Quang mang Kiền Thiên Kích trương lên, bay lên trên đầu Hầu Quân Cực chừng trăm trượng, hai tay Hầu Quân Cực kết thành mấy loại pháp ấn cực kỳ cổ quái, theo pháp ấn liên tục biến động, Kiền Thiên Kích trong nháy mắt huy vũ lay động, bổ ra đạo đạo cương mang nghìn trượng, trong sát na hoàn toàn phong tỏa không gian phương viên nghìn trượng, không gian sai vị, âm dương loạn lưu.
Một vết rách không gian giống như trăm nghìn lưỡi đao sắc bén mạnh mẽ chém về phía Cổ Thần.
Lực lượng Cổ Thần tăng mạnh, đối mặt với công kích kinh thiên động địa của Hầu Quân Cực, không hề sợ hãi, hai tay chống lên trời, Như Ý Linh Lung bảo tháp bay lên cao, hóa thành nghìn trượng.
- Nhất lực phá vạn! Phá…
Lực lượng như biển rộng của Cổ Thần dung nhập vào Như Ý Linh Lung bảo tháp, tâm niệm khẽ động, Như Ý Linh Lung bảo tháp giống như lưu tinh rơi xuống mặt đất, mạnh mẽ đánh về phía đối phương.
Phía dưới Như Ý Linh Lung bảo tháp chính là không gian nghìn trượng bị Kiền Thiên Kích kích thứ năm Loạn Âm Dương phong tỏa.
Phương viên nghìn trượng, không gian sai vị, âm dương loạn lưu, những vết rách không gian rậm rạp kia có uy lực mạnh mẽ không hề thua kém pháp bảo cực phẩm, giống như vô số pháp bảo cực phẩm công về kích Cổ Thần.
Thế nhưng, ngay lúc Như Ý Linh Lung bảo tháp lướt qua áp xuống đỉnh chóp không gian này, đột nhiên vang lên một tiếng nổ, toàn bộ không gian bị chấn động tới sụp đổ, một vết rách không gian lớn trăm trượng xuất hiện ngay phía bên dưới Như Ý Linh Lung bảo tháp, ngay sau đó toàn bộ vết rách không gian khác đều bị hút hết toàn bộ.
Ầm…
Không gian sụp đổ biến mất, thế Như Ý Linh Lung bảo tháp lao xuống chưa giảm, trực tiếp nện mạnh vào lôi dài, lôi dài nguyên bản đã rạn nứt bất kham, hiện tại lại bị Như Ý Linh Lung bảo tháp đập xuống, trong sát na trực tiếp tan rã, lực lượng vô cùng cường đại khiến toàn bộ lôi dài đều bị biến thành phế tích.
Hầu Quân Cực biến sắc, thứ thứ năm trong Thần Kích Cửu Thức --- Loạn Âm Dương đã bị Cổ Thần mạnh mẽ phá hủy, một cỗ lực lượng phản chấn cường đại lập tức tuông mạnh về phía Kiền thiên Kích, Kiền Thiên Kích chợt lóe về phía sau, đủ bay ngược lại hơn mười trượng.
Ầm một tiếng, Kiền Thiên Kích bị cắm xuống lôi đài phế tích.
Thân thể Hầu Quân Cực bị lực phản chấn cường đại kia ép buộc không tự chủ được bay ngược về phía sau, đủ hơn mười trượng mới dừng lại được, hạ xuống ngay bên cạnh Kiền Thiên Kích, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi.
Hai lần trước giao phong chính diện với Cổ Thần đều là kết quả lực lượng ngang nhau, thức thứ năm --- Loạn Âm Dương có uy lực mạnh hơn rất nhiều so với thức thứ tư, thế nhưng Hầu Quân Cực dĩ nhiên bị lực lượng phản chấn đẩy lui lại hơn mười trượng.
Hai lần giao phong đầu tiên, Cổ Thần chỉ có tu vi Linh Anh trung kỳ, mà lúc này đây Cổ Thần đã có tu vi Linh Anh hậu kỳ, lực lượng tăng lên không chỉ hai lần.
Như Ý Linh Lung bảo tháp nặng không gì sánh được, bất luận là ảo diệu ẩn chứa trong chín tầng tháp hay là toàn bộ thân ngoài bảo tháp, giống như một thanh binh khí nặng nề, khí lực của Cổ Thần càng lớn, lực lượng càng mạnh lại càng có thể phát huy lực công kích của binh khí nặng nề này.
Thực lực Cổ Thần tăng lên hai lần, lực công kích khi sử dụng Như Ý Linh Lung bảo tháp tự nhiên cũng tăng lên gấp đôi. Thức thứ năm trong Thần Kích Cửu Thức tuy rằng lợi hại hơn thức thứ tư, thế nhưng cũng chưa đạt tới mức hơn kém vài lần, hiện tại giao phong chính diện với Cổ Thần, Hầu Quân Cực tự nhiên rơi vào hạ phong.
Cổ Thần và Hầu Quân Cực cách xa nhau hơn nghìn trượng, đối mặt với nhau, Như Ý Linh Lung bảo tháp vừa mới nện xuống đã bị Cổ Thần thu hồi vào tay, lực lượng của hắn tăng mạnh, sử dụng Như Ý Linh Lung bảo tháp càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Ví dụ như một người nguyên bản chỉ có lực lượng năm mươi cân, sử dụng thanh đao nặng hai mươi cân, tuy rằng có thể dùng được, nhưng còn có chút cật lực, hế nhưng khi lực lượng của người này đột nhiên tăng lên một trăm cân, vậy dùng thanh đao hai mươi cân sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
Cổ Thần hiện tại dùng Như Ý Linh Lung bảo tháp chính là loại cảm giác này.
Hầu Quân Cực dĩ nhiên bị Cổ Thần đẩy lui khoảng cách hơn mười trượng, tất cả các cao thủ xem trận chiến trên thành tường, con mắt nguyên bản đã khiếp sợ tới chết lặng một lần nữa lộ ra vẻ kinh hãi, ngay cả Hầu Quân Cực cũng bị rơi xuống hạ phong, thực lực của Cổ Thần quả thực mạnh mẽ tới biến thái.
Thế nhưng tu vi của Cổ Thần rõ ràng chỉ là Linh Anh hậu kỳ mà thôi, đây mới là nguyên nhân lớn nhất khiến chúng cao thủ khiếp sợ, hiện tại đã có thực lực như vậy, đợi khi hắn bước vào Nguyên Thần kỳ, chẳng phải là cao thủ Minh Khiếu kỳ đứng đầu cũng không phải là địch thủ của hắn?
Nếu như bước vào Minh Khiếu kỳ thì sao? Chẳng phải càng biến thái hơn, dưới Độ Hư cảnh, không người địch lại?
Hầu Quân Cực danh chấn thiên hạ, giao chiến với người khác chưa bao giờ bại trận, hôm nay liên tục chịu hạ phong dưới tay Cổ Thần, trong lòng tuy có kinh hãi, nhưng cũng khơi dậy vài phần tức giận, nhất là chư tử thủ cảo bị hủy càng khiến lửa giận bốc cao.
Hầu Quân Cực đưa tay, Kiền Thiên Kích tự động bay vào tay hắn, quang mang bùng phát, lớn tiếng nói:
- Thần Kích Cửu Thức thức thứ sáu --- Định Sinh Tử, từ khi tu luyện thành tới nay chưa bao giờ sử dụng đối với người khác, thức thứ sáu vừa ra, kinh thiên địa, khiếp quỷ thần, đánh chết cùng giai giống như lấy đồ trong túi, lấy hoa trên cây, Cổ Sát Thần, lúc này ngươi chịu thua, còn kịp.
Thần Kích Cửu Thức thức thứ sáu --- Định Sinh Tử?
Chúng cao thủ quan sát trận chiến trên dài cao từng bước từng bước mở to hai mắt, Thần Kích Cửu Thức, sáu thức đầu tiên tu vi Mệnh Tuyền cảnh có thể tu luyện, ba thức cuối cùng cần phải có tu vi Độ Hư cảnh. Thức thứ sáu --- Định Sinh Tử chính là thức mạnh nhất Mệnh Tuyền cảnh có thể tu luyện, thức thứ sáu vừa ra, sinh tử đã định! Đánh chết cùng giai giống như lấy đồ trong túi, lấy hoa trên cây, thậm chí ngay cả cao thủ tuyệt đỉnh Nguyên Thần kỳ cũng kiêng kỵ phi thường.
Cổ Thần không kiêu ngạo không siểm nịnh, lớn tiếng nói:
- Hầu vương quân mời tận lực tấn công, Cổ mỗ tuyệt không lùi bước.
- Tốt…
Hầu Quân Cực hét lớn:
- Băng Phong Thiên Địa…
Đang khi nói chuyện, hắn khẽ phất tay, một con hạc giấy từ trong lòng bàn tay bay ra, lại là một tờ chư tử thủ cảo, bên trên có viết chữ “băng”, đột nhiên một cỗ hàn khí lạnh lẽo vô hạn bao phủ khắp đại địa, mặt đất phương viên mấy nghìn trượng trong sát na bị kết thành băng cứng, trên bầu trời gió lạnh gào thét, trắng xóa một mảnh.
Ngay trong nháy mắt chư tử thủ cảo tung ra, hai chân Hầu Quân Cực xòe rộng, thân thể từ từ bay lên trên không, thanh âm to rõ vang vọng thiên địa:
- Lục Kích Định Sinh Tử…
Xoẹt…
Tiếng nói vừa dứt, thân ảnh Hầu Quân Cực đột nhiên biến mất không thấy, trong hư không phương viên đóng băng mấy nghìn trượng tựa hồ đã biến thành một không gian đặc thù, Hầu Quân Cực có thể tùy ý xuyên toa qua lại.
Thần thức Cổ Thần tản ra, thế nhưng trong phương viên mấy nghìn trượng không hề nhìn thấy cái bóng của Hầu Quân Cực.
Chúng cao thủ trên thành tường cũng dùng thần thức điều tra, nhưng không một ai biết được Hầu Quân Cực đã đi đâu, cả đám mở mắt thật lớn, không tự chủ được để chính mình huyễn tưởng thành Cổ Thần, địch nhân đột nhiên biến mất trước mắt, trong lòng không tự chủ được mọc lên một cỗ cảm giác sợ hãi không hiểu, tựa hồ tùy thời có thể bị một kích mạnh mẽ của đối phương đánh trúng, không có một chút cảm giác an toàn.
Chương 77: Thần thoại bất bại (hạ).
Đột nhiên, Hầu Quân Cực xuất hiện rồi, trong mắt các cao thủ cả kinh, chỉ thấy bên ngoài Cổ Thần chu vi nghìn trượng xuất hiện rất nhiều Hầu Quân Cực, ít nhất có hơn nghìn, mỗi một Hầu Quân Cực đều cầm trong tay Kiền Thiên Kích, hàn quang lóng lánh, sát khí bức người, người khác không phân biệt được thực giả.
Quang mang Kiền Thiên Kích trương lên, từ bốn phương tám hướng chém vào Cổ Thần.
Toàn bộ không gian đều bị cương mang Kiền Thiên Kích bao phủ, nhìn qua đẹp mắt tới cực điểm.
Hầu Quân Cực không có thuật phân thân, cho dù có thuật phân thân thì cũng không chia thành nghìn cá thể.
Một nghìn Hầu Quân Cực này chỉ có một là thực, còn lại chín trăm chín mươi chín đều là giả, thế nhưng tất cả Hầu Quân Cực đều giống nhau như đúc, thần thức dò xét cũng không thấy có gì khác biệt, căn bản không thể phân định thực giả.
Chặn lại chân thân của Hầu Quân Cực, là sinh, không chặn được chân chân, là tử!
Nghìn phần có một cơ hội sinh tồn, nghìn phần có chín trăm chín mươi chín là chết!
Thức thứ sáu Định Sinh Tử hàm ý sinh tử diễn ra trong nháy mắt, tựa hồ sinh tử không phải do chính mình.
Một thức này tuy rằng không có uy lực kinh người giống như năm thức trước, thế nhưng uy hiếp đối với địch nhân lại vượt xa, người khác tự nhiên không thể có tiên bảo vô thượng Như Ý Linh Lung bảo tháp giống như Cổ Thần, đối mặt với Hầu Quân Cực căn bản không thể ngăn lại.
Mỗi một vị cao thủ trên thành tường đều lộ ánh mắt sợ hãi cùng cực, một thức Định Sinh Tử hiện tại hầu như không ai ngăn cản nổi.
Cổ Thần nhìn cương mang bốn phương tám hương chém tới, trong mát không hề hoảng loạn, chưởng phải giơ lên trời vỗ mạnh, chân khí thuần dương tuôn ra, Cổ Thần khống chế chân khí thuần dương không ngừng khuếch tán rộng rãi, trong nháy mắt hóa thành một cự chưởng hỏa diễm phương viên hơn hai nghìn trượng, mạnh mẽ xoay tròn vỗ mạnh.
Chân khí thuần dương, chí cương chí dương trong thiên địa, là chân khí tinh thuần nhất, so với hỏa diễm pháp tắc do chư tử thủ cảo biến thành không chút thua kém, cự chưởng hỏa diễm vừa ra, một cỗ khí tức nóng bỏng trong nháy mắt bao phủ toàn bộ thiên địa, sương trắng bốc lên, hàn băng hòa tan.
Oanh… Trong sát na cự chưởng hỏa diễm đánh xuống mặt đất, toàn bộ hàn băng phương viên mấy nghìn trượng đều bị hòa tàn không còn bóng dáng tăm hơi, hóa thành một tờ giấy bạc, phiêu dãng trong không trung.
Một chưởng này, phạm vi công kích cực kỳ rộng lớn, chân khí thuần dương cực kỳ phân tán, chỉ dừng lại ở mức hòa tan hàn băng, đối với Hầu Quân Cực không hề có lực công kích quá lớn, thế nhưng không gian đóng băng đã bị phá, tất cả ảo giác đã bị Cổ Thần xóa bỏ, toàn bộ mất đi hình bóng, chỉ còn lại một người duy nhất, toàn thân bị bao phủ trong quang mang chói mắt của Kiền Thiên Kích, tiếp tục chém về phía Cổ Thần.
Đã không có ảo giác, thức thứ sáu Định Sinh Tử so với năm thức đầu tiên không có khác biệt gì quá lớn, Cổ Thần sớm rót pháp lực vào Như Ý Linh Lung bảo tháp từ sâu, khẽ đưa tay, quát lớn:
- Đi…
Như Ý Linh Lung bảo tháp trong nháy mắt hóa thành nghìn trượng, bay nhanh đánh về phía Hầu Quân Cực.
Oanh…
Một tiếng nổ vang kinh thiên động địa, sóng khí cuồng bạo phát tán bốn phía, thổi tung lôi đài sớm là phế tích, bay lượn khắp bầu trời, trong mặt đất chớp mắt hình thành ra mấy lỗ thủng đủ sâu tới hơn mười trượng.
Lúc này đây Cổ Thần đã chuẩn bị hồi lâu, dốc hết toàn lực vào một kích này, lực lượng ẩn chứa mạnh mẽ chưa từng có, Kiền Thiên Kích và Như Ý Linh Lung bảo tháp tiếp xúc, toàn thân Hầu Quân Cực chấn động, giống như đạn pháp trực tiếp nổ bắn về phía sau, lực phản chấn đủ bay đi khoảng cách hơn nghìn trượng mới dừng lại dược, thân thể rơi xuống mặt đất.
Lúc rơi xuống đất, Hầu Quân Cực liên tục lui về phía sau hơn mười bước mới hoàn toàn ổn định thân thể, lúc này hắn đã sớm rời khỏi phạm vi lôi dài quyết đấu.
Cổ Thần đứng trong lôi dài phế tích, ôm quyền đối với Hầu Quân Cực, lớn tiếng nói:
- Hầu Vương Quân, đa tạ!
Trận đại chiến này kinh thiên động địa, nhiều lần chuyển ngoặt, toàn bộ lôi dài đã bị phá hủy, chúng cao thủ quan sát trận chiến trên thành tường càng sợ hãi than thở không ngớt, tâm tình cũng theo diễn biến chuyển ngoặt nhiều lần.
Cuối cùng Cổ Sát Thần đã kéo dài thần thoại bất bại của hắn, truyền nhân chư tử Hầu vương quân, Hầu Quân Cực danh chấn thiên hạ, bị thua!
Hầu Quân Cực phất tay, tờ chư tử thủ cảo thu lại, lại tung hai trang chư tử thủ cảo bình thường, đạp dưới chân mà đi, trong nháy mắt đã biến mất nơi chân trời, thanh âm từ xa xa truyền đến:
- Cổ Sát Thần, hôm nay bản quân bị thua, ngày khác bản quân bước vào Minh Khiếu kỳ sẽ nhất quyết cao thấp với ngươi một lần nữa!
Phía sau Hầu Quân Cực chính là Hầu gia khổng lồ, phía sau Hầu gia càng là đại quái vật Thánh Đình, Hầu Quân Cực sau khi bại trận không thẹn quá thành giận, khiến Cổ Thần an tâm không ít.
Ánh mắt Cổ Thần nhìn sang bên phía Băng Thần Tông, tiếp theo là người giúp đỡ cuối cùng của Mông Anh Minh --- Vu Đạo Tông lê đài rồi!
Một gã tu sĩ toàn thân bao phủ trong màn hắc bào từ bên cạnh Mông Ngưng Băng bước ra, người này không chỉ mặc hắc bào, trên đầu cũng đội một chiếc mũ màu đen, toàn thân hoàn toàn đen kịt.
Mặt của hắn hầu như bị bao trùm trong hắc bào, không thể nhìn thấy rõ, vóc người hơi gầy làm người khác cảm giác là một u linh màu đen.
- Cổ Sát Thần, được lắm, ngay cả Hầu Quân Cực cũng không phải là đối thủ của ngươi, ta thực sự muốn nhìn một chút, lấy tu vi của ngươi có thể phát huy ra thực lực cực mạnh như thế nào?
Thanh âm từ trong áo choàng màu đen yếu ớt truyền ra.
Ánh mắt chúng tu sĩ đều rơi vào người mặc hắc bào này, không cần nghi ngờ, người này chính là người trợ giúp cuối cùng của Mông Anh Minh --- Vu Đạo Tông.
Vu Đạo Tông, đệ nhất cao thủ trẻ tuổi Đế Đình Đại Ly, tọa hạ thánh nữ Thần Vu Tông, thủ tịch đại vu sư, được thánh nữ khâm điểm làm người kế thừa đệ nhất của Đế Đình Đại Ly, địa vị tương đương với thái tử Đế Đình Đại Doanh Tàng Thiên Cơ, sớm định trước là đế quân của Đế Đình Đại Ly.
Thiên hạ tứ đại Đế Đình, Đại Doanh, Đại Mông, Đại Ly và Đại Linh. Đại Doanh và Đại Mông giống nhau, do gia tộc nắm Đế Đình trong tay, lấy Tàng gia và Mông gia vi tôn. Đại Ly và Đại Linh giống nhau, quyền lực thực tế của Đế Đình không nằm trong tay đế quân, mà là hai thế lực tông môn cực lớn phía sau.
Đế Đình Đại Linh, chưởng khống giả chân chính là một trong tam đại thánh địa thượng cổ, Thiên Thiền Tự, tất cả tu sĩ lẫn phàm nhân của Đế Đình Đại Linh đều tín phật giáo, địa vị của đế quân cần phải có trụ trì Thiên Thiền Tự khâm điểm mới có thể hoàn toàn được thần dân Đế Đình thừa nhận, coi như Thánh Hoàng cũng không thể nhúng tay.
Trên danh nghĩa, Đế Đình Đại Mông chịu Thánh Đình Đại Kiền quản hạt, trên thực tế có chuyện gì đều lấy Thiên Thiền Tự vi tôn.
Đế Đình Đại Ly và Đế Đình Đại Linh có tình huống không khác biệt nhiều, dân chúng Đế Đình Đại Linh đều tín phật, dân chúng Đế Đình Đại Ly thì đều tín vu, bọn họ tế bái một người tên là Vu Thần làm thần minh, hi vọng Vu Thần có thể cho bọn họ mang tới mưa thuận gió hòa, sinh hoạt tốt đẹp.
Thánh nữ là sứ giả của Vu Thần, là người có quyền lực lớn nhất trong Thần Vu Tông, tương đương với chưởng giáo chí tôn của tiên tông đại phái, đồng thời đế quân Đế Đình Đại Ly cần phải do thánh nữ tự mình khâm điểm mới có thể được thần dân Đế Đình Đại Ly thừa nhận.
Thần Vu Tông từ thượng cổ tới nay vẫn tồn tại, cao thủ trong tông xuất hiện tầng tầng lớp lớp, tuy rằng xưng tên là “Vu”, thế nhưng tu sĩ nhân tộc không khuất phục trước Thánh Đình, thừa nhận Thánh Hoàng là thủ lĩnh cao nhất, trên thực tế là hai đường thẳng song song.