Về phần Mông Tiên Âm thì tiếp tục ở lại tầng thứ tư Như Ý Linh Lung bảo tháp tu luyện, tranh thủ thời gian sớm ngày kích hoạt toàn bộ huyệt khiếu trong cơ thể, sau đó cảm ngộ pháp tắc, bước vào Độ Hư cảnh.
- Hử!
Trong lúc phi độn, Cổ Thần nhướng mày, chuyển mắt quét qua bốn phương tám hướng.
Trong nháy mắt kia, hắn tựa hồ có một loại cảm giác bị người nhìn trộm, giống như bị ánh mắt người nào đó lướt qua.
Từ lúc Cổ Thần tu luyện Phá Thiên Chỉ tới đệ nhất trọng đại thành, giác quan thứ sáu càng trở nên linh mẫn, nếu không phải như vậy, loại cảm giác bị nhìn trộm vừa rồi phi thường yếu ớt, không giống như bị người nhìn kỹ, tựa hồ có người dùng khóe mắt khẽ lướt qua hắn mà thôi, thậm chí còn càng yếu ớt hơn, nếu là Cổ Thần trước kia, tuyệt đối khó có thể phát hiện.
Cổ Thần đưa mắt nhìn bốn phương tám hương, vẫn chưa thấy bất cứ chỗ nào khả nghi, trong lòng không khỏi hoài nghi.
- Chẳng lẽ cảm giác sai rồi?
Cổ Thần hạ xuống đặt chân trên đại đại vô biên vô hạn:
- Hoặc là mặt đất phía trước có cường giả Độ Hư cảnh trong lúc vô ý nhìn lướt qua bầu trời?
Cổ Thần không giải thích được, nhưng trong lòng càng thêm cẩn thận.
Thánh Đình, Ngọc Tiêu Cung.
Cổ Thương Khung mặc hắc y ngồi tại thánh tọa Thánh Hoàng, ngay bên cạnh hắn chính là Thiên Toán Tử.
Lúc này, vẻ mặt Thiên Toán Tử kinh hãi, sắc mặt lộ ra kinh nghi.
- Xảy ra tình huống gì?
Cổ Thương Khung hỏi.
Thiên Toán Tử gật đầu, trong thanh âm để lộ ý kinh hãi:
- Thánh Hoàng bệ hạ, vừa rồi ta dùng Thiên Cơ Toán Thuật tiến hành thiên thị đối với Cổ thần, phản ứng của Cổ Thần so với trước kia rõ ràng linh mẫn hơn rất nhiều, ta vừa mới bắt đầu sử dụng thiên thị đã bị hắn phát hiện ra, thuộc hạ không dám nhìn nhiều, người này so với trước đây càng thêm đáng sợ hơn, chung quy có một ngày ngay cả ta cũng không tính được hắn.
- A?
Cổ Thương Khung nhấc cao lông mày, trong mắt để lộ một tia tàn khốc, nói:
- Hắn đại thế đã thành, muốn tiêu diệt hắn càng lúc càng thêm khó khăn, mấy ngày trước đây ngay cả Khổ Thiện đại sư Thiên Thiền Tự cũng bị chết dưới tay hắn, thực lực của hắn đã có thể đối địch với ta và Độ Thiện đại sư rồi, người này không trừ, lòng ta khó yên, đợi chân thân bản hoàng phục nguyên sẽ tới Tây Hải, mở ra thông đạo tiên phàm, tiên độ phàm gian, cầu đạt trường sinh, nếu như lưu người này trên đời, thứ nhất sợ hắn ảnh hưởng tới việc mở ra thông đạo tiên phàm lần này, thứ hai sau khi bổn hoàng rời khỏi, Cơ tộc sợ rằng không có người nào hàng phục được hắn, trước khi rời khỏi tiên giới Cổ Hoang, nhất định phải giết chết người này mới được.
- Ai…
Nói xong, Cổ Thương Khung thở dài, nói tiếp:
- Nếu chờ khi chân thân bản hoàng và Độ Thiện đại sư phục nguyên thương thế, vậy thì đại thống linh long tộc Ngô Tinh kia cũng sẽ khôi phục hoàn toàn, nếu như hắn liên thủ với Cổ Thần, cho dù ta và Độ Thiện đại sư cũng không làm gì được, tốt nhất nên động thủ trước khi chân thân của bản hoàng phục nguyên, cụ thân ngoại hóa thân này của ta tuy đã đạt tới tu vi Hư Không hậu kỳ, thực lực vượt qua Kim Băng Vương và Khổ Thiện đại sư, nhưng Cổ Thần có thể đánh chết được Khổ Thiện, chứng minh thực lực của hắn sợ là không dưới cái thân ngoại hóa thân này của bản tọa, bằng vào thân ngoại hóa thân muốn giết chết hắn, hi vọng xa vời.
- Thánh Hoàng bệ hạ!
Thiên Toán Tử bước lên một bước, nói:
- Ta vừa mới sử dụng thiên thị nhìn qua Cổ Thần, tìm được cơ hội tốt giết chết người này.
Hai mắt Cổ Thương Khung chợt lóe tinh quang, nói:
- Cơ hội gì?
Thiên Toán Tử nói:
- Cổ Thần đang phi độn về phương hướng thánh đô, tuy rằng không biết mục đích của hắn là gì, nhưng thuộc hạ đã tính ra được mục đích chuyến này của hắn chính là Ngọc Tiêu Cung Thánh Đình, Thánh Hoàng bệ hạ có thể lợi dụng thân phận của thân ngoại hóa thân này ám toán Cổ Thần, cho dù một kích không chết cũng khiến hắn phải trọng thương, sau đó lại lợi dụng kỳ trận thượng cổ trong Ngọc Tiêu Cung, hơn nữa có chí cường giả lánh đời các thế gia nho môn, bay thiên la địa võng, nhất cử tiêu diệt Cổ Thần, cho dù hắn có đại khí vận, thế nhưng muốn xông vào Thánh Đình, đó chính là thiêu thân lao vào lửa, tự tìm đường chết.
Cổ Thần ẩn nấp thanh ảnh, vô thanh vô tức tiến vào thánh đô Đại Kiền.
Bách Thánh Các ở trong thánh đô Ngọc Tiêu Cung Thánh Đình cao vạn trượng hư không, lúc này tuy là ban ngày, thủ vệ bốn phía Ngọc Tiêu Cung đều là cao thủ Mệnh Tuyền cảnh, đồng thời còn có một đạo khí tức cường đại phủ toàn toàn bộ phương viên mấy nghìn dặm, hiển nhiên là cường giả Độ Hư cảnh.
Bên ngoài có cao thủ Mệnh Tuyền cảnh dò xét, bên trong có cường giả Độ Hư cảnh trấn thủ, Ngọc Tiêu Cung cơ bản có thể nói là phòng thủ kiên cố.
Đồng thời Cổ Thân là tông sư trận pháp, liếc mắt liền có thể nhìn ra được, bốn phía Ngọc Tiêu Cung đều có trận thế bao phủ, chạm vào là bộc phát.
Bất luận kẻ nào muốn lén tiến vào Ngọc Tiêu Cung cũng không có khả năng.
Không bị tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh bên ngoài nhìn thấy, thì cũng bị cường giả Độ Hư cảnh trấn thủ bên trong cảm nhận được, hoặc có thể xúc động trận thế, thân xông vào trận địa.
Chỉ là Cổ Thần không giống người bình thường, nguyên thần của hắn dung nhập vào trong khiếu huyệt, coi như là thần thức của cường giả Độ Hư cảnh cũng không thể phát hiện ra hắn, hắn tận lực ẩn nấp thân ảnh, lấy lực lượng pháp tắc vặn vẹo hư không, khiến mọi người không nhìn thấy, cường giả Độ Hư cảnh bình thường cũng không phát hiện được, càng đừng nói tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh.
Về phần trận thế bốn phía Ngọc Tiêu Cung, đối với tông sư trận pháp như Cổ Thần mà nói, có cũng như không, tạo nghệ trận pháp của Cổ Thần đã đạt tới trình độ tông sư trận pháp thượng cổ cũng khó có thể vượt qua được, xông qua trận pháp bốn phía Ngọc Tiêu Cung không thành vấn đề.
Cổ Thần cứ như vậy, dưới con mắt của tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, lấy lực lượng pháp tắc ẩn nấp thân ảnh, vượt qua trận pháp bốn phía Ngọc Tiêu Cung, rất nhanh đã tiến vào bên trong.
Trước khi tới đây, Cổ Thần tại cổ vu tộc tìm đọc một ít tư liệu thượng cổ về Thánh đình, quả nhiên tìm được một ít ghi chép về thánh ngọc quả, bởi vì Chiến Thần đợi thứ hai “Hình” đã từng chém giết vào tận Thánh đình, trực tiếp giết chết Thánh Hoàng đời thứ nhất “Cơ”, vì vậy biết thánh thụ kia ở nơi nào.
Theo như ghi chép, thánh thụ sinh trưởng tại hậu điện Ngọc Tiêu Cung, phía trước viện tử tế đường của thánh nhân Bách Thánh Các.
Tế đường thánh nhân chính là tế bái bách thánh nho môn thời đại thái cổ, hạo nhiên chính khí trường tồn, trải qua vô số năm tháng mới trưởng thành một gốc thánh thụ như vậy.
Tiến vào trong Ngọc Tiêu Cung, tinh thần của Cổ Thần càng thêm cẩn thận, trong cung có cường giả Độ Hư cảnh tồn tại, sử dụng lực lượng pháp tắc ẩn nấp thân ảnh căn bản không có hiệu quả, Cổ Thần mượn mái hiên cung điện, vách tường để ngăn cản tầm nhìn, dần dần lẻn vào hậu điện Ngọc Tiêu Cung.