Vừa mới bắt đầu, cỗ lực lượng này nhỏ bé như sợi tơ, phi thường yếu nhược, thế nhưng, theo thời gian trôi đi, cỗ lực lượng này bắt đầu từ từ biến hóa mạnh mẽ hơn nhiều.
Lúc ban đầu, cỗ lực lượng nhỏ bé yếu ớt kia không khiến Cổ Thần chú ý, thế nhưng theo cỗ lực lượng càng lúc càng cường đại, rốt cuộc cũng có một ngày, cỗ lực lượng này khiến Cổ Thần phải coi trọng.
Nguyên bản lực lượng yếu ớt giống như sợi tơ, trải qua hơn mười năm tích lũy đã biến thành khí thế dòng sông chạy chồm, từ trong hư không minh minh ào ào dung nhập vào trong cơ thể Cổ Thần.
- Là lực lượng tín ngưỡng!
Trong lòng Cổ Thần sợ hãi than, cỗ lực lượng này phủ xuống người hắn khiến hắn có thể chạm tới ngọn nguồn lực lượng, chính là vô số chúng sinh khắp Đế Đình Đại Linh.
Cổ Thần bế quan trong Như Ý Linh Lung bảo tháp mấy chục năm, tiên giới Cổ Hoang mới chỉ trôi qua thời gian vài năm mà thôi.
Thời điểm này Phật môn đang trong tình thế mạnh mẽ hủy bỏ chế độ nô lệ, tất cả thổ địa đều theo bình quân phân phối tới tay vô số chúng sinh, mặc kệ là nô lệ hay là chủ nô đều đối xử bình đẳng với nhau, để bọn họ tự lực cánh sinh.
Đế Đình Đại Linh, số lượng nô lệ chiếm tuyệt đại đa số, hầu như có khoảng hơn trăm ức nhân khẩu, số lượng nô lệ đủ chí ít có trăm ức trở lên, tỉ lệ chủ nô và nô lê là một trên một trăm.
Những nô lệ này chưa từng bao giờ tưởng tượng qua sẽ có một ngày đêm bọn họ không còn là gia súc, bọn họ có thể sở hữu thổ địa của chính mình, bọn họ nắm giữ số phận của chính mình mà không phải bị quý tộc tùy ý nắn bóp trong tay, giống như con chó nhỏ, lúc nào cũng có thể bị giết chết.
Vô luận ước thúc phật hiệu gì gì đó cũng kém xa so với loại cảm giác sùng bái chân thành thuần khiết nhất từ đáy lòng bọn họ sau khi thu được tự do.
Tất cả nô lệ thu được tự do đều biết rằng người chủ đạo của cuộc cải cách lần này chính là Cổ Thần. Cường giả Đạo môn, vu tộc đã sớm truyền rộng tin tức Cổ Thần đánh chết Kim Thai tôn giả, chưởng quản Phật môn, hủy bỏ tất cả chế độ nô lệ, khắp thiên hạ không ai không biết.
Cổ Thần trong lòng chúng sinh Đế Đình Đại Linh đã là tồn tại giống như thần linh, bọn họ đối với hắn như Thần, tín ngưỡng vô cùng thuần khiết tự nhiên.
Trói buộc tâm linh làm sao có thể so sánh được với trả tự do tâm linh?
Ước thúc tín ngưỡng làm sao có thể so sánh được với chủ động tín ngưỡng?
Lực lượng phủ xuống trên người Cổ Thần chính là lực lượng tín ngưỡng của chúng sinh khắp Đế đình Đại Linh, đây là tín ngưỡng chủ động phát ra từ linh hồn.
Đế Đình Đại Linh vô cùng rộng lớn, phương viên hơn mười vạn dặm, nhân khẩu hơn trăm ức, hủy bỏ chế độ nô lệ cần phải có thời gian.
Theo thời gian đẩy mạnh, càng lúc càng có nhiều nô lệ chiếm được tự do, bọn họ hồn nhiên cảm tạ đối với Cổ Thần, đối với Cổ Thần chủ động tín ngưỡng chân thành nhất, khiến cỗ lực lượng tín ngưỡng kia càng lúc càng trở nên to lớn hơn.
Cuối cùng, từ nhỏ bé như sợi tơ biến thành dòng song chảy siết.
Ngoại trừ thủy tổ Phật môn Nguyên từ thời đại thái cổ, Phật môn chưa từng có người nào có thể thu được tất cả tín ngưỡng chúng sinh như vậy, tuy rằng đại bộ phận chủ nô đối với Cổ Thần có thể nói là hận thấu xương, thế nhưng số lượng chủ nô so sánh với số lượng nô lệ khổng lồ quả thực nhỏ bé không đáng kể.
Tu sĩ Phật môn thu được lực lượng tín ngưỡng cũng không thể dung nhập lực lượng tín ngưỡng vào trong thực lực của chính mình, chỉ có thể dung ngự lực lượng tín ngưỡng coi như sử dụng ngoại lực, ví dụ ngưng tụ thành phật quang, huyền phù trên đỉnh đầu, tu sĩ Phật môn tu vi Mệnh Tuyền cảnh có thể mượn vào ngoại lực phật quang này để đạp trên hư không mà đi.
Nhưng Cổ Thần thì không.
Trên người Cổ Thần có Càn Khôn Ngọc Bích, đây chính là một kiện tiên thiên linh bảo, cho dù là Côn Ngô Tiên Đế cũng phi thường coi trọng tiên thiên linh bảo này, tuy rằng không hề có lực công kích nào, thế nhưng tác dụng của Càn Khôn Ngọc Bích lại phi thường to lớn.
Có thể nói, tác dụng của Càn Khôn Ngọc Bích đối với Cổ Thần còn to lớn hơn Chiến Thần Lệnh, tuy rằng cả hai đều là tiên thiên linh bảo, thế nhưng không có Càn Khôn Ngọc Bích, Cổ Thần căn bản không có khả năng dung hợp được bản nguyên ngũ hành.
Đừng nói là tứ đại bản nguyên, ngay tại thời điểm Cổ Thần thu được mộc chi bản nguyên, bởi vì tam đại bản nguyên bài xích lẫn nhau khiến bạo thể mà chết, rơi vào kết cục thần hình câu diệt, thân tử đạo tiêu.
Càn Khôn Ngọc Bích tựa hồ chính là bản nguyên nhất trong năng lượng bản nguyên vũ trụ, có thể dung hợp tất cả năng lượng, pháp tắc, vật thể, lực lượng khác nhau.
Tín ngưỡng lực cũng không ngoại lệ.
Tất cả tín ngưỡng đều phủ xuống người Cổ Thần, Cổ Thần cũng không phải luyện thành ngoại lực mang theo bên cạnh, mà trực tiếp hấp thu lực lượng tín ngưỡng vào trong cơ thể, cùng với tiên lực thuần dương trong cơ thể chính mình dung hợp hoàn mỹ cùng một chỗ.
Theo đó, Cổ Thần hầu như có thể phát huy ra lực lượng tín ngưỡng hoàn mỹ nhất, đồng thời làm ít công nhiều, không giống như cường giả Phật môn, ngưng tụ thành lực lượng ngoài thân, làm nhiều công ít.
Cổ Thần liên tục hấp thu lực lượng tín ngưỡng, đồng thời củng cố tu vi, thực lực tiếp tục tăng trưởng rất nhanh.
“Xem ra không cần thời gian trăm năm, tối đa cần năm sáu mươi năm ta đã có thể triệt để củng cố tu vi Hư Không trung kỳ, đồng thời còn có thể bước vào Hư Không trung kỳ đỉnh, thực lực chí ít cũng đề cao mười lần, không cần mượn Cửu Sát Đô Thiên đại trận đã có thể so sánh được với những cường giả cái thế tầng thứ nhất giống như Cơ Lăng Hư, Thánh Ưng đại vương rồi.”
Trong lòng Cổ Thần vui vẻ.
Nguyên bản Cổ Thần cần phải bước vào Hư Không hậu kỳ mới có thể so sánh được với những cường giả cái thế tầng thứ nhất như Cơ Lăng Hư, thế nhưng hiện tại mới chỉ có tu vi Hư Không trung kỳ đỉnh đã đạt tới trình độ như vậy, thực lực tăng lên không chỉ mười lần.
Hoàn toàn hấp thu lực lượng tín ngưỡng, dung nhập vào thực lực bản thân, Cổ Thần cũng không biết thời đại thái cổ đã từng có cổ phật nào sở hữu tiên thiên linh bảo giống như Càn Khôn Ngọc Bích, có thể hấp thu lực lượng tín ngưỡng, thế nhưng từ thời đại thượng cổ tới nay, từ cổ chí kim, tuyệt đối không có bất cứ người nào hấp thu được lực lượng tín ngưỡng, Cổ Thần chính là đệ nhất nhân.
Thời gian tiếp tục đẩy mạnh về phía trước.
Thoáng qua, lại là mười năm theo gió thổi.
Cổ Thần trong Như Ý Linh Lung bảo tháp đã bế quan tròn bốn mươi sáu năm.
“Thực lực so với lúc bước vào Hư Không trung kỳ đã tăng lên gần mười lần, xem ra chỉ cần tối đa mười năm là ta có thể triệt để củng cố tu vi, bước vào Hư Không trung kỳ đỉnh phong, khi đó có thể thu thổ chi bản nguyên, một lần nữa đề cao tu vi.”
Trong lòng Cổ Thần mừng thầm.
Hơn bốn mươi năm vừa qua, tứ nữ Hư Tử Uyên, Mông Tiên Âm, Tiểu Bạch, Tự Ngọc đã sớm hoàn toàn luyện hóa ngộ hư đan, tu vi toàn bộ đều bước vào Đằng Vân hậu kỳ, rời khỏi bảo tháp tầng thứ tứ, tiến vào trong ngũ hành chi tháp tu luyện, chờ một mạch củng cố tu vi liền có khả năng một lần nữa luyện chế ngộ hư đan, nhất cử đột phá tới Giá Vụ sơ kỳ.
Từ lâu Cổ Thương Khung đã hấp thu toàn bộ lực lượng của phệ cốt hoa, vượt qua lôi kiếp đệ ngũ trọng, lực lượng pháp tắc ẩn chứa bên trong phệ cốt hoa phi thường cường đại, sau khi bước vào Đằng Vân sơ kỳ còn có rất nhiều lực lượng dư thừa, Cổ Thương Khung tiếp tục bế quan, triệt để luyện hóa phệ cốt hoa, tu vi hẳn là còn có thể tăng trưởng thêm bước nữa.
Ngày hôm nay, Thiên Thiền Tự có một khác nhân tới, là đại thống lĩnh long tộc Ngô Tinh.
Cổ Thần ngừng bế quan, đi ra nghênh tiếp, nếu là người khác, lúc này Cổ Thần khăng định sẽ không ra gặp mặt.
- Ngô Tinh đại ca giá lâm, tiểu đệ hoan nghênh!
Vừa ra khỏi Như Ý Linh Lung bảo tháp, gặp được Ngô Tinh, Cổ Thần lập tức ôm quyền cười ha ha.
Cổ Thần xuất hiện, ánh mắt Ngô Tinh đột nhiên cả kinh, nói:
- Cổ Thần lão đệ, ngắn ngủi vài năm không thấy, không chỉ lão đệ phá tan Phật môn, chém giết Kim Thai tôn giả, thực lực của lão đệ dĩ nhiên đã tăng trưởng tới mức độ này? Không hề có lực lượng đô thiên cửu sát phụ thể mà đã so sánh được với cường giả cái thế tầng thứ nhất!
Lần cuối cùng Cổ Thần và Ngô Tinh gặp lại, tu vi mới chỉ là Hư Không sơ kỳ, khi đó so với cường giả cái thế bình thường cũng còn có một đoạn khoảng cách nhất định, lúc này mới trôi qua gần năm năm mà tu vi đã bước vào Hư Không trung kỳ đỉnh, tuy tu vi chỉ đề cao một tầng, thế nhưng thực lực đề cao hơn mười lần, so với cường giả cái thế tầng thứ nhất đã không hề thua kém.
Chỉ vào thực lực bản thân, tiên giới Cổ Hoang lúc này cũng chỉ có Ngô Tinh và Thiên Mục đại vu có thể áp qua một đầu so với Cổ Thần.
Hơn bốn năm không thấy, thực lực của Ngô Tinh so với lúc bước vào Hợp Đạo kỳ lại tăng trưởng rất nhiều, tu vi đã củng cố hơn không ít, mơ hồ vượt qua Thiên Mục đại vu.
Cổ Thần chiến đấu với địch nhân trên cơ bản đều dựa vào lực lượng đô thiên cửu sát phụ thể, hoàn toàn không phải là thực lực chân chính của Cổ Thần, vì vậy khi giao đấu với nhau, hiệu quả củng cố tu vi không lớn, mà mỗi lần Ngô Tinh chiến đấu đều là dựa vào thực lực bản thân trạng thái đỉnh phong, không ngừng kích thích như vậy, có thể đề cao tốc độ củng cố tu vi, có thể thu được hiệu quả rất lớn trong các cuộc chiến đấu kịch liệt.
Cổ Thần khẽ cười nói:
- Thực lực của đại ca Ngô Tinh cũng tiến triển cực nhanh, tiêu đệ so sánh với đại ca còn kém rất xa.
Trên mặt Ngô Tinh hiện vẻ xấu hổ, nói:
- Cổ Thần lão đệ, lão đệ mới có tu vi gì? Chỉ là Hư Không trung kỳ mà thôi, lão đệ đề cao một cấp độ lập tức vượt qua ta rồi, lão đệ mới chân chính là một ngày nghìn dặm, thực lực của ta tăng trưởng so với lão đệ quả thực giống như rùa bò, nếu như ta muốn đề cao tu vi, chỉ có hợp thành đạo của chính mình, nhưng nói dễ vậy sao? Tu sĩ Hợp Đạo kỳ có thọ mệnh quá vạn năm, thế nhưng trên vạn năm trôi qua, mười tu sĩ Hợp Đạo sơ kỳ cũng không nhất định có một người hợp đạo thành công, thời đại thượng cổ, tu sĩ Hợp Đạo sơ kỳ không hề ít, nhưng chư tử đại tiên hợp đạo thành công lại có bao nhiêu người? Lão đệ mới chỉ đạt tới Hư Không trung kỳ, còn có rất nhiều không gian dễ dàng đề cao.
Thấy Ngô Tinh lộ vẻ mặt xấu hổ, Cổ Thần chuyển đề dài, hỏi:
- Đại ca, tìm ta có chuyện gì?
Sắc mặt Ngô Tinh nghiêm túc, nói:
- Ta liên tục trải qua vài lần đại chiến, lại bế quan mấy năm tu vi củng cố tạm thời lâm vào trạng thái bình cảnh, muốn thu được đột phá bước nữa nhất định phải có thời gian bế quan đáng kể, trận chiến tại Kim Long Nhai đã trôi qua mấy năm, phản đồ Ngao Dương của long tộc ta vẫn đang nhơn nhơn trong yêu tộc, ta đến đây xin lão đệ trợ giúp một tay, đánh vào Thiên đình, giết chết Ngao Dương!
Nếu Ngô Tinh muốn thực lực tiếp tục tiến bộ bước nữa, cần phải có thời gian bế quan đáng kể, trong lòng tự nhiên không muốn Ngao Dương tiếp tục ung dung bên ngoài.
Thế nhưng, cho dù long tộc có hai vị cường giả cái thế tầng thứ nhất, nhưng thực lực yêu tộc vô cùng cường đại, cho dù khuynh hết toàn bộ lực lượng long tộc thì cũng khó đánh được Thiên đình yêu tộc, hầu như chắc chắn rơi vào kết quả lưỡng bại câu thương.
Để giết chết một phản đồ mà vẫn lạc rất nhiều cường giả long tộc, hiển nhiên là một chuyện Ngô Tinh không muốn thấy.
Vì vậy, Ngô Tinh đến đây tìm Cổ Thần.
Hai thế lực lớn đối chiến, hỗn loạn với nhau, coi như là một phương thắng lợi thì cũng sẽ có một phương tử thương.
Xông vào Thiên đình, đánh chết Ngao Dương, gióng trống khua chiêng công kích hiển nhiên không thích hợp, tốt nhất là lấy một số ít tinh anh nhất đánh vào Thiên đình mới có thể đảm bảo được trong lúc hỗn loạn tự thân an toàn, sau đó đánh chết mục tiêu đã định.
Ngô Tinh vừa nói xông vào Thiên đình, giết chết Ngao Dương, trong ánh mắt Cổ Thần hiện lên một đạo quang mang, nói:
- Được! Trước kia đám người Kim Thai lão cẩu, Thánh Ưng lão cẩu truy sát ta, ta đã nói chung quy có một ngày giết chết đám lão cẩu này, đánh chết Kim Thai lão cẩu là người thứ nhất, thứ hai chính là Thánh Ưng lão cẩu rồi, còn có hai lão cẩu Cơ Lăng Hư, Thiên Mục đại vu, chúng ta cùng nhau xông vào Thiên đình, đại ca giết phản đồ Ngao Dương, ta giết lão cẩu Thánh Ưng.
Cổ Thần đáp ứng, tựa hồ ở trong dự liệu của Ngô Tinh, lập tức nói:
- Đi Thánh đình yêu tộc, ngoại trừ ta cùng với lão đệ còn có đại trưởng lão Long Nguyên, ba người chúng ta liên thủ với nhau cũng đủ nháo Thiên đình một hồi long trời lở đất rồi.
Cổ Thần nói:
- Lúc này xông vào Thiên đình, ta sẽ không sử dụng Cửu Sát Đô Thiên đại trận, ta muốn bằng vào lực lượng của bản thân đánh chết Thánh Ưng lão cẩu, đạt tới mục đích ma luyện thân thể, hoàn toàn củng cố tu vi bản thân, một hồi sinh tử đại chiến có thể giúp ta giảm bớt bế quan mời năm.
Ngô Tinh gật đầu, nói:
- Chỉ khi ma luyện trong đại chiến sinh tử mới có thể phá huy được thực lực cảm ngộ lớn nhất của bản thân, bất quá, để an toàn, Cổ Thần lão đệ, tốt nhất lão đệ nên mang theo thành viên cấu thành Cửu Sát Đô Thiên đại trận bên người để đề phòng vạn nhất.
- Điều này tự nhiên!
Cổ Thần gật đầu, lập tức hư không truyền âm, triệu tập chín vị cường giả cấu thành Cửu Sát Đô Thiên đại trận trở về, để bọn họ tiến vào trong Như Ý Linh Lung bảo tháp, sau đó liền khởi hành tiến vào Thiên đình yêu tộc.
Cổ Thần và Ngô Tinh có tốc độ phi độn rất nhanh, chốc lát đã vượt qua trung thổ, tiến vào Đông Hoang, tiến vào trong dãy núi Liên Thiên, hạ xuống phụ cận đỉnh Thiên Phong.