Chàng Rể Phế Vật

Chương 573: Chương 573: Sát khí khác




Long Nha khủng bố như ác quỷ rít gào thổi quét, trận chiến toàn giết chóc ngập trời!

Đó là một con ác long...Một con ác long đích thực khủng bố đang rít gào!

Máu tươi điên cuồng văng ra tứ phía, thổi quét trên không! Nơi Long Vương đi qua, ở đó chấn động hủy diệt!

Chỉ trong một cái chớp mắt, tất cả đệ tử nhà họ Vương đều gục ngã...!

Vô số thành viên đệ tử trong nháy mắt bị giết chết hơn phân nửa! Cái này đúng thật là ác quỷ chui ra khỏi lồng!

Đám đệ tử nhà họ Vương hoàn toàn gục ngã! Trận chiến này, đại bại! Đại bại hoàn toàn, một mớ hỗn độn nhục nhã như vậy! Nhà họ Vương bọn họ ở Yên Kinh mấy trăm năm nay chưa bao giờ có khoảnh khắc khốn khổ nhục nhã như vậy!

Nhưng hôm nay, dường như đã bác bỏ lịch sử huy hoàng ấy! Đệ tử nhà họ Vương...Hoàn toàn bại trận!

Vô số đệ tử nhà họ Vương nhanh chóng rút lui...Liên tục rút lui, chật vật bỏ chạy!

Đệ tử nhà họ Vương nhiều như vậy...Thế nhưng...Lại chạy trốn giữ mạng!

Đây đúng thật là một trận đại bại chưa từng có! Nhà họ Vương dẫn đầu trăm năm nay không ngờ lại vì một trận chiến lại có thể bỏ chạy tán loạn!

Tất cả đệ tử nhà họ Vương đều run rẩy rút lui... Chuyện này hoàn toàn là hại người không được lại hại mình! Bọn họ không thể phản kháng, giờ khắc này...Chỉ có thể chạy trốn!

Vô số đệ tử nhà họ Vương hệt như chó nhà có tang...Chạy như bay trốn đi...Căn bản không có một xíu phản kháng nào!

Toàn cảnh tràn ngập máu tanh tang thương... Chỉ có vết máu đỏ tươi khắp nơi, xác chết chất đống như núi... Dường như xác nhận cảnh tượng kinh hoàng giết chóc vừa rồi.

Trên bộ quần áo của Trần Xuân Độ dính đầy vết máu, trên tay phải cầm Long Nha, khí tức kinh người không ngừng phóng ra.

Ánh mắt anh đột nhiên liếc nhìn xác chết khắp nơi trên đất, cả người toát ra sát ý vô tận.

"Long Vương, cậu sẽ nhận được lửa giận vô tận của nhà họ Vương!" Ông lão tóc bạc cả người run rẩy, nhìn trong chốc lát, những tên đệ tử nhà họ Vương lúc trước còn sống sờ sờ giờ đã hóa thành đống xương vụn, không khỏi vừa sợ vừa giận!

"Nhà họ Vương ư?" Trần Xuân Độ quay đầu, cười như không cười liếc nhìn ông lão tóc bạc một cái: "Để cậu chủ nhà ông cút tới đây xin lỗi tôi thì tôi mới bỏ qua chuyện cũ, nếu không thì đừng trách tôi ghi nhớ khoảng nợ này."

Trần Xuân Độ xoay người, âm thanh lạnh lẽo như địa ngục tu la truyền vào tai ông lão tóc bạc, giọng điệu Trần Xuân Độ tràn ngập ý giết chóc khiến cho một cao thủ ở Yên Kinh như ông lão tóc bạc đây cũng cảm thấy da đầu tê dại không ngừng run lên!

"Để cậu chủ nhà ông cút tới đây..." Giọng nói Trần Xuân Độ không ngừng quanh quẩn trong đầu ông lão, trong lòng ông lão đột nhiên chấn động, không thể không cảm thấy thất khiếu vậy mà có máu tươi tràn ra!

Ông lão tóc bạc đưa tay ra vuốt ve gò má rồi đến gương mặt, khi nhìn thấy máu ấm trên lòng bàn tay chảy ra, vẻ mặt ông lão đột nhiên vô cùng kinh hãi!

“Long Vương!” Ông lão tóc bạc kịch liệt run lên, đó chính là hoảng sợ cùng phẫn nộ không ngừng dâng lên!

"Hai mươi năm rồi... Cũng đã hai mươi năm, hai mươi năm qua, ở toàn bộ mảnh đất Yên Kinh này, không ai có thể làm tổn thương đến bản thân dù là nhỏ nhất... Hôm nay lại bị một người làm cho tổn thương..." Ông lão tóc bạc lẩm bẩm nói với bản thân, giọng nói của ông ta run rẩy, mang theo một luồng sát khí lạnh như băng!

Lỗ tai của lão già tóc bạc bị Trần Xuân Độ tổn thương, đến bây giờ bên tai vẫn còn ù đi, khiến lão già tóc bạc đau đớn đến phát điên!

“Long Vương, tốt nhất là mày nên giữ lấy mạng nhỏ của mày, nhớ phải nghỉ hơi lấy sức, khi nào tao bình phục nhất định sẽ tới giết mày!" Qua hồi lâu, lão già tóc bạc chậm rãi đi tới, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía xa xăm, quay đầu lẩm bẩm.

Lão già tóc bạc sẽ không biết, chắc chắn ngày sau ông ta sẽ chân chính nhìn thấy người nam nhân khiến cho tai ông ta bị tổn thương đến tột cùng có bao nhiêu khủng bố.

...

Yên Kinh, trong khu tổng thống của một bệnh viện cao cấp.

Trên giường bệnh, Kinh nhìn chằm chằm vào màn đêm sâu thẳm ngoài cửa sổ với ánh mắt bất định, bóng tối càng lúc càng giống ánh mắt của gã... Không hiểu sao, trời đã khuya rồi mà lòng Kinh khó có thể nguôi ngoai...Trong mơ hồ, gã cảm thấy hơi bất an...Bởi vì mí mặt của gã cứ giật liên tục.

"Báo cáo! Đại nhân! Báo cáo khẩn cấp!" Đột nhiên một giọng nói vội vàng vang lên! Một tên thủ hạ vội vàng bước vào!

Anh mắt Kinh lại đột nhiên run lên... Gã đè nén sự không yên trong lòng, đáy mắt vẫn như cũ thâm thúy, chậm rãi hỏi: "Hốt hoảng cái gì chứ? Xảy ra chuyện gì?!"

"Thất bại rồi! Còn có mấy đợt sát thủ bị Long Vương phản sát!" Thủ hạ quỳ rạp xuống đất, giọng nói run lên kinh hãi!

Ầm! Nghe đến đây, thân thể của Kinh đột nhiên run lên! Một cơn chấn động lớn ập vào tim gã! Thất bại sao?! Thất bại sao! Nhiều thế lực khủng bố ở Yên Kinh vậy mà cũng không thắng nổi...Hết thảy ván cờ này chỉ vì chém chết Long Vương! Nhưng giờ phút này lại truyền tới tin tức chấn động như thế! Tất cả thành viên tiến tới vây giết...Toàn bộ đều chết hết?! Đều này sao có thể chứ! Điều này sao có thể chứ!!

Kinh nắm chặt tay, gân xanh nổi lên, sắc mặt vặn vẹo, trái tim kịch liệt run lên, gã vì khiến Long Vương chết, dám để những tên sát thủ kia ở Yên Kinh đại khai sát giới, gã cũng nhịn nhưng hiện tại Long vương vẫn hoàn toàn bình yên vô sự!

“Lê Hồng, thứ rác rưởi này, lệnh truy nã trên cũng hoàn toàn không có tác dụng.” Hộ đứng kế bên lạnh giọng nói.

"Chúng ta chỉ muốn mượn đao giết người, ai có thể nghĩ đến mấy năm nay thực lực của tên đó lại tiến bộ nhanh như vậy, năm đó tên đó được ca ngợi là người mạnh nhất Yên Kinh, đạt tới thân thể cực hạn...Mấy năm nay, tên đó rốt cuộc đã trãi qua cái gì mới có thể trở nên mạnh như thế, vượt qua dự tính của chúng ta..." Ngay sau đó, Kinh nhanh chóng bình tĩnh lại, sắc mặt vẫn thâm thúy như trước.

"Anh có biện pháp nào không?" Hộ nhìn về phía Kinh.

"Biện pháp tốt nhất chính là tăng phần thưởng lên." Kinh chậm rãi mở miệng.

"Tăng phần thưởng sao?" Hộ kinh ngạc, vẻ mặt không rõ.

"Đám sát thủ đó không thể giải quyết được, vì sao còn muốn tăng thưởng chứ?" Hộ hỏi.

"Bởi vì cao thủ chân chính còn chưa xuất hiện, anh cho rằng 3000 tỷ có thể đả động tới họ không?" Kinh mỉm cười đầy ẩn ý: "Sát thủ đứng đầu đã sớm không còn bị tiền tài làm rung động, chỉ có thể tăng thêm phần thưởng có thể để cho cả đám sát thủ biết được rồi truyền đến tai bọn họ." Kinh dừng một chút, tiếp tục nói: "Cho dù không có nhóm sát thủ nào đứng ra nhưng cũng đủ để cho Long Vương tiêu hao thể lực, chúng ta cũng có thể để cho cả chiến phòng Yên Kinh giết chết chỉ bằng một đòn."

"Ngay cả chiến phòng cũng phải vận dụng? Anh chắc chứ, lỡ như không xử lý tốt chuyện này, hậu quả không thể gánh nổi đâu!" Hộ nghe thấy Kinh chuẩn bị vận dụng chiến phòng Yên Kinh, sắc mặt rốt cuộc cũng dao động, trở nên vô cùng kiêng kỵ, là người tồn tại ngang cấp bậc với Kinh, gã biết rõ, một khi Long Vương không chết, việc này không có che dấu tốt, nếu bị cho ra ngoài ánh sáng lẽ bị bỏ tù!

"Anh yên tâm đi, giờ phút này Lê Hồng đang thầm nghĩ làm sao để giết chết Long Vương, tôi sẽ giúp ông ta hoàn thành tâm nguyện này, ông ta cảm kích còn không kịp, chỉ lấy năng lực của ông ta, hoàn toàn có thể khiến cho việc này như chưa từng xảy ra." Kinh bình tĩnh lạnh nhạt, dáng vẻ như đã tính toán hết rồi, hệt như biết trước được hết thảy sự việc.

Lúc này Hộ mới phản ứng lại, nhìn về phía Kinh, than nhẹ một tiếng: "Lòng người khó đoán, nhưng anh cũng đã tính toán hết tất cả rồi, chỉ chờ Long Vương tiến vào cuộc chơi thôi."

"Tôi và anh đã chịu nhiều khuất nhục như vậy, đương nhiên là tôi không thể bỏ qua cho tên đó rồi, năm đó để cho nó may mắn trốn thoát, hôm nay tôi nhất định sẽ không bao giờ giẫm lên vết xe đổ đó nữa." Sắc mặt của Kinh lạnh lẽo.

......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.