- Thánh đình thuận theo thiên mệnh, hắn đây là muốn nghịch thiên sao? Thực sự là đáng tội chết vạn lần!
- Nghịch tặc này tội không thể tha, phải để hắn chịu dựng tất cả thống khổ dằn vặt.
Mấy vị cường giả cái thế Cơ gia nhất thời tức giận sùi bọt mép, nếu không phải bên cạnh Cổ Thần có cường giả cái thế long tộc tồn tại, chỉ sợ bọn họ đã xuất thủ từ lâu, lập tức bắt giữ Cổ Thần, thi triển tất cả thủ đoạn để Cổ Thần chịu đựng đau đớn dằn vặt lớn nhất.
Nhưng cường giả thượng cổ bên phía cổ vu tộc, yêu tộc, ánh mắt nhìn Cổ Thần càng thêm có hứng thú một chút.
Cổ Thần có cường giả thượng cổ long tộc bảo hộ, còn có cường giả thượng cổ yêu tộc ở một bên nhìn chằm chằm, tựa hồ cũng cố ý xuất thủ, Thánh hoàng Cơ Nghiêu biết chỉ dựa vào cường giả thượng cổ Thánh Đình chỉ sợ khó có thể đánh chết được Cổ Thần, trước tiên phải cô lập Cổ Thần trước, khiến toàn bộ cường giả nhân tộc đều tụ họp toàn bộ, như vậy mới có thể chém giết Cổ Thần.
Vì vậy, Thánh hoàng Cơ Nghiêu lần lượt lớn tiếng trách mắng kể lể từng thù hận suốt đời Cổ Thần.
- Tên nghịch tặc Cổ Thần này chính là một cuồng ma sát nhân, suốt đời giết người vô số.
- Huyền Âm Tông bị nghịch tặc này giết tới tận sơn môn, chém chết tông chủ Huyền Âm Tông, chém giết hai vị thái thượng hộ pháp Huyền Âm Tông, chém chết truyền nhân tông chủ Huyền Âm Tông…
- Nghìn năm trước, truyền nhân chư tử Tàng gia Tàng Khôn Huyền thành lập Đế đình Đại Doanh cũng bị nghịch tặc này tiêu diệt, mấy vạn tu sĩ Tàng gia hầu như bị hắn giết chết sạch sẽ, ba vị lão tổ Độ Hư cảnh tàng gia sau cùng cũng chết dưới tay nghịch tặc này.
- Tứ đại chư tử thế gia Hầu, Trịnh, Thương, Hạ đều bị nghịch tặc đả kích tàn khốc, cường giả Hư Không kỳ hầu như đều bị nghịch tặc chém giết, mười người có chín người chết.
- Đức đại cao tăng Thiên Thiền Tự Khổ Thiện đại sư và nghịch tặc không thù không oán, nhưng bị nghịch tặc chém giết, thân tử đạo tiêu.
- Nghịch tặc này từng lẻn vào Ngọc Tiêu Thành, trộm đi thánh ngọc quả, thánh chủ Tằng Hiến Tằng gia chặn lại, bị nghịch tặc chém giết.
- Trừ những điều này gia, còn có rất nhiều trưởng lão và truyền nhân tông chủ Âm Dương Tông, Thi Hồn Tông đều chết dưới tay nghịch tặc, Vu Thần của Vu Thần Tông nghe nói cũng chịu thiệt thòi dưới tay nghịch tặc này.
Theo thanh âm của Thánh hoàng Cơ Nghiêu lần lượt nói ra, chúng cường giả thượng cổ nhân tộc càng lúc càng có nhiều tu sĩ nổi lên sát khí, nhìn Cổ Thần tràn ngập hung bạo.
Nhất là hơn hai trăm vị cường giả thượng cổ thân thể bao trùm trong màn âm ảnh, bọn họ tựa hồ như vĩnh viễn có hắc ám quấn thân, khiến mọi ngươi đều không nhìn rõ ràng, hiển nhiên đều là cường giả chượng cổ ma môn, nghe Cổ Thần đều có cừu hận đối với Âm Dương Ma Tông và Thi Hồn Tông, toàn bộ cường giả ma môn đều nổi lên sát khí đối với Cổ Thần.
Về phần cường giả thượng cổ Thánh Đình, phật môn, chư tử thế gia, nguyên bản đối với Cổ Thần đã sớm có cừu hận, lúc này sát khí càng tăng mạnh, có thể tương tượng bọn họ đối với Cổ Thần đã nổi lên quyết định phải giết.
Thấy đã thành công kích động sát ý của đại bộ phận cường giả nhân tộc đối với Cổ Thần, khóe miệng Thánh hoàng Cơ Nghiêu nhếch lên, thương thế của hắn trên cơ bản đã phục nguyên, tâm tình tựa hồ rất tốt, xoay chuyển ánh mắt, lại rơi vào chúng cường giả yêu tộc thượng cổ nói:
- Nghịch tặc Cổ Thần này không chỉ phạm tội nghiệt ngập trời đối với tu sĩ nhân tộc trung thổ, đối với yêu tộc cũng có cừu hận sâu nặng, từng giết vào trong Thiên đình yêu tộc, chém giết rất nhiều cường giả yêu tộc, ngay cả Kim Bằng Vương đã thành Yêu đế cũng bị nghịch tặc này giết chết.
- Cái gì? Cổ Thần giết vào Thiên đình yêu tộc?
- Chém giết rất nhiều yêu tộc? Còn giết chết Yêu đế?
Trong sát na, cường giả thượng cổ yêu tộc đều dừng bàn luận, ánh mắt nhìn Cổ Thần hoàn toàn thay đổi, không ít cường giả thượng cổ yêu tộc đều hiện sát khí rõ rệt, đã coi Cổ Thần như cừu địch.
Ngọc Kình Vương thấy thế, nói:
- Các vị tổ tiên yêu tộc, Kim Bằng Vương kia cũng không phải là Yêu đế yêu tộc, bị Cổ Thần giết chết là bởi vì giữa hắn và Cổ Thần có ân oán riêng tư, Thiên đình từng bị âm hồn quỷ giới xâm lấn, tạo thành đại nạn, nếu không có Cổ Thần xuất thủ cứu giúp, cường giả yêu tộc sợ là toàn bộ đều vẫn lạc dưới tay âm hồn quỷ giới, toàn bộ yêu tộc sợ là sẽ bị diệt tuyệt trong một lần đại tai kiếm này, sau đó Cổ Thần trợ giúp yêu tộc, trở về Thiên đình, tiêu diệt quỷ hồn, đối với yêu tộc chúng ta có đại ân, các vị tổ tiên nhất thiết không nên nghe Thánh hoàng Cơ Nghiêu gây xích mích.
Ngọc Kình Vương nói thế khiến ánh mắt chúng cường giả yêu tộc trở nên bình thản hơn không ít, sát khí giảm đi, nhưng vẫn còn có một chút tựa hồ còn canh cánh trong lòng, sát khí đối với Cổ Thần không giảm đi bao nhiêu.
Một vị cường giả cái thế yêu tộc nói:
- Trước giết cường giả yêu tộc chúng ta, sau lại cứu giúp cường giả yêu tộc, vô luận như thế nào, Cổ Thần cùng với yêu tộc chúng ta đều có cừu hận, bất quá nếu đối với cũng có ân tình, Cổ Thần, yêu tộc chúng ta không giết người, nhưng ngươi đừng mơ tưởng muốn chúng ta thay ngươi chống đối lại cường giả nhân tộc, tu sĩ yêu tộc nghe lệnh, lui về sau một vạn trượng, không được nhúng tay vào ân cừu nội bộ nhân tộc.
Vị cường giả cái thế yêu tộc này tựa hồ là người lợi hại nhất trong những cường giả thượng cổ yêu tộc, uy vọng cực cao, tất cả các cường giả yêu tộc đều nghe theo mệnh lệnh của hắn, cùng kêu lên nói:
- Rõ, Thánh Ưng Đại Vương!
Lập tức, tất cả các cường giả thượng cổ yêu tộc đều lui về sau một vạn trượng, chỉ còn lại một mình một người Ngọc Kình Vương vẫn đứng bên cạnh Ngô Tinh và Cổ Thần.
Cường giả thượng cổ yêu tộc hầu như chiếm một phần ba số lượng cường giả thái cổ có mặt, yêu tộc vừa lui đi, số lượng cường giả long tộc còn lại so sánh với cường giả nhân tộc có vẻ yếu hơn rất nhiều.
Cổ Thần thấy vậy, nói:
- Nghìn năm trước, Thánh đình diệt thánh địa đạo gia Thái Hư Cung, không ít tiên tông đại phái đều bị liên lụy, trong tràng biến động này cả nhà bị tàn sát, Thánh đình đối đãi với tu sĩ thiên hạ như vậy, còn có tư cách gì làm lãnh tụ nhân tộc?
Thánh hoàng Cơ Nghiêu phân hóa lực lượng bên phía Cổ Thần, cô lập Cổ Thần, Cổ Thần lấy đạo của người hoàn lại người.
- Cái gì? Thái Hư Cung bị Thánh đình diệt?
Cổ Thần vừa nói, quả nhiên có hiệu quả, một tiếng quát thật lớn từ trong phía cường giả nhân tộc vang lên, người bước ra là một đạo sĩ vóc người hơi thấp, khí tức trên người vô cùng kinh khủng, so với ba vị cường giả cái thế nổi bật trong đám người như Cơ Lăng Hư, Kim Thai tôn giả, Thánh Ưng Đại Vương không hề thua kém dù chỉ một chút.
Phía sau người này còn có hơn trăm vị cường giả thượng cổ mặc đạo bào, đồng thời theo tiếng hét lớn của vị đạo sĩ này còn có không ít cường giả nhân tộc tiếp tục nhích lại gần, hiển nhiên đều là những tông môn có quan hệ cực kỳ mật thiết với Thái Hư Cung, nhất thời đối lập với cường giả thượng cổ Thánh đình.
Chương 22: Đấu võ mồm (hạ).
Cường giả Thánh đình cũng hơi kinh hãi, Thái Hư cũng là thánh địa đạo gia, thực lực mười phần cường đại, tại thời đại thượng cổ có thực lực không thua kém gì so với Thánh đình, nghìn năm trước dĩ nhiên bị Thánh đình diệt sạch, bảo sao bọn họ không kinh hãi?
Số lượng cường giả thượng cổ đạo gia từ trong đoàn cường giả nhân tộc thoát ly, nhất thời khiến thực lực nhóm cường giả thượng cổ nhân tộc đủ giảm đi một phần tư.
Ngô Tinh thấy vật, thừa cơ làm nghề nguội nói:
- Thế nào? Cơ phong tử, ngươi không dám thừa nhận? Cổ Thần lão đệ chính là chưởng giáo chí tôn của Hư Thiên Tông đời trước, nghìn năm trước Hư Thiên Tông cũng thiếu chút nữa bị hủy diệt tận gốc, Cổ Thần lão đệ đều nói đúng sự thực, thậm chí ngay cả thế lực ma môn nghìn năm trước cũng hầu như bị Thánh đình diệt trừ sạch sẽ.
Lơi này vừa nói ra khiến gần hai trăm vị cường giả thượng cổ ma môn bao trùm trong bóng tối lập tức tách ra một điểm khoảng cách với cường giả thượng cổ Thánh đình.
Thánh hoàng Cơ Nghiêu hừ lạnh một tiếng, việc này mọi người đều biết, muốn ấn dấu cũng không ẩn dấu được, lạnh lùng nói:
- Thái Hư Cung không nghe theo thánh lệnh, nghịch thiên mà đi, bản hoàng thay trời hành đạo, chư vị đại sư Thiên Thiền Tự theo thiên mệnh, trợ giúp bản hoàng nhất cử tiêu diệt Thái Hư Cung, việc này mọi người đều biết, có gì không dám thừa nhận? Về phần thế lực ma môn gặp phải đả kích hẳn là phải nói với hai tộc vu yêu mới đúng, hừ, ma môn cấu kết với yêu tộc, ám toán Chiến thần cổ vu tộc, nhất cử giết chết Chiến thần cổ vu tộc, cướp đoạt đi Chiến Thần Lệnh, lúc này mới khiến cổ vu tộc điên cuồng trả thù, bản hoàng đã cứu Âm Dương Tông ma môn nhất mạch, bằng không chỉ sợ đã sớm bị hai tộc vu, yêu hoàng toàn diệt sạch.
Thánh hoàng bỏ qua đạo gia, lại liên hợp với ma môn, Thánh đình có Cơ gia và tứ đại nho môn thánh gia, còn có chư tử thế gia tương trợ, cộng thêm Thiên Thiền Tự Phật môn, thực lực đã vô cùng kinh khủng, so với một chi long tộc hoàn toàn vượt xa, nếu như cộng thêm ma môn, cho dù là đạo gia và long tộc liên thủ cũng không phải là đối thủ của bên phía Thánh đình.
Đồng thời Thánh hoàng làm rõ ma môn và yêu tộc chém giết Chiến thần cổ vu tộc, cướp đoạt đi Chiến Thần Lệnh, khiến ma môn rơi vào tình thế nguy hiểm, cũng chỉ có liên thủ với Thánh đình mới hóa giải được tình thế nguy hiểm trước mắt.
Mà cổ vu tộc biết Chiến thần cổ vu bị giết, ngay cả thánh vật Chiến Thần Lệnh cũng bị cướp đi, khẳng định sẽ giận dữ, tương đối mà nói không thể nào liên hợp một chỗ với long tộc, thực lực so sánh với bên phía Thánh đình hiển nhiên yếu nhược hơn nhiều, vì vậy cổ vu tộc muốn tìm phiền toái, yêu tộc là lựa chọn tốt nhất.
Theo đó, cổ vu tộc và yêu tộc đánh nhau, căn bản không thể bận tâm được người khác, mà Thánh đình có chư tử thế gia, Phật môn, ma môn liên hợp với nhau, muốn áp chế long tộc và đạo gia không phải là việc khó khăn.
Sự tình phát triển tới mức này, đúng như Thánh hoàng Cơ Nghiêu dự liệu, Chiến thần cổ vu tộc bị giết, thánh vật Chiến Thần Lệnh bị đoạt, cường giả thượng cổ nhất thời giận dữ.
- Thiên Mục Đại Vu, cổ vu tộc tao ngộ sỉ nhục lớn như vậy, chúng ta cần phải trả lại gấp mười lần, dám giết Chiến thần cổ vu, đoạt đi thánh lệnh cổ vu tộc chúng ta, yêu tộc và ma môn to gan lớn mật, tội không thể tha thứ.
Tất cả vu sĩ thượng cổ quay về phía một võ vu đứng trước đoàn người, thân hình cao lớn, chiều cao ước chừng ha mét năm, đồng thanh nói.
Võ vu này tên là Thiên Mục, là đại vu của vu bộ lạc vạn năm trước, thực lực cực mạnh, chỉ dưới chư tử đại tiên đương đại, đơn độc chống lại cho dù là Cơ Lăng Hư Cư gia, Kim Thai tôn giả Phật môn, Thánh Ưng đại vương yêu tộc, đại trưởng lão Long Nguyên long tộc cũng phải tạm lánh ba phần.
Thiên Mục Đại Vu cũng vô cùng phẫn nộ, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Thù này tự nhiên phải báo, ma môn lúc này muốn dây dưa với long tộc, yêu tộc ở một bên vô sự, để tránh thời điểm công kích ma môn lại bị yêu tộc đánh lén, chúng ta trước tiên cho đám yêu tộc giáo huấn, sau này mới tìm ma môn tính sổ.
Vu sĩ thượng cổ cùng quát lớn.
- Hôm nay để những tên ngu xuấn yêu tộc này nếm thử lửa giận của cổ vu tộc chúng ta!
Thiên Mục Đại Vu hét lớn một tiếng, cánh tay vung lên, dẫn đầu vu sĩ thượng cổ, công kích hướng về phía cường giả yêu tộc.
Sắc mặt cường giả yêu tộc biến đổi, số lượng chúng vu sĩ thượng cổ thoát khốn ra ngoài tuy ít nhất trong tam tộc, thế nhưng thực lực trung bình của vu sĩ thượng cổ dù là ai cũng không dám coi thường.
Mắt thấy vu sĩ thượng cổ và cường giả thượng cổ yêu tộc khai chiến, long tộc và đạo gia sẽ đối mặt với Thánh đình, Phật môn, Ma môn, chư tử thế gia, đối với bên phía Cổ Thần tuyệt đối là xu thế không tốt đẹp gì.
Trong lúc khẩn cấp, Ngô Tinh hét lớn một tiếng:
- Chư vị đạo hữu cổ vu tộc, Cổ Thần chính là Chiến thần cổ vu tộc hiện tại, lúc này Thánh đình đang muốn giết Chiến thần cổ vu tộc, các ngươi làm sao có thể không để ý tới?
Tất cả vu sĩ thượng cổ đánh về phía cường giả thượng cổ yêu tộc đều dừng lại, kinh ngạc nhìn Cổ Thần, vẻ mặt Thiên Mục Đại Vu hoài nghi nói:
- Ngươi nói cái gì? Hắn là Chiến Thần cổ vu tộc chúng ta?
Trong giọng nói của Thiên Mục Đại Vu rất không vui vẻ.
Đôi lông mày của Cổ Thần nhăn lại, cảm giác phiền phức, hắn không phải không nghĩ tới bộc lộ thân phận Chiến thần cổ vu tộc của chính mình hiện tại, nhưng sợ là những vu sĩ thượng cổ này căn bản không nhận thức một tu sĩ nhân tộc như hắn là Chiến thần của cổ vu tộc, cho nên mới không nói tới tận bây giờ.
Thế nhưng thực không ngờ Ngô Tinh trong lúc khẩn cấp lại nói ra thân phận Chiến thần cổ vu tộc của Cổ Thần, nghe ngữ khí của Thiên Mục Đại Vu, một là không tin, hai là mất hứng.
Cho dù là vu sĩ hiện tại từ lúc Cổ Thần từ trong Chiến Thần Sơn đi ra ngoài cũng không thừa nhận thân phận Chiến thần của Cổ Thần, thẳng cho tới khi Cổ Thần thi triển Chiến Thần Diệt Tinh Quyền đánh chết ma vương Độc Hại, vì cổ vu tộc giải cứu một hồi đại tai kiếp, lúc này mới khiến chúng vu sĩ cổ vu tộc tâm phục khẩu phục thừa nhận Cổ Thần là Chiến thần.
Mà vu tộc thời đại thượng cổ, nhân tài xuất hiện lớp lớp, trong cuộc chiến với hai tộc nhân, yêu trên cơ bản luôn luôn chiếm thượng phong, thế nào có khả năng dễ dàng tha thứ cho một vị tu sĩ nhân tộc trở thành Chiến thần của cổ vu tộc?
- Ha ha ha ha…
Đúng lúc này, Thánh hoàng Cơ Nghiêu cười ha hả, nói:
- Không sai, Cổ Thần không chỉ là chưởng giáo chí tôn đời trước của Hư Thiên Tông, cũng là Chiến thần hiện tại của cổ vu tộc, lĩnh tụ tối cao của cổ vu tộc các ngươi bất quá là một tên nghịch tặc, bại hoại của nhân tộc chúng ta mà thôi, ha ha ha ha…
Thánh hoàng Cơ Nghiêu vừa nói ra lời này, tất cả các cường giả thượng cổ đều nhìn về phía Cổ Thần, trong mắt cả kinh, nguyên lai hắn còn có một thân phận như vậy, dĩ nhiên là Chiến thần cổ vu tộc?