Theo chân khí thuần dương trong cơ thể càng lúc càng dâng trào, pháp lực càng lúc càng cường đại, tinh nguyên sinh mệnh trong Mệnh Tuyền càng lúc càng sung túc, rốt cuộc… Hoàn toàn bao trùm Mệnh Tuyền. Một cỗ lực lượng cường đại không gì sánh được trong nháy mắt từ trong Mệnh Tuyền tuôn ra, lan tràn toàn thân, tu vi pháp lực của Cổ Thần nhất thời đề cao không chỉ gấp hai lần.
Linh Anh trung kỳ hấp thu chân khí thuần dương do hỏa diễm pháp tắc từ chư tử thủ cảo hóa thành, tu vi của Cổ Thần dĩ nhiên trực tiếp từ Linh Anh trung kỳ đột phá tới Linh Anh hậu kỳ.
Nguyên bản Cổ Thần một mình tu luyện, bước vào Linh Anh hậu kỳ chí ít cần phải có thời gian hai năm, cho dù là tiến vào tiểu tiên giới cũng phải có thời gian năm sáu tháng, thế nhưng hiện tại hấp thu chân khí thuần dương do chư tử thủ cảo biến thành, tu vi của hắn đột nhiên tăng mạnh tiến vào Linh Anh hậu kỳ.
Lực lượng ẩn chứa trong chư tử thủ cảo quả nhiên không giống bình thường.
Cổ Thần và Hầu Quân Cực toàn lực liều mạng hai lần, mỗi một lần đều tiêu hao rất nhiều pháp lực, thế nhưng lúc này Cổ Thần hấp thu rất nhiều chân khí thuần dương, tu vi bước vào Linh Anh hậu kỳ, nào còn có nửa điểm pháp lực tiêu hao, chỉ thấy trong cơ thể có lực lượng vô cùng vô tận, chạy chồm không dứt, dâng trào không ngừng…
Chúng tu sĩ trên thành tường nhìn thấy Cổ Thần bị hỏa diễm pháp tắc do chư tử thủ cảo biến thành bao phủ, đều cho rằng Cổ Thần sẽ bị hỏa diễm pháp tắc đốt thành tro tàn.
Thế nhưng Hầu Quân Cực là chủ nhân sử dụng chư tử thủ cảo lại không cho rằng như vậy, hắn đã phóng ra chư tử thủ cảo, Cổ Thần có bị chết cháy hay không khẳng định biết rõ, phía trước nhìn như biển lửa càng lúc càng nhỏ, thế nhưng theo như cảm giác từ chư tử thủ cảo truyền tới, căn bản không hề đốt tới bất cứ kẻ nào, điều này nói rõ Cổ Thần hoàn toàn không bị hỏa diễm pháp tắc đốt cháy.
Đối với điều này Hầu Quân Cực rất kỳ quái, trong lòng hắn đã sớm coi Cổ Thần trở thành đối thủ đáng tôn kính, vẫn chưa nổi lên sát tâm, nếu như Cổ Thần thực sự bị hỏa diễm pháp tắc đốt đến, Hầu Quân Cực sẽ lập tức khống chế chư tử thủ cảo, chỉ làm Cổ Thần thụ thương bị thua, sẽ không làm tổn thương tới tính mệnh của hắn, nhưng cảm giác từ chư tử thủ cảo truyền tới, không hề đốt tới bất cứ kẻ nào, hắn mới không thu hồi chư tử thủ cảo lại.
Bất quá, đợi chốc lát sau, trong lòng Hầu Quân Cực chấn kinh hầu như đã tới mức kinh đào lãng hải, trời long đất nở. Hắn dĩ nhiên cảm giác được vô cùng rõ ràng, lực lượng từ chư tử thủ cảo đang biến mất với tốc độ cực nhanh, tựa hồ như bị thứ gì đó mạnh mẽ hút đi.
Điều này không phải chuyện đùa, hiện tại cách thượng cổ đã qua nhiều năm, số lượng chư tử thủ cảo còn lại không nhiều, đại bộ phận hậu nhân chư tử thế gia không hề có chư tử thủ cảo trong tay, chỉ có nhân vật tuyệt đại thiên tài, thiên tư cực cao mới có tư cách sở hữu một hai bản chư tử thủ cảo.
Tuy Hầu Quân Cực là truyền nhân trực hệ, con trai của gia chủ, lại là đệ nhất thiên tài trong giới trẻ cùng thế hệ, thế nhưng chư tử thủ cảo trên người cũng chỉ có hai tấm mà thôi, mỗi một tấm đều tương đương với một kiện tiên bảo, nếu như bị hủy diệt, điều này quả thực là đào máu của Hầu Quân Cực.
Lực lượng của chư tử thủ cao đang biến mất cực nhanh, như vậy sao có thể không khiến Hầu Quân Cực sợ hãi.
Thế nhưng phía trước là biển lửa, căn bản không hề nhìn thấy bất cứ cái gì trong biển lửa, rốt cuộc Cổ Thần đang làm cái gì, Hầu Quân Cực khẽ phất tay, muốn thu hồi chư tử thủ cảo trở về.
Thế nhưng…
Chuyện kỳ quái xảy ra, bản chư tử thủ cảo có viết chữ “hỏa” kia không hề bị Hầu Quân Cực thu hồi trở về, ngược lại theo biển lửa càng lúc càng nhỏ bay thẳng về phía Cổ Thần.
Sau đó, chư tử thủ cảo tựa hồ như phóng ra một tia lực lượng cuối cùng, ầm một tiếng nổ vang, chư tử thủ cảo vạn vật bất xâm dĩ nhiễn tự động bốc cháy lên, đồng thời hóa thành một đoàn hỏa diễm, cùng với hỏa diễm pháp tắc chính bản thân nó phát ra, dung hợp với nhau.
Ngay trong nháy mắt bản chư tử thủ cao tự thiêu trong nháy mắt, Hầu Quân Cực cảm giác vô cùng rõ ràng, hắn cùng với bản chư tử thủ cảo kia đã hoàn toàn bị chặt dứt liên hệ, từ nay về sau, chư tử thủ cảo còn sót lại hậu thế không nhiều lắm, lại mất đi một tờ.
Chư tử thủ cao đã tự thiêu, hỏa diễm pháp tắc bao phủ xung quanh Cổ Thần đã bị Chiến Thần Lệnh hấp thu gần hết, mà lúc này Cổ Thần đã hòa toàn bước vào Linh Anh hậu kỳ, lượng hỏa diễm pháp tắc còn lại không nhiều trong nháy mắt hóa thành một đoàn hỏa diễm duy nhất, bị Chiến Thần Lệnh mạnh mẽ hút đi.
Biển lửa nghìn trượng hoàn toàn biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi, khi biển lửa biến mất, một người cao lớn đứng thẳng nhất thời xuất hiện trước mắt mọi người.
Người này ước chừng mười tám mười chín tuổi, thân cao chừng trên dưới một mét tám, tướng mạo hơi có vẻ bình thường, thế nhưng không thể che giấu được một cỗ nhuệ khí mãnh liệt từ trong cơ thể phát ra, khiến người khác nhìn vào vô luận như thế nào cũng không thể đánh giá là bình thường.
- Cổ Sát Thần! A, hắn dĩ nhiên không hề bị hỏa diễm pháp tắc đốt thành tro tàn?
- Sao có khả năng? Hỏa diễm pháp tắc kia vốn được coi như có thể đốt cháy mọi thứ, lực lượng pháp tắc chư tử đại tiên lưu lại a, Cổ Sát Thần làm thế nào có thể ngăn cản được?
- Cổ Sát Thần, tu vi của Cổ Sát Thần lúc trước vẫn chỉ là Linh Anh trung kỳ, hiện tại dĩ nhiên bước vào Linh Anh hậu kỳ rồi….
- Mới chút điểm thời gian như vậy mà hắn dĩ nhiên đột phá tu vi?
- Sao có khả năng? A, thực sự là Linh Anh hậu kỳ! Yêu nghiệt, quả thực chính là một đại yêu nghiệt!
Một tiếng lại một tiếng sợ hãi than thở từ trong chúng cao thủ Mệnh Tuyền cảnh trên thành tường truyền ra, trong mắt mỗi một vị cao thủ đều để lộ một cỗ cảm giác không thể tưởng tượng nổi, trong lòng khiếp sợ giống như sóng biển ngập trời, trong đầu dường như có chuông lớn đánh vang, ong ong không dứt, chỉ cảm thấy trời đất xoay chuyển.
Nguyên vốn tưởng rằng Cổ Thần đã chết, không nghĩ tới cổ Sát Thần dĩ nhiên không chỉ không chết, ngược lại ngay chỉ trong chốc lát, tu vi dĩ nhiên còn nâng cao thêm một bước, đột phá một cấp bậc.
Nhãn thần Mông Tiên Âm giống như từ thể xác trống rỗng đột nhiên được rót vào linh hồn, trong nháy mắt đột nhiên nhấp nháy một đạo thần quang, lóe sáng tới cực điểm, nhìn Cổ Thần trên lôi dài, trong mắt lộ vẻ kinh hỉ, thần tình trên mặt sung sướng không gì sánh được, tựa hồ từ trong địa ngục đột nhiên được cứu vớt bay lên thiên đường.
Tâm tình từ tuyệt vọng lại thấy được hi vọng!
Chư tử thủ cảo bị hủy, ngay cả Hầu Quân Cực cũng không hiểu ra sao, kinh hãi không hiểu, không khỏi thất thố.
Cổ Thần duỗi lưng đứng thẳng, hướng về phía Hầu Quân Cực ôm quyền, thanh âm to rõ vang dội nói:
- Đa tạ Hầu vương quân, chư tử thủ cảo đã giúp ta đột phá bình cảnh tu vi, tu vi tiến thêm một bước, Cổ mỗ vô cùng cảm kích!
Một câu nói này Cổ Thần hoàn toàn xuất phát từ tận đáy lòng, dĩ nhiên ngay trong thời gian non nửa khắc, tu vi bước vào Linh Anh hậu kỳ, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn.
Trong lòng Cổ Thần lúc này vui sướng không gì sánh được.
Cổ Thần vui sướng, nhưng Hầu Quân Cực thì lại phiền muộn tới cực điểm. Hắn chỉ có hai tờ chư tử thủ cảo như vậy, hiện tại dĩ nhiên bị hủy diệt một tờ, Cổ Thần nói lời cảm tạ rơi vào tai hắn lập tức thay đổi mùi vị.
Hầu Quân Cực cả giận nói:
- Dám hủy chư tử thủ cảo của ta, tiếp kích thứ năm của ta --- Loạn Âm Dương.