Không Gian Cấm Cố của siêu cấp cường giả Hư Không kỳ nhất thời phong ấn Cổ Thần tại giữa hư không.
Cùng một lúc, bàn tay Tàng Khôn Huyền vỗ tới trước, cương khí tiên lực từ giữa lòng bàn tay phóng ra, hóa thành một bàn tay khổng lồ màu vàng đất hướng về phía Cổ Thần mà chụp đến.
Một ấn cuối cùng của Ngũ Hành Phân Thần Ấn, cũng chính là một ấn có uy lực mãnh nhất của Ngũ Hành Phân Thần Ấn.
Tàng Khôn Huyền chính là siêu cấp cường giả Hư Không kỳ, sự lĩnh ngộ đối với pháp tắc đã đạt đến cảnh giới vô cùng thâm sâu, Thổ Sát Ấn thi triển ra so với khi Tàng Khôn Phàm thi triển, thì uy lực mạnh mẽ hơn không chỉ gấp mười lần.
Đừng nói là cường giả Đằng Vân kỳ, cho dù là Giá Vụ hậu kỳ, bị Thổ Sát ấn của Tàng Khôn Huyền đánh trúng nhất định cũng phải thần hình câu diệt ngay tức khắc.
Không gian bốn phía xung quanh bị cầm cố, Thuần Dương tiên lực khắp người Cổ Thần bỗng tuôn ra, điên cuồng vận chuyển, vừa thi triển thiên hạ đệ nhất bí thuật: Chiến Thần Diệt Tinh quyền, vừa thét lên một tiếng, thi triển tiếp Đạo gia vô thượng thần công: Kình ca!
Chiến Thần Diệt Tinh quyền hủy thiên diệt địa, phá vỡ tinh thần, mang theo khí thế không gì có thể ngăn cản, dưới Không Gian Cấm Cố của Tàng Khôn Huyền, Cổ Thần đánh ra một kích Chiến Thần Diệt Tinh quyền, đem phong ấn bên ngoài cơ thể đánh thủng một lỗ lớn.
Hơn nữa, Cổ Thần còn thi triển vô thượng thần thông Kình ca, thanh âm vừa ra khỏi miệng, một chữ Đạo thật lớn liền xuất hiện, nhất thời khiến cho áp lực do pháp tắc không gian của Tàng Khôn Huyền đang đè nén bên ngoài thân thể suy giảm trên diện rộng, Chiến Thần Diệt Tinh Quyền đang tuôn thẳng ra ngoài nhất thời bạo phát.
Trong phút chốc, sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh quyền cương phóng thẳng ra ngoài, đánh cho Không Gian Cầm Cố tan thành từng mảnh.
Trong mắt Tàng Khôn Huyền một lần nữa lóe lên một tia kinh hãi, Cổ Thần tu vi chỉ mới đến Đằng Vân kỳ, thế mà lại có thể phá vỡ Không Gian Cầm Cố do một siêu cấp cường giả Hư Không kỳ như mình xuất ra, thật đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Thế nhưng, sát ý lạnh như băng trong mắt Tàng Khôn Huyền không giảm bớt chút nào, cho dù phá vỡ Không Gian Cầm Cố thì đã sao?
Thổ Sát Ấn đã chụp thẳng tới đầu Cổ Thần, Cổ Thần phá vỡ phạm vi Không Gian Cấm Cố, chẳng qua cũng chỉ giải phóng được thân thể, không thể nào dùng thuấn di để né tránh, dù có tài cao bằng trời thì nhất định vẫn sẽ bị Thổ Sát Ấn bổ trúng.
Trong mắt Tàng Khôn Huyềnbắt đầu xuất hiện niềm vui của kẻ thắng cuộc, cường giả dưới cảnh giới Hư Không kỳ, cho dù là tu vi Độ Hư, cũng không có một ai có thể đỡ nổi một Thổ Sát Ấn của lão.
Ngàn năm trước, trong cuộc đại chiến tam tộc, đã có không biết bao nhiêu Yêu tộc và Long Tộc cảnh giới Đằng Vân, bị Thổ Sát Ấn của lão miễu sát ngay tại chỗ.
Song, Cổ Thần là ngoại lệ!
Trong khoảnh khắc Thổ Sát Ấn ập thẳng xuống đầu, sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh quyền đã nhằm thẳng hướng Thổ Sát Ấn mà phóng đến.
Hơn nữa, bên ngoài thân thể Cổ Thần bỗng nhiên xuất hiện một cái đỉnh mang theo khí tức cổ lão mà tang thương, chính là Thái Hư Tiên Đỉnh từng thuộc về Tàng Thiên Cơ, một thời là trấn cung chi bảo của Thái Hư cung.
Sáu đạo Chiến Thần Diệt Tinh quyền trong nháy mắt đã va chạm với Thổ Sát Ấn, sáu tiếng nổ vang trời đồng thời vang lên, Thổ Sát Ấn đột nhiên sáng rực, sáu đạo quyền cương của Chiến Thần Diệt Tinh quyền bỗng giòn như vỏ trứng, nhất thời bị Thổ Sát Ấn phá tan.
Ngay sau đó, Thổ Sát ấn nhu một tia chớp phóng xuống, vỗ thẳng vào thân Thái Hư Tiên Đỉnh.
…
Một tiếng vang thật lớn từ Thái Hư Tiên Đỉnh phát ra, Thái Hư Tiên Đỉnh giống như một ngôi sao băng, bị Thổ Sát Ấn đánh cho rớt thẳng vào Đông Hải.
Thái Hư Tiên Đỉnh một kiện tiên bảo tối thượng, do Tiên Tôn từ thời thái cổ để lại, chất liệu vô cùng rắn chắc, có thể nói là tiên bảo có sức phòng ngự cao nhất.
Cổ Thần trốn trong Thái Hư Tiên Đỉnh, dưới tình thế hung hiểm cuối cùng cũng thoát khỏi một kích tất sát của Tàng Khôn Huyền.
Trong mắt Tàng Khôn Huyền không khỏi lộ ra nét phẫn nộ vô cùng, Thái Hư Tiên Đỉnh, cũng chính là bảo vật ngàn năm trước lão giúp Thánh Đình diệt Thái Hư cung mà đoạt được, ngàn năm qua luôn cất trong nhà, xem thành Thánh bảo truyền đời.
Ngày hôm nay, Thái Hư Tiên Đỉnh vốn là của lão lại cứu Cổ Thần một mạng,
Mượn lực một ấn kia của Tàng Khôn Huyền, Cổ Thần rơi vào trong Đông Hải, Thái Hư Tiên Đỉnh đột nhiên biến mất, một đoàn kim quang bắn ra, thân thể Cổ Thần bỗng hóa Kim Long, rồng vào biển rộng.
Thái Hư Tiên Đỉnh vừa xuất hiện, khuôn mặt tươi cười của Tàng Khôn Huyền lập tức cứng lại, đùng đùng nổi giận. Ngàn năm trước trong trận chiến tiêu diệt Thái Hư Cung, Tàng Khôn Huyền phả liều lạng, Tàng gia vẫn lạc bao nhiêu Độ Hư cường giả, mới có thể chiếm được Thái Hư Tiên Đỉnh. Ngàn năm sau Tàng Khôn Huyền vẫn còn sống, nhưng cơ nghiệp Tàng gia đã bị hủy, trọng bảo truyền thừa ngàn năm Thái Hư Tiên Đỉnh cũng đã đổi chủ
Vốn một chưởng Thổ Sát Ấn này chụp xuống, Tàng Khôn Huyền đã nắm chắc trăm phần trăm có thể đánh chết Cổ Thần. Ai dè lại bị ngăn trở bởi Thái Hư Tiên Đỉnh, bảo vật vốn thuộc về Tàng gia, thuộc về Tàng Khôn Huyền hắn. Khiến cho nhất kích tất sát của Tàng Khôn Huyền, thất bại trong gang tấc
Tình huống như thế, Tàng Khôn Huyền sao lại có thể không nổi giận?
Hai mắt trừng lớn, mái tóc dài của Tàng Khôn Huyền bay tán loạn, không khác gì một bác mệnh cuồng sư, phẫn nộ gào thét:
- Cổ Thần, tên cẩu tặc này, hôm nay không giết được ngươi, Tàng Khôn Huyền ta thể không làm người!
Nói xong, thân thể Tàng Khôn Huyền giống như là một mũi tên, lao thẳng xuống dưới mặt biển. Nước so với mặt đất mềm mại hơn vô số lần, chấn động trong nước so với chấn động trong lòng đất lại càng thêm rõ ràng.
Tàng Khôn Huyền vừa tiến vào trong lòng biển, thông qua chấn động truyền đến, lập tức biết được vị trí của Cổ Thần. Cổ Thần nhả xuống biển, Tàng Khôn Huyền lập tức đuổi theo, thời gian qua đi bất quá chỉ giống như là một lần thuấn di. Nhưng trong thời gian một lần thuấn di này, Cổ Thần đã chạy xa ngoài ngàn dặm rồi, hướng đáy Đông Hải, nhanh chóng chạy đi. Bên trong mệnh tuyền của Cổ Thần có "Thủy Chi Bản Nguyên", đối với thủy tính vô cùng hòa hợp. Vừa vào Đông Hải, Cổ Thần lập tức thúc dục "Thủy Chi Bản Nguyên" bên trong cơ thể, lợi dụng lực lượng của "Thủy Chi Bản Nguyên", ngự thủy phi hành, độn tốc cực nhanh, so với sử dụng "Thổ Độn Thuật" bên trong lòng đất còn nhanh hơn gấp mấy lần.
Hơn nữa, Cổ Thần còn có thể hóa thân thành Kim Long, phòng khách phòng khách chính là loại yêu thú có thủy tính mạnh nhất. Theo truyền thuyết mưa gió trên thế gian đều là do Long quản lý, ngoại trừ Sa Long cùng Hỏa Long, sáu chi Long tộc còn lại cùng nước đều có quan hệ mật thiết.
Rồng vào biển cả, chim bay trên trời, đều có thể đem tốc độ phát huy đến mức tận cùng
Cổ Thần đã có "Thủy Chi Bản Nguyên" bên trong Mệnh Tuyền, lại có thể hóa thân thành Kim Long, độn tốc ở trong nước không chỉ nhanh hơn mấy lần so với bên trong lòng đất, so với khi thuấn di trong không trung, cũng nhanh hơn rất nhiều. Một lần thuấn di vượt qua khoảng cách hơn một ngàn dặm.
Một lần thuấn di vượt qua ngàn dặm, đây chính là tốc độ chỉ có siêu cấp cường giả Hư Không Kỳ mới có thể đạt được.
Độn tốc trong nước của Cổ Thần, khiến cho Tàng Khôn Huyền chấn động. Bất quá Tàng Khôn Huyền nhìn nước biển xung quanh có chút đỏ thẫm, chợt cười lạnh. Tàng Khôn Huyền thầm nghĩ: "Cổ Thần, độn tốc trong nước của ngươi chính xác khiến ta kinh ngạc, không ngờ một lần có thể vượt qua ngàn dặm. Nhưng khiến ngươi hoàn toàn không ngờ tới, pháp tắc lão phu lĩnh ngộ sâu sắc nhất lại chính là thủy pháp tắc a. Hừ! Ngươi đã bị thương, dưới đáy Đông Hải này, ngươi trốn không thoát khỏi bàn tay ta.
Chương 54: Ngọc Kình Vương. (Hạ)
Tàng Khôn Huyền vừa tiến vào bên trong nước biển ." nước biển phía trước lập tức phân thành hai, hình thành một khoảng không gian đen kịt. Thân ảnh Tàng Khôn Huyền lóe lên, liền biến mất giữa không không gian kia, sau khi xuất hiện đã vượt qua quãng đường hơn một ngàn dặm. Độn tốc của Tàng Khôn Huyền trong nước biển so với Cổ Thần không hề kém hơn chút nào, đuổi theo sát sau lưng Cổ Thần.
Phán đoán của Tàng Khôn Huyền hoàn toàn chính xác, Cổ Thần đã bị thương, nước biển trở nên đỏ thẫm chính là do máu của Cổ Thần chảy bên ngoài mà hình thành. Cổ Thần tuy trốn ở bên trong Vô Thượng Tiên Bảo Thái Hư Tiên Đỉnh, nhưng chưởng lực của Tàng Khôn Huyền quá mức hùng hậu Thái Hư Tiên Đỉnh mặc dù chặn được Thổ Sát Ấn của Tàng Khôn Huyền, nhưng lực lượng truyền đến cũng chấn vỡ làn da Cổ Thần, khiến cho hắn lập tức thổ huyết
Cổ Thần không thể so với Tàng Thiên Cơ, cùng Thái Hư Tiên Đỉnh mệnh thần tương liên. Nếu có bất kỳ nguy hiểm nào, Thái Hư Tiên Đỉnh đều ngăn trở được toàn bộ. Hắn chỉ có tu vi Đằng Vân Trung Kỳ, so với siêu cấp cường giả Hư Không Kỳ, thực lực còn kém quá xa, cho dù sử dụng Vô Thượng Tiên Bảo Thái Hư Tiên Đỉnh, cũng không thể hoàn toàn ngăn cản được công kích của Tàng Khôn Huyền. Nếu thân thể Cổ Thần không cường hãn, cường giả Đằng Vân Kỳ phổ thông, cho dù có Thái Hư Tiên Đỉnh hộ thể, cũng bị một chưởng Thổ Sát Ấn kia đánh chết ngay lập tức, cường giả Giá Vụ Kỳ, cũng có khả năng vẫn lạc. Mà Cổ Thần tuy rằng bị thương, nhưng cũng chỉ là một ít thương thế ngoài da, không hề tổn hại đến kinh mạch cùng với lục phủ ngũ tạng. Tạm thời không ảnh hưởng gì đến thực lực của hắn.
Tàng Khôn Huyền đối với lĩnh ngộ Thủy chi pháp tắc, quả thực là không hề tầm thường, độn tốc không hề kém so với khi thuấn di trên không trung, một lần thuấn di cũng có thể vượt qua ngàn dặm. Cổ Thần phía trước, Tàng Khôn Huyền phía sau, hai người một chạy một đuổi độn tốc gần như là tương đương nhau. Nước biển phía trước dưới lực lượng trùng kích khổng lồ, lập tức phân thành hai bên, thân thể hai người lướt qua tỏa ra lực dẫn dắt cực lớn đem nước biển phía sau tạo thành một vòng xoáy khổng lồ, cùng vô số những con sóng lớn.
Từ trên không trung nhìn xuống, chỉ thấy hai con sóng cực lớn, dùng tốc độ cực nhanh, hướng sâu vào bên trong Đông Hải mênh mông, phi tới. Một hơi ngàn dặm, mười hơi một vạn dặm, một trăm hơi, Cổ Thần cùng Tàng Khôn Huyền đã đi sâu vào bên trong Đông Hải mười vạn dặm. Một vạn hơi thở qua đi, Cổ Thần cùng Tàng Khôn Huyền đã tiến sâu vào bên trong Đông Hải nghìn vạn dặm. Cổ Thần vốn đã bị thương, sau khi đi sâu vào bên trong Đông Hải một ngàn vạn dặm, độn tốc của hắn đã dần dần bị ảnh hưởng
Mặc dù Cổ Thần cố gắng đè ép cơn đau xuống, nhưng vẫn bị phân tâm, bên trong cơ thể Thuần Dương tiên lực vận chuyển bị rối loạn, độn tốc của hắn càng ngày càng chậm
Tàng Khôn Huyền đại hỉ, độn tốc của Cổ Thần càng ngày càng chậm, hắn tốn không bao lâu thời gian nữa là có thể đuổi kịp Cổ Thần. Đúng lúc Cổ Thần cảm thấy lo lắng nhất, một luồng âm thanh du dương, thanh nhã truyền vào trong tai hắn. Cổ Thần trong nội tâm khẽ động, đây chính là thanh âm của Đạo Gia vô thượng thần thuật "Kình Ca" mà hắn đã từng tu luyện qua vô số lần, bên trong thanh âm ẩn chứa tự nhiên đại đạo. Nghe được âm thanh này, Cổ Thần biết rằng chủ nhân phát ra "Kình Ca", đối với vô thượng thần thông trong âm sát chi thuật này, tạo nghệ còn vượt xa hắn. Trong thanh âm ẩn chứa khí tức của tự nhiên đại đạo, mười phần đậm đặc. Cổ Thần cả kinh, không ngờ trong thiên hạ lại có người đem "Kình Ca" luyện tới trình độ này?
Chẳng lẽ là lão quái vật Thái Hư Cung trốn tránh đuổi giết, sống ở nơi này?
Trong lúc Cổ Thần đang cảm thấy kinh ngạc, một thanh âm vô cùng ngọt ngào hiện ra trong tai hắn:
- Đạo hữu không cần kinh hoàng, không cần phải chạy nữa, bổn vương cùng Long tộc có giao tình, giúp ngươi đánh một trận chiến này
Vừa dứt lời, phía trước Cổ Thần một vạn dặm chợt xuất hiện một bóng người. Người này một thân áo trắng, mái tóc đen tuyền, dài tới tận hông, đang hướng tới chỗ Cổ Thần tiến đến. Một bước một qua một ngàn bốn trăm dặm, độn tốc trong nước nhanh tới cực điểm. Hai hơi thở sau, Cổ Thần đã thấy rõ tướng mạo người đén, chính là một vị nữ tử tuổi chừng hai mươi, mười phần tuyệt mỹ, da trắng như tuyết, sáng bóng như ngọc, vô cùng mịn màng, trên người mặc một bộ bạch y. Thoạt nhìn vị nữ tử tuyệt mỹ này tuổi không lớn lắm, nhưng chỉ bằng độn tốc kia, Cổ Thần cũng có thể đoán được. Nữ tử này tu vi ít nhất cũng là siêu cấp cường giả Hư Không Kỳ. Trong lúc nói chuyện, nghe nàng tự xừng là bổn vương lại cùng Long tộc có giao tình, chắc là một vị cường giả Đại yêu vương của Yêu tộc
Cổ Thần giờ phút này hóa thân thành Kim Long, vị Yêu Vương này hiển nhiên tưởng Cổ Thần là Long tộc Yêu tu. Cổ Thần không ngừng thi triển độn tốc, khiến cho thương thế càng ngày càng nặng, Tàng Khôn Huyền lại đuổi theo đến cùng, Cổ Thần muốn cắt đuôi hắn, khổ nỗi không có cách nào, thấy có người tương trợ, trong lòng quả thực vô cùng mừng rỡ.
Hai người hướng đối diện nhau đồng thời đi tới, khoảng cách vạn dặm bất quá chỉ là mấy hơi thở. Nhưng Cổ Thần cũng không có đi tới bên cạnh mỹ nữ Yêu Vương, phương hướng hơi chếch đi một chút, dừng lại cách đó mấy trăm dặm.
Có lẽ nữ tử này cũng không phải là Yêu tộc Yêu Vương, mà là là nhân tộc cường giả, nói không chừng đang đợi Cổ Thần chui đầu vào rọ. Cổ Thần muốn lưu cho mình một con đường, nếu như nữ tử này hướng tới chỗ hắn, Cổ Thần sẽ không chút do dự quay đầu tiếp tục bỏ chạy. Nữ tử cũng không có hướng tới chỗ Cổ Thần, tựa hồ biết rõ suy nghĩ trong đầu hắn, mà trực tiếp đi về phía trước ngăn cản Tàng Khôn Huyền, nói:
- Tàng Khôn Huyền, năm đó ta nghĩ ngươi phải chết không thể nghi ngờ, không nghĩ tới ngươi tiến vào bên trong Sinh tử Bí Cảnh, lại có thể sống sót đến bây giờ?
Tàng Khôn Huyền nhìn cường giả Yêu tộc đột nhiên xuất hiện trước mắt, cảm thấy có chút quen thuộc, hơn nữa còn cảm thấy vô cùng thù hận nói:
- Ngọc Kình Vương, hôm nay ta không muốn cùng ngươi động thủ, người này cũng không phải là Long tộc tu sĩ, mà là một tên Nhân tộc tu sĩ đê tiện, cùng ngươi không có quan hệ, ngươi đừng vội n hồng tay vào.
Cổ Thần liếc nhìn Ngọc Kình Vương, thầm nghĩ, Độ Hư cường giả ngàn năm trước quả nhiên là không ít. Kiếp trước năm trăm năm đều chỉ lo báo thù, đối với việc nhận thức cường giả trên Cổ Hoang đại lục, quả thực không khác gì ếch ngồi đáy giếng. Vị Ngọc Kình Vương này là một vị siêu cấp cường giả Hư Không Kỳ, chắc hẳn ngàn năm trước thanh danh cũng hiển hách, nhưng hắn lại chưa từng nghe nói qua.
Ngọc Kình Vương mỉm cười, nụ cười kinh diễm, nói:
- Nhân tộc tu sĩ các ngươi, trong Trung Thổ muốn chém muốn giết, bổn vương không xen vào, nhưng nếu đã đến Đông Hải này, Bổn Vương lại không thể không quả.
Tàng Khôn Huyền cả giận nói:
- Ta cùng với kẻ này có thù không đội trời chung, không giết người này, thề không bỏ qua, Ngọc Kình Vương, ngươi dám ngăn, ta với ngươi thế bất lưỡng lập
Ngọc Kình Vương hừ lạnh một tiếng, sắc mặt trầm xuống nói:
- Ta với ngươi vốn đã là thế bất lưỡng lập rồi, Tàng Khôn Huyền cho ngươi mười hơi thở, cút ngay khỏi tầm mắt của bổn vương. Nếu không, một ngàn năm trước Bổn Vương đã không giết ngươi, hôm nay Bổn Vương muốn lấy tính mệnh của ngươi
Tàng Khôn Huyền con mắt giật giật nói:
- Ngươi muốn n hồng tay vào bên trong nội bộ Nhân tộc chúng ta? Ta chính là phụng mệnh của Thánh Hoàng, truy sát tên phản đồ này. Nếu như ngươi ngăn cản ta, ngươi chính là đang đối nghịch cùng với Nhân tộc Thánh Đình. Ngọc Kình Vương, ngươi chẳng lẽ muốn khơi mào đại chiến giữa nhân, yêu hai tộc giống như ngàn năm trước sao?