Chân Tiên

Chương 66: Q.7 - Chương 66: Sinh chi đức (thượng)




Kim Thai tôn giả vừa mới chạy được khoảng cách vạn trượng đã bị Bản Nguyên Kim Ấn hoàn toàn che lại lối đi.

Trách cũng không thể tránh, chỉ có thể đánh một trận.

Hai tay Kim Thai tôn giả cầm Phục Ma Thiền Trượng, mạnh mẽ đánh lên bầu trời, trượng cương vạn trượng phóng lên cao, trong sát na đánh nát bấy ba đạo Bản Nguyên Kim Ấn.

Thế nhưng Cổ Thần một lần nữa đánh ra ba chưởng, càng nhiều Bản Nguyên Kim Ấn vỗ mạnh tới.

Ầm ầm ầm ầm ầm ầm…

Kim Thai tôn giả chống đối không nổi, liên tục bị mấy đạo Bản Nguyên Kim Ấn bắn trúng, trực tiếp bị đánh chìm xuống dưới lòng đất, pháp tắc sát lục cường liệt trong sát na tàn sát nhục thân, nguyên thần của hắn.

Khi Bản Nguyên Kim Ấn thứ năm hạ xuống, Cổ Thần liền cảm giác được sinh cơ của Kim Thai tôn giả bị chặt đứt, mệnh tang hoàng tuyền.

Đệ nhất cường giả Phật môn, Kim Thai tôn giả vẫn lạc!

Năm đạo Bản Nguyên Kim Ấn của Cổ Thần chụp xuống, ngay cả ngọn núi lớn phương viên hơn mười dặm bên ngoài Thiên Thiền Tự cũng bị nhấn chìm xuống dưới lòng đất, toàn bộ mặt đất đã bị đánh ra một chưởng ấn cực lớn phương viên vạn trượng, sâu tới nghìn trượng, giống như một vực sâu thật lớn.

Một đạo chưởng ấn này so với ngũ chưởng hồ do thành Nhạc Thủy trước kia biến thành còn lớn hơn mười lần, sâu hơn mười lần.

Thi thể của Kim Thai tôn giả đang ở chỗ giữa lòng bàn tay chưởng ấn, toàn thân bị đánh thành đống thịt nhão, giống như một tầng giác hơi mỏng.

Lực sát thương của Bản Nguyên Kim Ấn quá mức bá đạo rồi, ẩn chứa sát lục chi nguyên, coi như là chư tử đại tiên hợp đạo thành công, bị Bản Nguyên Kim Ấn của Cổ Thần đánh trúng một chưởng cũng phải hao tổn sinh cơ, thân thể lẫn nguyên thần đều thương tổn, trong nháy mắt thương nặng.

Thực lực của Kim Thai tôn giả tuy rằng là tồn tại cường đại nhất trong số cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ, thế nhưng so với chư tử đại tiên thì kém vô cùng xa, liên tục bị năm đạo Bản Nguyên Kim Ấn đánh trúng, tự nhiên tử vong trong nháy mắt, thần hình câu diệt, ngay cả thi thể cũng bị đập thành thịt nát.

Một cây thiền trượng lóng lánh kim quang xuất hiện ngay bên cạnh thi thể Kim Thai tôn giả, chính là Phục Ma Thiền Trượng, đây là một kiện tiên bảo vô thượng, lực công kích vô cùng bá đạo, kim chi bản nguyên của Cổ Thần lợi hại không gì sánh được, cộng thêm thực lực của Kim Thai tôn giả yếu hơn Cổ Thần rất nhiều, nhưng khi sử dụng cây trượng này có thể đánh tan được ba đạo chưởng cương bản nguyên, có thể thấy dược uy lực to lớn của Phục Ma Thiền Trượng.

Nếu như Cổ Thần không có loại thần thông cổ thần như Ba Đầu Sáu Tay, sáu nay đều xuất hiện, trong sát na có thể đồng thời bổ ra sáu đạo chưởng ấn, nói không chừng đã bị Kim Thai tôn giả chạy thoát.

Cổ Thần nắm tay lại, một cự chưởng xẹt qua khoảng cách mấy vạn trượng, thu lấy Phục Ma Thiền Trượng bên trong hố sâu đen kịt.

- A…

Cổ Thần khẽ kêu một tiếng, hai mắt sáng nhu đuốc, hắn phát hiện trong thi thể thịt nát của Kim Thai tôn giả mơ hồ có một đạo quang mang yếu ớt, bàn tay hút nhẹ, một chiếc nhẫn lấp lánh kim quang lập tức bay ra.

Phục Ma Thiền Trượng và tiên giới màu vàng đều rơi vào trong tay Cổ Thần.

Không vội vã quan sát, dưới chân Cổ Thần điểm nhẹ, thân thể xẹt qua vạn trượng, rơi vào trong Thiên Thiền Tự.

Trong Thiên Thiền Tự còn có một bộ phận mấy vạn tăng nhân chỉ có tu vi Thần Hải cảnh, Mệnh Tuyền cảnh và Độ Hư cảnh chỉ ít ỏi mấy chục người, trừ những người này ra còn có chín vị cường giả cái thế tràn đầy máu tươi toàn thân.

Trong chín người này, năm người nằm trong vũng máu, đã không thể giãy dụa đứng dậy, hiển nhiên là bị trọng thương trí mạng, ba người không ngừng chảy máu tươi, bị Trảm Sát chi Phù tạo thành vết thương rất nặng, pháp tắc phá hư cường đại liên tục tàn phá vết thương, cho dù là cường giả cái thế Hợp Đạo kỳ, không có thời gian mấy tháng cũng đừng mơ tưởng để vết thương khép lại, nếu như muốn thương thế khỏi hẳn thì nhất định cần phải có thời gian trên dưới một năm, thậm chí vài năm.

Chỉ có hai người là tình huống tương đối tốt một chút, tuy rằng trên người loang lổ vết máu, nhưng đã ngừng chảy máu, thụ thương nhẹ nhất, sắc mặt trắng bệnh, nguyên khí đại thương.

Lúc này, chín vị cường giả cái thế Phật môn đã phân tán bên cạnh Nguyên Thần Thánh Tháp cao tới chín nghìn chín trăm nghìn mươi nghín trượng, trong ánh mắt để lộ vẻ chấn động và hoảng sợ thật sâu.

Kim Thai tôn giả thụ thương tương đối nhẹ, nhưng kết cục của chạy trốn hoàn toàn rơi vào trong mắt của chín vị cường giả cái thế này, hiện tại ngay cả dũng khí chạy trốn bọn họ cũng không có.

Về phần những tu sĩ Phật môn Thiên Thiền Tự thời đại ngày nay, trong mắt càng thêm kinh khủng, sợ hãi.

Thực lực Cổ Thần vừa mới biểu hiện vừa rồi thực sự khiến bọn họ quá mức chấn động, cho dù là tín ngưỡng chi quang bên ngoài Thiên Thiền Tự cũng không thể chống đỡ được hắn, chư tử đại tiên Hợp Đạo kỳ cần phải liên tục công kích ròng rã mấy tháng mới có thể phá vỡ được, kết quả Cổ Thần dùng thời gian không tới một tháng, chỉ hai mươi mốt ngày đã có thể phá mở rồi.

Sau đó, trực tiếp một phủ đánh chín vị cường giả cái thế Phật môn trọng thương thảm trọng, sau đó trong nháy mắt oanh kích hơn mười đạo chưởng ấn màu vàng, đệ nhất cường giả Phật môn Kim Thai tôn giả bị đánh thành thịt nát, thân hình câu diệt.

Thần uy như vậy, cho dù là cường giả Đạo môn, vu tộc đều khiếp sợ trừng mắt há mồn, huống chi là tu sĩ Phật môn.

Lúc này đáy lòng bọn họ đang khiếp sợ run rẩy, rất sợ Cổ Thần càng thêm hung tính, trực tiếp giết chết sạch sẽ bọn họ, bởi vì từ thực lực Cổ Thần hiểu hiện ra vừa rồi, hiển nhiên đủ sức, thậm chí là dễ dàng diệt sạch toàn bộ Thiên Thiền Tự, để thánh địa này từ nay về sau biến mất trên đời, tựa như nghìn năm trước, Thánh đình và Phật môn liên thủ đối phó với thánh địa Đạo môn Thái Hư Cung, toàn bộ Thái Hư Cung, ngay cả một tu sĩ Đạo môn cũng không hề lưu lại.

Cổ Thần dung hợp kim chi bản nguyên, kim chi bản nguyên ẩn chứa sát lục bản nguyên, cho dù là Bạch Đà đại đế cũng bị ảnh hưởng của kim chi bản nguyên suốt đời, giết người vô số, không chỉ có địch nhân, ngay cả bằng hữu cũng có không ít người chết trong tay hắn, phạm vào sát nghiệt ngập trời, vì vậy cuối đời Bạch Đà đại đế mới tự trách, cuối cùng đưa mộ trủng của chính mình phong ấn dưới lòng đất sáu vạn trượng, viễn viễn không xuất thế.

Trong suy nghĩ của tu sĩ Phật môn, Cổ Thần chính là một ma vương cái thế, nắm giữa sinh mệnh của bọn họ trong tay, thời thời khắc khắc tính mệnh của bọn họ cũng bị ma vương cái thế này uy hiếp.

Cổ Thần chuyển ánh mắt đảo qua mọi người trong Thiên Thiền Tự, điều này khiến không ít tu sĩ Phật môn không tự chủ được rùng mình một cái.

Bất quá Cổ Thần vẫn chưa hề để lộ ra dấu hiệu bản tính hung tàn dễ giết chóc, kim chi bản nguyên tiến vào mệnh tuyền trong cơ thể Cổ Thần liền lập tức dung hợp hoàn mỹ với tam đại bản nguyên thủy, hỏa, mộc, dưới sự ảnh hưởng của tiên thiên linh bảo Càn Khôn Ngọc Bích, kim chi bản nguyên căn bản không thể nổi dậy bất luận sóng gió gì.

Ánh mắt của Cổ Thần từ trên người tu sĩ Phật môn thu hồi lại, rơi vào Nguyên Thần Thánh Tháp cao chín nghìn chín trăm chín mươi chín trượng, nói:

- Bản tọa có đức hiếu sinh, sẽ không mở sát giới đối với tu sĩ Phật môn, phật hiệu dạy mọi người hướng thiện, bản ý là tốt, thế nhưng không nên trói buộc tâm linh người khác, không nên trói buộc tư tưởng, lại càng không nên vọng tán thiên mệnh, khiến thế gia có phân chia chủ nô, không ai là nô lệ trời sinh, từ hôm nay trở đi, chế độ nô lệ khắp Đại Linh phải bị hủy bỏ, tất cả phàm nhân đêu có thổ địa phân phối công bằng, đều có thể thoát khỏi tình huống hiện tại, có thể giành dược cơ hội sinh tồn tốt đẹp, Phật môn mở rộng cửa lớn, pháp truyền thiên hạ, không có phân chia quý tiện, không có phân chia cao thấp, người có tiên căn đều có thể tu đạo, chúng sinh thiên hạ đối xử bình đẳng.

- Người trời sinh có mệnh, quý tiện khác nhau, điều này làm sao có thể đối xử bình đẳng?

Một vị tu sĩ Phật môn Nguyên Thần kỳ, thanh âm có chút run run nói, tuy rằng hắn rất sợ hãi Cổ Thần, thế nhưng phần tư tưởng trời sinh có mệnh trong lòng hắn đã ăn vào quá sâu, trong lúc nhất thời vô luận như thế nào cũng không thể thay đổi được.

Nghe Cổ Thần nói hắn có hiếu sinh chi đức, vì vậy gan lớn nói một câu.

Bàn tay Cổ Thần nắm lại, một thủ chưởng xẹt qua nghìn trượng, mạnh mẽ nắm lấy gã tu sĩ Phật môn này trong tay.

- A…

Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang lên, một trảo của Cổ Thần đã lập tức bóp nát bấy gã tu sĩ Phật môn, thần hình câu diệt.

Ánh mắt Cổ Thần nhìn quét qua tu sĩ Phật môn, quát lớn:

- Bản tọa có hiếu sinh chi đức, cũng có thiết huyết chi tâm, người không theo, giết không tha! Ai dám không theo?

Trong lòng mấy vạn tu sĩ Phật môn giật thót, hình tượng hiếu sinh chi đức của Cổ Thần trong lòng bọn họ lập tức chuyển biến thành ma vương thiết huyết, cùng kêu lên nói:

- Không dám, không dám!

- Các ngươi thì sao?

Ánh mắt Cổ Thần chuyển hướng sang chín vị cường giả cái thế.

- Cổ Chiến thần có thể tha cho chúng ta một mạng, chúng ta cảm kích vô cùng, từ nay về sau lấy Cổ Chiến thần vi tôn, không dám phản bội.

Chín vị cường giả cái thế cùng nói.

Cổ Thần nói:

- Tốt, pháp truyền thiên hạ, không phân biệt quý tiện, quá trình đối xử chúng sinh thiên hạ bình đẳng sẽ giao cho các ngươi đi làm, bản tọa ở trong Thiên Thiền Tự, nghỉ ngơi lấy lại sức, củng cố tu vi, cần bế quan một đoạn thời gian, ta sẽ phái người đi kiểm tra tình huống khắp Đế Đình Đại Linh, nếu có vi phạm tất giết chết không tha!

- Không dám! Chúng ta nhất định tận tâm làm việc!

Chín vị cường giả cái thế nói.

Lúc này Cổ Thần không chỉ là thủ lĩnh Đạo môn, Chiến thần vu tộc, toàn bộ Phật môn cũng lấy hắn vi tôn.

Thế lực Thánh đình bao gồm cơ gia cùng với Nho môn thánh gia, còn có chư tử thế gia và Ma môn dựa vào, thực lực so với Phật môn cường đại hơn rất nhiều, đồng thời Ngọc Tiêu Thành còn có Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại trận bảo hộ, trận pháp này tùy theo thực lực của tu sĩ bày binh bố trận mạnh yếu mà biến hóa.

Cổ Thần đã từng lẻn vào Ngọc Tiêu Thành, khi đó cường giả thượng cổ chưa ra ngoài, chúng tu sĩ khống chế Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại chỉ là cường giả Độ Hư cảnh Đằng Vân kỳ, Giá Vụ kỳ, thậm chí còn có không ít tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh, mà hiện tại chí ít cũng là cường giả siêu cấp Hư Không hậu kỳ, thậm chí là cường giả cái thế Hợp Đạo sơ kỳ, tự nhiên Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại có uy lực lớn hơn rất nhiều.

Cổ Thần có nắm chắc công phá đối với tín ngưỡng chi quang của Phật môn, thế nhưng không có nắm chắc công phá Hạo Nguyên Thiên Cương Trấn Ma đại của Thánh đình, cuộc chiến đấu đối với Kim Thai tôn giả không có bao nhiêu kịch liệt, đối với việc Cổ Thần củng cố tu vi chưa sinh ra bao nhiêu tác dụng.

Chuyện quan trọng nhất bây giờ là trước tiên củng cố tu vi, sau đó lấy thổ chi bản nguyên bên trong Hiên Viên mộ trủng ra ngoài, như vậy bản nguyên ngũ hành hợp nhất, đến lúc đó đánh hạ Thánh đình so với hiện tại dễ dàng hơn rất nhiều.

Cổ Thần nghỉ tạm ngay tại Thiên Thiền Tự, để cường giả Đạo môn, vu tộc giám sát tu sĩ Phật môn hủy bỏ chế độ nô lệ, hắn thì tiến vào khu vực thời gian gia tốc gấp mười lần trong Như Ý Linh Lung bảo tháp tầng thứ tư.

Tứ nữ Hư Tử Uyên, Tiểu Bạch, Mông Tiên Âm, Tự Ngọc còn đang bế quan luyện hóa dược lực ngộ hư đan, Cổ Thần không hề quấy rối, không gia bên trong bảo tháp rất rộng rãi, Cổ Thần đứng lại tại một khu vực riêng biệt, trước tiên lấy tiên giới màu vàng của Kim Thai tôn giả ra ngoài.

Trên tiên giới màu vàng này có khắc hai chữ tu di, Cổ Thần gọi nó là Tu Di Tiên Giới, tiên lực thuần dương dũng mãnh tràn vào Tu Di Tiên Giới, rất nhanh đã hủy diệt lạc ấn tiên lực của Kim Thai tôn giả lưu lại, một không gian cực kỳ rộng lớn xuất hiện trong cảm giác của Cổ Thần.

Rất nhiều bí điển phật hiệu, linh đan tiên dược, pháp bảo tiên bảo, cùng với đủ loại kim chúc, tài liệu pháp bảo, linh thạch…

Còn có hơn mười hạt châu phát quang lòe lòe, mỗi một hạt châu đều lớn chừng nắm tay, bên trong dân trào lực lượng thuần khiết, chính là xá lợi do cao tăng Phật môn lúc bàn niết lưu lại.

Trong lòng Cổ Thần thỏa mãn cười cười, đây là một bút tài nguyên tương đối lớn, Cổ Thần có chí muốn thành lập một thánh địa vượt qua tam đại thánh địa Phật, Đạo, Nho, cần phải có rất nhiều tài nguyên, những thứ này đều có tác dụng vô cùng quan trọng.

Đồng thời Cổ Thần dẹp xong Thiên Thiền Tự, Thiên Thiền Tự là thánh địa Phật môn, hẳn là có bảo tồn không ít tài nguyên tu chân, còn có chín vị cường giả cái thế Phật môn, bọn họ là cường giả thời đại thượng cổ, trên người đều có tiên giới không gian, mỗi người hẳn là đều có không ít tài nguyên các loại.

Cổ Thần thu hồi lại Tu Di Tiên Giới, bắt đầu bế quan tu luyện, củng cố tu vi.

Thời gian trôi qua.

Cổ Thần bế quan tu luyện, củng cố tu vi trong Như Ý Linh Lung bảo tháp, thời gian vượt qua một năm lại một năm.

Cổ Thần vật ngã lưỡng vong, hầu như đã quên đi thời gian trôi qua.

Thoáng chốc, mười năm vụt bay! Hai mươi năm trôi đi! Ba mươi năm trôi đi…

Thời gian Cổ Thần bế quan càng lúc càng lâu dài, ý thức và thực lực thực tế của hắn càng lúc càng thêm hòa hợp, tu vi cũng từ từ củng cố.

Dưới hiệu quả cường đại của Càn Khôn Ngọc Bích, kim chi bản nguyên và tam đại bản nguyên thủy, hỏa, mộc càng lúc càng hòa hợp, có một loại xu thế dung hợp làm một, hiệu quả bế quan lúc này so với trước đây lớn hơn rất nhiều.

Có lẽ, chỉ cần thời gian trên dưới trăm năm, Cổ Thần có thể hoàn toàn củng cố tu vi, đồng thời còn đạt tới cảnh giới Hư Không trung kỳ đỉnh phong, như vậy, mượn thổ chi bản nguyên đề thăng, căn cơ cũng sẽ tương đối vững chắc.

Không biết từ một ngày đêm nào bắt đầu, Cổ Thần cảm giác được trong minh minh có một cỗ lực lượng dần dần phủ xuống trên người hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.