Chân Tiên

Chương 4: Q.7 - Chương 4: Tài liệu biến thái (thượng,hạ)




Thế nhưng, lúc này Độ Thiện đại sư vẫn còn đang trong bế quan chữa thương, phật môn không có người nào đủ sức ngăn quản phong mang của Cổ Thần, vì vậy tạm thời không hề có bất cứ hành động nào đối với Cổ Thần. Cổ Thần không đánh tới cửa đã a di đà phật rồi.

Bị Cổ Thần triệu hoán, rất nhanh vị cường giả phật môn Giá Vụ kỳ liền chạy tới chỗ núi hoang nơi Cổ Thần chờ đợi,

Người này chính là Cuồng Nha đạo nhân, là đệ nhất đại sư luyện đan phật môn.

Cuồng Nha thượng nhân hạ xuống trước mặt Cổ Thần, Cổ Thần còn chưa mở miệng hỏi, hắn đã lấy ra một quyển trục, hai tay dâng lên:

- Cổ Chiến Thần, đan phương hư không đan, ta đã mang tới đây rồi…

Cổ Thần vung tay, cương khí tiên lực đảo qua, đan phương hư không đan liền rơi vào trong tay Cổ Thần, mở ra vừa nhìn, xác nhận không hề lầm, chỉ là tài liệu luyện chế hư không đan khiến Cổ Thần phải nhíu mày khó khăn.

Chỉ nhìn trong chốc lát, Cổ Thần liền thu thập đan phương thuần dương đan vào trong Càn Khôn Trạc, nói:

- Đan phương ức tâm đan, có thể tìm được tin tức gì hay không?

Cuồng Nha thượng nhân nói:

- Cổ Chiến Thần, bần tăng lần tìm toàn bộ sách thuốc cũng không hề phát hiện ra đan phương ức tâm đan, tất cả tư liệu chi chép chỉ tại thời kỳ thượng cổ trở lại đây, theo như bần tăng suy đoán, ức tâm đan hẳn là theo thời đại thượng cổ kết thúc đã thất truyền rồi, đồng thời ghi chép về ức tâm đan thời đại thượng cổ đều đã bị hủy diệt toàn bộ.

- A…

Lông mày Cổ Thần nhếch lên, nói:

- Dĩ nhiên không có bất cứ ghi chép gì về ức tâm đan thời đại thượng cổ, là ai cố ý muốn tiêu hủy toàn bộ tư liệu liên quan tới ức tâm đan?

Cuồng Nha thượng nhân khẽ lắc đầu, nói:

- Điều này thì bần tăng không rõ.

Tâm niệm Cổ Thần chuyển động, hắn từ trong miệng Côn Ngô Tiên Đế biết được, tiên vương tiên tôn, chư tử đại tiên biến mất tại thời đại thái cổ, thượng cổ đều là đi vào tiên độ phàm gian, từ thế giới tiên giới Cổ Hoang tiến vào trong vũ trụ phàm gian.

Mà lên thời cổ đại còn lại là một nhóm tiên giới Cổ Hoang cuối cùng di chuyển tiến vào vũ trụ phàm gian, Cổ Hoang đại kết thúc, không có bất cứ ghi chép gì về cuộc di chuyển này.

Từ sau thời đại thượng cổ, trung cổ, cận cổ, tu sĩ đều giống như chư tử đại tiên thời cổ đại, theo thời đại thượng cổ kết thúc mà biến mất tập thể, vẫn là một mê đề không có lời giải, không người biết được.

Có thể thấy được, một lần di chuyển kia cũng là có người tiêu hủy dấu vết lịch sử, để hậu nhân không thể biết được.

Mà ức tâm đan cũng theo thời đại thượng cổ kết thúc, từ đó về sau thất truyền.

Cổ Thần chậm rãi liên kết lại chuyện ức tâm đan và chư tử đại tiên thượng cổ biến mất tập thể, rất tự nhiên một suy nghĩ xuất hiện trong đầu của hắn.

Khả năng là lúc cường giả thượng cổ tiên độ phàm gian, ở trong giới tu sĩ tiên giới Cổ Hoang có một số người biết được bí mật này, mà trong những tu sĩ tiên độ phàm gian lại có người không muốn để hậu nhân tìm hiểu được, nguyên nhân không muốn để cho hậu nhân biết hạ lạc của bọn họ, vì vậy đã cho một số người ăn vào vong trần đan, đánh mất tất cả ký ức trước đây, sau đó lại tiêu hủy toàn bộ ức tâm đan, đan phương cùng với tất cả các ghi chép có liên quan tới đan phương ức tâm đan, toàn bộ đều xóa đi, chỉ còn tồn tại trong truyền lưu biết được đã từng có loại đan dược ức tâm đan này, nhưng đối với cách luyện chế đan dược thì không hề biết mảy may.

Nghĩ như vậy, sự kiện rất nhanh trở nên rõ ràng hơn, Cổ Thần âm thầm giật mình, đã có tám chín thành tin tưởng suy đoán của bản thân.

- Đến tột cùng là ai muốn tiêu hủy tất cả tin tức liên quan tới ức tâm đan? Đồng thời còn không muốn hậu nhân biết tiên độ phàm gian, có thể đạt tới đại bí mật trường sinh? Nhất định là một đại nhân vật nào đó!

Trong lòng Cổ Thần âm thầm suy tư.

Tâm tư Cổ Thần chỉ chuyển biến trong nháy mắt, nói:

- Cuồng Nha, ngươi có tin tức liên quan tới thương thế khôi phục của Thánh hoàng Cơ Nghiêu và Độ Thiện đại sư?

Cuồng Nha thượng nhân nói:

- Tạm thời không có!

Cổ Thần nói:

- Mật thiết quan sát tình huống của hai người, có biến hóa gì lập tức dùng phi kiếm truyền âm cho ta…

- Rõ, Cổ Chiến Thần!

Cuồng Nha thượng nhân đáp ứng.

Hiện tại Cuồng Nha thượng nhân đã nằm trên thuyền giặc của Cổ Thần rồi, ngoại trừ nghe theo mệnh lệnh của Cổ Thần, không còn con đường nào khác có thể đi.

- Ngươi đi đi!

Cổ Thần phất tay nói.

Rất nhanh, Cuồng Nha thượng nhân liền rời khỏi nơi này, bàn tay Cổ Thần vừa lộn, đan phương hư không đan lại xuất hiện trong lòng bàn tay.

- Thế nào? Sư đệ, luyện chế hư không đan có hi vọng gì hay không?

Hư Tửu Uyên bước tới bên cạnh Cổ Thần hỏi, Tiểu Bạch và Tự Ngọc cũng đều chuyển ánh mắt nhìn qua.

Bên cạnh Cổ Thần chỉ có tam nữ, Mông Tiên âm lại tiến vào trong tầng thứ tư Như Ý Linh Lung bảo tháp, khu vực thời gian gia tộc gấp mười lần, tiếp tục tu luyện thân thể, kích hoạt khiếu huyệt, đợi khi đạt tới Minh Khiếu kỳ cực hạn, lại nhất cử ngộ đạo, bước vào Độ Hư.

Mông Tiên Âm quan sát kim cương pháp tướng của Già La Trang tại Kim Cương Tự một ngày một đêm, lĩnh ngộ đối với pháp tắc so với Cổ Thần trải qua sáu mươi năm tại quốc gia phàm nhân còn khắc sâu hơn nhiều, chỉ cần đạt tới Minh Khiếu kỳ cực hạn tùy thời có thể cảm ngộ pháp tắc, ngư dược long môn, bước vào Độ Hư cảnh dễ dàng.

Cổ Thần nhìn hư không đan phương, lông mày hơi nhíu, trên mặt có chút khổ sáp, sau một lúc lâu mới lắc đầu, nói:

- Hư không đan quả nhiên là tiên đan vô thượng so với ngộ hư đan còn trân quý hơn mười lần, số tài liệu cần thiết để luyện chế so với ngộ hư đan còn quý hiếm hơn không chỉ mười lần, chỉ cần là thanh thụ thảo, luyện chế một viên hư không đan đã cần phải có tròn mười hai cây.

- Cái gì? Mười hai cây thanh thụ thảo?

Hư tử Uyên và Tự Ngọc đều thét lên kinh hãi.

Trước kia Cổ Thần tìm kiếm thanh thụ thảo, tốn hao bao nhiêu khí lực, các nàng vô cùng rõ ràng.

Một viên ngộ hư đan, chỉ cần một cây thanh thụ thảo, mà một viên hư không đan lại cần tới mười hai cây thanh thụ thảo, tròn mười hai lần.

Cổ Thần nói:

- Thanh thụ hảo cũng không tính là cái gì, ta tại Thanh Đế mộ trủng thu được gần hai trăm cây thanh thụ thảo, muốn luyện chế mười viên hư không đan cũng dư thừa, thế nhưng chỉ riêng thanh thụ thảo vẫn chưa thể luyện chế được, tài liệu cần thiết luyện chế hư không đan rất nhiều, so với ngộ hư đan còn hơn mười lần, cũng là vạn năm thủy tham, hư không đan cần năm cây, cũng là cửu khúc vân chi thảo, hư không đan cần ba cây, đồng thời đây chỉ là một bộ phận phối dược mà thôi, ngoài ra còn cần ít nhất năm loại phối dược, độ trân quý không thua gì so với cửu khúc vân chi tham hay vạn năm thủy tham, mà đây là phối dược. Trừ phối dược ra còn cần ba loại chủ dược, một cây phệ cốt hoa, một cây cức diệp thảo, một quả thánh ngọc quả…

- Phệ cốt hoa? Cức diệp thảo? Thánh ngọc quả?

Chương 4: Tài liệu biến thái (hạ).

Hư Tử Uyên nghĩ thầm, trong thanh âm tràn ngập nghi hoặc, nàng cũng là tông sư đan dược, tạo nghệ luyện đan so với cổ Thần không thua kém bao nhiêu, thậm chí còn nghiên cứu toàn bộ “Tàng thị luyện đan”, nhưng vẫn chưa hề nghe nói qua ba loại tiên thảo tiên quả này.

- Đây đều là những loại tiên dươc ngạc nhiên cổ quái gì?

Đôi lông mày của Cổ Thần nhíu sát lại, nhìn đan phương, nói:

- Phệ cốt hoa, loại hoa này chỉ sinh trưởng tại thi cốt của tu sĩ Hợp Đạo kỳ trở lên, tu sĩ Hợp Đạo kỳ trở lên ngôn xuất pháp tùy, thân động pháp tùy, đã lĩnh ngộ được pháp tắc tới mức cực kỳ thấu triệt, phệ cốt hoa hấp thu huyết nhục trong thi hài, đồng thời cũng hấp thu lực lượng pháp tắc ẩn chứa, tiên lực thông linh, hình thành lực lượng pháp tắc cực kỳ khắc sâu, tu sĩ phục dụng có khả năng ngộ đạo trong nháy mắt, từ Mệnh Tuyền cảnh bước vào Độ Hư cảnh, nếu luyện chế thành hư không đan chí ít cũng có thể giúp tu sĩ Giá Vụ kỳ rất nhanh bước vào Hư Không kỳ… Ông trời của ta ạ, tiên dược sinh trưởng trong thi hài của đại nhân vật tương đương chư tử đại tiên thượng cổ, điều này thực sự chỉ nghe nói qua nhưng chưa hề nhìn thấy, phục dụng một gốc dĩ nhiên có thể trực tiếp đột phá từ Mệnh Tuyền cảnh mạnh mẽ bước vào Độ Hư cảnh, phệ cốt hoa này cũng quá mức biến thái đi.

Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Tự Ngọc cũng trừng lớn con mắt, loại tiên dược này sợ rằng bất cứ kẻ nào nghe xong cũng phải khiếp sợ tới rớt cả cằm.

- Thiên hạ dĩ nhiên có tiên thảo như vậy! Thực sự là quái lạ!

Tự Ngọc không nhịn được sợ hãi than thở.

Trên khuôn mặt trắng hồng hoàn mỹ tuy rằng kinh hãi, nhưng càng nhiều hơn chính là hiếu kỳ và hưng thú, nói:

- Cức diệp thảo và thánh ngọc qua thì sao? Là loại tiên thảo gì?

Cổ Thần nhìn qua ghi chép trong thuần dương đan phương, nói:

- Cức diệp thảo, sinh trưởng dưới đáy biển hai vạn trượng, thế giới Cổ Hoang duy nhất chỉ có một hải vực phụ cận Phong Bạo Thâm Uyên là có sinh trưởng, chín nghìn năm ấu sinh kỳ, chín nghìn năm thành thục kỳ, chí ít cần hơn hai vạn năm mới có thể làm chủ dược hư không đan, cứu diệp thảo có hình răng cưa… A!

Vừa đọc Cổ Thần đột nhiên cả kinh, bàn tay vừa nhấc, một hộp thuốc xuất hiện trong tay hắn, mở hộp thuốc ra, bên trong chính là một cây tiên thảo hình lá răng cưa.

Thảo dược này là do Cổ Thần tại Đông Hải tìm kiếm van năm thủy tham, trong hải vực phụ cận Phong Bạo Thâm Uyên, sâu tới hai vạn trượng ngẫu nhiên tìm kiếm được, trước kia không biết loại dược thảo này có lai lịch gì, chỉ biết tiên thảo chí ít cũng sinh trưởng hai vạn năm trở lên, hiện tại mới biết được, nguyên lai tiên thảo này dĩ nhiên chính là một trong ba loại chủ dược luyện chế hư không đan, cức diệp thảo.

Phối dược hư không đan Cổ Thần cơ bản đều không có, ba loại chủ dược càng chưa từng nghe nói qua, hiện tại trong tay dĩ nhiên có một cây cức diệp thảo, vừa vặn là chủ dược của hư không đan, trùng hợp như vậy thực ra khiến Cổ Thần trong lúc thất vọng thu được kinh hỉ cường liệt.

Bất quá cho dù có cức diệp thảo, muốn luyện chế hư không đan còn cách rất xa.

Đóng hộp thuốc lại, thu cức diệp thảo vào trong Càn Khôn Trạc, ánh mắt của Cổ Thần tiếp tục rơi vào hư không đan phương, tiếp tục đọc:

- Thành ngọc quả, loại quả kết xuất trên một loại thánh thụ, loại thánh thụ này do hạo nhiên chính khí tẩm bổ sinh ra, đại lục Cổ Hoang, duy nhất trong Bách Thánh Các thánh địa nho môn mới có một cây, cách mỗi một vạn năm mới có thể kết xuất thành ba quả thành thục, nếu trực tiếp ăn loại quả này có thể khiến thọ nguyên tăng lên một nghìn hai trăm chín mươi sáu năm, tinh hoa vạn pháp thiên địa đều ngưng tụ trong loại quả này…

- Thánh ngọc quả? Dĩ nhiên có thể tăng thêm thọ nguyên một nghìn hai trăm chín mươi sáu năm?

Tam nữ đều kinh hô, trong mắt lộ vẻ khiếp sợ.

Pháp tắc sinh mệnh chính là loại pháp tắc thần bí nhất, chỉ khi tu vi bước vào Hợp Đạo kỳ mới có thể mò mẫm bước vào con đường sinh mệnh pháp tắc, mà thánh ngọc quả dĩ nhiên có thể tăng thêm thọ nguyên một nghìn hai trăm chín mươi sáu năm, làm sao không khiến mọi người khiếp sợ.

Thánh ngọc quả và phệ cốt hoa có hiệu quả tương đối giống nhau, phệ cốt hoa có thể khiến tu sĩ Minh Khiếu hậu kỳ trực tiếp bước vào Độ Hư cảnh, thọ nguyên tăng trưởng một nghìn hai trăm chín mươi sáu năm, thánh ngọc quả thì lại trực tiếp tăng trưởng thọ nguyên một nghìn hai trăm chín mươi sáu năm, quả thực đánh vỡ quy tắc sinh mệnh.

Cổ Thần đóng lại hư không đan phương, trong mắt hơi có ý kinh hãi, nói:

- Chưa bao giờ nghe nói qua Thánh đình dĩ nhiên có loại tiên quả này, phục dụng một quả có thể tăng thọ nguyên thêm 1296 năm? Vậy sao toàn bộ tu chân giới không hề có truyền lưu?

Hư Tử Uyên than thở:

- Tài liệu hư không đan này thực sự quá mức khó kiếm, sư đệ, ngay cả tài liệu luyện chế ngộ hư đan mà ngươi cũng tốn nhiều tinh lực tới như vậy, chỉ riêng phối dược hư không đan đã có thể so sánh với toàn bộ tài liệu để luyện chế ngộ hư đan, mà thánh ngọc quả lại đang ở trong thánh địa nho môn Bách Thánh Các, há có thể đơn giản lấy được? Phệ cốt hoa sinh trưởng tại thi thể đại nhân vật Hợp Đạo kỳ tương đương chư tử đại tiên, điều này càng thêm xa vời, cần phải đi tới đâu để tìm thi thể chư tử đại tiên? Trong cơ thể ngươi đã có tam đại bản nguyên, có thể ở trong khu vực gia tộc Như Ý Linh Lung bảo tháp lĩnh ngộ pháp tắc, tốc độ không hề chậm, tốt nhất không nên hao tâm tốn sức vì hư không đan này nữa!

Cổ Thần thở ra một hơi, đáp lời:

- Sư tỷ nói đúng…

Nói xong, liền thu hồi lại hư không đan phương vào trong Càn Khôn Trạc, lập tức ánh mắt Cổ Thần phóng ra một đạo tinh quang, nói:

- Thánh ngọc quả kia có thể tăng thêm thọ nguyên 1296 năm, chính là bảo bối quý hiếm, không biết lúc này trên cây có quả hay không, ta thực sự muốn trộm vài quả xem thế nào.



Trung thổ, Đại Kiền!

Một đạo thân ảnh nhanh như lưu tinh, xẹt qua bầu trời đêm, phi độn hướng về phía Ngọc Tiêu Thành.

Thân ảnh người này đứng trong hư không cách mặt đất ba vạn trượng, chợt lóe một cái đã vượt qua năm nghìn dặm, tốc độ phi độn cực nhanh, lại vừa thuấn di mà đi, không nói tu sĩ bình thường, coi như là cường giả Độ Hư cảnh thông thường cũng không thể phát hiện được thân ảnh người này tồn tại.

Bóng người phi độn trên không trung chính là Cổ Thần.

Hắn từ thuần dương đan phương biết được thánh địa nho môn Bách Thánh Các có tồn tại thánh ngọc quả, hắn cùng với Thánh Đình đã thành đại cừu, không chết không thôi, tiên quả như vậy làm sao có thể để Thánh Đình hưởng một mình.

Lấy thực lực của Cổ Thần hiện tại, so với Chiến Thần “Hình” đơn thân độc mã xông vào Thánh Đình chém giết Thánh hoàng còn chưa đủ, thế nhưng muốn lẻn vào Thánh Đình, trộm con mẹ nó mấy quả, coi như có thể an toàn rời khỏi.

Vì vậy sau khi để tam nữ Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch và Tự Ngọc trở lại Chiến Thần Điện, Cổ Thần liền chạy tới Thánh Đình Đại Kiền.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.