Chân Tiên

Chương 23: Q.7 - Chương 23: Hai lão cẩu




Chỉ là, một thân phận này khiến chúng vu sĩ thượng cổ đều cảm thấy trên mặt không có bao nhiêu ánh sáng, tiếng cười nhạo của Thánh hoàng Cơ Nghiêu tương đương với đánh thẳng vào mặt bọn họ.

Theo tiếng cười của Thánh hoàng Cơ Nghiêu phát ra, những cường giả thượng cổ nhân tộc bên phía Thánh đình, chư tử thế gia, Phật môn cùng với rất nhiều tiên tông đại phái phụ thuộc vào Thánh đình đều cười ha hả, đây là cười nhạo trần trụi.

- A di đà phật!

Lúc này, một tiếng phật hiệu vang lên, ngăn cản tiếng cười của mọi người, Kim Thai tôn giả hợp hai tay thành chữ thập, ánh mắt chăm chú nhìn vào mặt Thiên Mục Đại Vu, nói:

- Thiên Mục thí chủ, Chiến thần cổ vu tộc các ngươi chính là tu sĩ nhân tộc chúng ta, xem ra chung quy có một ngày Thiên Mục chí chủ phải ở dưới tu sĩ nhân tộc chúng ta rồi, thiện tai thiện tai, lão nạp thực vui mừng.

- Ha ha ha ha…

Cơ Lăng Hư cũng nở nụ cười, nói:

- Thiên Mục, một vạn năm qua ngươi và bản tọa, Kim Thai tông giả, Thánh Ưng, Long Nguyên, Ngọc Dương Tử cùng ngồi chung, từ nay về sau người đành phải ở dưới tu sĩ tộc ta, chỉ có Chiến thần của cổ vu tộc các ngươi mới có thể đứng cùng một độ cao với chúng ta, Thiên Mục, ngươi so với chúng ta đã thấp hơn hẳn một bậc rồi, ha ha ha ha…

- Hừ!

Thiên Mục Đại Vu hừ một tiếng tức giận, quát lớn:

- Ai nói hắn là Chiến thần cổ vu tộc ta? Bại hoại nhân tộc các ngươi có quan hệ gì với cổ vu tộc ta? Muốn giết muốn chém cứ tự nhiên, cùng với cổ vu tộc ta không có nửa điểm quan hệ!

Thấy Thiên Mục Đại Vu quả nhiên bị kích tướng, Cơ Lăng Hư, Kim Thai tôn giả đều vểnh môi lên, liếc nhau, tâm tình rất tốt.

Nếu là vu sĩ thượng cổ thực sự coi Cổ Thần là Chiến thần cổ vu tộc, thề sống thề chết bảo hộ, thực lực vu sĩ thượng cổ không quá mức mạnh mẽ, số lượng cường giả so sánh với hai tộc nhân, yêu cũng kém hơn, thế nhưng bọn họ sử dụng Cửu Sát Thiên Đô đại trận, hầu như không người địch lại.

Cho dù là đơn đả độc đấu, Thiên Mục Đại Vu cũng là tồn tại lợi hại nhất dưới chư tử đại tiên, nếu như có thêm lực lượng thông qua Cửu Sát Thiên Đô đại trận phụ thể, trừ phi là chư tử đại tiên chân chính, bằng không tuyệt đối không có người nào ngăn cản được, coi như là mười cường giả cái thế cũng không phải là đối thủ của Thiên Mục Đại Vu.

Thế nhưng, quan hệ giữa Cổ Thần và vu sĩ thượng cổ đã bị đám người Thánh hoàng Cơ Nghiêu, Cơ Lăng Hư, Kim Thai tôn giả nói ba xạo vài câu đã phá giải hoàn toàn.

Thân thể Cổ Thần biến đổi, trong sát na biến thành bộ dáng ba đầu sáu tay, sáu đạo quang mang ba xanh ba đen chợt lóe, ba thanh Thanh Đế Tiên Phủ, ba thanh Võng Lượng Tiên Phủ đều xuất hiện trong tay Cổ Thần.

Ba Đầu Sáu Tay, cầm sáu thanh tiên phủ trong tay, giống như cổ thần thía cổ phủ xuống nhân thế, một cỗ ý chí bất khuất đặc thù của Chiến thần giống như mọt đạo khói báo đạo, xông thẳng lên trời cao.

Việc đã tới mức này, cho dù Thiên Mục Đại Vu không tiếp nhận thân phận Chiến thần của Cổ Thần, thế nhưng bản thân Cổ Thần lại không thể lùi bước, liên hợp cổ vu tộc là biện pháp duy nhất đối phó với Thánh đình, bằng không mà nói, dưới cường thế của Thánh đình, long tộc và đạo gia nhất định thất bại.

Cổ Thần hét lớn một tiếng nói:

- Ta có truyền thừa của Chiến thần đời thứ nhất Xi, lại có huyết mạch tương đồng với Chiến thần Xi, tiến vào Chiến Thần Sơn thu được lịch đại Chiến thần tán thành, thu được truyền thừa Chiến thần Chiến Thần Tinh Kinh, trở thành Chiến thần thứ tư trong lịch đại Chiến thần tu luyện Chiến Thần Bất Diệt Thể tới cảnh giới đại thành, tu luyện Chiến Thần Diệt Tinh Quyền tới đại thành, cổ vu tộc gặp nạn ta đã cứu cổ vu tộc trong nước sôi lửa bỏng, ta vì cổ vu tộc tìm đến một truyền nhân huyết mạch Chiến thần chân chính, để truyền thừa Chiến thần vốn đứt đoạn có hi vọng kéo dài! Tất cả vu sĩ đều vui lòng phục tùng ta, đại vu cửu đại bộ lạc, Thần nữ Chiến Thần Điện, lịch đại anh linh Chiến thần đều thừa nhận ta là Chiến thần cổ vu, ngươi --- vì sao không tiếp thu?

Ngôn từ của Cổ Thần vô cùng chính nghĩ, thanh âm to tát, câu cuối cùng, ánh mắt chăm chú nhìn vào Thiên Mục Đại Vu, từng tiếng từng tiếng hết lớn, tựa hồ như anh linh lịch đại Chiến thần đang rít gào, tâm thần Thiên Mục Đại Vu ngẩn ra, dưới chân bất giác thôi lui, dĩ nhiên lui về phía sau một bước.

Ngoại trừ Cổ Thần là tu sĩ nhân tộc, tất cả các điều kiện khác đều chứng minh hắn chính là Chiến thần cổ vu tộc, đồng thời trải qua mấy vạn năm sau, là Chiến thần kinh tài tuyệt diễm nhất cổ vu tộc.

Cổ Thần nói đạo lý rõ ràng, thu được anh linh lịch đại Chiến Thần tán thành, còn có đại vu của cử đại bộ lạc, cùng với thần nữ Chiến Thần Điện thừa nhận, thân phận Chiến thần của hắn danh chính ngôn thuận, quang minh chính đại, thiên kinh địa nghĩa.

Dưới đại thế chính thống danh chính ngôn thuận, cho dù cường đại như Thiên Mục Đại Vu bị Cổ Thần quát lớn cũng bị khí thế của Cổ Thần ảnh hưởng, bất giác lui về phía sau một bước, cái miệng há ra, nhưng lại phát hiện chính mình căn bản không có bất cứ lý lẽ nào để phản bác lại Cổ Thần.

Cổ Thần cũng không tiếp tục gây sự với Thiên Mục Đại Vu, địch nhân chân chính của hắn chính là Thánh đình và Phật môn.

Ánh mắt Cổ Thần chuyển sang hai người Cơ Lăng Hư và Kim Thai tôn giả, quát lớn:

- Ngươi… Còn có ngươi, dựa vào cái gì muốn cùng các ngươi ngồi chung? Hai người các ngươi tính là cái gì? Hai lão cẩu mà thôi, là hai lão cẩu sẽ bị lão tử dẫm nát dưới chân! Không quá lâu, Cổ Thần ta sẽ đánh lên Thánh đình, đánh rơi Ngọc Tiêu Thành xuống đất, Lăng Hư lão cẩu, ta sẽ đạp chết lão cẩu ngươi dưới chân, chém tận giết tuyệt tất cả lão cẩu Thánh đình, Kim Thai lão cẩu, Phật môn các ngươi nếu lui thân ra ngoài, ta cùng với Thiên Thiền Tự các ngươi nước sông không phạm nước giếng, nếu Thiên Thiền Tự vẫn quyết một dạng với Thánh đình, ta không ngại lão cẩu bị ta đạp dưới chân nhiều hơn mấy con!

Cổ Thần thay đổi vẻ trầm mặc lúc trước, khí thế tăng mạnh, muốn chiến, vậy chiến!

Nơi này là nơi sâu nhất trong Tây Hải, Ngũ Hành Đại trận ở ngay bên cạnh, vạn nhất đánh không thắng thì trực tiếp chạy vào trong Ngũ Hành đại trận, cho dù những cường giả cái thế khí tức kinh khủng kia cũng mở tưởng đối phó được Cổ Thần trong Ngũ Hành Đại Trận.

Dù sao cuối cùng cũng phải đánh một trận, Cổ Thần đương nhiên không khách khí với cường giả Thánh đình và Phật môn, nói hay không nói, mắng hay không mắng, Cơ gia cũng sẽ không bỏ qua hco hắn, còn không bắng mắng mỏ to tát cho thống khoái một phen, trong lòng thư sướng.

Thiên hạ dám mắng hai người Cơ Lăng Hư và Kim Thai tôn giả là hai lão cẩu, sợ rằng chỉ có một mình một người Cổ Thần.

Tuy rằng lời nói của Cổ Thần có chút kiêu ngạo, nhưng cũng không phải là miệng phun lời điên cuồng, Cổ Thần từng kiến thức qua đại năng thái cổ cấp bậc như Âm Tôn Lăng Phong, Côn Ngô Tiên Đế… Tầm mắt đối với con đường tu chân hơn xa những cường giả thượng cổ xung quanh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.