Chương 6: Gặp mặt
Vì hôm qua được xả giận cho nên hôm nay Y Ngai đi làm với một tinh thần rất vui vẻ và sảng khoái.
Vừa tới công ty,cô nhận được tin nhắn của Lam Duệ báo là hôm nay anh có việc bận, cô phải “chăm sóc” tốt tổng tài.
Vậy là có cơ hội chứng thực bát quái của Từ Bích rồi, cô thầm nghĩ rồi nhanh chóng chuẩn bị cà phê cho tổng tài.
Mặt khác, sáng nay,Cận Thế khi còn đang âu yếm cô gái trên giường, nhận được tin nhắn đột xuất của Lão Đại anh liền lôi thôi, hấp tấp, chạy đến chỗ của Lão Đại
[ Đây là cuộc gặp mặt giữa hai bạn trẻ ]
“ Cốc. Cốc. Cốc” Y Ngai gõ cửa phòng làm việc của Thiếu Phong.
“ Ừm, tổng giám đốc? Tôi là thư ký mới, giúp Lam Duệ hôm nay có việc bận mang cà phê tới.” Vừa nói, cô vừa mở cửa đi vào.
Bỗng cô hét lên một tiếng nhỏ khi thấy một người lôi thôi, khuôn mắt còn mang đầy nét “dục“.
“ Anh, anh... chẳng phải là Cận Thế?. Đường đường là người của Cận gia không ngờ cũng có đến ngày này...” Càng ở phía cuối, giọng của cô càng líu ríu lại với nhau, từa hồ như đang lẩm bẩm.
“ Cô... Cô nói cái gì cơ?”
“ Hứ, chẳng phải?” Y Ngai nói, liền xông vào ghế sô pha, ngồi ngay bên cạnh Cận Thế, quan sát anh một cách tỉ mỉ.
“ Cho tôi phỏng vấn anh đi, kiếm tiền bằng cách bán thông tin cho báo chí về chuyện TỔNG GIÁM ĐỐC TẬP ĐOÀN W LÀ TRAI “CONG”, đảm bảo sẽ rất lời, rồi chia phần trăm cho nhau, tôi 60, anh 40. Lấy vai trò là người bị hại, anh chắc chắn sẽ nổi tiếng hơn bây giờ rất nhiều.” Y Ngai hào hứng nói, giọng điệu y chang một hủ nữ chính hiệu.
Ai đấy ngồi bên cạnh mặt đã biến hoá liên tục.
Y Ngai mặt dày hỏi tiếp: “ Vậy... Anh ở trên hay ở dưới, một đêm bao lần?, ai quyến rũ ai trước? Một lần kéo dài bao lâu?....” Vân vân và vân vân...
“CÔ CÓ TIN LÀ TÔI ĐUỔI VIỆC CÔ KHÔNG?” Cận Thế dùng giọng điệu cứng rắn nhất hỏi.
Nhưng tiếc rằng bạn nhỏ Y Ngai lại suy nghĩ khác: “ Hừ, anh là tình một đêm thì giỏi lắm? Chờ đến lúc là tổng tài phu nhân thì hẵng nghĩ đến việc đuổi việc tôi nhé!”
Cận Thế đang không biết phản bác lại thì một giọng nói vang lên: “ Cận Thế là tình một đêm của ai cơ?”
“ Tổng giám đốc đại nhân! Ừm thì là... trước khi vào đây, tôi đã nghe rất nhiều bát quái về Cận tiên sinh và Lam Duệ đại nhân, tôi cũng chỉ là một nhân viên nhỏ bé, tò mò hỏi rằng Cận tiên sinh có “ăn uống” lung tung không? Thì ngài ấy đã nổi gân xanh lên trán, khó chịu nói rằng anh ấy chê thịt của Lam Duệ đại nhân và khoe rằng anh là tình nhân một đêm của tổng giám đốc. Là một nhân viên trung thành với công ty và cực kì bái phục Tổng Tài thì tôi đã phản bác lại, và đấy là cho đến khi tổng tài đại nhân đi xuống.” Y Ngai mặt không đỏ, nói dối trôi chảy, điêu luyện.
“ Cô, cô nói dối” Cận Thế mặt đen xì đáp lại.
“ Hừ, tổng giám đốc đã xuống đây mà anh còn phản bác lại được. Tổng giám đốc cao cao tại thượng như thế mà có thể nằm duới anh thì trời này sụp. Tổng tài kính mến chỉ nằm trên thôi, hừ đúng là “ Vừa ăn cướp vừa la làng.” Y Ngai cao hứng đáp.
“ Được rồi, cô- dời tất cả các cuộc họp sáng nay vào các thời gian phù hợp khác cho tôi, buổi chiều vẫn giữ nguyên lịch. Đặt cà phê lên bàn và đi làm việc đi” Thiếu Phong nhàn nhạt đáp.
“ Dạ vâng thưa tổng giám đốc” Y Ngai nói và bước ra khỏi phòng, để lại Thiếu Phong và Cận Thế đang đen thui mặt lại.
“ Lão đại, tất cả các chuyện trên đều ra cô gái nhỏ kia tự biên kịch, tự đạo điễn, tự diễn luôn,không hề có một chút liên quan đến em.” Cận Thế cố gắng giải thích oan uổng
“ Tôi dĩ nhiên biết, nhưng cô gái này còn nhiều điều thú vị, đáng chú ý, người có thể làm Cận Thế bực chắc cũng chỉ đếm được trên lòng bàn tay” Thiếu Phòng mang dáng vẻ lừoi biếng ngồi tựa vào ghế sô pha đáp.
“ Lão Đại..... Oan cho em quá....” Cận Thế ủ rũ nói. Nếu chuyện này mà lộ ra ngoài thì một đời phong lưu của anh không phải mất hết sao?
“ Không nói nhiều nữa, vụ của Cung Hán thế nào rồi? Vũ khí cũng sắp đến Thuỵ Sĩ, bảo Lam Duệ chú ý đặc biệt đến tình hình của Cung gia, trong khoảng thời gian này, tập trung đến cả Ám Dạ nữa, dù trước đây hai bang thuộc hai mảng khác nhau, “ Nước sông không phạm nước giếng” nhưng lô hàng sắp tới của họ cũng chuẩn bị cập bến ở Thuỵ Sĩ, tổt nhất vẫn nên giữ nguyên luật ẩn, không phạm nhau của chúng ta, nhưng nếu bên đấy có động tác nào, thì cứ theo luật cũ mà làm.” Thiếu Phong nghiêm túc nói
“ Vâng thưa lão đại, đệ hạ sẽ đi làm ngay.” Cận Thế đáp
“ À đúng rồi, bảo Hàn Vũ rằng bom FHG7 phải được hoàn tất trong 72 giờ tiếp theo và cần dùng nó với số lượng lớn cho nên bảo cậu ta chuẩn bị đi. Cậu về đi.” Thiếu Phong nói, quay trở lại bàn làm việc, vừa uống và phê vừa đọc văn kiện.
- Hết Chương 6-