Chân Tiên

Chương 12: Q.7 - Chương 12: Xá dĩ cứu người (thượng,hạ)




Cho dù là người nào cũng không thích thú gì chuyện luôn luôn có một con mắt từ trong bóng tối nhìn trộm chính mình, vì vậy Cổ Thần đối với tướng sĩ phàm nhân kia hạ quyết tâm phải giết.

Không quá lâu sau, năm người Cổ Thần đã phi độn vượt qua sa mạc Tây Hoang, đi tới bên ngoài Tây Hải được gọi là Tiên Nhân Mộ Địa.

Chỉ thấy bầu trời phía trước cuồn cuộn cát bụt, bầu trời nối liền thành một phiến, tất cả đều là cát bụi, đã phân biệt không rõ thiên và đại, chỉ có biển cát vô cùng vô tận, bao la hạo hãn.

Năm người dừng phi độn, đứng giữa hư không bên ngoài Tây Hải chừng nghìn trượng.

Ngô Tinh lấy ra một cuộn tranh, mở ra quan sát.

Bốn người Cổ Thần thì lấy ra một khối ngọc giản, tiên lực truyền vào, ngọc giản tức thì chiếu lên một bộ đồ án, so với hình ảnh trong cuộn tranh của Ngô Tinh giống nhau như đúc, đều là lộ tuyến đi lại trong Tây Hải do long hoàng lưu lại.

Năm người quan sát hồi lâu, Ngô Tinh thu lại cuộn tranh, nói:

- Tiếp tục đi về phía nam trên dưới bảy vạn dặm chính là cửa vào Tây Hải năm xưa long hoàng đã đi.

Bốn người quan sát đồ án trong ngọc giản, trên cơ bản cũng nhận ra được cửa vào lộ tuyến đi lại trong Tây Hải, cùng với khoảng cách so với vị trí hiện tại, tất cả cùng gật đầu.

Năm người phi độn về phía nam, bay được bảy vạn dặm rốt cuộc cũng xuất hiện bên ngoài cửa vào Tây Hải năm xưa long hoàng đã đi.

Ngô Tinh nói:

- Chính là nơi này rồi, trong Tây Hải nơi nơi đều là sa trần bạo phương viên vạn trượng, thậm chí là mấy vạn trượng, cho dù chúng ta bị cuốn vào trung tâm sa trần bạo cũng vô cùng nguy hiểm, lộ tuyến tiến vào Tây Hải long hoàng đã đi vạn năm trước hẳn chỉ là tương đối an toàn hơn một chút, trình độ nguy hiểm gặp phải sa trần bạo cũng giảm thiểu chút ít.

- Tuy rằng trong Tây Hải phạm vi thần thức sẽ nhỏ lại, nhưng vẫn có thể phát tán được hơn nghìn dặm, có sa trần bạo đi dộng cách chúng ta hơn nghìn dặm chúng ta sẽ phát hiện từ sớm, trên tuyến đường này hẳn là sẽ không gặp phải quá nhiều sa trận bạo cỡ lớn đồng thời kéo tới dẫn đến tình huống không thể trốn tránh, vì vậy dựa theo lộ tuyến trên bản đồ đi tới, cẩn thận một chút, đến đầu cùng lộ tuyến hẳn không thành vấn đề quá lớn.

Cổ Thần nói:

- Mọi người nên nhớ kỹ địa đồ trong đầu, nếu như long hoàng bị nhốt nói rõ con đường này không phải an toàn trăm phần trăm, nếu như gặp phải chuyện ngoài ý muốn, bởi vì sa trần bạo mà phải rời khỏi lộ tuyến ban đầu, phải nhanh chóng điều chỉnh phương hướng, trở lại lộ tuyến ghi trên bản đồ mới tương đối an toàn hơn.

Long Thương, Long Dã, Ngọc Kình Vương đều gật đầu, tuy rằng Cổ Thần chỉ có tu vi Giá Vụ hậu kỳ, thế nhưng ai cũng không thể phủ nhận được, ngoại trừ Ngô Tinh ra, dù ba người bọn họ hợp lại cũng không thể so sánh với Cổ Thần.

- Chúng ta đi thôi, ngày hôm nay là ngày đại cát đại lợi, nhất định cứu được long hoàng, vạn sự đại cát.

Ngô Tinh tiến vào trong Tây Hải, ngữ khí mở đầu tốt đẹp.

Bốn người Cổ Thần theo sát phía sau Ngô Tinh, tiến vào trong Tây Hải.

Quả nhiên, vừa tiến vào Tây Hải, bốn người Cổ Thần, Long Thương, Long Dã, Ngọc Kình Vương đều cảm giác được thần thức của chính mình giống như bị trói chặt lực lượng, ngay cả hai nghìn dặm cũng không thể cảm ứng được, đã bị một cỗ lực lượng cực lớn cắt xé tan tác.

Thần thức của bọn họ chỉ kéo dài hơn nghìn dặm mới thu được hiệu quả.

Thế nhưng tốc độ của sa trần bạo trong Tây Hải cực kỳ nhanh chóng, chớp mắt đã vượt qua mấy trăm dặm là chuyện cực kỳ bình thường, khoảng cách hơn nghìn dặm, nếu như có sa trần bạo chính diện ập tới, chờ khi bọn họ phát hiện ra, bị sa trận bạo tập kích trước mắt bất quá là chuyện trong nháy mắt.

Bất quá, mấy lần nháy mắt đối với cường giả siêu cấp Hư Không kỳ mà nói cũng không thể tính là ngắn ngủi, hoàn toàn có thể phản ứng kịp.

Nhưng trong sa trần bạo còn có một số tốc độ đặc biệt nhanh, nhanh nhất thậm chí nháy mắt vượt qua được nghìn dặm, sa trần bạo loại này mới là đáng sợ nhất, vừa mới phát hiện trong nháy mắt đã ập tới trước mặt, cho dù là cường giả siêu cấp Hư Không kỳ cũng cảm thấy thời gian né tránh quá không đủ.

Trong Tây Hải, loại sa trần bạo nháy mắt thuấn di nghìn dặm này không phải là số ít, bất quá dựa theo lộ tuyến long hoang lưu lại để di chuyển, tương đối mà nói an toàn hơn bình thường rất nhiều, loại sa trần bạo nháy mắt thuấn di nghìn dặm rất ít khi xuất hiện.

Tiến vào trong tây hải, so với bốn người Ngô Tinh khác nhau, bởi vì phong bạo khiến không khí ba động vô cùng kịch liệt, nhưng bản thân lại có tiên thiên linh bảo Càn Khôn Ngọc Bích trong người, trình độ cảm ứng thân thể của Cổ Thần so với tại trong không khí linh mẫn hơn rất nhiều.

Cảm giác toàn bộ thân thể hầu như cùng với sa trần bạo bốn phía dung hợp thành một thể không chia lìa.

Sa trần bạo di động xa xa hơn mười vạn dặm đều bị thân thể Cổ Thần cảm ứng được.

Trong đầu Cổ Thần tựa hồ xuất hiện một địa đồ to lớn siêu cấp, lấy hắn làm trung tâm, chừng phương viên hơn mười vạn dặm, tất cả sa trần bạo di động như thế nào, phương hướng sa sao đều không thể thoát khỏi cảm ứng của Cổ Thần, trong đầu hình thành một đồ hình hư huyễn vô cùng chính xác.

Như vậy, có sa trần bạo kéo về phía hắn, cách xa hơn mười vạn dặm Cổ Thần cũng có thể phát hiện ra, có sa trần bạo biến đổi phương hướng hỗn loạn, hay là vừa mới cách hơn nghìn dặm, lại đột nhiên chuyển đổi phương hướng, ập về phía bọn hắn.

Thế nhưng loại sa trần bạo quái dị đột ngột chuyển biến phương hướng như thế này sẽ không thể tạo thành tốc độ quá nhanh, tối đa nháy mắt thuấn di được năm sáu trăm dặm, hoàn toàn đủ thời gian cho đám người Cổ Thần phản ứng kịp.

Những sa trần bạo nháy mắt thuấn di được nghìn dặm trên cơ bản đều là di động thẳng táp trên vạn dặm mới có thể đạt được loại tốc độ như vậy.

Khoảng cách trên vạn dặm, nháy mắt vượt qua nghìn dặm cũng cần phải có mười lần nháy mắt, Cổ Thần sớm phát hiện liền tránh thoát.

Trong Tây Hải, Cổ Thần không hề bị trói buộc năng lực cảm ứng, ngược lại có cảm giác giống như cá gặp nước.

Bởi vì khoảng cách cảm ứng đạt tới mười vạn dặm, rất nhanh Cổ Thần nổi lên tác dụng quan chỉ huy trong năm người, dưới sự dẫn đường của hắn, một khi có cát bụi kéo tới, sớm mấy lần hô hấp đã tránh thoát đi. Mấy người đang ở trong Tây Hải, lấy tốc độ phi độn nháy mắt thuấn di mấy trăm dặm mà nói, hoàn toàn vượt qua được ba bốn trăm vạn dặm cũng không gặp phải bất cứ nguy hiểm gì.

- Cổ Thần lão đệ, lão đệ dĩ nhiên cảm ứng được sự di động của sa trần bạo cách mấy vạn dặm tại Tây Hải, đừng nói là lộ tuyến an toàn này, cho dù là toàn bộ Tây Hải cũng không trói buộc được, đối với lão đệ mà nói, ra vào giống như chỗ không người rồi.

Dọc theo đường đi vô cùng an toàn, thần kinh từ đầu căng cứng của mọi người trở nên thả lỏng hơn nhiều, Ngô Tinh đối với năng lực cảm ứng thân thể của Cổ Thần cảm thấy rất kinh ngạc.

Chương 12: Xá dĩ cứu người (hạ).

- Có Cổ Thần đạo hữu ở đây, tính nguy hiểm trong Tây Hải chí ít cũng giảm đi chín phần.

Ngọc Kình Vương cũng dễ dàng cười nói.

- Sớm nghe đại danh Cổ Chiến Thần, hôm nay vừa thấy, Cổ Chiến Thần quả nhiên không giống người thường, khiến người khác bội phục!

Long Dã dọc theo đường đi luôn trầm mặc ít nói cũng vô cùng bội phục đối với Cổ Thần.

Cổ Thần nhè nhẹ cười, nói:

- Ta cũng tiến vào trong Tây Hải mới phát hiện ra năng lực cảm ứng thân thể của mình bởi vì ba động sức gió kích thích càng trở nên mạnh hơn, sa trần bạo không thể tập kích tới chúng ta, thế nhưng chỉ sợ trong Tây Hải còn có nguy hiểm lớn hơn nữa, chúng ta không thể coi thường.

Cổ Thần vừa nói xong, đột nhiên có một cỗ gió xoáy kịch liệt đột nhiên bao phủ mọi người bên trong.

Mọi người đột nhiên bị tập kích, phát ra mấy tiếng kinh hô, chỉ thấy một cơn gió xoáy thật lớn phóng lên cao, hình thành một sa trần bạo hoàn toàn mới, bao phủ mọi người.

Sa trần bạo này không phải là từ xa di động tới, mà bởi vì sức gió lưu động hỗn loạn, vừa mới ở chỗ này hình thành một sa trần bạo mới, năm người Cổ Thần ở ngay tại điểm trung tâm sa trần bạo mới, tự nhiên bị hút vào trong.

Vô luận thân thể của Cổ Thần có cảm ứng nhạy bén tới cỡ nào, sa trần bạo đột nhiên hình thành trực tiếp bao phủ bọn họ bên trong, hắn tuyệt đối không có khả năng sớm cảm ứng được.

Chỉ chớp mắt, năm người Cổ Thần bị hãm thân trong nguy hiểm.

Lực lượng sa trần bạo này to lớn không gì sánh được, có thể phán đoán được thể tích không hề nhỏ, trong sát na năm người dồn toàn bộ lực lượng phóng mạnh ra bên ngoài sa trần bạo.

Thế nhưng sức gió của sa trần bạo này thực sự quá mức mạnh mẽ, trong lúc nhất thời năm người không lao ra được, ngược lại còn bị gió xoáy càng lúc càng hút mạnh vào trung tâm, thân thể cũng theo gió xoáy thổi trúng càng lúc càng cao, không biết sẽ bị thổi đi phương nào.

- Các ngươi ra ngoài đi!

Cổ Thần hét lớn một tiếng, trong sát na biến thành ba đầu sáu tay, song song oanh kích sáu đạo trăm quyền Chiến Thần Diệt Tinh Quyền Hợp nhất, chớp mắt phía trước bị Cổ Thần đánh ra một thông đạo chân không trống trải phương viên mấy nghìn trượng.

Năm cánh tay của Cổ Thần đảo qua, lập tức đẩy mạnh bốn người bay ra ngoài, thông đạo chân không đẩy lùi cát bụi gió xoáy bên ngoài, tạo thành một lộ tuyến vô cùng an toàn.

- Cổ Thần lão đệ (đạo hữu)!

Bốn người Ngô Tinh cấp bách hô.

Chỉ thấy thân thể Cổ Thần bởi vì lực lượng phản chấn càng nhanh bị đẩy vào trung tâm sa trần bạo, trong sát na liền biến mất không còn.

Khoảng cách cảm ứng thân thể của Cổ Thần phi thường xa, coi như rời khỏi lộ tuyến an toàn cũng có thể thoải mái ra vào trong Tây Hải này, nhưng bốn người Ngô Tinh lại không thể.

Vì vậy, trong nháy mắt Cổ Thần có quyết đoán, trực tiếp đẩy bốn người rời khỏi sa trần bạo, mà hắn mặc kệ bị cát bụi cuốn đi nơi nào cũng có phương pháp thoát thân.

Bốn người Ngô Tinh, Ngọc Kình Vương, Long Thương, Long Dã được Cổ Thần đẩy ra khỏi sa trần bạo, nhìn thân ảnh Cổ Thần biến mất trong chỗ sâu sa trần bạo, ánh mắt hiện vẻ hoảng hốt.

Sa trần bạo kia xuất hiện nhanh, đi cũng nhanh.

Gần như chỉ dừng lại trong nháy mắt, sau đó lập tức thuấn di mấy trăm dặm, rời khỏi thông đạo an toàn đã định ban đầu, nhằm thẳng vào biển cát vàng vô biên vô hạn, mênh mông hạo hãn sâu trong Tây Hải.

Chỉ qua mấy lần hô hấp đã rời khỏi phạm vi cảm ứng thần thức của bốn người Ngô Tinh, không chỉ ánh mắt không nhìn thấy được, ngay cả thần thức cũng không cảm nhận được Cổ Thần bị cơn sa trần bạo to lớn không gì sánh được kia quấn đi nơi nào? Sinh tử ra sao?

- Con mẹ nó, sa trần bạo kia quá không đúng lúc, thế nào vừa vặn xuất hiện ngay dưới chân chúng ta?

Long Dã gấp đến độ chửi ầm lên, tay nắm song quyền, quát lớn:

- Sa trần bạo kia ít cũng có phương viên mấy vạn trượng, Cổ Chiến Thần bị cuốn vào trong đó, sợ rằng… Sợ rằng khó có thể thoát thân rồi.

Ba người Ngô Tinh hai mặt nhìn nhau, không nói được câu gì, ngay cả sa trần bạo cách mấy vạn dặm Cổ Thần cũng cảm ứng được rõ ràng, có thể nói trong Tây Hải sa trần bạo căn bản không thể tạo thành uy hiếp tới hắn.

Thế nhưng hết lần này tới lần khác sự tình lại phát triển theo hướng không ai ngờ đến, một sa trần bạo dĩ nhiên vô thanh vô tức hình thành ngay dưới chân bọn họ, chờ khi năm người phát hiện ra thì đã bị sa trần bạo bao phủ bên trong.

Điều này cùng với độ cảm ứng nhạy cảm hầu như không có liên quan, có thể nói một khắc kia năm người vừa vặn xuất hiện tại trung tâm sa trần bạo hình thành, vận khí thực sự quá mức không xong.

Qua một lát, Ngô Tinh nói:

- Không cần phải bi quan quá mức, thủ đoạn của Cổ Thần lão đệ xa xa không phải chúng ta nhìn thấy đơn giản như vậy, sa trần bạo kia không nhất định có thể giết chết được hắn, chỉ là hắn rời khỏi lộ tuyến ra toàn, bị sa trần bạo cuồn theo di động không xác định trong Tây Hải, nhất định sẽ bị cỗ lực lượng cường đại sâu trong Tây Hải hút vào trong, lần trước ta cũng từng bị cỗ lực lượng cường đại kia hút vào, lấy cảm ngộ linh mẫn đối với sự đi động của sa trần bao, cho dù là ở chỗ sâu trong Tây Hải, Cổ Thần lão đệ nhất định có thể chạy trốn ra ngoài.

Ngô Tinh nói như vậy, thần sắc ba người còn lại nhất thời trấn định hơn nhiều, Ngọc Kình Vương nói:

- Kinh lịnh của Cổ Thần đạo hữu luôn luôn làm cho người khác không dự đoán được, không biết trong thời gian tới bị sa trần bạo cuốn đi là họa hay là phúc, tất cả chưa thể xác định được, hay là Cổ Thần đạo hữu được phúc vận rơi vào đầu, gặp dữ hóa lành cũng nói không chừng.

Long Thương gật đầu nói:

- Chúng ta tiếp tục tiến vào trong, nếu như Cổ Thần đạo hữu bị hút vào chỗ sâu trong Tây Hải, ngược lại đến sớm hơn một bước so với chúng ta.

Đối với hạ lạc của Cổ Thần, bốn người chỉ có thể suy đoán bằng miệng, cũng không thể lưu lại chờ đợi Cổ Thần trở về, chỉ đành tiếp tục tiến về phía trước.

Chỉ là, thiếu đi cảm ứng linh mẫn dị thường đối với sa trần bạo của Cổ Thần, tốc độ di chuyển của bốn người đã giảm đi rất nhiều.

------

Cổ Thần oanh kích ra sáu đạo trăm quyền Chiến Thần Diệt Tinh Quyền hợp nhất, thân thể nhất thời nhẹ nhõm hơn nhiều, bởi vì lực lượng phản chấn, cộng thêm lực xoay tròn tại trung tâm sa trần bạo cường đại không gì sánh được, thân thể rất nhanh bị cuồn vào trung tâm sa trần bạo.

Sa trần bạo này chí ít cũng có phương phương vạn trượng, coi như là cường giả siêu cấp Hư Không kỳ bị cuốn vào trong tâm cũng sẽ bị gió xoáy cường liệt không gì sánh được xé nát thành vô số mảnh vụn, ngay cả Nguyên Thần cũng không thoát.

Tuy rằng thân thể của Cổ Thần so với đại đa số cường giả Hư Không kỳ còn mạnh hơn, thế nhưng tuyệt đối không vượt qua quá nhiều, ngạnh kháng với lực lượng gió xoáy sa trần bạo, cơ hồ không có khả năng.

Mới tiến vào phạm vi nghìn trượng bên ngoài trung tâm sa trần bạo, Cổ Thần đã có cảm giác thân thể bị lực lượng gió xoáy cắt xé, tựa hồ thân thể rất nhanh sẽ bị gió xoáy xé tan tành, hóa hư vô, ngay cả cặn bã cũng không lưu lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.