Chân Tình

Chương 15: Chương 15: Tật xấu




Chương 13: Tật xấu

Y Ngai vừa nhảy, vừa uyển chuyển di chuyển dải lụa để che giấu khẩu súng nhỏ đang nhảy với nó. Đến giây phút đỉnh điểm nhất, cô ấn súng, chĩa thẳng vào người của LF. Đây là một loại súng đặc biệt, khi nó bắn ra không phát ra âm thanh, đặc biệt hơn là khi đạn được bắn ra, nó sẽ không giết luôn nạn nhân mà nó như một loại độc dược sẽ ngấm vào người họ đến khi họ chết. Có thể nói, viên đạn này là vô hình, đối phương sẽ không biết mình bị bắn và tử vong không rõ nguyên nhân. Đây là một vũ khí bảo bối của Ám Dạ, được mọi người nâng niu vô cùng.

Hoàn thành xong nhiệm vụ, Y Ngai hài lòng khẽ cười, kết thúc nốt khúc cuối của màn biểu diễn. Biểu diễn xong, chưa đợi mọi người hoàn hồn, cô liền quấn dải lụa thành những vòng tròn, tạo thành một vòng bảo vệ quay cô, để cho nó vòng quanh cô như một cơn lốc xoáy rồi biến mất khỏi sân khấu.

Tất cả đều hốt hoảng, nhìn ngó nghiêng khắp nơi cũng không thấy bóng dáng Y Ngai đâu nữa, liền thảo luận sôi nổi, một sảnh rộng lớn vừa nãy còn im lặng tuyệt đối bây giờ đã trở nên thật vui vẻ, đầy tiếng nói. Ai nấy đều coi Y Ngai như một tiên nữ có phép thuật đặc biệt, từ biến chuyển màu váy, đến biến mất như cơn gió.

Và diễn viên chính bây giờ đang rất thảnh thơi dựa vào ngực ai đó trên tầng hai. Thực ra đối với mọi chuyện, cô không coi là phép thuật gì cả, vừa nãy cô chỉ lợi dụng dải lụa để làm rào chắn, thu hút sự tập trung rồi biến mất, đây chỉ như là một mánh khoé nho nhỏ mà cô tình cờ học được của một ảo thuật gia. Còn về tốc độ thì Y Ngai không khỏi cười mỉa, là sát thủ quan trọng nhất thời gian, nếu không có tốc độ như thế thì bây giờ cô đã chẳng còn mạng mà biểu diễn trước họ.

Từ lúc Y Ngai bước vào phòng, căn phòng duy trì sự im lặng đến không thể im lặng hơn, đến mức tiếng thở của mọi người có thể nghe rõ ràng hơn cả tiếng nói. Ba người Cận Thế thấy Y Ngai quay lại phòng với tốc độ như thế thấy rất bình thường nên cũng không quan tâm lắm, dù gì cũng là sát thủ đứng đầu.

Nhưng điều mà làm họ ngạc nhiên, kinh ngạc là Y Ngai thế nhưng lại rất tự nhiên ngồi lên đùi lão đại, còn dựa cả người vào ngực của lão đại ,tay còn nghịch ngợm trên ngực của anh mà vẫn chưa bị anh giết. Lần trước họ gặp Dạ Đế tuy cô chỉ ngồi trên lão đại vài phút mà đã thấy sự nén không giết người của anh, mà lần này đến cả một hơi thở khó chịu cũng không có, còn trông như thể đây là một điều rất dĩ nhiên.

Còn trong lòng Thiếu Phong lại có suy nghĩ khác hẳn. Từ khi thấy cô xinh đẹp kiều diễm ở dưới kia, rồi những ánh mắt thèm thuồng của những người đàn ông khác, anh đã gần như bị nghẹn đến chết, một lúc sau thấy trong ngực có một chút mềm mềm, êm ái với mùi thơm nhẹ nhàng, chẳng hiểu sao chỗ sâu nhất trong lòng anh có một thứ gì đó khẽ vuốt qua. Cả phòng mỗi người một suy nghĩ, tĩnh lặng vô cùng.

Mãi một lúc sau, Y Ngai bỗng nói, xoá bỏ tình trạng im lặng này, cắt đứt mạch suy nghĩ của mỗi người: “ Hôm nay phải cảm ơn sự giúp đỡ của lão đại Tần Vũ rồi, tiểu nữ kính đại nhân một ly rượu.” Nói xong không đợi Thiếu Phong phản ứng, cô đã nhanh chóng khẽ chạm nhẹ vào ly rượu của anh, rồi uống hết ly rượu. Thiếu Phong nhàn nhạt, không nói gì hết, cũng uống hết ly rượu.

Khi cả phòng lại chìm vào trạng thái không lời nói thì Y Ngai lại bắt đầu dở tính xấu. Đối với mọi người trong tổ chức thì Y Ngai là một người rất không bình thường, tính tình không ổn định tuy vậy họ vẫn chấp nhận được. Nhưng có một việc mà họ không thể chấp nhận là sự quá rộng rãi của cô. Nếu Y Ngai mà ở trong một căn phòng không làm gì, có rất nhiều khả năng chỗ đấy sẽ bị nổ bùm. Cho nên lúc nào mọi người cũng phải chuẩn bị sẵn cho cô điện thoại để chơi những lúc tụ tập. Tệ hơn là khi có được điện thoại, Y Ngai sẽ tự tiện hết sức có thể, cô có thể nằm trên người bất cứ ai, khoác vai hay thậm chí cô có thể ôm chặt một người rồi càng quấy người ấy. Y Ngai giải thích cái này là chứng rỗi loạn cưỡng chế điện thoại. Mọi người cũng chỉ có thể cố gắng chịu đựng.

Nhưng Thiếu Phong không phải người thuộc Ám Dạ. Cho nên khi thấy căn phòng quá tẻ nhạt, Y Ngai liền tìm điện thoại của mình. Nhưng tìm mãi mới nhận ra mình đang để điện thoại ở nhà. Vì vậy cô đã thầm quyết tâm làm một việc rất quan trọng. Thiếu Phong thấy Y Ngai ưỡn ngực, thở sâu như đang chuẩn bị lên chiến trường không khỏi thấy tò mò xem cô gái này chuẩn bị làm gì.

Y Ngai sau khi đã quyết tâm, bắt đầu dùng bàn tay của mình quấy nhiễu khắp người Thiếu Phong. Cô sờ tất cả các nơi có thể, trong áo, túi áo,..của anh. Thiếu Phong nghĩ mãi cũng không nghĩ được cô gái này lại làm điều này. Bỗng anh cảm thấy người bắt đầu có một chút khác thường. Hô hấp của anh bắt đầu mang phần nặng nề, cả người đã căng cứng lại. Đáng chết, anh lại có phản ứng khi cô chạm vào anh, nhất định là do lâu ngày không đụng vào phụ nữ, Thiếu Phong thầm nhủ, cố gắng thuyết phục bản thân.

- Hết chương 13 -

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.