Athena dõi mắt theo bóng song túc phi long, ôm gò má đỏ bừng, lòng vừa ngượng vừa vui. Nàng chỉ cảm thấy toàn thân trở nên nhẹ nhõm, tâm tình hưng phấn chưa từng có.
Quay đầu chứng kiến DiuDiu hé cái khe lớn đùng rình coi, khóe miệng đầu hành tây vẫn còn đang nhếch lên cười trộm, nàng lập tức cao giọng:
“Sâu biến hình! Ngươi đã thấy gì rồi?”
“Không thấy!”
DiuDiu lại vội vàng khép lại ngón tay, liều mạng lắc lắc cái đầu củ hành của mình:
“DiuDiu không thấy gì hết, không biết gì hết!”
Athena không tin, tay xuất ra một thanh đại kiếm, chậm rãi bức tới chỗ sâu biến hình.
“DiuDiu thật sự không thấy chủ nhân và nữ chủ nhân ôm nhau, cũng không thấy nữ chủ nhân đỏ mặt…”
DiuDiu cảm nhận được sát ý của Athena, khẩn trương nhảy nhảy từng bước lùi ra sau, nói năng lộn xộn…
Lời này vừa ra khiến Athena vừa xấu hổ vừa tức, vung kiếm cho DiuDiu một nhát, sâu biến hình sợ đến tè ra quần.
Thanh âm kêu cứu của DiuDiu vang vọng khắp khu rừng Lục Diệp, xen lẫn tiếng quát mắng phát tiết sự xấu hổ trong lòng của vị thiếu nữ lần đầu gọi xuân.
Trần Duệ nhờ bản đồ ma pháp cưỡi Mãnh Đát đi một mạch từ dãy núi Tây Lang tới trấn Levin.
Hai trăm này tu hành trong nộ hải, tinh lực của hắn bay vọt về cả chất và lượng, còn nắm giữ cơ bản được huyền ảo lực lượng của nộ hải. Lực lượng của Athena tương đương với ác ma cao giai trung đoạn gần đạt đến cao đoạn, hơn hắn hẳn một bậc, vậy mà bị lực lượng của nộ hải công kích suýt bị ăn một vố lớn.
Thua hoạch từ việc tu hành trong nộ hải không chỉ có vậy, uy lực của Phá Nguyên Đao và cực quang đạn cũng được đề thăng. Lực lượng của Phá nguyên đao tập trung hơn, sắc bén hơn. Đổi lại Phá nguyên đao trước kia chắc chắn không thể rót đúng lực lượng để chặt đứt đại kiếm được.
Đánh một trận với Athena giúp Trần Duệ định vị đúng được thực lực của bản thân, đạt tầm mạnh nhất của ác ma cao giai trung đoạn. Đối mặt với ác ma cao giai đỉnh phong có thể nhờ vào lực lượng của nộ hải, thêm Phá nguyên đao và cực quang đạn đánh được một trận.
Lúc Trần Duệ rời Ám Nguyệt thành đã vừa vặn đạt tới Sát cảnh, chiến tích chém giết ác ma cao giai sơ đoạn Micas. Huấn luyện trong rừng Âm Vũ hai mươi ngày, sau khi đến quặng núi thì đánh bại hai ác ma cao giai sơ đoạn Leela và Argus. Sau khi uống trọn bộ hắc sắc dược tề hệ vĩnh hằng thì huấn luyện một trăm ngày nữa trong nộ hải, giết chết ác ma cao giai trung đoạn Kulia. Hiện tại trải qua hai trăm này tu hành, ổn định được lực lượng của Sát Cảnh khó khăn đánh ngang tay được với Athena.
Ước chừng thời gian một năm mới tiến thêm được một cấp, Trần Duệ vẫn còn thấy chậm. Xem ra đúng như lời Pagdarius nói, tu hành đến cảnh giới càng cao thì càng khó tiến bộ. Nếu là Cương cảnh chắc đã sớm đột phá giới hạn rồi, còn kinh nghiệm Sát cảnh hiện giờ mới chỉ có hơn 60 phần trăm. Không biết đến Liệt Cảnh tốc độ còn chậm đến mức nào đây.
Chẳng qua nếu thật Pagdarius ở chỗ này chắc phải chửi ầm tên nhân loại tham lam này một trận. Cao giai ác ma phổ thông từ sơ đoạn đến trung đoạn phải mất ít nhất hai mươi năm, trung đoạn tới cao đoạn phải cần những một trăm năm. Cho dù là Arnoux loại ác ma thiên phú cao này cũng phải dùng một trăm năm mới tu hành từ cao giai sơ đoạn đến đỉnh phong.
Athena thuộc loại đại ác ma có huyết mạch biến dị, thường có tiềm năng và thiên phú không thể tưởng tượng. Rất nhiều cảm ngộ và lực lượng có thể di truyền trực tiếp từ huyết mạch. Tư chất của nàng cho dù đứng giữa đám đại ác ma có huyết mạch biến dị cũng là loại cao nhất. Tại trận đấu trên không lần trước, ngay cả Joseph cũng không nhịn được phải hình dung nàng bằng hai chữ “Thiên tài”
Đương nhiên, vương giả của Ma giới là vương tộc. Họ không chỉ có lực lượng huyết mạch cường đại mà lại không có hạn chế bình cảnh như ma tộc phổ thông. Nhưng như trưởng công chúa Shia mới hai mươi tuổi đã có thực lực chí ít là đại ma vương thì vô cùng hiếm gặp, có lẽ còn có bí ảo gì đó không truyền ra ngoài.
Trong thanh trạng thái của Siêu cấp hệ thống, hình nhân trong suốt càng điểm thêm nhiều những hạt sao bụi óng ánh, lấp lánh ánh kim nhu hòa, khi chuyển động mềm mại như dòng nước vậy. Mà khi Trần Duệ vận chuyển tinh lực thì phương thức vận động của “dòng chảy” cũng phát sinh biến hóa tương ứng, ví như khi thi triển loại lực lượng nộ hải trào dâng thì hạt bụi sao hóa thành hình hải dương ào ạt, thi triển Phá nguyên đao thì hạt bụi sao hóa thành dòng khí sắc nhọn…
Mỗi loại phương thức vận động đều có thể giúp hắn phát huy tinh lực hiệu quả nhất. Cái này chính là một trong những ảo diệu của Sát cảnh.
Trần Duệ bỗng nhớ tới cây Linh Quả trong Tinh thần hoa viên. Mấy ngày nay đều chìm đắm trong tu luyện nên quên bẵng mất việc này. Sau khi tiến vào Tinh thần hoa viên thì thấy chỗ đất trồng cây Linh Quả giờ đã trống trơn, chỉ thừa lại năm gốc cây Huyễn Ma và cây Trái Ác Ma.
Cây Linh Quả đi đâu mất rồi? Chẳng lẽ khô héo rồi tự tan biến mất?
Bỗng hắn thấy xu tiên nữ bay tới, trong tay xách theo cái giỏ, trong giỏ có một quả màu hồng.
Chẳng lẽ chỉ có một quả? Đúng lúc Trần Duệ đang nghi hoặc thì tiếng nhắc nhở vang lên: Đã thu hoạch năm mươi trái Linh Quả, có muốn chuyển đến kho trữ vật không?
Năm mươi cái? Xem ra trong giỏ xách nhỏ của xu tiên nữ chỉ hiển thị một cái làm vật mẫu.
Trần Duệ nhẹ cả lòng, xác nhận di chuyển. Một nửa đống quặng phế chuyển hóa xong đã được hắn bố trí tại rừng Lục Diệp rồi nên giờ kho trữ vật trống không, phóng một ít trái cây không vấn đề.
Quả trong giỏ xách của xu tiên nữ lập tức tan biến, thanh âm nhắc nhở lại vang lên:
“Có thể mua sắm thêm hạt giống. Mời dự trữ thật nhiều phấn trần năng lượng và không gian thương khố để tiến hành phương thức ủy thác trường kì.”
Hóa ra còn có công năng này. Bởi vì quặng phế được chuyển hóa nên giờ phấn trần năng lượng trong thương khố chất đầy một đống, dùng còn lâu mới hết. Trần Duệ tiêu 2.5 vạn linh khí mua năm mươi hạt giống, tính cả lượng lớn phần trần đặt tại giỏ xách của xu tiên nữ, rồi xác nhận ủy thác trường kì. Xu tiên nữ thi lễ rồi bay đến bãi đất trống bắt đầu gieo trồng. Trong giây lát năm cây Linh Quả đã bắt đầu nảy mầm, xu tiên nữ lại trở lại chỗ sương mờ gốc cây nhỏ trung ương để nghỉ ngơi.
Trần Duệ lấy một cái Linh Quả từ trong kho trữ vật tò mò nhìn. Quả này lớn tầm trứng ngỗng, thân màu hồng đỏ, tròn trịa bóng bẩy như ngọc, còn tán phát một loại khí tức nhàn nhạt đặc thù, hình như là linh khí.
Quả phát tán linh khí? Nếm thử trước đã!
Trần Duệ mở miệng cắn một ngụm, cảm thấy miệng đầy hương thơm, tan mềm trông lưỡi, mùi vị ngọt ngào. Ăn một cái tăng hai ngàn linh khí, năm mươi quả cộng lại sẽ thành 10 vạn. Hắn hiện sở hữu một đống quặng phế, mười vạn linh khí cũng không phải quá to tát gì. Nhưng quặng phế nhiều thế nào chăng nữa đều có một ngày sẽ phải dùng hết, mà linh quả lại là nguồn tài nguyên vô tận không kiệt.
Trước kia con đường bổ sung linh khí rất có hạn, mà tốc độ hấp thu linh khí của bản thân lại quá chậm. Còn đặc tính dẫn lính thì lại chỉ hấp thu được từ thương tổn. Nguồn linh khí chủ yếu nhất vẫn phải dựa vào chuyển hóa tài liệu ma pháp đặc thù, chuyển hết là cạn, đặc biệt là mấy thứ tài liệu trân quý tốn thì rất tiếc. Hiện nay có tinh thần hoa viên có thể tự sinh linh khí, giải quyết được vấn đề nguồn năng lượng căn bản nhất của siêu cấp hệ thống. Càng huống chi tinh thần hoa viên còn có thể thăng cấp, đến lúc đó sản lượng và số lượng gieo trồng đều sẽ được tăng lên, mà lúc đó có thể xuất hiện thêm nhiều hạt giống thực vật hơn nữa.
Giải quyết được vấn đề tài nguyên linh khí quan trọng, trong lòng Trần Duệ cực kì hưng phấn. Bản đồ ma pháp có công năng như “định vị GPRS”, hắn nhờ nó bay thẳng tới trấn Levin.
Trấn Levin cách khá xa so với núi Tây Lang, cho dù là đường bay thẳng Trần Duệ cũng phải mất gần một ngày mới tới. Bản đồ hiển thị tới gần trấn Levin, vì không làm người khác chú ý nên hắn không tiếp tục phi hành mà để Khắc Cốt lưu lại tại một tòa núi rừng hoang vu, dặn dò nó không nên chạy loạn. Sau khi để lại một đống thực vật thì chuyển sang đi bộ tới trấn.
Trấn Levin từng là cứ điểm ranh giới trọng yếu trong chuỗi lịch sử dài trong cuộc tranh chấp giữa hai đế quốc. Đến thời của đại đế Sakya thì cứ điểm được dỡ bỏ, hóa thành nơi tượng trưng cho tình hữu nghị của Đọa Thiên Sứ đế quốc và Âm Ảnh đế quốc. Ranh giới trung ương giữa hai nước biến thành trấn Levin, thuộc về cả hai nước.
Dựa theo lệ cũ, trưởng trấn Levin là người do hai bên Đọa Thiên Sứ đế quốc và Âm Ảnh đế quốc phái đến thay phiên nhau đảm nhiệm, mỗi nhiệm kì là 50 năm. Nhưng từ khi Bạch Dạ đại đế thân vẫn trong chiến tranh tại nhân giới ba trăm năm trước, vị trí trưởng trấn Levin vẫn do người của Âm Ảnh đế quốc đảm nhiệm cho tới tận bây giờ. Hắc Diệu thân vương cũng ăn ý không phái người tới tiếp nhận, tựa hồ coi đây là một cái giá lớn để tỏ ý nguyện muốn duy trì hòa bình của Đọa Thiên Sứ đế quốc. Nói cách khác chính là cắt đất cầu hòa.
Âm Ảnh đế quốc cũng không voi đòi tiên hay phát động chiến tranh, có vẻ như đã thỏa mãn với việc khống chế trấn Levin, coi như tỏ thái độ hữu nghị. Thực tế lại không đơn giản như vậy. Dù năm đó đại đế Sakya với Âm Ảnh vương quan hệ tốt đến mức nào thì qua thời gian, vật đổi sao dời, không tài nào có thể tiếp tục duy trì đến giờ.
Huống hồ giữa đế quốc và đế quốc không có tình hữu nghị vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn.
Hiện đại đế Âm Ảnh đế quốc là Catherine, mỹ mạo hơn người, được xưng là Mỹ nữ đệ nhất Ma giới.
Nhưng mà trước khi có danh hiệu đệ nhất mỹ nữ thì nàng còn có một danh xưng khác, đó là trí giả đệ nhất Ma giới.
Catherine vốn là công chúa của Âm Ảnh đế quốc. Sau phụ thân qua đời, các huynh trưởng tàn sát lẫn nhau vì tranh vương vị, nội chiến không ngừng, trong khi hai kẻ thù lớn bên ngoài là Đọa Thiên Sứ và Huyết Sát đế quốc luôn rình mò, sẵn sàng chờ dịp kéo quân sang bất cứ lúc nào. Lúc Âm Ảnh đế quốc đang trong tình cảnh loạn trong giặc ngoài, đụng phải nỗi lo mất nước thì Catherine vốn âm thầm bỗng động thân đứng ra bình định loạn vương hầu, kế nhiệm đế vương.
Lúc đó Bạch Dạ đại đế của Đọa Thiên Sứ đế quốc còn tại vị, xung đột không ngừng với Huyết Sát đế quốc. Cả hai nước đều có dã tâm chiếm đoạt Âm Ảnh đế quốc. Catherine đã dùng thủ đoạn chính trị cao siêu xoay vần giữa hai nước, khiến Huyết Sát và Đọa Thiên Sứ không dám động, e sợ đẩy Âm Ảnh đế quốc sang trận doanh của đối phương. Cứ như vậy, Âm Ảnh đế quốc nước yếu nhất lại trở thành điểm mấu chốt phân thắng bại giữa Đọa Thiên Sứ cùng Huyết Sát. Mà dưới sự dẫn dắt của Catherine thì Âm Ảnh đế quốc cũng dần khôi phục và phát triển.
Sau khi Bạch Dạ đại đế mất, Huyết Sát đế quốc từng có một lần muốn xuất binh tới Đọa Thiên Sứ đế quốc. Catherine rất rõ ràng nếu đợi sau khi Huyết Sát đế quốc chiếm được Đọa Thiên Sứ đế quốc rồi thì Âm Ảnh đế quốc vốn còn chưa khôi phục nguyên khí cũng khó tránh khỏi số mệnh bị diệt. Bởi vậy, nàng dốc sức thúc đẩy đàm phán hòa bình giữa ba nước, tuy thái độ của Raizen đại đế rất cứng rắn, nhưng Catherine một bên bày bộ dạng muốn liên hợp với Đọa Thiên Sứ đế quốc, một bên ngầm tạo áp lực với Raizen đại đế.
Nếu như nói thực lực của Huyết Sát đế quốc là bốn, Âm Ảnh đế quốc là ba, Đọa Thiên Sứ đế quốc là hai thì một chọi một Huyết Sát là vô đối, nhưng một đich hai thì Huyết Sát không có phần thắng. Raizen đại đế liên tục cân nhắc, cuối cùng không muốn hai mặt thụ địch nên đồng ý hiệp định hòa bình.
Có thể nói nhân vật mấu chốt thúc đẩy hiệp định hòa bình tạm thời không phải là Hắc Diệu thân vương mà là vị nữ vương xinh đẹp này. Đọa Thiên Sứ đế quốc chỉ như một bộ giảm xóc, tác dụng ngăn chặn Huyết Sát đế quốc cường thế, đồng thời cam đoan không gian sinh tồn và phát triển cho Âm Ảnh đế quốc.
Catherine không phải không có dã tâm. Nàng nắm giữ trấn Levin chẳng khác nào nắm giữ cổ họng Đọa Thiên Sứ đế quốc, tùy thời có thể phát động chiếm cứ Ám Nguyệt làm bước đệm, dần dần tiến tới chiếm lĩnh toàn bộ Đọa Thiên Sứ. Nhưng trước mắt thì thời cơ còn xa mới chín mùi.
Đây chính là Đệ nhất trí giả Ma giới, đệ nhất mỹ nữ, lãnh tụ tối cao “Dục vọng” vương tộc của Âm Ảnh đế quốc, Catherine - Asmos đại đế