Chương 7: Làm việc cùng “Tần phu nhân”
Đây là suy nghĩ của bạn nhỏ Tiểu Ngai sau khi gặp tổng tài của W- Thiếu Phong aka lão đại của Mị Huyết: CHỈ SỢ THIÊN HẠ CHƯA ĐỦ LOẠN. Làm thế nào để một người có trái tim yếu ớt, mỏng manh như cô có thể tượng tưởng được rằng người đàn ông nắm các cuộc giao dịch chứng khoán, chỉ cần hô một tiếng là có thể khuấy đảo sàn giao dịch chứng khoán thế giới lại chính là người đàn ông máu lạnh, lãnh khốc vô tình, đừng đầu các bang phái hắc đạo, tệ hơn lại chính là người hôm qua cô còn diễn kịch để quyến rũ cơ chứ.
Nhưng phải công nhận cô thông minh thật khi hôm qua còn khôn khéo trang điểm khác hẳn.
“ Haizz, thế giới càng ngày càng loạn mà, chưa thể theo kịp nổi.” Ai đó rầu rĩ nói và làm việc.
[Tan làm]
Thực sự, Y Ngai là một cô gái không thể bình thường hơn, là một con sâu gạo đúng nghĩa, là một trạch nữ, sắc nữ và đặc biệt hơn là hủ nữ cho nên trí tưởng tượng cũng phong phú. Tuy rằng làm sát thủ có thể kiếm tiền trong nháy mắt nhưng cô vẫn mong muốn sống một cuộc sống và làm việc bình thường.
Tối nay, một buổi đêm nhàn nhạt, ánh trăng vàng sáng lấp ló bên cửa sổ, thi thoảng lại chiếu vào bên trong căn phòng, để lộ ra bóng của một ngừoi con gái xinh đẹp.
Nhưng có lẽ chỉ nhưng người trong cuộc mới biết cô đang làm gì. “ Ahaha, H đi, H đi anh ơi,...” “ No, no, bé thụ phải lên trên chứ, đổi vai, đổi ngayyy” “ Chém! Chết này! Ahihi, BOSS lúc nào cũng dễ đánh như thế này có phải tốt không...”
Kết quả dễ thấy, sáng hôm sau một bạn nữ nào đó hai mắt đầy quầng thâm, vác thân xác yếu ớt, mệt nhọc đi làm.
“ Thư ký Trương, vào phòng tôi ngay bây giờ” Giọng nói của bạn tổng giám đốc lạnh lùng nói qua bộ đàm nội bộ của phòng thư ký.
----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Trước đấy nửa tiếng
“ Lam Duệ ơi, Lam Duệ à...” Bạn nam đáng yêu Cận Thế đang bám áo bạn Lam Duệ ăn vạ:
“ Cậu phải biết í, là là hôm qua tớ bị bạn thư ký “ đáng yêu” Y ngai của cậu bắt nạt. Giọng bạn Cận Thế nũng nịu nói, kể lại chuyện tình sự việc, tất nhiên không thể thiếu một chút thêm mắm bỏ muối để “ tăng tình tiết“.
Quay trở lại thời gian bây giờ.
“ Phốc,...” “ ÔI MẸ ƠI, TRÊN, DƯỚI? CÔNG, THỤ?” Đồng chí Lam Duệ và Hán Vũ đã không thể nhịn được cười, liền lăn lộn trên ghế sôpha của phòng làm việc tổng tài. Thiếu Phong vẫn giữ nguyên biểu hiện mặt lạnh như băng nhưng riêng Cận Thế, mặt đã đen hơn cả đáy nồi.
“ Thế nên mời cần tiểu đệ nhà người xử lí, chém sạch tiểu nha đầu kia để rửa nỗi oan uổng cho người anh em thân yêu của chú” Cận Thế nói.
Cùng lúc đấy
“ Cốc! Cốc! Cốc”, Y Ngai vừa nói vừa bước vào “ Tổng Giám Đốc có gì sai bảo Tiểu Nhân a?”
“ Ừm, Chào Tổng Giám Đốc, Lam tiên sinh, Hàn tiên sinh, Tần phu.. à không Cận tiên sinh” Y Ngai khôi hài nói.
“ Haha, Tiểu Ngai đến rồi à?” Lam Duệ thân thiện chào hỏi
Cận Thế giận tái mét mặt. Cón vị tổng tài cao cao tại thượng cũng chỉ gật đầu một cái, nói: ” Trong tuần sắp tới, tôi có việc phải đi Thuỵ Sĩ, Lam Duệ cũng thế, cô ở lại cùng với Cận Thế hợp tác làm cho xong đơn hàng lần này với Mặc tổng. Có việc gì cứ hỏi Cận Thế. Không có việc gì nữa thì ra đi.”
“ Vâng a, Cận tiên sinh, hy vọng lần này có thể hợp tác thành công với anh, tôi đi trước a.” Y Ngai nói.
“ Lão Đại, anh không thấy tôi đi cùng với anh thay vì Lam Duệ sẽ hợp lí hơn sao?” Cận Thế mề nheo nói
“ Không hẳn, cũng không có gì khó khăn, căn bản chỉ cần đi để giám sát là chính, dù gì bây giờ cũng không có gì thú vị cho lắm, có người mời gọi kịch vui thì không thể không xem chứ?” Thiếu Phong không lạnh, không nhạt đáp.
“ Lão Đại nói thật chính xác nha,“ Hàn Vũ im lặng nãy giờ lên tiếng.
“ Hừ, đúng đúng, luôn đúng” Cận tiên sinh nào đó giận cá chém thớt nói.
“ Chúc vui vẻ Cận Thế, hi vọng vẫn thấy chú thở hoặc ít nhất đang hấp hối khi trở về. Anh nghe nói vị cô nương đáng yêu này tuy mới chỉ 17 tuổi nhưng trình độ vô cùng cao siêu. Nhưng có một câu tuyên ngôn : Nước sông không phạm nước giếng, ngươi không phạm ta, ta không phạm ngươi, nhưng ngươi phạm ta thì ngươi sống không bằng chết.
Câu nói này làm Cận Thế có cảm giác như một cơn gió lạnh mạnh mẽ thổi qua.
“ Sống tốt” Thiếu Phong nói rồi rời đi cùng Lam Duệ, Hàn Vũ.
- Hết chương 7-