Chàng Rể Chiến Thần

Chương 670: Chương 670: Lời nhắn của dương chấn




Sắc mặt của Lê Triết khó coi tới cực điểm, hồi lúc nãy ông ta đã uy hiếp bốn gia chủ khác, còn tưởng là bọn họ sẽ đứng về phía bên mình.

Tuyệt đối không ngờ là bốn gia chủ đó lại lựa chọn thần phục hết toàn bộ.

Từ đó, sự uy hiếp của ông ta hoàn toàn không có tác dụng, ngược lại còn làm cho ông ta khó nuốt trôi cục tức.

Trong số liên minh năm gia tộc, nhà họ Lê có thực lực mạnh nhất, nhưng mà bây giờ bốn gia tộc khác đều đứng ở bên phía nhà họ Trần, nhà họ Lê căn bản không có phần thắng.

“Các người bị điên hết rồi hả?”

Lê Triết vẫn còn muốn thuyết phục một lần, cuối cùng tức giận nói: “Ngày hôm nay nhà họ Trần muốn một nửa sản nghiệp của các người, ngày mai ông ta sẽ dám muốn hết tất cả các sản nghiệp của các người.”

“Nhà họ Trần cũng đang phô trương thanh thế giả mà thôi, cái này là tay không bắt sói, chờ sau khi các người thần phục rồi, nhà họ Trần sẽ trở thành đệ nhất hào môn ở Yên Đô Bát Môn.”

“Đến lúc đó, những gia tộc nhỏ nhoi đã mất một nửa sản nghiệp như là các người sẽ còn được nhà họ Trần đặt vào trong mắt à?”

“Nhưng mà nếu như các người đồng ý đứng cùng một chiến tuyến với tôi, dựa vào thực lực của liên minh năm gia tộc chúng ta, nhà họ Trần chỉ có thể bị hủy diệt mà thôi, đến lúc đó năm gia tộc chúng ta cùng nhau chia sẻ nhà họ Trần, sẽ làm cho thực lực của chúng ta mạnh mẽ hơn.”

Lê Triết thật sự rất gấp gáp, nhưng mà sau khi ông ta đã cố gắng tận tình khuyên nhủ mà cũng không làm cho bốn gia chủ khác thay đổi ý định.

“Gia chủ Lê, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Nhà họ Trần có thể thay thế nhà họ Thái trong vòng một đêm, cái này đã nói rõ sức mạnh của nhà họ Trần, cho dù không phải là thực lực chân chính của nhà họ Trần thì cái đó cũng đã có thể nói rõ sau lưng nhà họ Trần chính là một nhân vật lớn.”

Có một gia chủ lên tiếng nói: “Nhà họ Trần như thế này, cho dù chúng ta có liên thủ lại với nhau thì cũng không có khả năng đánh bại.”

“Không sai, gia chủ Trần bỗng nhiên lại mời liên minh năm gia tộc chúng ta đến đây, rõ ràng đã chuẩn bị để chiếm đoạt chúng ta. Ông ta không phải là một kẻ ngu, nếu như thật sự sợ liên minh năm gia tộc thì sao bây giờ lại có thể kêu chúng ta gọi người?”

Có một người nói.

“Gia chủ Lê, chúng ta căn bản không có cách nào đối đầu với nhà họ Trần, bỏ đi! Chỉ có thể từ bỏ mới có thể bảo vệ được gia tộc của chúng ta, nếu không thì kết cục của nhà họ Thái cũng chính là kết cục của chúng ta.”

Có hai gia chủ khác cũng đã mở miệng nói.

Lê Triết tức giận nghiến răng: “Trước đó tôi nói là muốn ra tay với nhà họ Trần, cả đám các người đều biểu thị ủng hộ, bây giờ thì hay lắm rồi, đến thời khắc mấu chốt thì các người lại từ bỏ.”

Bốn gia chủ khác đều cảm thấy hổ thẹn, nhưng mà biểu hiện ngày hôm nay của Trần Hưng Hải mang đến áp lực rất lớn cho bọn họ.

Vì để bảo tồn gia tộc, bọn họ không thể không lựa chọn thỏa hiệp.

Đúng lúc này, ở bên ngoài bỗng nhiên lại vang lên một tiếng vang, sau đó có mấy chục chiếc Mercedes xuất hiện, trực tiếp chạy vào trong nhà họ Trần, trong mỗi chiếc xe đều có bốn năm người đàn ông to lớn bước xuống.

Trong nháy mắt, ở bên ngoài xuất hiện khoảng hai trăm người.

Gia chủ của liên minh năm gia tộc đều nhìn thấy cảnh tượng ở bên ngoài cửa sổ, ai nấy cũng đều sợ đến ngây người.

“Gia chủ Lê, đây là người mà ông đã gọi tới?”

Có người kinh ngạc hỏi.

Lê Triết lắc đầu, trầm giọng nói: “Đều là những chiếc Mercedes cấp S, nhìn bộ dạng này ít nhất chắc cũng có bốn mươi chiếc, phương thức xuất hiện hùng hổ như thế, sợ là chỉ có Yên Đô Bát Môn thôi.”

“Yên Đô Bát Môn?”

Có người kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ lại nói Yên Đô Bát Môn muốn ra tay với nhà họ Trần hả?”

“Là Hồng Hưng.”

Có một gia chủ bỗng nhiên kinh ngạc nói.

Lúc này đám người mới phát hiện Hồng Hưng nhà họ Hồng bước xuống từ trong một chiếc xe.

“Các người mau nhìn đi, người ở bên cạnh Hồng Hưng có phải là Tôn Húc, chủ nhân của nhà họ Tôn không vậy?”

Lê Triết bỗng nhiên chỉ vào người ở bên cạnh Hồng Hưng rồi nói.

“Trời đất ơi, vậy mà thật sự là Tôn Húc, người nhà họ Tôn đến đây là muốn ra tay với nhà họ Trần hả?”

Đám người đồng loạt kinh ngạc kêu lên.

Khóe miệng của Lê Triết nhẹ nhàng cong lên, cong một độ cong trào phúng: “Xem ra là chúng ta đã có thể xem một trận kịch vui rồi.”

Có thể nói người hiện tại vui mừng nhất chính là ông ta.

Nếu như không có người nhà họ Tôn đến đây, bốn gia tộc khác đều muốn thần phục với nhà họ Trần, chỉ dựa vào nhà họ Lê thì căn bản không có cách nào đối phó với nhà họ Trần.

Nhưng mà bây giờ nhà họ Tôn ở Yên Đô Bát Môn đã tới rồi, nhà họ Trần có thể sống sót hay không vẫn là một vấn đề.

“Gia chủ Lê, đây là do ông trời giúp đỡ chúng ta.”

“Vẫn là gia chủ Lê sáng sốt, chúng ta nên bắt tay nhau đối phó với nhà họ Trần, vậy thì mới có cơ hội càng mạnh.”

“Ngày hôm nay chúng ta coi như là khán giả ngồi xem long hổ đấu nhau.”

“Liên minh năm gia tộc vạn tuế! Nhà họ Trần là cái thá gì chứ, cũng xứng đấu với liên minh năm gia tộc chúng ta hả?”

Tất cả những gia chủ của liên minh năm gia tộc hồi lúc nãy bày tỏ thái độ muốn thần phục nhà họ Trần đều đã đổi giọng.

Mặc dù là Lê Triết vô cùng xem thường cái bọn người hèn hạ, nhưng mà cũng không kích thích bọn họ, dù sao thì liên minh năm gia tộc còn cần có thế lực mạnh mẽ của mấy người này.

“Gia chủ Tôn, sao ngài lại đến đây?”

Lê Triết dẫn người đi ra ngoài, một bộ dạng nịnh hót, vội vàng bước lên nói.

Tôn Húc lạnh nhạt nhìn Lê Triết, cười lạnh một tiếng: “Lê Triết, chẳng lẽ là các người đã thần phục nhà họ Trần rồi hả?”

Lê Triết vội vàng lắc đầu: “Gia chủ Tôn, chuyện này sao có thể được chứ, chúng tôi cũng bị nhà họ Trần âm mưu bao vây ở đây.”

“Hiện tại tôi cho các người một lựa chọn, hoặc là thần phục nhà họ Tôn, mỗi năm sau này phải nộp một nửa lợi nhuận của gia tộc mình cho nhà họ Tôn chúng tôi, hoặc là tôi coi như các người cùng một phe với nhà họ Trần, tôi sẽ tiêu diệt các người.”

Tôn Húc bỗng nhiên mở miệng nói.

Nghe vậy, tất cả những người của liên minh năm gia tộc đều ngây dại, mẹ nó chứ, hôm nay là ngày bi kịch của liên minh năm gia tộc hả?

Lúc nãy vừa mới bị nhà họ Trần uy hiếp, muốn để bọn họ giao ra một nửa sản nghiệp, hiện tại nhà họ Tôn lại uy hiếp bọn họ, kêu bọn họ hằng năm phải giao ra một nửa lợi nhuận.

Cho dù là nhà họ Tôn hay là nhà họ Trần, dường như cũng là con đường cùng của liên minh năm gia tộc.

Hồng Hưng cười híp mắt nói: “Tốt nhất các người nên nhanh chóng đưa ra quyết định đi, nếu không thì chờ đến lúc nhà họ Tôn tiêu diệt nhà họ Trần, các người lại đưa ra lựa chọn thì coi như trễ rồi.”

“À đúng rồi, thuận tiện nói cho các người biết một chuyện, nhà họ Hồng đã thần phục nhà họ Tôn, chờ đến khi các người thần phục, vậy thì chúng ta đã làm gia tộc anh em.”

Nghe thấy lời nói của Hồng Hưng, gia chủ của liên minh năm gia tộc đều cảm thấy kinh ngạc.

Địa vị của nhà họ Hồng ở Yên Đô Bát Môn cũng tương xứng với nhà họ Lê, chỉ là từ trước tới giờ hai gia tộc này không hòa thuận với nhau.

Trong lúc nhất thời, những người của liên minh năm gia tộc đều trầm mặc.

Một bên là nhà họ Tôn trong Yên Đô Bát Môn, một bên khác là nhà họ Trần có nhân vật to lớn đang giúp đỡ ở phía sau.

Cho dù là lựa chọn bên nào thì cũng phải giảm bớt một nửa lợi nhuận của gia tộc.

Điểm quan trọng là cho dù có lựa chọn ai đi nữa thì cũng chưa chắc có thể thắng lợi.

Cái này là ép buộc bọn họ phải chọn nhóm, một khi chọn sai thì sẽ không ngóc đầu lên nổi.

Đúng lúc này Trần Hưng Hải lại bước ra, nhìn Tôn Húc rồi cười nói: “Không biết gia chủ Tôn đến nhà họ Trần chúng tôi là có chuyện gì cần làm?”

Tôn Húc có chút kinh ngạc, ông ta đã dẫn theo nhiều người đến nhà họ Trần, vậy mà trên mặt của Trần Hưng Hải vẫn không có một chút e ngại, trong nụ cười còn mang theo vẻ nghiền ngẫm.

“Trần Hưng Hải, không phải là lúc nãy ông lợi hại lắm hả? Còn nói là nếu muốn để nhà họ Trần thần phục thì phải kêu đích thân gia chủ Tôn lăn đến đây nói chuyện, hiện tại gia chủ Tôn đã đến đây, ông tiếp tục phách lối nữa đi.”

Hồng Hưng đứng dậy, thái độ vô cùng phách lối.

Trần Hưng Hải nhíu mày, lúc nãy Hồng Hưng đến đây khuyên bảo, Dương Chấn cũng chỉ nói một câu nếu muốn để nhà họ Trần thần phục thì kêu Tôn Húc tự mình đến đây, Hồng Hưng lại còn dặm mắm thêm muối.

Nhưng mà Trần Hưng Hải cũng không lo lắng, cũng không giải thích, ánh mắt vẫn nhìn về phía Tôn Húc như cũ, nói chuyện. không có cảm xúc: “Gia chủ Tôn, anh Dương nhắn lại với ông một câu, nếu như nhà họ Tôn còn muốn sống sót thì bây giờ ông dẫn người cút đi, nếu không thì qua ngày hôm nay Yên Đô sẽ không có nhà họ Tôn đâu.”

Lời nói này nói ra khỏi miệng Trần Hưng Hải, toàn trường lặng ngắt như tờ.

Cảm giác ngơ người ngắn ngủi qua đi, Hồng Hưng cười nói: “Trần Hưng Hải, khẩu khí của ông cũng lớn lắm đó, cũng dám nói chuyện với gia chủ Tôn như thế này, ông chán sống rồi hả?”

Đám người Lê Triết cũng sợ đến ngây người, cảm giác Trần Hưng Hải mang đến cho bọn họ càng ngày càng thần bí.

Lê Triết rất thông minh, lập tức bắt được trọng điểm trong câu nói của Trần Hưng Hải, anh Dương kêu ông ta nhắn lại cho Tôn Húc, vậy thì anh Dương là ai?

Chẳng lẽ nói anh Dương chính là nhân vật to lớn đứng phía sau nhà họ Trần hả?

“Nếu như anh Dương ở trong miệng của ông đã tài giỏi như thế, vậy thì ông kêu cậu ta cút ra đây nói câu nói đó ở trước mặt của gia chủ Tôn.” Hồng Hưng trào phúng nói.

“Bốp.”

Ai ngờ Hồng Hưng vừa mới nói dứt lời, trên mặt liền chịu một cái tát nặng nề của Tôn Húc.

“Mẹ nó chứ, ông có muốn chết thì cũng đừng có liên lụy tới tôi, anh Dương là để loại người rác rưởi như ông có thể xúc phạm được à?”

Trong đôi mắt của Tôn Húc tràn đầy sợ hãi, sau khi tán Hồng Hưng một bàn tay, ông ta lại đạp Hồng Hưng lăn quay.

Giờ phút này toàn trường đều yên tĩnh, giọng nói của Tôn Húc giống như ma âm, vờn quanh bên tai của những người ở đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.