Chảng Rể Ma Giới

Chương 104: Chương 104: Ly biệt! Đôi nam nữ nhàm chán trong mắt sâu biến hình






Athena không hỏi nhiều, đi theo Trần Duệ tới một khu đất trống.

“Athena, nếu bây giờ đánh với Kulia nàng có chắc thắng được không?”

Ánh mắt Athena cực kì tự tin:

“Ta có lòng tin tuyệt đối đánh bại hắn!”

“Rất tốt”

Trần Duệ lui ra sau vài bước giãn khoảng cách với nàng

“Vậy bây giờ nàng hãy dùng kiếm toàn lực công kích ta.”

“Gì cơ?”

Athena còn tưởng mình nghe nhầm.

“Lần trước ở ngoài lều nàng cũng gặp chuyện này rồi còn gì, không phải sao?”

Lời của Trần Duệ khiến Athena mất ý tứ đỏ mặt

“Hiện tại bắt đầu đi! Lần này ta chắc chắn sẽ không như lần trước đâu.”

Thực lực hiện nay của Athena có thể làm bồi luyện rất tốt cho Trần Duệ.

Athena chần chờ liếc nhìn hắn rồi lấy một thanh đại kiếm từ vòng tay không gian. Theo ánh mắt cổ vũ của Trần Duệ rốt cục cũng chém ra một nhát, cơ mà nhũn như bún, chẳng có tí lực sát thương nào.

“Nếu nàng muốn giúp ta thì nghiêm túc vào.”

Trận Duệ tiện tay bắt lấy mũi kiếm, lắc đầu. Hắn thu hồi đặc tính ẩn nấp, tỏa ra toàn bộ khí tức lực lượng mãnh liệt của Sát cảnh.

Đồng tử Athena co rút lại. Loại trình độ khí tức này chính là ác ma cao giai! Hơn nữa còn trên cả Kulia!

Nhân loại mềm yếu vô lực mấy tháng trước giờ đây đã có thể thăng đến trình độ có thể địch lại nàng rồi!

Tuy từng trải qua vụ việc lần trước, cũng đã nghe qua lời kể của DiuDiu, nội tâm cũng có chuẩn bị sẵn, nhưng khi Athena chân thực cảm nhận được loại lực lượng này thì vẫn không dấu nổi khiếp sợ, khó nén tò mò hỏi dò suy đoán dấu trong lòng đã lâu:

“Trần Duệ, đây có phải là đại tông sư ….”

Xuyên việt và Siêu cấp hệ thống là bí mật lớn nhất mà Trần Duệ không muốn kể cho ai. May là có cái truyền thừa đại tông sư che chắn hộ lúc khẩn cấp, theo lý thuyết thì chắc không có vấn đề gì. Hắn mỉm cười hỏi lại một câu:

“Một cô gái thông minh nên tuân thủ lời hứa chứ, phải không nào?”

Athena rất ít được khen là “thông minh”, hơn nữa người khen còn là Trần Duệ, lòng ngọt lịm. Nhớ tới vừa rồi còn đáp ứng hắn sẽ không hỏi điều gì nên lập tức loại bỏ tất cả ý nghĩ dư thừa, hít sâu một hơi. Một cỗ khí thế bức người tán phát, đại kiếm chuyển hướng, quét ngang. Trần Duệ nhanh như chớp tránh đại kiếm, chuyển thân đánh về phía nàng một quyền.

Đại kiếm của Athena lại gấp rút rụt lại, đỡ lấy một quyền này. Một tiếng oanh vang lên, cỗ lực mãnh liệt liên tiếp dội vào. Kiếm nắm trong tay nàng suýt nữa rơi ra, chấn rung lảo đảo lui về phía sau, nhưng đôi mắt vẫn chớp lên tia vui mừng.

“Ta nói rồi, cần nghiêm túc đi.”

Trần Duệ biết rõ Athena sợ hắn bị thương nên lại bồi thêm một câu:

“Kulia ngày trước đã bị ta giết.”

Athena chấn động, Kulia thật sự chết trong tay Trần Duệ!

Nàng thu lại kiếm, cúi đầu, sắc mặt do dự một lát, cuối cùng kiên định, hô một tiếng, hỏa diễm bốc lên ngùn ngụt, làn da biến thành sắc hồng, đầu dài thêm đôi sừng nhỏ nhắn:

“Anh nói nghiêm túc là phải như thế này sao?”

Trần Duệ gật nhẹ đầu, bỗng thấy Athena biến mất tại chỗ. Một cỗ khí gió thét gào thổi đến từ sau lưng. Trần Duệ từng gặp loại công kích thuấn di nhiều lần này nên sớm có chuẩn bị, uốn thân tránh đi, thừa dịp nàng chém trượt lại đánh tới một quyền. Nhưng thế kiếm của Athena không dừng, khẽ đảo mũi kiếm gọt từ trên xuống không chút do dự.

Trần Duệ không nghĩ rằng chiêu thức của nàng biến hóa nhanh vậy, nếu không rút tay nhanh chắc đã bị chặt đẹp rồi.

Trải qua tu hành trong trọng lực gấp tám, tốc độ của Trần Duệ đã tiến bộ vượt bậc. Hắn lách mình sang bên cạnh rồi tiếp tục công kích. Bởi đại kiếm không thích hợp dùng cho chiến đấu cận thân nên Athena phải thu kiếm đỡ lấy. Lực lượng mạnh mẽ dội vào thân kiếm làm âm vang từng thanh oong oong. Trần Duệ liên tục công kích, một đôi tay như hóa thành vô số cái. Athena cảm thấy như bị sóng lớn ập vào, ngay cả ma hỏa trên người cũng như bị run rẩy trước cỗ lực lượng bàng bạc này.

Kinh nghiệm chiến đấu của Athena cực kì phong phú, sau khi ngăn cản liền quyết đoạn mượn lực xoay người, dựa vào loại lực bành trướng này đổi hướng chém ngược lại Trần Duệ.

Trần Duệ không nghĩ tới Athena còn có đòn này, chân nhún cái bật ra giãn khoảng cách, mặt đất bị cắt thành một vết nứt dài. Athena không nương tay chút nào, lập tức thuấn di ngay cạnh hắn phát lực chém tới.

Bên cạnh nhà gỗ, một cái cánh tay mờ mờ kéo dài đến chỗ trái cây chồng chất mà Athena hái được hôm nay, túm một cái rồi co về trước mặt một cái đầu hành tây, ném tọt cả vào mồm nhai nhồm nhoàm rồi thích ý nuốt xuống.

Giờ không ai có thể ngăn sâu biến hình đại nhân hưởng thụ đồ ăn ngon rồi.

Nhìn về hai thân ảnh chớp nhoáng không ngừng va chạm đằng xa kia, DiuDiu đại nhân nhàn hạ ngáp một cái, tổng kết:

“Nam nhân nhàm chán với nữ nhân nhàm chán, những vị chủ nhân nhàm chán. Thật là một buổi sáng nhàm chán.”

Mấy giờ sau Trần Duệ ngồi bệt trên đất thở phì phò, Athena cũng tựa lên thân cây, mặt đỏ hồng mồ hôi nhễ nhại, đôi ngực cao ngất không ngừng phập phồng, tay nắm nửa thanh kiếm gãy, một cái khác thì vứt trên mặt đất, chỗ đứt gãy phẳng nhẵn như bị lợi khí chặt đứt vậy.

“Truyền thừa của đại tông sư thật là huyền bí. Kĩ năng dùng bàn tay chặt đứt kiếm lúc nãy gọi là gì thế?”

“Phá nguyên đao. Kulia chết bởi chính kỹ năng này đấy.”

Trần Duệ lộ vẻ áy náy

“Thật xin lỗi làm đứt đại kiếm của nàng. Nhưng mà dù vậy lúc nàng chiến đấu với Kulia ta cũng đã nghĩ rằng nàng cần một thanh kiếm tốt hơn. Tương lai ta nhất định sẽ tặng nàng một thanh kiếm thật tốt.”

Không biết trung tâm hối đoái sau này có thể đổi được vũ khí không, nếu có thể nhất định phải đổi giúp Athena một bộ võ trang thần khí với một thanh thần kiếm.

Athena vui mừng, bỗng nhiên cúi đầu do dự một lát, lấy hết dũng khí nói một câu:

“Ta còn muốn một con dao găm, nhỏ nhỏ dễ mang theo là được, cái dao găm này thật ra là …”

Có lẽ đây là lần đầu Athena đưa ra yêu cầu, Trần Duệ đương nhiên sẽ không từ chối. Chứng kiến bộ dáng muốn nói lại thôi của nàng còn tưởng là nàng xấu hổ, vội mở miệng :

“Không có vấn đề!”

“……Hừ!”

Athena bỗng trừng hắn một cái, dường như rất mất hứng khi đang nói bị cắt ngang, nổi giận đùng đùng bước đi.

Trần Duệ ngẩn cả người, không biết mình nói sai cái gì rồi. Thật đúng là như một vị tiên hiền từng nói, nữ nhân là một sinh vật khó hiểu.

Tận đến lúc ăn cơm buổi trưa Athena vẫn không thèm ngó hắn.

Trần Duệ đưa cho nàng một xiên thịt nướng, đạp tên DiuDiu phàm ăn bắn sang một bên:

“Athena, nếu không nói gì thì ta đi luôn đấy.”

Athena hừ lạnh một tiếng, nhận miếng thịt nướng.

“Ta rất nghiêm túc, Athena. Ta cần rời đi một thời gian. Bởi thời gian rất gấp nên phải đi ngay bây giờ.”

Thời gian đúng là rất vội. Lần này không chỉ đi tới trấn Levin mà còn phải trực tiếp trở lại Ám Nguyệt thành ứng chiến với Arnoux nữa.

Athena chấn động, rốt cục mở miệng:

“Anh muốn đi đâu?”

Trần Duệ không trả lời, nói:

“Athena, nàng trở về Ám Nguyệt thành trước được không? Nửa tháng sau ta nhất định sẽ đến gặp nàng.”

“Anh lại muốn đi một mình đối mặt với nguy hiểm? DiuDiu đã nói hết nhiều chuyện với ta rồi, anh toàn vụng trộm đi làm mấy trò đó thôi!”

Athena bỗng nhiên đứng dậy, tức giận:

“Vì sao anh không thể dẫn ta cùng đi? Khinh ta là cái loại nữ nhân chỉ làm bình hoa bài trí thôi sao?”

Trần Duệ hung hang trừng DiuDiu, sâu biến hình không dám chống chế, đầu hành biến thêm hai cái cánh tay bưng kín con mắt như kiểu “không nhìn thấy gì hết, không xem được gì hết”

Trần Duệ nhẹ nhàng lắc đầu:

“Athena, trong lòng ta nàng tuyệt đối không phải là bình hoa. Chính bởi vì nàng không phải cho nên mới cần hiểu được vấn đề: Cuộc sống nhân sinh cần phải chiến đấu rất nhiều, mà chắc chắn chỉ có thể một mình đối mặt với chúng. Ta có thể đáp ứng nàng, chỉ cần điều kiện cho phép trong tương lai chúng ta chắc chắn sẽ cùng dắt tay một chỗ chiến đấu. Như vậy nàng cũng phải đáp ứng ta, trở lại Ám Nguyệt thành chờ ta, được không?”

Athena cúi mặt, nói:

“Ta biết anh lo cho sự an toàn của ta, nhưng ta muốn ở lại bên nay giúp những người thợ đào mỏ, như vậy có ổn không?”

Trần Duệ biết rõ nàng không yên lòng với cuộc sống khó khăn của những người thợ mỏ. Mà hiện mỏ quặng cũng chẳng còn nguy hiểm gì mấy, đoàn trưởng Hồng Ma đạo tặc đoàn tạm thời còn lâu mới quay lại, đám thủ lĩnh Kulia đã bị tiêu diệt, mà lần đi trấn Levin này còn đối phó với Banneker nữa. Athena ở lại chắc không có vấn đề gì.

“Bọn đạo tặc hiện giờ đang ở núi Ngõa Lam, tạm thời không nên xung đột với bọn hắn. Có nàng ở đây bọn chúng cũng không dám quấy nhiễu thợ mỏ.”

Trần duệ nghĩ lát rồi nói:

“Khắc Cốt lưu lại cho nàng sử dụng. Nàng có thể mang những người thợ mỏ trở lại khu dân cư dưới chân núi Tây Lang nhưng tuyệt đối không được tiến vào hầm trung tâm.”

Athena nhẹ gật đầu. Trần Duệ liếc sâu biến hình đang hé nhìn trộm qua kẽ ngón tay, đưa chiếc nhẫn không gian lấy được từ Silva cho Athena, quát DiuDiu:

“DiuDiu, ngươi ở lại giúp Athena. Long cốt ta đặt trong nhẫn không gian này rồi, lúc cần có thể giả mạo quỷ long. Nếu Athena có bị sao thì về ta lột da mi!”

DiuDiu nghe chủ nhân cực kì nghiêm khắc, vội bịt mắt gật đầu.

“Tốt rồi”

Trần Duệ đứng dậy:

“Ta phải đi đây. Athena, nhớ phải tự bảo vệ mình cho tốt.”

“Lúc trước khi đi tới Ám Nguyệt thành cha ta từng nói với ta một câu, giờ ta tặng lại cho anh những lời này.”

Athena tiến lên vài bước, nhìn hắn thật sâu:

“Anh mặc dù chiến đấu một mình, nhưng anh không đơn độc.”

Con mắt là cửa sổ của tâm hồn. Trần Duệ chăm chú nhìn cặp mắt xinh đẹp đỏ nhạt kia, trong chốc lát có thể cảm nhận hoàn toàn tâm ý của nàng, không mông lung như trước đây nữa.

Đúng vậy, ta cũng không đơn độc.

Tại nơi này, nơi vị diện mà ta trọng sinh, nơi Ma giới đầy hung hiểm quỷ dị, ta không còn đơn độc.

Trần Duệ không cách nào áp chế xúc động trong lòng, tiến lên ôm thật chặt Athena vào trong ngực.

Thân thể Athena run nhè nhẹ. Người nam nhân này tới ôm, rõ ràng có thể tránh mà lại không tránh khỏi. Lực lượng tiếp cận ác ma cao giai cao đoạn cứ như bị bốc hơi không còn, chỉ có thể mềm nhũn dựa vào lực ôm của hắn chống đỡ thân thể.

Hai người giúp nhau lắng nghe nhịp đập trong tim đối phương, phảng phất như thời gian Ma giới bị lắng đọng, chỉ còn cái ôm nồng ấm, còn trái tim nóng bỏng bồi hồi trong ngực.

Thật lâu sau Trần Duệ mới buông lỏng tay. Athena vẫn còn đang chìm đắm trong cảm giác kì diệu chưa từng biết tới nên không kịp ngượng ngùng. Giờ bị con mắt sáng ngời của hắn nhìn chăm chú, bỗng cúi đầu không dám ngẩng, đôi gò má đỏ hồng lan đến tận hai tai.

“Chờ anh trở về”

Trần Duệ nói xong câu này, không chút do dự cưỡi lên song túc phi long, cất cánh bay thẳng.

Nếu còn lưu lại hắn sợ mình không thể rời đi căn phòng nhỏ ấm áp này.

Phía trước còn bao nhiêu khảo nghiệm nguy hiểm trắc trở đang chờ đợi hắn, nhưng giờ phút này hắn càng tự tin hơn bao giờ hết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.