Chàng Rể Chiến Thần

Chương 666: Chương 666: Ông sẽ phải hối hận




“Quả nhiên là nhà họ Tiết.”

Lông mày của Dương Chấn cau lại, trong ánh mắt tràn đầy ý lạnh.

Từ lúc đầu anh đã đoán được rồi, chỉ là không có chứng cứ mà thôi, dù sao thì gia tộc có thể nuôi dưỡng tử sĩ tuyệt đối không phải là loại cấp bậc như Yên Đô Bát Môn có thể làm được.

Bây giờ người có xung đột với anh chỉ có nhà họ Tào và nhà họ Tiết.

Mà người của nhà họ Tào chân chính phát sinh chuyện không vui với anh cũng chỉ có một mình Tào Huy, hơn nữa hình như địa vị ở nhà họ Tào cũng không quan trọng như vậy.

Nhưng nhà họ Tiết thì không giống như vậy, lần này người xảy ra xung đột với anh là đứa con trai thứ ba mà Tiết Vương thích nhất, có thể là tân vương tương lai của nhà họ Tiết.

“Anh Chấn, là do Tiết Khải đã làm, em nghi ngờ là nhà họ Tiết cũng không biết chuyện này.”

Mã Tuân còn nói ra suy đoán của mình.

Dương Chấn gật đầu: “Tôi biết rồi.”

“Anh Chấn, nhà họ Tiết đã có được Nam Dương với Đông Lan, bây giờ Tiết Khải còn đang ở Đông Lan, nếu không thì để em tự mình đến Đông Lan một chuyến nha?”

Mã Tuân tràn đầy sát ý đối với Tiết Khải, ngay cả Dương Chấn mà cũng dám động vào, quả thật là đang tìm cái chết.

Hai mắt của Dương Chấn híp lại: “Cũng nên cần thiết cho nhà họ Tiết chút sắc mặt để nhìn, cậu cứ đi đi, chú ý an toàn đó.”

“Em biết rồi.”

Mã Tuân vội vàng đáp lời.

Cường giao phụ trách bảo vệ cho Tiết Khải có thực lực rất mạnh, người ở bên cạnh Dương Chấn chỉ sợ là cũng chỉ có Mã Tuân mới có năng lực để đối phó.

Đây cũng là một lần để Mã Tuân rèn luyện, mặc dù là thực lực của anh ta rất cao, nhưng mà so sánh với cường giả đỉnh tiêm trong hoàng tộc và vương tộc thì vẫn có một sự chênh lệch nhỏ.

Hai mươi phút sau, Dương Chấn đã đến biệt thự nhà họ Trần.

Ở đây vốn dĩ là biệt thự của nhà họ Thái, sau khi bị nhà họ Trần thay thế thì nhà họ Trần vào ở.

“Anh Dương.”

Thấy Dương Chấn tới, Trần Hưng Hải tự mình ra cửa chào đón.

Ngoại trừ Trần Hưng Hải, còn có Hàn Khiếu Thiên và Quan Tôn Sắc.

“Chuẩn bị như thế nào rồi?”

Dương Chấn vừa đi vừa hỏi.

Trần Hưng Hải vội vàng nói: “Anh Dương, ngài cứ yên tâm đi, tôi đã chuẩn bị xong xuôi hết rồi, mười hai giờ trưa nay sẽ mở tiệc chiêu đãi những gia tộc do nhà họ Lê chỉ huy ở biệt thự nhà họ Trần.”

“Nhà họ Hàn và nhà họ Quan thì sao?”

Lúc nói chuyện, mấy người bọn họ đã đi vào trong nhà.

“Nhà họ Hàn đã chuẩn bị xong xuôi rồi, bất cứ lúc nào cũng nghe theo mệnh lệnh của anh Dương.”

“Nhà họ Quan cũng đã chuẩn bị xong xuôi rồi, bất cứ lúc nào cũng nghe theo mệnh lệnh của anh Dương.”

Hàn Khiếu Thiên và Quan Tôn Sắc vội vàng nói.

Dương Chấn nhìn thời gian rồi lại nói: “Còn nửa tiếng đồng hồ nữa.”

Lúc nói chuyện, Trần Hạo đi vào trong phòng, sau khi chào hỏi với Dương Chấn thì mới nói với Trần Hưng Hải: “Thưa ba, người của nhà họ Hồng tới rồi, Hồng Hưng nói là muốn gặp ba.”

“Ai chứ nhà họ Hồng hả?”

Trần Hưng Hải hơi kinh ngạc, lập tức giải thích với Dương Chấn: “Từ trước đến nay nhà họ Hồng và nhà họ Lê không hợp nhau, nghe nói là hai gia tộc này vì muốn trèo lên nhà họ Thái mà còn xảy ra xung đột rất lớn, hơn nữa nhà họ Hồng cũng không nằm trong danh sách đối phó với nhà họ Trần, tôi cũng không mời tới đây.”

“Xem ra là nhà họ Hồng đã ý thức được cái gì đó, đến đây để lấy lòng.”

Hàn Khiếu Thiên vừa cười vừa nói.

Trần Hưng Hải lại lắc đầu: “Dựa vào sự hiểu biết của tôi đối với nhà họ Hồng, chắc không phải là tới để lấy lòng đâu, mà là để hợp tác.”

Quan Tôn Sắc cười nhạo một tiếng: “Hợp tác hả? Ông ta lấy tư cách gì để hợp tác với nhà họ Trần, có anh Dương ở đây, còn cần phải dựa vào nhà họ Hồng và?”

“Nếu như ông ta đã đến đây, vậy thì cứ để ông ta vào đi.”

Trần Hưng Hải nói, Trần Hạo vội vàng đi ra ngoài.

“Hồng Hưng là gia chủ của nhà họ Hồng, là người cùng một thế hệ với Trần Hạo, là một người trẻ tuổi rất quyết đoán, con người rất sắc sảo, loại người này rất kiêu ngạo, căn bản không có khả năng thần phục nhà họ Trần đâu.”

Trần Hưng Hải bình tĩnh nói.

Lúc nói chuyện, Trần Hạo đã dẫn một người trung niên đi vào.

“Gia chủ Trần.”

Hồng Hưng vừa mới bước vào trong phòng thì đã nhìn Trần Hưng Hải.

Trần Hưng Hải lạnh nhạt liếc nhìn ông ta một cái, lập tức hỏi: “Cậu tìm tôi là có chuyện gì?”

“Nghe nói là gia chủ Trần mời các hào môn đến đây tổ chức tiệc, tôi không mời mà tới, chắc là gia chủ Trần sẽ không trách tội đâu chứ?”

Quả nhiên là giống như Trần Hưng Hải đã nói, thái độ của Hồng Hưng cực kỳ kiêu ngạo.

Lông mày của Trần Hưng Hải nhăn lại: “Nếu như tôi nói trách thì sao đây?”

Hồng Hưng giật mình, hiển nhiên không ngờ tới là Trần Hưng Hải có thể nói như vậy.

Ông ta nhìn thấy ở bên cạnh Trần Hưng Hải có mấy gương mặt xa lạ, bỗng nhiên lại nói: “Gia chủ Trần, tôi có vài chuyện muốn nói riêng với ngài.”

“Những người này đều là bạn bè thân thiết của tôi, không có chuyện gì là bọn họ không thể biết, cậu cứ nói đi.” Trần Hưng Hải nói chuyện vô cùng lạnh lùng.

Trong lòng của Hồng Hưng âm thầm kinh ngạc, Trần Hạo đã làm gia chủ nhà họ Trần vậy mà lúc này ngay cả tư cách ngồi xuống cũng không có.

Vậy ba người ngồi cùng một chỗ với Trần Hưng Hải là ai vậy, lại là người nào?

Điều làm cho ông ta kinh ngạc nhất đó chính là trong số đó có một người trẻ tuổi khoảng chừng hai mươi tuổi.

“Nếu như gia chủ Trần đã nói như vậy, thế thì tôi cũng không giấu diếm nữa. Lần này tôi đến đây tìm ông là muốn nói cho ông một bí mật, nhà họ Lê đã liên thủ với năm gia tộc, chuẩn bị ngày hôm nay ra tay với nhà họ Trần.”

Hồng Hưng mở miệng nói: “Tôi đến đây là muốn bàn chuyện giao dịch với nhà họ Trần, nếu như gia chủ Trần có thể đồng ý với tôi, tôi đảm bảo liên minh của nhà họ Lê sẽ không uy hiếp được nhà họ Trần đâu.”

Nhưng mà để cho Hồng Hưng thất vọng đó chính là ông ta cũng đã nói ra chuyện năm gia tộc muốn bắt tay với nhà họ Lê ra tay với nhà họ Trần, vậy mà Trần Hưng Hải lại không bất ngờ, ngược lại còn rất bình tĩnh.

Không chỉ có Trần Hưng Hải, còn có ba người bên cạnh ông ta cũng đều bình tĩnh.

Ban đầu ông ta cho rằng khi mà nhà họ Trần biết được tin tức này thì chắc chắn sẽ vô cùng lo lắng, vô cùng cần sự giúp đỡ của nhà họ Hồng, nhưng mà lại không có.

“Giao dịch gì?” Trần Hưng Hải hỏi.

Mặc dù là Hồng Hưng kinh ngạc, nhưng mà vẫn nói: “Không lừa dối gì gia chủ Trần, nhà họ Hồng đã bắt tay với nhà họ Tôn, là Tôn Húc, gia chủ nhà họ Tôn đã kêu tôi đến đây khuyên nhà họ Trần, chỉ cần gia chủ Trần đồng ý thần phục, vậy thì nguy cơ của nhà họ Trần đã có thể được giải trừ.”

“Nói xong chưa?”

Trần Hưng Hải đột nhiên lại hỏi.

Hồng Hưng sửng sốt một chút rồi mới gật đầu: “Nói xong rồi, không biết là gia chủ Trần có đồng ý không đây?”

Trần Hưng Hải vừa nói chuyện thì lại bị Dương Chấn đánh gãy: “Ông trở về nói với Tôn Húc, cứ nói là nếu như ông ta muốn để nhà họ Trần thần phục thì tự ông ta tới đây đi.”

“Cậu là?”

Hồng Hưng nhíu mày hỏi.

“Tôi là ai có quan trọng không hả?” Dương Chấn nói chuyện không có cảm xúc.

Sắc mặt của Hồng Hưng có chút khó coi, Trần Hưng Hải lại không hề khách khi một chút nào, mà Dương Chấn thì lại mang theo vẻ mặt kiêu ngạo làm Hồng Hưng không thấy thoải mái.

“Gia chủ Trần, ông đang muốn từ chối có đúng không?” Hồng Hưng lạnh lùng hỏi.

“Cút!”

Trần Hưng Hải phẫn nộ quát lên.

Sắc mặt của Hồng Hưng vô cùng khó coi, trước khi ông ta đến nhà họ Trần, ông ta đã suy nghĩ rất nhiều khả năng, duy nhất chỉ có khả năng này là ông ta căn bản không nghĩ tới.

“Gia chủ Trần, ông đừng có mà không biết tốt xấu, nhà họ Trần thay thế nhà họ Thái nhưng mà điều này không có nghĩa chứng minh nhà họ Trần có thể đến được độ cao như là nhà họ Thái ở Yên Đô như trước kia.”

Hồng Hưng lạnh giọng nói: “Bây giờ nhà họ Lê đã bắt tay với năm gia tộc lớn muốn ra tay với ông, nếu như không có sự trợ giúp của nhà họ Tôn, nhà họ Trần sẽ phải thất bại, tôi khuyên là ông vẫn nên suy nghĩ kỹ càng đi rồi hãy trả lời.”

“Người đâu, ném cái tên này ra bên ngoài cho tôi.”

Trần Hưng Hải cần gì phải cho Hồng Hưng sắc mặt hòa nhã, ra lệnh một tiếng, có hai người đàn ông với dáng người to lớn lập tức bước tới, một trái một phải nắm hai tay của Hồng Hưng, cưỡng ép mang ông ta ra ngoài.

“Khốn nạn, buông tôi ra, các người buông tôi ra!”

“Trần Hưng Hải, ông nhất định sẽ phải hối hận!”

“Ông cứ đợi đến lúc nghênh đón cơn lửa giận của gia chủ nhà họ Tôn đi.”

Hồng Hưng bị mang đi rất xa, nhưng mà âm thanh tức giận của ông ta vẫn còn truyền đến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.