Chàng Rể Phế Vật

Chương 572: Chương 572: Bắt sống long vương




Vẻ mặt Trần Xuân Độ lạnh lùng, Long Nha chợt rút ra!

“Phốc!” Một tên đệ tử từ phía trước xông lên, trực tiếp bị Long Nha khủng bố chém tới! Đột ngột bị cắt thành hai vũng máu!. Kiếm Hiệp Hay

“Hôm nay, những kẻ ngăn cản tao, giết không tha!" Giọng nói Trần Xuân Độ lạnh lẽo vô cùng, đó là khí thế rất đáng sợ!

Sắc mặt của ông lão tóc bạc trầm xuống, thân thể lom khom đột nhiên bùng lên một cỗ sát khí vô vùng đáng sợ! Hai tay đột nhiên hiện ra tư thế chiến đấu kịch liệt tiêu chuẩn!

"Phốc phốc phốc!" Mũi dao rít gào lao tới!

Thân thể Trần Xuân Độ chợt lóe, những chỗ đi qua...Một biển người rơi xuống nằm la liệt trên mặt đất!

"Ong!" Xích sắt chém về phía Trần Xuân Độ!

"Vù!" Từng mũi dao nhọn nhanh chóng lao tới, đột nhiên xích sắt trực tiếp bị cắt ra từng đoạn!

Trong tay Trần Xuân Độ đang cầm Long Nha, thân hình lao đi chớp nhoáng trong đám đông đen kịt, mũi dao không ngừng nổ vang gầm lên như tia chớp!

Từng thi thể ngã xuống... Hiện trường tràn mặt máu tanh!

Chỉ trong tích tắc, một đám cao thủ nhà họ Vương bị đánh cho tan tác!

Trần Xuân Độ như ác quỷ xuất thế, sắc mặt tràn ngập lạnh lẽo, sát khí đáng sợ quấn quít khắp người, hễ là thân thể anh bước tới chỗ nào...Chỗ đó đều có cả biển người ngã xuống!

Trong tay anh vẫn cầm chuôi Long Nha hệt như răng nhọn của ác quỷ, rít gào nổ vang, quét sạch máu tanh, như ác quỷ rít gào trong đêm tối.

"Nhà...họ Vương." Ánh mắt anh quỷ dị, chậm rãi nhìn quanh bốn phía...Anh của lúc này, lãnh đạm tới nỗi khiến người ta phải run rẩy!

Một tên cao thủ nhà họ Vương tay cầm xích sắt xông tới, ý đồ muốn chém Trần Xuân Độ thành hai mảnh!

"Phốc!" Thân thể Trần Xuân độ chấn động, Long Nha lao ra! Trực tiếp chém tên nhà họ Vương đang xông lên thành hai đoạn, máu văng khắp nơi! Long Vương xuất thế!

"Gào..." tiếng rồng gào rít gào chấn động!

Trong không khí, sát ý đáng sợ hệt như chân long rít gào, vầng sáng màu đen đan vào nhau tạo thành một đạo bóng mờ kinh khủng, nhanh chóng tập kích...Máu tanh điên cuồng bắn tung tóe, từng bóng người trực tiếp quét qua ngã quỵ trên mặt đất! Nơi vầng sáng màu đen đi qua là nơi ấy xuất hiện một cuộc thảm sát đẫm máu! Đám người nhà họ Vương hệt như bia ngắm, từng đám bị tàn sát ngã quỵ trên mặt đất hệt như địa ngục trần gian!

Những nơi vầng sáng đen đi qua, trần ngập chết chóc! Như cũ không có máu tươi, không có xác chết văng ra...Chỉ có một biển người ngã quỵ! Cái này hệt như trong đóng phim vậy...Trên thân thể của đám cao thủ nhà họ Vương không có lưu lại miệng vết thương gì cả nhưng thân thể lại ngã quỵ trên mặt đất, hoàn toàn trở thành xác chết.

"Biến trận!" Ông lão tóc bạc kia nhìn thấy thân thủ đáng sợ của Trần Xuân Độ, hai mắt hung hăng co rụt lại, không chút do dự hét to!

“Hừ!” Một tên đệ tử của nhà họ Vương lui lại phía sau, đã sớm chiếm cứ tứ phía, mỗi người đều chiếm một vị trí đặc biệt, tay cầm roi sắt, lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, trong mắt tràn ngập sát ý.

“Cậu chủ chúng tôi nói muốn bắt sống cậu, cậu có thể chịu trói theo chúng tôi trở về, cố gắng cầu xin cậu chủ thương xót, cậu chủ có thể tha cho cậu một mạng." Ông lão tóc bạc lạnh giọng nói.

“Cầu xin lòng thương xót?” Khóe miệng Trần Xuân Độ cong lên: “Tao không giết nhà họ Vương, đã là ân huệ lớn nhất rồi.”

“Làm càn!” Ánh mắt của ông lão tóc bạc ngưng tụ, lời này của Trần Xuân Độ đã chạm tới lửa giận của ông ta!

Mấy tên cao thủ nhà họ Vương đều lộ ra ánh sáng lạnh lùng, Trần Xuân Độ chỉ đơn giản là khinh thường tất cả bọn họ, cũng quá kiêu ngạo, không để người nhà họ Vương ở trong mắt!

“Âm dương bát quái trận, trấn!” Hai tay ông lão biến hóa không ngừng, ở đấy không ai có thể nhìn rõ động tác của ông ta, mà chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy bóng mờ!

Hai mắt Trần Xuân Độ co rụt, sau đó híp mắt lại, nhìn kỹ ông lão tóc bạc, chỉ có anh mới nhìn thấy ông lão tóc bạc bắt lấy hai tay, chính là một loại đại trận thao tác dấu tay đã thất truyền lâu năm!

Loại dấu tay này chỉ tồn tại ở thời cổ đại, ở hiện đại đã thất truyền từ lâu, mà ông lão tóc bạc này quả thực cũng biết tới phương pháp này!

Vẻ mặt của Trần Xuân Độ đột nhiên trở nên nghiêm nghị hơn, anh ta tự lẩm bẩm một mình: "Xem ra nhà họ Vương vẫn có chút nền tảng."

Nhìn vẻ mặt của Trần Xuân Độ thay đổi, ông lão tóc bạc không khỏi cảm thấy tự hào, hừ lạnh nói: "Nhà họ Vương của tôi đây kế thừa tổ tiên Vương Hử, Quỷ Cốc Tử, là tiền thân của phái Quỷ Cốc, sao có thể để cho một tên Long Vương nhà cậu khiêu khích chứ!"

"Quỷ Cốc Tử..." Hai mắt Trần Xuân Độ nheo lại, vẻ mặt càng ngày càng thú vị.

"Âm dương bát quái là do tổ tiên khai sáng, uy lực khó lường, chỉ bằng một tên Long Vương nho nhỏ như cậu, dư sài!" Ông lão tóc bạc ngạo nghễ cười nói.

Bỗng nhiên, sắc mặt ông lão tóc bạc thay đổi, đột ngột hét lớn với Trần Xuân Độ, vươn một tay ra, cách hư không ấn mạnh một cái: "Trấn!"

"Trấn!" Ngay lúc ông cụ tóc bạc lên tiếng, một tên đệ tử nhà họ Vương chiếm cứ địa hình thuận lợi tứ phía ném ra roi sắt, hóa thành một con rồng sắt gầm rú bay về phía Trần Xuân Độ!

"Ong!"

Con rồng sắt này lao tới đỉnh đầu của Trần Xuân Độ, đột nhiên tản ra, hóa thành tám con rồng sắt khác, như thiên la địa võng lao tới áp chế Trần Xuân Độ, trong nháy mắt bao phủ thân thể Trần Xuân Độ!

Tám con rồng sắt quấn chặt lấy cơ thể và cả tay chân của Trần Xuân Độ khiến anh bất động tại chỗ!

Không chỉ vậy, các đệ tử nhà họ Vương lập tức lấy ra những tấm lưới kim loại lớn rồi tiến về phía Trần Xuân Độ.

Đây là lần thứ hai bọn họ chắc chắn bắt sống được Long Vương!

Trần Xuân Độ đứng tại chỗ, không chút nhúc nhích, chỉ nhìn ông lão tóc bạc và đám đệ tử nhà họ Vương, nhưng trong mắt chợt lóe lên một tia ý cười.

Sau khi tấm lưới kim loại lớn bao lấy Trần Xuân Độ, các đệ tử nhà họ Vương cùng với ông lão tóc bạc nhìn Trần Xuân Độ bằng ánh mắt châm chọc, mới lao về phía Trần Xuân Độ.

Và ngay sau khi ông lão tóc bạc và những tên đệ tử của nhà họ Vương đến gần, khóe miệng Trần Xuân Độ đột nhiên gợi lên nụ cười tràn đầy ẩn ý!

“Tụi mày chỉ có tí khả năng này thôi sao?” Trần Xuân Độ nói một cách mỉa mai, mang theo giọng điệu cực kỳ khinh bỉ.

Ông lão tóc bạc dừng lại, vẻ mặt nhìn Trần Xuân Độ đột nhiên thay đổi, trong lòng chợt dấy lên một dự cảm xấu!

"Rắc rắc rắc..." toàn thân Trần Xuân Độ khẽ chấn động lên, một âm thanh trong trẻo truyền ra từ trên cơ thể Trần Xuân Độ... Chính là âm thanh của con rồng sắt đang trói chặt cơ thể Trần Xuân Độ!

“Không thể nào!” Những tên đệ tử của nhà họ Vương đó đều trợn to hai mắt, bọn họ hung hăng nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, trong lòng nổi lên một cơn sóng ngầm kinh khủng!

Những con rồng sắt đó không ngờ lại xuất hiện nhiều vết nứt tinh xảo!

"Đây là tuyệt chiêu mà Quỷ Cốc Tử truyền lại cho tụi mày à? Còn không chịu nổi một kích..." Giọng nói bình tĩnh và lãnh đạm của Trần Xuân Độ phát ra từ tấm lưới kim loại lớn, gần như khiến tất cả mọi người đều cảm thấy da đầu tê dại!

Mấy con rồng sắt khẽ chấn động, vết nứt ngày càng nhiều, tiếng răng rắc vang vọng trong hư không!

Ngay sau đó, khi mấy con rồng sắt đang trói chặt Trần Xuân Độ tan thành nhiều mảnh vỡ, đột nhiên trong mắt Trần Xuân Độ lóe lên một tia sáng màu đỏ tươi dữ tợn!

Trần Xuân Độ bước lên một bước!

"Hừ A!"

Giọng hét Trần Xuân Độ vang lên như tiếng sấm, khiến nhiều đệ tử của nhà họ Vương bịt tai đau đớn, thất khiếu chảy máu!

"Giết hết!"

“Răng rắc!” rồng sắt trên người Trần Xuân Độ biến thành vô số mảnh vỡ nhỏ rồi chấn động rơi xuống, bên trong tấm lưới kim loại lớn, một ánh sáng đen lạnh lẽo khủng bố đáng sợ xẹt qua!

Những lớp lưới kim loại lớn bị Long Nha sắc bén chặt đứt, một bóng người từ bên trong bước ra!

"Không!" Sắc mặt ông lão tóc bạc khiếp sợ khó coi, quát lạnh nói.

"Mấy con rồng giả này cũng muốn cản đường của tao!" Trong tay Trần Xuân Độ cầm Long Nha, cả người ngập tràn sát khí, quét ngang tứ phương!

"Một khi đã vậy, giết chết không tha!" Ánh mắt Trần Xuân Độ hung hăng liếc nhìn đám đệ tử nhà họ Vương, chợt hừ lạnh một tiếng, Long Nha trong tay bỗng nhiên thoát khỏi tay anh!

Long Vương hiện thế, lấy máu hiến tế Long Nha!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.