Chảng Rể Ma Giới

Chương 334: Chương 334: Khổ chiến và thu hoạch






Nhược điểm lớn nhất của tà nhãn là tốc độ khá chậm, tuy viễn trình xạ tuyến có thể bù đắp yếu điểm này (tinh thần xung kích tầm bắn ngắn hơn), nhưng lực cơ động không đủ làm chúng nó không thể truy kích địch nhân tốc độ cao được. Nhưng, hiện tại con tà nhãn bạo quân này không ngờ lại có thiên phú thuấn di, tiến có thể công, lùi có thể thủ, như vậy có thể hoàn mỹ bù đắp nhược điểm của tộc tà nhãn.

Hiện tại, Trần Duệ và Lomond đối mặt với một con tà nhãn “hoàn mỹ”, lại còn là bạo quân ma hoàng cấp nữa.

Đừng nhìn Trần Duệ có thể thông qua viêm long phụ thể và ám tinh lĩnh vực miễn cưỡng tiếp cận ma hoàng sơ giai, nhưng đối đầu với con bạo quân ma hoàng cấp, có tinh thần thiên phú khủng bố, dù có thêm Lomond thì cũng không thể đối kháng.

“Chia nhau chạy!” Trần Duệ lập tức quyết đoán hét lên, hai bóng người nhanh chóng tách ra.

Tà nhãn bạo quân không chút nghĩ ngợi đuổi theo Trần Duệ, bởi vì từ đầu nó đã khóa chặt đối thủ có trị số thù hận cao này rồi, huống hồ, hiện tại tốc độ Lomond nhanh hơn, hiển nhiên nó dễ bắt Trần Duệ hơn!

Trần Duệ dưới phân tích chi nhãn trợ giúp biết được tà nhãn bạo quân tiếp cận, còn không đợi nó phát động công kích, đột nhiên thuấn di, đi đến thông đạo khác.

Tà nhãn bạo quân đã từng thấy địch nhân thuấn di nên không chút kinh ngạc, thân hình hơi lắc lư đuổi theo, tốc độ di động còn hơn cả Trần Duệ, chỉ trong chốc lát đã bắt kịp.

Trần Duệ không khỏi thầm kêu khổ, hắn đã dùng hết hai lần thuấn di, dưới tác dụng của tật tẩu trùng vẫn không thể chạy thoát được bạo quân. Vừa lúc đó, Trần Duệ cảm giác tốc độ chạy trốn của mình hình như chậm lại, trong thời khắc nguy cấp này không ngờ lại sinh ra ý nghĩ muốn dừng lại!

Không đúng! Trần Duệ vội vàng phản ứng lại, đây là tinh thần khống chế! Năng lực thật đáng sợ a!

Dù cho Trần Duệ nhanh chóng bài trừ quấy nhiễu, nhưng chỉ một khắc ngập ngừng, tà nhãn bạo quân đã xuất hiện trước mặt hắn.

Đối với vật săn giảo hoạt này, tà nhãn bạo quân vô cùng phẫn nộ và thống hận, thầm hạ quyết tâm cắn nuốt sạch linh hồn đối phương, vì đề phòng vật săn chạy trốn, nó nhanh chóng thi triển lực lượng tinh thần cường đại nhất.

Trần Duệ liền cảm thấy trời đất xoay chuyển, phảng phất một ngọn núi lớn đè xuống, thân thể lập tức bị cỗ lực lượng tinh thần khổng lồ kia đè tới không thể động đậy, ngay sau đó, huyễn tượng nảy sinh, vô số tơ nhện trói trặt lấy hắn, khắp trời đất đều là tơ nhện.

Lĩnh vực! Trần Duệ thầm hô một tiếng, chỉ thấy trung ương lưới nhện hiện ra một nhãn cầu khổng lồ, cao hơn mười thước, lóe lên quang mang yêu dị, Trần Duệ vừa tiếp xúc với nhãn cầu này, thần tình không khỏi hoảng hốt, một thanh âm không ngừng vang lên trong đầu hắn, buông tha đề kháng, tự động phụng hiến sinh mạng và linh hồn.

Không được! Còn có nhiều chuyện chưa hoàn thành, còn bảo hộ người yêu, sao có thể buông tha, vứt bỏ sinh mạng được chứ? Sao có thể “lật thuyền” ở đây được chứ?

Cùng lúc này, siêu cấp hệ thống truyền đến thanh âm cảnh báo tinh thần lực xâm nhập, Trần Duệ nhanh chóng tỉnh lại, dùng ý chí cường đại đè ép ý niệm quỷ dị xuống, hắn cắn mạnh đầu lưỡi, thoát khỏi khống chế tinh thần của bạo quân.

Chỉ là, thân thể hắn vẫn bị lĩnh vực trói buộc không thể động đậy, mắt thấy cự nhãn càng lúc càng gần, lưới nhện này có chút giống với lĩnh vực của Manu, nhưng uy lực lại kém xa, lĩnh vực của Manu là khắc chế tinh thần khống chế, lĩnh vực này là trói buộc + khống chế tinh thần.

Chỉ là lưới nhện do đỉnh phong ma hoàng cấp tạo thành, không phải Trần Duệ hiện tại có thể đối kháng, chẳng lẽ lại dùng biện pháp tự bạo?

Đúng rồi! Trần Duệ đột nhiên nghĩ đến một chuyện, đang định thi triển thì hình ảnh tà nhãn khổng lồ bỗng nhiên mơ hồ, không ngờ lại hóa nhỏ đi nhiều, áp lực tinh thần cũng giảm không ít giúp Trần Duệ nhanh chóng né thoát trói buộc.

Cả lĩnh vực bỗng vặn vẹo, nhưng rất nhanh đã khôi phục bình thường, mà một thân ảnh bỗng xuất hiện trong lĩnh vực, chính là Lomond, mắt trái hắn không ngừng chảy máu.

Lomond lồm cồm bò dậy, kịch liệt thở hổn hển, hiển nhiên vừa rồi hắn định can nhiễu lĩnh vực đã ăn lỗ lớn.

“Ngươi sao lại quay lại?” Trần Duệ không khỏi cảm động, nhưng vẫn mắng lên: “Mau đi, đừng làm vướng tay ta!”.

“Hắc hắc, ta chỉ là muốn quay lại xem có nhặt được tiện nghi gì không, ai ngờ bị nó phát hiện” Lomond rất có phong phạm của Pagliuca, vô cùng mạnh miệng đáp, đồng thời tiện tay bụm lấy mắt, nhưng máu tươi vẫn trào ra: “Hiện tại chỉ sợ trốn cũng không thoát rồi!”.

Trong lĩnh vực một lần nữa xuất hiện vô số tơ nhện, xoắn tới hai người, huyết nhãn của Lomond lóe lên hồng quang, những tơ nhện kia bị đẩy về dồn dập, nhưng tích lũy mỗi lúc một nhiều, áp lực lên mắt Lomond cũng càng lúc càng lớn, hắn cũng sắp không chịu được nữa rồi.

Đây còn là nhờ tác dụng khắc chế của phá tà đối với tà nhãn, nếu như là Lomond trước kia, chỉ sợ đã sớm xong đời rồi!

“Thu lại tà vương chi nhãn của ngươi! Nhanh!”.

Lomond không cần nghĩ ngợi nhắm mắt lại, tơ nhện lập tức xông tới, đúng lúc đó, trên mặt Trần Duệ hiện ra một cái mặt nạ, tơ nhện dưới lực lượng kỳ dị dần biến mỏng, không chỉ như vậy, mặt nạ như một vực sâu không đáy, cắn nuốt cả lĩnh vực.

Phệ Thần chi lực của Phệ Thần mặt nạ - cắn nuốt tất cả tinh thần lực, ma pháp lực và công kích linh hồn.

Đối với tà nhãn dựa vào tinh thần lực kiếm cơm, đây không chỉ là khắc tinh lớn nhất, tà nhãn bạo quân không ngờ đối phương còn có kỹ năng đáng sợ này, nó tận lực thu hồi lực lượng, nhưng không kịp nữa rồi, chỉ trong mấy lần hô hấp, cả lĩnh vực mất đi tinh thần lực chống đỡ trở nên vô cùng giòn yếu, cuối cùng oành một tiếng nổ tung, thế giới lưới nhện cũng biến mất, quay về phế khư dưới lòng đất!

Tà nhãn bạo quân tổn thất đại bộ phận tinh thần lực, khí tức nhỏ yếu đi nhiều, nó phát ra thanh âm kinh hãi và phẫn hận, không ngừng bay lùi lại, nhìn thì như là muốn chạy trốn, nhưng khi đã kéo dãn đủ cự ly, nhãn châu to lớn của nó đột nhiên bắn ra quang mang hồng sắc lao về hướng Lomond.

Lomond vội vàng tránh né, nhưng vẫn bị chậm nửa nhịp, ở chỗ bị xạ tuyến cắt qua, máu thịt tung bay, vết thương nghiêm trọng hơn tưởng tượng nhiều, máu thịt cũng bị khí hóa một phần, xem ra xạ tuyến này còn ẩn chứa nhiệt độ cao đến đáng sợ.

Phệ Thần kỹ của Trần Duệ bảy ngày mới có thể dùng một lần, hiện đã không thể thi triển, vừa rồi cắn nuốt đại bộ phận tinh thần lực của tà nhãn làm lĩnh vực sụp đổ, nhưng cơ sở lực lượng của tà nhãn vẫn còn đó, đặc biệt là thiên phú nguyên tố xạ tuyến, vẫn vô cùng khó chơi.

Sau khi bị thương, năng lực hành động của Lomond giảm lớn, bạo quân cũng có xu thế thừa dịp ngươi bệnh, lấy mệnh ngươi, xạ tuyến khủng bố bắn đến liên tiếp, nhưng không có tia nào bắn về phía Trần Duệ, hiển nhiên hành động cắn nuốt lĩnh vực vừa rồi của Trần Duệ làm cho tà nhãn bạo quân kiêng sợ, hiện nó công kích Lomond mang theo ý tứ dò xét và bắt nạt kẻ yếu!

Lại ba đạo quang tuyến bắn đến, mắt thấy đã không thể né tránh, thì thân ảnh Trần Duệ đột nhiên xuất hiện phía trước hắn, xạ tuyến kia bắn lên người Trần Duệ, không chuẩn xác mà nói là bắn trúng viên thuẫn trong tay hắn!

Xạ tuyến đủ để nóng chảy kim loại rơi vào viên thuẫn ám kim sắc này lại như trâu đất xuống biển, nháy mắt tan biến không thấy, thuẫn bài một vết xước cũng không có, nhưng Trần Duệ lại bị lực xung kích đẩy lùi ba bước, suýt nữa là đụng trúng Lomond.

Lomond mở lớn tròng mắt, buộc miệng thốt lên: “Ma thuẫn!”.

Đây chính là Ma thuẫn, một phần thần khí tối cao của Leviathan vương tộc, là chiến lợi phẩm của Trần Duệ sau trận chiến Thủy Tinh sơn cốc, do đã bị độ sâu phân tích “phá giải” nên Ma thuẫn giống như Phệ Thần mặt nạ, đều bị trói lại trên người hắn, hắn muốn đưa cho Delia cũng không được.

Có thể là vì không có Huyễn thuẫn, công năng của Ma thuẫn không hiển thị, nhưng Trần Duệ hiện có thể thể nghiệm chỗ tốt của nó, vừa rồi ba đạo xạ tuyến kích trúng ma thuẫn, nhưng không ngờ bị phòng ngự hết, đồng thời, một dòng nhiệt cũng truyền từ Ma thuẫn vào Trần Duệ, nhanh chóng bổ sung lực lượng tiêu hao lúc trước, giúp hắn đứng vững vàng.

Nếu như nói tác dụng của Huyễn thuẫn là phản xạ thương hại thì Ma thuẫn là hấp thu thương hại. Nếu như lực lượng đôi bên không sai lệch nhiều, chỉ cần phòng ngự ổn thỏa, đã ở vào thế bất bại, quả không hổ là đạo cụ phòng ngự mạnh nhất ma giới. Cũng không biết khi Huyễn thuẫn kết hợp với Ma thuẫn sẽ có lực lượng đặc biệt gì?

Trần Duệ tâm niệm vừa động, năm ngón mở ra, một quang cầu chói mắt xuất hiện, nhanh chóng bắn ra như lưu tinh lao về hướng tà nhãn bạo quân. Tà nhãn bạo quân kinh ngạc không ít, nếu như đây là tà nhãn phổ thông, thì chỉ có thể đón đỡ, nhưng bạo quân biến dị này có kỹ năng thuấn di nên nhanh chóng tránh thoát.

Nhưng mà quang cầu lại quay ngoặt đến nó, bạo quân không nghĩ tới còn có chuyện này, lại thuấn di né tránh, quang cầu truy kích từ một hóa thành ba. Bạo quân cảm giác được lực lượng trong quang cầu uy hiếp đến nó, nên liên tục thuấn di né tránh, thỉnh thoảng còn bắn ra xạ tuyến đánh trả, đáng tiếc, không phải bị địch nhân né tránh thì lại bị thuẫn trong tay đối phương ngăn lại.

Thuấn di liên tục và công kích xạ tuyến làm tiêu hao sức lực của tà nhãn bạo quân rất lớn, thời gian giữa hai lần thuấn di cũng càng lúc càng dài, hiển nhiên nó đã hao lực quá độ. Nhưng là khống chế cực quang đạn cũng vô cùng tiêu hao tình thần, đầu Trần Duệ đã đổ đầy mồ hôi, mà cực quang đạn cũng không thể khống chế lâu, nếu không lực lượng cũng dần suy giẩm. Trần Duệ không đợi cực quang đạn tiêu hao hết, nhanh chóng bắn thêm ba phát.

Tà nhãn bạo quân lại lợi dụng thuấn di tránh khỏi cực quang đạn, vừa ổn định thân hình, một thân ảnh nhanh chóng hạ xuống từ trên trời, hai tia lam quang như thiểm điện lao hướng bạo quân, chính là Lomond!

Lomond nắm vô cùng tốt thời cơ, vừa rồi hắn một mực quan sát tiếu tấu di động của tà nhãn bạo quân, hắn biết hiện tại nó không thể sử dụng thuấn di.

Con bạo quân này mạnh ở tinh thần lực, hoặc có lẽ là bởi tinh thần lực biến dị mà mạnh, nhưng các hạng tố chất còn lại thì yếu hơn nhiều, chỉ có đại ma vương cấp, cận chiến càng là mối nguy, một kích này nếu đắc thủ, nó nhất định sẽ thương nặng.

Mắt thấy song đao của Lomond sắp đánh trúng bạo quân, thì đầu hắn đột nhiên oanh một tiếng, phảng phất bị sóng lớn đánh trúng, động tác ngừng trệ, thân thể lập tức té xuống, ôm đầu lộ ra biểu tình thống khổ, nếu như không phải tinh thần lực của tà nhãn bạo quân tiêu hao quá lớn, thêm vào lực lượng phá tà bảo vệ thì một lần xung kích tinh thần này cũng đủ để đánh ngất hắn đương trường rồi!

Trong lúc vội vã phát ra tinh thần xung kích, lực lượng của tà nhãn bạo quân lại hạ thấp không ít, đang định phóng ra xạ tuyến tiêu diệt kẻ đánh lén đáng ghét này thì đột nhiên cảm giác được nguy hiểm, chỉ thấy địch nhân có năng lực kỳ dị kia cả người bốc lên hắc sắc hỏa diễm, cả thông đạo đều bị nhuộm một nhan sắc kỳ lạ.

Khí tức nguy hiểm càng lúc càng mãnh liệt, trong không khí ẩn ẩn xuất hiện khí tức hung bạo, tà nhãn bạo quân bỗng cảm thấy bất an, ẩn ẩn nảy sinh thoái ý. Nhưng lúc này, kẻ đánh lén nằm trên đất đột nhiên đứng lên, song đao rời khỏi tay, biến hóa quá nhanh, cự ly cũng quá gần, nó không kịp trốn tránh!

Vốn là công kích tầm thường không thể phá được phòng ngự tinh thần khắp người tà nhãn bạo quân, nhưng hai đao này của Lomond tràn ngập lực lượng phá tà, hai lam mang kết thực dính trên người bạo quân, một thanh còn đâm trúng tròng mắt ở trung ương, từ vết thương dịch trấp không ngừng chảy ra.

Tà nhãn bạo quân phát ra tiếng kêu thống khổ, tinh thần lực mạnh mẽ bạo phát, giống như là gió bão thực chất vậy, Lomond bị một cỗ lực lớn hất văng đi, đập người vào vách tường mới dừng lại được, nhưng thân thể hắn bị lực lớn chấn đến nội phủ thương nặng, liên tục thổ ra máu tươi, gần như không thể động đậy.

Tà nhãn bạo quân sau khi toàn lực bạo phát, trong đầu bỗng nhiên xuất hiện cảm giác hỗn loạn, hư nhược, chẳng qua đối với ma pháp quấy nhiễu tinh thần này, tà nhãn gần như miễn dịch nên nó không chút sợ sệt, điều làm nó sợ hãi chính là tất cả các hạng tố chất của nó đều bị suy yếu.

Ngay sau đó, một lực lượng khủng bố rung lên, đối mặt với lực lượng súc thế đã lâu mới phát này, tà nhãn bạo quân không thể không miễn cưỡng mở ra tròng mắt bị thương, trong mông lung, nó nhìn thấy một sinh vật hồng sắc uốn lượn lao tới, đánh lên người nó, khí tức cường đại làm nó run rẩy không thôi.

Lúc này, tà nhãn bạo quân đã gần như tinh bì lực kiệt, đã không thể sử dụng thuấn di, chỉ có thể dùng tinh thần lực còn lại chống đỡ, nhưng vẫn không thể ngăn cản, khi lực lượng phòng hộ sụp đổ, nó cũng mất đi ý thức! Rất lâu, động quật rung động một lúc lâu rồi mới đình chỉ.

“Tên này vẫn chưa chết?” Trong thanh âm của Trần Duệ có chút kinh ngạc, quả không hổ là ma thú ma hoàng cấp, trúng viêm long sát trong Ám Tinh lĩnh vực còn không chết!

“Không chết?” Lomond vừa ho ra máu vừa miễn cưỡng đứng dậy, đột nhiên hắn nghĩ đến gì đó, liền đầy vui vẻ nói: “Lần này kiếm lớn rồi!”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.