Chân Tình

Chương 22: Chương 22




Chương 18:

“ Em nói đi.. Chỉ cần có nó,chúng ta sẽ trở nên không thể bị đánh bại đó nha~~.”

“......”

“.......”

Đủ các thể loại dụ dỗ nhưng Y Ngai vẫn không lung lay, cảm thấy quá chán rồi, liền nói:“ Em không đưa đâu, hạnh phúc sau này của em hoàn toàn nằm trong tay Lão Đại, còn nữa em cũng thiếu anh ấy một cái nhân tình, và anh ấy còn đẹp trai nữa, mọi người biết em không nỡ ra tay với soái ca mà” Y Ngai rất nghĩa khí nói.

Bốn người từ nãy giờ vẫn chưa hết đơ, ngồi nhìn chằm chằm màn hình, vô cùng xúc động trước những gì Y Ngai nói. Nhưng chưa kịp xúc động sau đã tiếp nhận một chậu nước lạnh.

Một loạt tiếng cười từ màn hình máy vang khắp phòng, Tô Ngọc chưa hết cười, cố gắng hắng giọng nói: “ Haha, Y Ngai..., em có thể thôi nói đùa đi được không? Lí do quá vớ vẩn đi, ít nhất cũng phải tìm được lí do gì hợp lí hẵng nói chứ, sự lười biếng của em không cần nói thì tất cả mọi người trong Ám Dạ đều biết, đến cả mấy con chuột bạch thí nghiệm có khi còn biết, nói gì mấy người bọn chị, chỉ cần nói là em lười thôi cũng được rồi, không cần ra vẻ chính nghĩa đi, mắc cười lắm, haha...”

“ Rồi, rồi, đúng là em lười nhưng đấy không phải lí do duy nhất, quả thực Tổng Tài đáng kính của em còn chỗ lợi dụng được nha” Y Ngai nói. Mấy lời này làm Thiếu Phong và ba người bên kia mãi mới tiếp thu được, họ quả thật không biết nên buồn hay nên vui vì chuyện đó nữa. Vui là vì Y Ngai không làm gián điệp, nhưng buồn vì người đã nếu danh Y Ngai là sát thủ đứng đầu, cô không hề có nổi một tư thế, điệu bộ như lời mọi người miêu tả: “ Máu lạnh, giết người không cảm tính,...” Và cũng tò mò vì việc cô nói Lão Đại có thể lợi dụng.

Bên này, mọi người cũng tò mò không kém, ai cũng nhìn chằm chằm Y Ngai chờ cô nói, mà Y Ngai cũng hiểu, liền thao thao bất tuyệt nói:      “ Ầy, chuyện kể ra thì dài liên miên,.. Bắt đầu từ hôm Từ Bích bảo em về Top những người đàn ông hoàng kim của HongKong, có ba người đứng đầu lần lượt là: Tần Thiếu Phong-'tổng giám đốc của W, thiếu gia của Bạch gia- Bạch Hiển, và người thứ ba là Tống Diệp- cháu trai của Tống Kỳ, viện trưởng của bệnh viện T- bệnh viện nổi tiếng nhất Trung Quốc, nơi tiếp đón những người VIP đến khám bệnh. “

“ Tất nhiên cái đấy mọi người cũng biết rồi. Điều quan trọng là ba người đàn ông này rất thân thiết với nhau, tưởng tượng ba con người đẹp trai, quyền thế này lại quan hệ mật thiết với nhau, càng lý giải vì sao họ vẫn độc thân, khả năng rất cao là dính dáng đến 3P, ách,..bình thường đây là một điều tốt nhưng mà tình huống hiện tại rất trái ngược, vì Tống Diệp chính là Diệp Diệp trong truyền thuyết của em.”

“ Diệp Diệp???” Cả 6 tiếng hét đồng thời phát lên, làm chói tai Y Ngai.

Quá quen với những tiếng hét liên hồi như thế, Y Ngai bình tĩnh gật đầu, nói tiếp:“ Haizz, mọi người cũng biết đấy, câu chuyện về Diệp Diệp bắt đầu từ hồi em còn bé, em chỉ nhớ được có một cậu bé lớn hơn em 4,5 tuổi gì đó, luôn luôn lẽo đẽo đi theo em, bảo vệ em khỏi những con côn trùng đáng sợ, cho em kẹo, chăm sóc em,...” Trong khi Y Ngai còn đang vô cùng tâm trạng kể chuyện xưa, D đã xen vào nói trước:“ Chúng ta đều đã nghe câu chuyện này của em cả N* lần rồi, có thể tua nhanh vào phần chính đi được không? Ai có thể đảm bảo là đến sáng mai khi tổng tài thân yêu của em bước vào, bé yêu của chúng ta chưa kể xong truyện cũ chứ.” Vừa nói, anh vừa thêm vào vẻ mặt chế giễu, không thể không khiến mọi người phì cười.

Tự biết tính cách của bản thân mình thế nào, Y Ngai cười trừ, gãi gãi đầu tỏ vẻ mình vô cùng vô tội, hừ hừ vài tiếng rồi nói vào trọng điểm:   “ Ừm, thì mọi người biết đấy, từ hồi xảy ra chuyện kia đến giờ, em vẫn luôn tìm cố gắng tìm Diệp Diệp nhưng không cách nào lấy được dù chỉ một thông tin nhỏ xíu. Nếu không phải tìm hiểu về mấy soái ca trong mộng của các chị em HongKong, chắc đến giờ em vẫn chưa tìm được anh ấy. Cho nên khi nói lợi dụng Thiếu Phong cũng không sai, vì có một nguồn tin cho biết rằng Bạch Hiển, Tống Diệp, Thiếu Phong, cả ba người đều chơi rất thân với nhau, chỉ cần từ Lão Đại là em có thể làm quen lại với Diệp Diệp, rồi phát triển tiếp rồi mà.”

Trong khi mọi người vẫn còn đang suy nghĩ thì V , người đặc biệt ít nói ngày hôm nay mở miệng:“ Bé yêu, em sắp 18 tuổi rồi đúng không?“. Tuy ngạc nhiên vì câu hỏi bất thình lình này nhưng Y Ngai vẫn ngoan ngoãn gật đầu, tỏ ý như đấy là nói đúng.

V nói tiếp: “ừ thực ra thì với thực lực của 5 anh trai của em và thuốc mê của chị Tô Ngọc thì nếu em muốn, hôm sinh nhật em sẽ có sẵn một người nằm trên giường em, đảm bảo dù có muốn hay không thì tên Tống Diệp trong mồm của em cũng sẽ phải chịu trách nhiệm.” Mọi người trong phòng đều ngẩn ra trước ý kiến của V, không thể không phủ nhận đấy là một ý tưởng hay.

S gần như ngay lập tức liền gật đầu tán thành nói:“ Ý kiến của V rất tốt, nếu em muốn thì hôm đấy mọi người có thể chuẩn bị cho em, tốt nhất là em nên nghỉ việc tại W đi, thực sự anh cảm thấy rằng một ngày em còn chưa nghỉ việc, thì một ngày em sẽ gặp nguy hiểm, không hẳn là nguy hiểm nhưng kiểu như em sẽ thuộc về ai đó khác mà người đấy sẽ bá đạo, chiếm giữ em, không cho em gặp gỡ mọi người nhiều và ngày ngày đều chỉ ở bên em thôi, cảm giác như rằng rất lâu sau chúng ta mới có thể gặp lại và nói chuyện như thế này với em nữa.”

Y Ngai tuy không hiểu lắm những gì S nói nhưng cô rất tôn trọng anh, ngoài ra đây là đoạn dài nhất S cho đến nay từng nói với cô, nên Y Ngai đã quyết định sẽ nghỉ việc, cùng lắm thì cho đến hôm sinh nhật, cô làm theo kế hoạch của S là được.

“ Em sẽ nghe lời anh, sáng mai em sẽ nộp đơn từ chức.” Y Ngai nói. Mọi người cũng gật đầu đồng ý, rồi lại nói sang các vấn đề khác, cũng không biết từ lúc nào, Y Ngai đã chìm trong giấc ngủ, tuy vậy cô nhớ rằng, một lúc nào đó, khi đang ngủ say, cô như được nhấc bổng lên, tựa vào một thứ gì đó ấm áp, vững chãi, lại có một mùi hương quen thuộc. Cô quyến luyến dựa vào vật đó, bám chặt vào nó và tiếp tục chìm vào giấc ngủ.

➖➖➖➖ĐÂY LÀ ĐƯỜNG DANH GIỚI ĐẰNG SAU CAMERA ẨN➖➖➖➖

Nếu ở bên Y Ngai không khí vui vẻ, mọi người nói cười nhộn nhịp thì ở bên của Thiếu Phong, cả căn phòng như đang được duy trì một trạng thía tĩnh lặng, nói đúng ra thì chỉ có Thiếu Phong là trầm ngâm suy nghĩ, Lam Duệ, Cận Thế và Hàn Vũ tựa như đã có suy nghĩ của mình, chỉ bình tĩnh ngồi nhấp rượu.Thời gian cứ từ từ trôi qua, cho đến khi tưởng chừng như không thể lâu hơn được nữa, Thiếu Phong bỗng đứng dậy, đi ra khỏi phòng bar với tốc độ nhanh nhất có thể, bỏ lại ba người còn lại như không khí. Nhưng bất ngờ hơn rằng cả ba người bị bỏ lại kia vô cùng bình tĩnh với việc bị coi như không khí.

Vì cho đến lúc này, họ đã xác định được Y Ngai chính là chị dâu tương lai của họ, ngoài cô ra không có ai xứng đáng với Lão Đại. Tuy rằng lúc đầu còn hơi nghi ngờ với việc cô làm gián điệp nhưng sau hôm nay, tất cả đều rõ ràng, không khỏi khiến ba người dành một chút tưởng niệm cho Tống Diệp. Cận Thế giơ tay với lấy điều khiển tắt hết màn hình camera kia, lại tiếp tục cung Hàn Vũ và Lam Duệ thưởng thức rượu, trong ánh mắt của ca ba đều chưa ý cười.

Mà Thiếu Phong sau khi chạy ra khỏi phòng bar, phóng xe vèo một phát đến trụ sở công ty W, xuất hiện bên trong phòng làm việc lúc 2h sáng, chính anh cũng không hiểu vì sai bản thân lại tự nhiên có suy nghĩ điên cuồng tới đây, chỉ có lần này, anh không thể khống chế cảm xúc mà làm theo nó, nhưng điều đấy không làm anh hối hận vì sau khi nhìn thấy người con gái đang nằm ngủ yên lành trên ghế kia, nhịp tim lúc nãy còn hỗn loạn kia đã trở nên bình tĩnh lại.

Nhưng điều đấy cũng chỉ kéo dài được vài giây cho đến khi anh nhìn thấy Y Ngai đang mặc duy nhất một cái áo sơmi mỏng manh ở kia.    “ Đáng chết, cô thế mà ăn mặc mỏng manh thế kia không sợ bị cảm lạnh à” Thiếu Phong thầm mắng, nhanh chóng bế Y Ngai và đem cô lên phòng ngủ của tầng 101, không hề nhớ rằng đấy là căn phòng chỉ có duy nhất anh được lên.

Đặt Y Ngai xuống giường, Thiếu Phong không khỏi cau mày khi thấy cô gái nhỏ này cứ bám sát vào người anh, không hề có dấu hiệu muốn buông tay, thở dài, Thiếu Phong đành nằm xuống bên cạnh cô. Y Ngai lúc ngủ tựa như vô ý mà cứ bám chặt lấy anh như một con gấu koala nhỏ.

Đây là lần đầu tiên, Thiếu Phong ngắm nhìn Y Ngai lâu như thế này, tuy rằng đây là lần thứ hai, hai người ngủ cùng giường nhưng là lần đầu tiên anh dành thời gian tập trung quan sát cô. Có trời mới biết, buổi tối hôm nay, cô nhóc này đã khiến anh trải qua bao nhiêu trạng thái, cảm xúc khác nhau.

Khi thấy cô nũng nịu nói chuyện trước camera, toàn bộ xương cốt và trái tim anh như mềm nhũn, rồi khi cô thay đổi trang phục, lộ ra dáng người tuyệt mĩ, anh hận không thể nuốt cô vào trong bụng, giấu cô vào trong ngực để không ai thấy được. Lại đến lúc thấy cô mặc áo sơmi của một người đàn ông khác, anh gần như muốn giết chết người đàn ông kia ngay lập tức, chỉ muốn cô cởi ngay chiếc áo kia ra và mặc áo của anh vào.

Không chần chừ, Thiếu Phong liền cởi luôn chiếc áo sơmi Y Ngai đang mặc và thay vào đó chiếc áo của anh, chán bỏ ném cái áo xa lạ kia vào một góc, gật đầu hài lòng với hiện trạng, Thiếu Phong ôm Y Ngai tựa vào lồng ngực của mình, tiếp tục suy nghĩ.

Anh nhớ đến lúc Y Ngai nói về tập tài liệu X- Files, lòng anh như lửa đốt, vô cùng hy vọng rằng cô chỉ tình cờ đến đây, không phải là gián điệp. Để rồi khi thấy cô hoàn toàn vô tội, anh không biết vì sao nhưng cảm thấy vô cùng vui vẻ. Nhưng điều đấy cũng chỉ kéo dài được một khoảnh khắc cho đến khi thấy Y Ngai nói chuyện, cười đùa vui vẻ với 5 người đàn ông khác, mà họ lại gọi cô với biệt danh thân mật bữa chứ, đến cả anh còn chưa gọi cô như thế đâu.

Cơn giận không biết đến từ đâu của anh còn tăng lên nữa khi họ bảo Y Ngai phải từ chức, rời bỏ anh, đáng chết hơn là cô lại còn đồng ý nữa. Xin lỗi nhé, chỉ có anh mới có thể quyết định việc cô đi hay rời đâu, cho đến khi nào anh gật đầu đồng ý, không thì cô sẽ phải ở bên cạnh anh mãi mãi.

Rồi con tên Tống Diệp kia nữa, không hiểu rằng “người bạn tốt” của anh đã làm “ những chuyện tốt “ gì để có thể khiến Y Y nhớ mãi về anh như vậy. Còn kế hoạch hôm sinh nhật 18 tuổi của cô, anh mới chính là người tổ chức cho cô, để cô có một sinh nhật đáng nhớ nhất. Và tất nhiên, hôm đấy nên chỉ có mỗi anh và cô thôi, không nên xuất hiện thêm bất kỳ ai cả. Đây sẽ là lần cuối cùng cô được có những suy nghĩ như thế về Tống Diệp, kể từ lần sau, anh không cho phép cô nghĩ về Tống Diệp hay bất kể người đàn ông nào khác trừ anh ra.

Với cơn giận dữ bùng phát, anh đã phi thẳng xe đến chỗ cô, nhưng không biết vì sao, khi nhìn thấy Y Ngai, sự tức giận đã biến mất hoàn toàn.

Anh thực sự không biết những cảm xúc này của anh vì đâu mà có, cũng không muốn tìm hiểu nội tâm đang suy nghĩ gì. Anh chỉ biết, đêm nay, anh sẽ ôm chặt cô ngủ, và chắc chắn rằng cô sẽ không thể rời khỏi anh.

- Hết chương 18 -

wow, chương dài nhất từ trước đến nay

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.