón tay, dài chừng ba thước, trên thân kiếm tỏa ra sát khí kinh thiên.

Cổ Thân trảo nhẹ liền nắm thanh phi kiếm vào tay, tiên bảo loại kiếm từ trước tới nay đều có lực công kích phi thường kinh khủng, từ thời đại thái cổ, nghe nói có kiếm tu lấy thân luyện kiếm, lực công kích cường đại, đủ so sánh với tu sĩ có tu vi cao hơn bản thân hẳn một cảnh giới, pháp bảo loại phi kiếm luyện chế ra có lực công kích thường vượt qua cùng giai.

Thanh phi kiếm này tỏa ra khí tức hồng hoang cổ lão, giống như Thái Hư Tiên Đỉnh, có thể thấy được nguyên liệu để luyện chế thanh phi kiếm này không phải chuyện đùa, thế nhưng tu sĩ luyện chế phi kiếm có thể là tu vi không cao lắm, hoặc là kỹ thuật luyện khí không tốt, mặc dù có nguyên liệu tốt nhưng thanh phi kiếm này chỉ thuộc loại hạ đẳng nhất trong các tiên bảo thượng phẩm.

Cũng giống như Thanh Đế Tiên Phủ, Võng Lượng Tiên Phủ của Cổ Thần, đều dùng nguyên liệu có thể luyện chế tiên bảo vô thượng, thế nhưng bởi vì tu vi của Cổ Thần thấp, tiên phủ luyện chế ra chỉ đạt tới cấp độ tiên bảo thượng phẩm mà thôi.

Thanh phi kiếm này là do Thánh Ưng đại vương tại thời đại thượng cổ, ngẫu nhiên xông vào trong một khu di tích thái cổ, thu được một kỳ ngộ, tuy rằng phi kiếm chỉ thuộc hàng hạ đẳng nhất trong các tiên bảo thượng phẩm, thế nhưng lực công kích cũng không hề tầm thường, cho dù là chư tử đại tiên hợp đạo thành công cũng không thể chịu đựng được công kích trực tiếp của phi kiếm này.

Vì vậy, lúc phi kiếm này xuất hiện, Cổ Thần lập tức có một loại cảm giác tim đập nhanh hơn, tựa hồ đã bị uy hiếp trí mạng, có thể thấy được uy lực của phi kiếm này đến mức nào. Hoàng Thiên Tỳ là tiên bảo thượng phẩm thượng đẳng cũng vô cùng miễn cưỡng ngăn cản được nó.

“Thanh phi kiếm này quả nhiên là một kiện bảo bối, nếu như sau này bước vào Hợp Đạo trung kỳ, có đủ thực lực lại luyện chế phi kiếm này một lần nữa, nhất định có thể khiến đẳng cấp của nó tiếp tục tăng lên một bậc, lực công kích tuyệt đối kinh khủng, sợ rằng chư tử đại tiên hợp đạo thành công bị kiếm này chém trúng thân thể cũng sẽ tử vong trong nháy mắt.”

Cổ Thần thu hồi phi kiếm vào trong Âm Dương Tiên Giới, trong lòng mừng thầm.

Ánh mắt Cổ Thần nhìn lướt qua chúng cường giả yêu tộc, toàn bộ cường giả yêu tộc đều nơm nớp lo sợ, không dám chạm vào ánh mắt của Cổ Thần. Những cường giả Độ Hư cảnh như Ngọc Kình Vương, Thạch Hầu Vương từng cùng với Cổ Thần đối đối phó với âm hồn quỷ giới, cũng coi như có chút giao tình. Nguyên bản quan hệ giữa Cổ Thần và yêu tộc có thể nói là hòa hợp, hôm nay, cường giả mạnh nhất yêu tộc Thánh Ưng đại vương đã bị Cổ Thần giết chết, những cường giả năm xưa truy sát hắn quả thực rất nhiều, có người tự nguyện, có người bị tình thế áp bách, đã không thể phân biệt rõ ràng.

Cổ Thần cũng không phải là người thích giết chóc, có thiết huyết chi thâm, cũng có hiếu sinh chi đức, đã từng bị yêu tộc truy sát liền đại khai sát giới, giết sạch toàn bộ yêu tộc, điều này không hợp với đạo tâm của Cổ Thần, tự nhiên sẽ không hung tàn như vậy.

Cổ Thần chỉ một ngón tay về phía cường giả yêu tộc, nói:

- Ngươi, ngươi, còn có ngươi… Đám người các ngươi đều đã từng truy sát đối với ta, cuộc chiến tại Kim Long Nhai cũng có thân ảnh các ngươi, vây công Hư Thiên Tông cũng có thân ảnh các ngươi, bản tọa có hiếu sinh chi đức, không muốn đại khái sát giới, giết sạch các ngươi đền tội, nhưng các ngươi truy sát bản tọa, từng muốn dồn bản tọa vào chỗ chết, nếu như bản tọa không truy cứu, rõ ràng không hợp tình hợp lý, để chúng tu sĩ trong thiên hạ cho rằng Cổ Thần ta dễ ăn hiếp, mặc kệ a miêu a cẩu nào cũng có thể đứng thả nước tiểu trên đầu ta, các ngươi nói, bản tọa có nên nghiêm phạt đối với các ngươi hay không? Giết gà dọa khỉ?

Nghe Cổ Thần nói sẽ không lấy đi tính mệnh của bọn họ, trong lòng chúng cường giả yêu tộc thầm thở một hơi, Cổ Thần vừa hỏi, nhất thời liên tục gật đầu:

- Nên! Nên! Ta đã mạo phạm Cổ Chiến thần trước, Cổ Chiến thần có bất cứ nghiêm phạt nào, ta cũng không dám có bất cứ câu oán hận gì!

- Tốt!

Cổ Thần lớn tiếng nói:

- Các ngươi đều đã là cường giả Độ Hư cảnh, tài nguyên tu chân bình thường đối với các ngươi đã mất đi tác dụng, giao hết toàn bộ tài nguyên tu chân cất giữ của các ngươi ra đây, sau đó mỗi người giao ra một kiện tiên bảo thượng phẩm hai kiện tiên bảo trung phẩm, ba kiện tiên bảo hạ phẩm, chỉ cần giao những vật phẩm này, thù hận giữa chúng ta có thể xóa bỏ!

Bọn họ đều là cường giả thượng cổ, trên người nhất định có rất nhiều tài nguyên tu chân các loại, đối với cường giả Độ Hư cảnh mà nói, tu luyện quan trọng nhất chính là cảm ngộ pháp tắc, trừ phi là tài nguyên tu chân liên quan tới pháp tắc, bằng không những tài nguyên bình thường khác, ví dụ như linh thạch, thảo dược, linh đan đối với bọn họ trên cơ bản không có tác dụng gì, ngoại trừ một vài món tiên bảo lợi hại còn quý trọng một chút đối với bọn họ, những thứ còn lại, so với tính mạng của bản thân, quả thực không đáng nhắc tới.

Chỉ như vậy đã có thể hóa giải được cừu hận giữa bọn họ và Cổ Thần, cường giả yêu tộc sao có thể không muốn?

Nhất thời cường giả yêu tộc lần lượt chuẩn bị tốt những vật phẩm theo như lời của Cổ Thần giao ra toàn bộ. Không gian Âm Dương Tiên giới của Cổ Thần rất lớn, tất cả tài nguyên tu chân ai đến cũng không từ chối, toàn bộ đều thu vào Âm Dương Tiên Giới.

Có một số cường giả yêu tộc có hai ba kiện tiên bảo thượng phẩm, nhưng lại không có hai kiện tiên bảo trung phẩm, hoặc là ba kiện tiên bảo hạ phẩm, hoặc vay hoặc mượn, tất cả đều giao dịch rất nhanh chóng, bất quá tài nguyên của cường giả yêu tộc đều tương đối khổng lồ, rất nhanh đều đã chuẩn bị xong những vật phẩm cần thiết, đều giao cho Cổ Thần.

Tài nguyên tu chân thu được từ cường giả yêu tộc hầu như chất đống toàn bộ không gian trong Âm Dương Tiên Giới, chồng chất như núi.

Nhiều tài nguyên tu chân như vậy, hơn nữa từ Kim Thai tôn giả và Thiên Thiền Tự thu được không ít tài nguyên tu chân, hoàn toàn đủ cho Cổ Thần thành lập nên một thánh địa khổng lồ rồi, bất quá nếu muốn phát triển lâu dài, những thứ này còn chưa đủ, còn cần càng nhiều hơn.

Tài nguyên tu chân thiên hạ thế lực nào nhiều nhất, tự nhiên chính là Thánh đình. Cổ Thần cũng không nóng nảy, chỉ cần dọn dẹp xong Thánh đình thì hắn sẽ có đủ tài nguyên để thành lập thánh địa và phát triển trong khoảng thời gian rất dài rồi.

Cổ Thần diệt Thánh Ưng đại vương, thu được rất nhiều tài nguyên tu chân từ yêu tộc, bút thù hận giữa hắn và yêu tộc hóa giải từ đây, lập tức hắn trở về bên cạnh đám người Ngô Tinh, Long Nguyên, Dương Châu đại vu, Kim Mãng đại vu.

Nợ nần giữa Cổ Thần và yêu tộc đã tính toán xong, nhưng Ngô Tinh và Long Nguyên đại biểu cho long tộc lại chưa xong.

Đánh chết Ngao Dương chỉ là một trong những mục tiêu của Ngô Tinh và Long Nguyên đến Thánh đình yêu tộc.

Ngày ấy, trong cuộc chiến Kim Long Nhai, bởi vì Ngao Dương làm phản, phá hủy cương tráo phòng ngự của Thăng Long Đại Trận, khiến cường giả yêu tộc và long tộc phải giao chiến chính diện, không ít tu sĩ long tộc đã vẫn lạc trong trận chiến này.

Ngô Tinh và Long Nguyên tới Thiên đình yêu tộc có mục đích chủ yếu chính là Ngao Dương và bắt những cường giả yêu tộc đã từng giết chết tu sĩ long tộc trong trận chiến Kim Long Nhai.

Mặc kệ là cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ, hoặc là cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ, Hư Không hậu kỳ đỉnh phong, chỉ cần trong trận chiến Kim Long Nhai từng lây dính máu tươi của tu sĩ long tộc, sát hại tính mệnh của tu sĩ long tộc, Ngô Tinh và Long Nguyên nhất định phải bắt bọn họ, mang về Kim Long Nhai, tế điện những chiến sĩ long tộc bị vẫn lạc trong trận chiến Kim Long Nhai.

Có Cổ Thần đứng một bên nhìn chằm chằm, chúng cường giả yêu tộc không dám có chút lộn xộn nào, Ngô Tinh và Long Nguyên bắt đủ hơn ba mươi cường giả yêu tộc, cường giả yêu tộc hoàn toàn không có phản kháng, những người bị điểm danh bắt giữ tuy cũng muốn chạy trốn, thế nhưng căn bản không thể thoát được lòng bàn tay của hai người Ngô Tinh và Long Nguyên đại trưởng lão.

Sau khi bắt xong, đám người Cổ Thần, Ngô Tinh rời khỏi Thiên đình yêu tộc, tại đỉnh Thiên Phong đồng thời cáo biệt.

Ngô Tinh và Long Nguyên trở về Kim Long Nhai, tế điện những chiến sĩ long tộc vẫn lạc, Cổ Thần thì trở về trung thổ.

Đánh một trận với Thánh Ưng đại vương, Cổ Thần hoàn toàn sử dụng tu vi của chính bản thân mình, lịch lãm trong các cuộc chiến đấu khiến nguyên bản cần phải có trên dưới mười năm Cổ Thần mới có thể hoàn toàn củng cố tu vi, bước vào Hư Không trung kỳ đỉnh, nhưng hiện tại tất cả như nước chảy thành sông, chỉ cần trở về tĩnh tu một thời gian ngắn là bước vào Hư Không trung kỳ đỉnh.

“Cũng sắp tới thời điểm đi Hiên Viên mộ trủng lấy thổ chi bản nguyên rồi!”

Cổ Thần thầm nghĩ trong lòng.

- Thần nhi!

Cổ Thần vừa mới rời khỏi dãy núi Liên Thiên, trong đầu đột nhiên nghe được thần thức truyền âm của Cổ Thương Khung.

Thân ảnh Cổ Thần chững lại, mi tâm chợt lóe kim quang, Như Ý Linh Lung bảo tháp bay ra ngoài, cánh cửa báo tháp tầng thứ tư mở ra, Cổ Thương Khung liền từ trong bảo tháp xuất hiện.

Tại khu vực thời gian gia tốc gấp mười lần trong bảo tháp tầng thứ tư, trải qua hơn bốn mươi năm, rốt cuộc Cổ Thương Khung cũng hoàn toàn luyện hóa xong dược lực của phệ cốt hoa, từ hơn ba mươi năm trước Cổ Thương Khung đã bằng vào phệ cốt hoa bước vào Đằng Vân sơ kỳ, hôm nay tu vi càng tiến thêm một bước, bước vào Đằng Vân trung kỳ.

Một gốc phệ cốt hoa có hiệu quả to lớn như vậy, không hổ là tiên thảo vô thượng chỉ sinh trưởng được trên thi thể của chư tử đại tiên, hiệu quả không gì so sánh được.

Thấy Cổ Thương Khung, ánh mắt Cổ Thần sáng ngời, nói:

- Phụ thân, người đã hoàn toàn luyện hóa hấp thu được lực lượng của phệ cốt hoa rồi?

Cổ Thương Khung gật đầu:

- Trước đây sinh hoạt tại nơi hẻo lánh như thành Nhạc Thủy, cho dù là tu sĩ Thần Hải cảnh cũng vô cùng hiếm thấy, trước kia ta bước vào Mệnh Tuyền cảnh đã cảm thấy vô cùng thỏa mãn rồi, không nghĩ tới còn có một ngày ta có thể bước vào con đường tu đạo trong truyền thuyết, tiến vào Độ Hư bí cảnh, Thần nhi, vi phụ thực sự nhờ phúc của con rồi!

Cổ Thần nói:

- Không có phụ thân, nào có hài nhi, nếu có cơ hội, hài nhi tự nhiên phải tranh thủ cho phụ thân, huống chi tư chất của phụ thân thông huệ, cho dù không có hài nhi, bước vào Độ Hư bí cảnh cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Cổ Thương Khung suy tư, tựa hồ hồi ức trước kia ùa về, đột nhiên có chút buồn bã, nói:

- Không có nương của con, hai phụ tử chúng ta từ lâu đã vào hoàng tuyền rồi, ta đã từng đáp ứng nàng, nhất định phải chiếu cố Cổ gia cho tốt, toàn bộ thành Nhạc Thủy đều bị hủy trong tay cẩu hoàng Cơ Nghiêu kia, may mà Cổ gia ta còn có thể khai chi tán diệp tại Hư Thiên Tông, bằng không sau này dưới cửu tuyền ta thực sự không biết nên ăn nói thế nào với nương của con!

Nói tới Thánh hoàng Cơ Nghiêu, trong lòng Cổ Thần bùng phát lửa giận, nói:

- Phụ thân, thành Nhạc Thủy ngay phía trước, hôm nay hài nhi sẽ lấy thi thể cẩu hoàng Cơ Nghiêu luyện thành pho tượng, để hắn vĩnh viễn phải quỳ gối bên ngoài thành Nhạc Thủy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.