Chàng Giám Đốc Sợ Tỏ Tình

Chương 12: Chương 12




Như lời nói, khi về đến Nha Trang anh liền kéo cô đi đăng kí kết hôn mà không đợi được đến hôm sau

“sao anh nói ngày mai mới đi đăng kí mà”

“dù gì cũng đăng kí xong rồi em thắc mắc làm gì”

“nhưng mà…”

Anh lấy môi mình chặn môi cô, 1 lúc sao mới bỏ ra

“không như vậy lỡ em chạy mất rồi sao”

“anh đúng thật càng ngày càng lọng hành mà” cô nhéo mũi anh

Anh kéo tay cô ra

“taị anh yêu em quá thôi, ngoan lên tắm rửa đi, mình đi thử đồ cưới”

“anh làm thật hả”

Anh không trả lời chỉ lấy điện thoại ra gọi cho 1 người

“anh tìm cho tôi 1 nhà hàng chuyên tổ chức tiệc cưới, chứa khoảng 1 trăm bàn, hiệu quả nhanh, cuối tuần này tổ chức”

“à, còn nữa, tôi đang cần gấp 1 tiệm đò cưới và studio tốt nhất”

“hôm nay là thứ 2, còn 6 ngày nữa làm sao kịp chứ, hay mình dời lại đi, gia đình 2 bên cũng cần chuẩn bị mà”

“anh sẽ chuẩn bị tất cả”

“để em điện thoại cho ba mẹ đã”

Anh giật điện thoại của Nhật Vy

“anh làm gì vậy”

“anh sẽ tịch thu cái điện thoại này, đám cưới xong anh sẽ mua cho em cái khác, em muốn bao nhiêu cũng được”

“nhưng em phải báo cho mọi người biết đã chứ”

“không được, lỡ mọi người phản đối rồi sao”

“vậy ba mẹ anh”

“cũng không cho biết”

“vậy anh định đám cưới chỉ có 2 chúng ta hả”

“sẽ có tất cả mọi người, hôm đó anh sẽ cho người đi đón họ, anh không muốn ai phá hỏng chuyện lấy vợ của anh nữa, nhất là Minh Tuấn”

“ai kêu anh ăn hiếp em, anh trai chỉ trả thù cho em thôi”

“em còn nói nữa, cứ làm như lời anh nói, ngoan đi vợ yêu”

"chỉ còn 1 tháng nữa là đến ngày cưới đã định lúc trước rồi, hay mình đợi đến lúc đó hả tổ chức luôn đi anh"

Nhật Vy cố gắng dụ dỗ

Trọng Nhân không thèm để ý đến lời nói của Nhật Vy

"em đi tắm đi vợ, chúng ta có nhiều việc phải làm lắm đấy”

Hai người cùng đi tới cửa hàng áo cưới,

1 cửa hàng sang trọng có rất nhiều váy cưới rất đẹp, anh gật gù

“trợ lý nam làm việc càng ngày càng hiệu quả, phải tăng lương cho cậu ta mới được”

“dạ chào anh chị, ở đây có rất nhiều váy mới nhập từ nước ngoài về rất đẹp, mời anh chị vào xem”

cô chủ tiệm hăng hái mời khách

Anh tươi cười nắm tay vợ mình đi.

Cô thử hết cái này tới cái khác mệt lã người còn anh thì chỉ ngồi đó ngắm

“em mệt quá à, không thử nữa, không đám cưới gì hết”

“cái gì, em nói lại xem”

“em không muốn thử nữa, mệt chết đi được”

cô vẻ mặt ủa rủ, cô thì thay ra mặt vào như điên

còn anh thì ngồi uống nước trái cây vô cùng thông thả,

nhìn mà cô thêm tức nhưng không dám nói lại câu không muốn đám cưới,

nếu cô dám nhắc lại thật chắc anh sẽ đốt tiệm áo cưới này quá.

“được rồi, vậy thì không thử nữa, em uống nước đi, nước trái cây ở đây là cũng khá ngon”

anh vẻ mặt vui vẻ nói rồi quay sang cô chủ tiệm

“tôi lấy 2 cái thử lúc đầu tiên, à cô thiết kế cho vợ tôi 1 bộ áo dài và thêm 1 cái váy cưới nữa nhé, ngày mai cô nhớ gởi mẫu qua cho tôi”

Nhật Vy nghe vậy vẻ mặt giận dữ

“anh cố tình đúng không, anh đã chọn 2 cái đầu tiên em thử sao lại còn kêu em thử nữa”

“không thử làm sao so sánh và khẳng định em mặt 2 cái đó đẹp hơn những cái còn lại”

anh kéo cô đi

“em thử đồ mệt rồi đi ăn hải sản thôi”

Cô thở dài lắc đầu (tại sao mình lại đồng ý lấy cái tên này chứ, càng ngày càng bá đạo, muốn làm gì thì làm)

Anh vừa lái xe vừa nói như đọc được ý nghĩ của cô

“em đừng trách anh,mà tự trách mình đi, ai kêu em dám trốn đi chứ, đây là trừng phạt cho những hành động của em, cũng tại em ép anh phải bá đạo vậy thôi”

cô không trả lời anh 1 mình tự đọc thoại tiếp tục

“đúng là ông bà ta có câu dạy con từ thuở còn thơ dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về,

nếu lúc trước anh không cưng chiều đến nổi dung túng em muốn em làm gì thì làm thì anh không cực khổ tìm em rồi,

chắc bây giờ dạy vẫn còn chưa kịp”

Cô chẳng nói gì chỉ bũi môi cho đến khi phục vụ đem đò ăn ra

“ăn đi bà xã, ăn mới có sức chuẩn bị đám cưới, sinh con cho anh nữa”

tuy anh càng ngày càng bá đạo nhưng vẫn cưng chiều cô như cũ vẫn bóc vỏ tôm đút cô ăn

Tuy tức giận nhưng những hành động của anh làm tức giận trong lòng cô liền biên đi mất

“a, hả miệng ra”

anh nhìn cô ăn tươi cười hỏi

“ngon không bà xã”

Cô gật đầu

“ngon, anh cũng ăn đi, đừng đút em mãi vậy, mọi người nhìn kìa, em ngại”

“kệ họ, vợ anh thì anh cưng”

“từ khi nào mà anh không biết xấu hổ vậy”

“từ lúc yêu em đó”

Cô phì cười

“à, chuẩn bị đám cưới vậy rồi chuyện công ty làm sao”

“trợ lý nam sẽ lo chuyện công ty,

đám cưới của anh phải tự anh lo chứ,

không để người khác nhúng tay vào được”

Tuy anh nói là cô phải cùng anh chuẩn bị chuyện đám cưới nhưng ngoài việc tối hôm đó đi thử đồ thì những ngày sau cô chỉ thông thả ngồi trong nhà xem ti vi đấp mặt nạ ăn trái cây,

ngay cả việc nấu nướng cũng có người giúp việc theo giờ làm luôn rồi.

còn anh thì tối ngày chạy đôn chạy đáo

chuẩn bị từng cái lớn tới cái nhỏ nhặt như hoa cài áo, ánh đèn, bánh kem, rượu,thức ăn, khách mời, vân vân và vân vân…..

Sáng sớm chủ nhật đã có 1 người thanh niên tới tìm ba mẹ Vy thông báo 1 việc mà cả 2 vợ chồng già muốn té xỉu

“xin lỗi có phải 2 bác là ba mẹ của Nhật Vy không ạ”

“à đúng rồi, cậu là ai”

“dạ, con là trợ lý của Trọng Nhân cũng là bạn thân của cậu ấy,

lần này đến là do cậu ấy nhờ con đến rước 2 bác cùng mọi người đến dự hôn lễ của cậu ấy”

“cậu ấy lấy vợ rồi hả, vậy mà nói yêu Nhật Vy, nếu tìm Nhật Vy không được thì sẽ không lấy ai”

Ba Vy giọng trách móc

“dạ không, cô dâu là Nhật Vy”

“cái gì” 2 ông bà cùng hết lên

Mẹ Vy “sao con gái đám cưới mà người làm mẹ như tôi lại không biết chứ”

Ba Vy “cậu nói bậy đúng không, không thể cho Nhật Vy lấy tên đó được”

“nếu 2 bác còn không đi chuẩn bị thì sẽ trể giờ mất, 6h là hôn lễ cử hành rồi”

2 người tuy tức giận nhưng vẫn gấp rút đi lấy quần áo đẹp nhất của mình ba Vy nghĩ

(dù đi xử tên thối tha đó nhưng cũng nên chọn đồ đẹp tí chứ, không làm mất mặt con gái mình được)

Mẹ Vy (kaka, rốt cuộc thằng nhóc đó cũng tìm được con gái mình rồi, còn đám cưới nữa, chỉ là hiểu lầm thôi mà lão già đó cứ trách con rể mãi, nó thương con gái mình vậy cơ mà)

Chiếc xe đến đón từng người người thì ngạc nhiên,

người thì mừng rỡ,

người thì tức giận

nhưng ai cũng làm cho mình đẹp lên vì ít nhiều gì đây cũng đã là đám cưới của Nhật Vy thân yêu mà

Ái Vân “anh ta sao tìm được Nhật Vy vậy he”

Chồng Ái Vân “đúng là làm việc hiệu quả mà”

Gia Huy “sao chị Vy lại chịu lấy anh ta vậy he”

Nguyệt Vy “sao anh rể giỏi vậy,

tìm được chị Vy còn làm cho chị ấy chịu đám cưới nữa”

Mẹ Vy “Nhật Vy mặt áo cưới chắc đẹp lắm”

Ba Vy “ta phải xử thằng đó mới được”

Minh Tuấn “xem cậu ta cũng không tồi”

Hải Phong “có khi nào Nhật Vy có em bé rồi không”

mọi người nghe câu nói liền đồng loạt nhìn cậu ta

Nguyệt Vy “đúng rồi, vậy mới đám cưới nhanh vậy”

Ái Vân “chắc sợ cái bụng to ra chứ gì”

Chồng Ái Vân “đúng là làm việc có hiệu quả”

Gia Huy “phải học hỏi anh ta mới được”

Minh Tuấn “lần này em gái chịu thiệt rồi”

Mẹ Vy “sắp có cháu bồng rồi”

Ba Vy “ôi con gái của tôi, vậy thằng đó nhất định là con rể mình rồi”

sau đó Ba Vy còn hùng hồn tuyên bố

“mấy đứa, không được làm gì thằng nhóc đó nhe, bây giờ con gái ta có con với nó, nó phải bảo vệ lo lắng cho con gái ta nữa”

Ai cũng trề môi , bĩu miệng nhìn Ba Vy đúng là thay đổi 180 độ mà.

Đến nơi cũng là lúc hôn lễ sắp bắt đầu

chỉ có 1 mình Trọng Nhân đứng đón khách

nhưng tấm ảnh lớn để trước cổng là Trọng Nhân và Nhật Vy thì cô dâu không ai khác chính là Nhật Vy rồi,

như vậy mọi người càng khẳng định Nhật Vy mang thai.

Thấy ông bà thông gia đến ông bà Nghĩa vội ra tiếp đón liền bị trách móc

Ba Vy “đám cưới chuyện lớn vậy mà anh chị cũng không thông báo cho gia đình tôi biết là sao”

Bà Nghĩa “xin lỗi anh chị, 2 chúng tôi cũng vừa mới biết cách đây 2 tiếng thôi,

ngay cả đồ đẹp cũng không chuẩn bị kịp”

Mẹ Vy “không sao, không sao,

đến thôi nôi con của tụi nó mình chuẩn bị vẫn còn kịp mà, không lâu nữa đâu”

Ba Vy “ý chị là con dâu tôi có thai, chúng ta sắp làm ông bà”

Và cứ thế mõi người 1 câu lại càng chắc chắn là Nhật Vy có thai thật rồi nên mới đám cưới gấp vậy.

chỉ có 1 mình Trọng Nhân đứng 1 bên cười tủm tỉm

(đúng là mọi người có sức tưởng tượng thật, nếu Nhật Vy có thai thì mình đâu cần gấp gáp vậy chứ)

Vẫn như lần đính hôn người thân của Nhật Vy ai cũng nói với chú rể 1 câu

“nếu anh/cậu làm Nhật Vy khóc 1 lần nữa thì sẽ chết với tôi”

Nhật Vy ngồi trong phòng cô dâu hồi hợp không biết mọi người sẽ có phản ứng như thế nào thì chú rể bước vào

“đến giờ rồi bà xã, mình ra thôi”

“mọi người thế nào rồi anh.

Chắc họ giận lắm, mọi người có làm gì anh không”

“mọi người ai cũng chúc mừng chúng ta hết,

không ai làm gì anh cả chỉ có nói với anh 1 câu giống hôm đính hôn thôi, đi thôi”

Cô quàng tay anh bước trên thảm đỏ đi vào hội trường

tiếng nhạc du vương ai cũng nhìn đôi giai nhân trầm trồ khen ngợi.

sau khi trao nhẫn cắt bánh kem xong MC yêu cầu cô dâu chú rể phát biểu cảm nhận của mình

“mời mọi người cùng nghe cảm nhận của chú rể”

Trọng Nhân cằm micro

“cảm ơn mọi người đã đến dự hôn lễ của chúng tôi,

vì hôn lễ chuẩn bị quá nhanh nên có gì thiếu sót mong mọi người bỏ qua, cảm ơn em đã đồng ý lấy anh,

hôm nay anh không chuẩn bị đều bất ngờ nào cho em nhưng anh hứa sau này mỗi ngày sẽ làm cho em vui và hạnh phúc,

bà xã anh yêu em”

anh nhìn cô bằng ánh mắt dịu dàng và trìu mến

“tới lượt cô dâu nói nhe”

Nhật Vy cằm micro cố nói hết những gì trong lòng mình

“cảm ơn mọi người hôm nay đến dự hôn lễ,

hôm nay tôi thật sự rất vui,

vui vì có mọi người,

vui vì có anh ở bên cạnh,

vui vì anh làm nhiều chuyện vì em,

tự mình chuẩn bị tất cả hôn lễ,

vui vì anh yêu em và em cũng yêu anh ông xã à”

Tiếng vỗ tay vừa kết thúc thì có 1 giọng nói vang lên

“Nhật Vy, Trọng Nhân tôi nói là ngày hôn lễ sẽ tặng cho mọi người 1 thứ”

chính là chàng quản lý khách sạn mà Nhạt Vy làm,

anh giơ cao chiếc đĩa CD và đi lên sân khấu đưa cho nhân viên rồi nói với 2 người

“tôi đã rất cố gắng để chuẩn bị đó”

anh nở 1 nụ cười ranh ma rồi bước xuống sân khấu.

Cô và anh đi xuống bàn của gia đình cùng mọi ngồi thưởng thức quà tặng thì màn hình hiện lên anh chàng quản lý,

anh ta nở 1 nụ cười tỏ nắng nhưng Trọng Nhân có cảm giác gì không ổn ở đây,

anh chàng quản lý nói

“chúc 2 người hạnh phúc nhe,

tôi đã tốn rất nhiều công sức để chuẩn bị món quà này cho 2 người đó,

khó khăn nhất là 1 người khách không chịu cho tôi,

tôi phải dùng nhan sắc của mình mới có được đó, chúc mọi người xem vui vẻ”

khi nghe dùng nhan sắc mới có được thì mọi người đều bật cười

nhưng nụ cười không bao lâu thì chợt tất nghẽn khi màn hình hiện lên cảnh anh đang ngồi dưới sảnh khách sạn,

anh chàng quản lý bước tới hỏi,

đúng, đúng là đoạn video hôm Trọng Nhân đến khách sạn đem Nhật Vy về bằng cách của Trọng Nhân ta.

Lúc này Trọng Nhân nhận ra thì đã quá muộn muốn chạy lên tắt đoạn phim kia thì đã bị Minh Tuấn và Gia Huy giữ lại rồi,

đoạn video kết thúc lại xuất hiện tác giả của đoạn video 1 lần nữa

“mọi người thấy có hay không,

tôi đã sử dụng hết camera của khách sạn và dùng nhan sắc để mua đoạn phim mà 1 vị khách hiếu kì quay được khi 2 người ở ngoài đường,

nơi mà camera khách sạn không quay được,

Trọng Nhân anh không cần cảm ơn tôi đâu.

Trăm năm hạnh phúc. Bye bye”

“tôi đã biết anh không có ý tốt gì mà” Trọng Nhân oán trách

Màn hình hiện giờ là màu đen, cũng như số phận của Trọng Nhân lúc này vậy

1 tiếng hét cùng phát ra “Trọng Nhân, chết với ta”

Nhật Vy chạy lại ngăn cản

“mọi người bình tĩnh, không phải như mọi người nghĩ đâu”

Ba Vy “thì ra không phải con mang thai mới đám cưới mà tên xấu xa này ép con,

ta phải giết nó”

Nhật Vy nghe vậy liền nghĩ ra cách

“không không, con thật sự có thai,

mọi người không muốn đứa nhỏ chào đời mà không có cha phải không”

Mọi người nghe vậy mặt liền giãn ra

“thật không, con gái ba có thai đừng kích động quá,

mau ngồi xuống đây đi”

ông kéo cô ngồi xuống rồi nháy mắt cho Minh Tuấn và Gia Huy.

Ông giữ Nhật Vy rồi nói

“tội chết thì miễn như tội sống khó tha”

và thế Minh Tuấn và Gia Huy mỗi người cho Trọng Nhân 1 cú đấm vô bụng.

Ông bà Nghĩa tuy thấy con bị đánh mà đau lòng

nhưng không thể bảo vệ con trai được đành quay mặt đi chổ khác,

ai bảo con trai ông bà bá đạo vậy chứ nhưng trong lòng vẫn thầm khen con mình giỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.