Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 738: Chương 738: Chúng tôi biết cậu cả




Chạng vạng tối, đêm đến.

Tại câu lạc bộ Tử Kim, núi Tử Kim, thành phố Ký Châu.

Câu lạc bộ Tử Kim chính là câu lạc bộ nổi tiếng nhất thành phố Ký Châu, chỉ có những người chức vụ cao, đứng đầu thành phố mới có tư cách vào câu lạc bộ này. Ổng chủ của câu lạc bộ này quen biết rất nhiều nhân vật lớn ở Ký Châu, ông ta đã mua toàn bộ núi Tử Kim để xây dựng nhiều căn biệt thự ở đó, bên trong có sân golf, hồ câu cá và hàng loạt các địa điểm vui chơi khác nhau.

Một đoàn xe đi tới và dừng lại trước cửa câu lạc bộ Tử Kim.

Một người đàn ông trẻ tuổi mặc sơ mi trắng bước xuống chiếc Roll Royce ở giữa, đi cùng người đàn ông này chính là một cô gái vô cùng xinh đẹp và khí chất.

Lâm Ẩn và Lâm Vô Tâm tới rồi, hai người sánh vai cùng nhau bước vào câu lạc bộ Tử Kim, rất nhiều người đều chú ý tới bọn họ.

Sau khi bước vào câu lạc bộ, trên lối đi ở hành lang được trải thảm đỏ, tường thủy tinh hai bên được trang trí vô cùng bắt mắt, trên đó treo rất nhiều những bức tranh sơn dầu.

Hai bên còn có những vệ sĩ cơ bắp mặc vest sang trọng đứng đó.

Lâm Ẩn và Lâm Vô Tâm đi vào bên trong hội trường lớn.

Bên trong đang diễn ra tiệc rượu, mỗi chiếc bàn thủy tinh đều có khoảng hai ba nhân vật nổi tiếng trong giới kinh doanh đang đứng trò chuyện với nhau.

Lâm Vô Tâm bước vào hội trường đã thu hút toàn bộ sự chú ý của tất cả mọi người.

Lâm Vô Tâm là nhân vật vô cùng nổi tiếng ở thành phố Ký Châu, cô ta cũng là khách quen của câu lạc bộ Tử Kim, vì thế được rất nhiều người chú ý.

Còn Lâm Ẩn đứng bên cạnh cô ta thì lại vô cùng lạ mắt.

Việc này lập tức khiến tất cả mọi người đều tò mò, không biết thân phận của người đàn ông trẻ tuổi này thế nào mà có thể kiêu ngạo đi bên cạnh cô cả nhà họ Lâm.

"Chú ba, cháu đã sắp xếp chỗ ở trong trang viên, đó là nơi mấy nhân vật đứng đầu giới kinh doanh hay tới. Chú có hài lòng với nơi này không?", Lâm Vô Tâm hỏi ý kiến.

Lâm Ẩn lạnh lùng trả lời: "Cũng tạm".

"Vâng ạ", Lâm Vô Tâm gật đầu, sau đó cô ta gọi mấy người mặc đồng phục nhân viên, bảo bọn họ nhanh chóng đi chuẩn bị.

Một lát sau hai người đi tới trang viên ngoài trời ở câu lạc bộ Tử Kim, bên cạnh đó có một hồ bơi vô cùng lớn, ở phía xa kia là một sân golf.

Bên cạnh hồ bơi được trang trí bằng những chiếc ghế vô cùng tinh xảo, bên trên bày chai rượu vang và đĩa trái cây trang trí đẹp mắt.

Lâm Ẩn ngồi vào vị trí đầu tiên, Lâm Vô Tâm cũng ngồi xuống bên cạnh anh, cô ta chủ động khui chai rượu vang, sau khi rót một ít vào ly thì đứng dậy đưa ly cho Lâm Ẩn.

Lâm Ẩn cầm ly rượu lên, đung đưa trong tay.

"Cô cả Lâm đúng là hiếm khi đến đây. Không biết đây là ai mà có thể khiến cô cả Lâm tự tay rót rượu cho vậy?".

Cách đó không xa, một người đàn ông trung niên mập mạp mặc âu phục sang trọng, ông ta ngậm điếu xì gà trong miệng rồi hỏi.

Ông ta dẫn theo một nữ minh tinh trẻ tuổi ngồi vào vị trí bên cạnh.

"Cô cả Lâm".

Lúc này lại có một vài người đàn ông trung niên bước tới chào hỏi, sau đó bọn họ ngồi xuống những vị trí còn trống bên cạnh.

"Chào mọi người, đây là giám đốc điều hành mới được bổ nhiệm của tập đoàn Lâm thị ở Giang Bắc, tên là Lâm Ẩn", Lâm Vô Tâm lên tiếng giới thiệu.

"Mọi người đều là những đối tác quan trọng của tập đoàn Lâm thị, lần này chú Lâm Ẩn nhậm chức, vì thế tôi đã mời mọi người đến để gặp mặt nhau".

Lâm Vô Tâm vừa nói vừa chỉ vào mấy người đàn ông trung niên, cô ta giới thiệu với Lâm Ẩn.

"Tổng giám đốc, đây là chủ tịch của công ty xây dựng hàng đầu thành phố Ký Châu, giám đốc Lỗ. Còn đây là giám đốc Tôn của tập đoàn giải trí Vương Triều ở Ký Châu...".

Lâm Ẩn khẽ sờ cằm.

Lâm Vô Tâm giới thiệu vài người, đây đều là những ông chủ lớn có tiềm lực tài chính vững mạnh ở thành phố Ký Châu, bọn họ là những người đứng đầu ở các lĩnh vực.

Mấy người này đều là những cổ đông quan trọng nhất của tập đoàn Giang Bắc nhà họ Lâm.

Xét trên một góc độ thì tập đoàn nhà họ Lâm được xem như là từ nơi khác tới, bọn họ vẫn cần dựa vào những ông lớn trong giới kinh doanh của thành phố Ký Châu.

"Giám đốc điều hành mới nhận chức của tập đoàn Lâm thị Giang Bắc sao?", người đàn ông trung niên ngậm xì gà lên tiếng hỏi, vẻ mặt ông ta nghi ngờ đánh giá Lâm Ẩn: "Vì sao chuyện lớn như thế mà tập đoàn nhà họ Lâm không thông báo cho chúng tôi một tiếng? Cậu ta có đủ khả năng đảm nhận không?".

Người đang nói chuyện chính là Lỗ Trường Thanh, là giám đốc Lỗ của tập đoàn kiến trúc bậc nhất Ký Châu, ông ta là một nhân vật cái máu mặt trong ngành kiến trúc ở Ký Châu này.

"À, giám đốc Lỗ, chú Lâm Ẩn tới từ Thương Châu, chú ấy là cậu ba nhà họ Lâm chúng tôi. Tốt nhất mọi người đừng nghi ngờ tài năng và thân phận của chú ấy", Lâm Vô Tâm thấp giọng nói.

Cô ta cũng cảm thấy kì lạ, cách nói chuyện của Lỗ Trường Thanh có chút khác lạ, không giống tác phong làm việc bình thường, giống như ông ta đang cố ý gây khó dễ cho Lâm Ẩn vậy.

"Cô cả Lâm, tôi rất tin tưởng vào khả năng của nhà họ Lâm các cô. Nhưng còn cậu ta thì sao? Cái gì mà cậu ba chứ? Không phải chỉ là một tên vô dụng nhờ ô dù mà được nhận chức chứ?", Lỗ Trường Thanh lên tiếng, vẻ mặt ông ta vô cùng kiêu ngạo: "Xin lỗi, đám ông già chúng tôi chỉ quen biết cậu cả nhà họ Lâm, Lâm Hiên mà thôi. Còn cậu ba, cậu tư gì đấy chúng tôi không biết".

"Cô cả Lâm, cô cũng không cần giới thiệu cho chúng tôi làm gì. Vừa rồi chúng tôi cũng đã thảo luận rồi, chúng tôi quyết định sẽ ngừng hợp tác làm ăn với tập đoàn Lâm thị ở Giang Bắc ", Lỗ Trường Thanh hít một hơi xì gà rồi nói.

Sắc mặt Lâm Vô Tâm trở nên tức giận: "Tại sao lại như thế?".

Lỗ Trường Thanh nhấp một ngụm rượu vang, ông ta chậm rãi lên tiếng: "Bởi vì chúng tôi không đồng ý với cậu ba Lâm Ẩn gì đó này. Lỡ như cậu ta chỉ là một tên vô dụng thì không phải sẽ hủy hoại tập đoàn sao? Chúng tôi không muốn chết cùng tập đoàn Lâm thị ở Giang Bắc mấy người".

Sắc mặt Lâm Vô Tâm trở nên tái nhợt, cô ta lên tiếng: "Giám đốc Lỗ, ý ông là sao? Muốn hủy bỏ hợp đồng với tập đoàn Lâm thị phải không?".

Lỗ Trường Thanh thờ ơ lên tiếng: "Cô cả Lâm, cô đừng hiểu lầm, chúng tôi rất tôn trọng tập đoàn nhà họ Lâm và cũng rất tôn trọng cô. Chẳng qua chúng tôi nghi ngờ năng lực của Lâm Ẩn mà thôi, nếu như tên vô dụng này có lòng tự trọng thì nên đồng ý rút lui, trả lại vị trí giám đốc điều hành cho cô Lâm đây. Hoặc là để cậu cả Lâm Hiên đánh tiếng với chúng tôi, như thế thì chúng tôi sẽ tiếp tục hợp tác với tập đoàn các cô. Nếu không thì không cần nói gì nữa".

"Ông", Lâm Vô Tâm tức giận, cô ta nhìn về phía Lâm Ẩn.

Cô ta biết thái độ khác thường này của Lỗ Trường Thanh chắc chắn là vì có người giở trò sau lưng. Nghe giọng điệu thì có vẻ chú cả Lâm Hiên đã đánh tiếng.

Cô ta cũng không muốn đứng giữa cuộc chiến của Lâm Ẩn và Lâm Hiên, vì thế cô ta không thể làm gì khác ngoài việc xem ý kiến của Lâm Ẩn thế nào.

Vẻ mặt Lâm Ẩn vẫn bình tĩnh, anh uống một ngụm rượu vang, sau đó đặt ly rượu xuống bàn rồi cười lạnh một tiếng.

"Nghi ngờ năng lực của tôi sao?", Lâm Ẩn nhẹ nhàng lên tiếng, ánh mắt anh lạnh lùng liếc nhìn về phía mấy người Lỗ Trường Thanh: "Tôi cũng thật sự vô cùng tò mò, đám tép riu như các người thì lấy đâu ra can đảm mà xen vào chuyện nội bộ của tập đoàn Lâm thị?".

"Dám hủy bỏ hợp đồng với tập đoàn Lâm thị ở Giang Bắc hả? Lâm Hiên cho các ông dũng khí để làm chuyện này sao?".

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.