“Trời ạ, anh ta là ma quỷ!”
“Trong nháy mắt giết chết nhiều người như vậy... Anh ta còn là người sao? Đúng là mất hết lương tâm!”
“Không còn công lý gì cả, mau báo cảnh sát, bắt tên ác ma này lại!”
Nhân viên bảo vệ lần lượt chạy đến, nhiều người phục vụ bị dọa tới hai chân run rẩy, mặt cắt không còn giọt máu.
Họ chứng kiến cả quá trình Trần Xuân Độ thảm sát từ đầu đến cuối... Trong mắt họ... Trần Xuân Độ không khác gì ác quỷ!
Trần Xuân Độ là một con ác quỷ đáng sợ cầm vũ khí!
Những nhân viên phục vụ và nhân viên bảo vệ không biết gì này, chỉ tin vào những gì họ thấy trước mắt, Trần Xuân Độ đang cầm vũ khí... như một thần chết đến từ địa ngục!
Nhiều nhân viên phục vụ và bảo vệ hoảng sợ trốn đi, còn Trần Xuân Độ, tay cầm dao long nha, ánh mắt sắc bén nhìn về phía hành lang.
Trong nháy mắt, Trần Xuân Độ đã biến mất ở đó, đợi đến khi những nhân viên phục vụ bảo vệ nhận ra, Trần Xuân Độ đã biến mất, không biết đi đâu rồi.
…………
Trong phòng tổng thống, Oliver đứng bên cửa sổ, đột nhiên, sắc mặt hơi thay đổi, mũi nhúc nhích, vẻ mặt đột nhiên trở nên nghiêm nghị, thì thào tự nói: “Mùi máu tanh.”
Oliver nhìn khe hở ở cửa phòng, vẻ mặt đột nhiên trở nên vô cùng dữ tợn!
Mùi máu nhàn nhạt lan tỏa trong không khí, khó có thể ngửi ra được, nhưng khứu giác của Oliver quá nhạy, ngay lập tức đoán ra sự bất thường bằng mùi máu.
Đúng lúc này, một tiếng ầm vang lên, cửa phòng dày đột nhiên bị đánh bay, bay về hướng Oliver!
Oliver lấy tay đập vỡ, chấn động trên không trung, cánh cửa vỡ ra, như đạn được bắn đi, cắm vào tường và sàn xung quanh căn phòng, chấn động lòng người.
“AI!”
Oliver nhìn về cánh cửa căn phòng, hét lên.
Hai người đẹp ở trên giường hoảng sợ, la hét chạy về phía cửa, muốn chạy trốn.
Nhưng khi vừa bước tới cửa phòng, họ đột nhiên dừng lại, gục xuống đất.
Trên cổ họ, có hai vết dao, máu chảy ra, không còn hơi thở.
Một bóng người đứng ở cửa phòng, cầm dao long nha, lạnh lùng nhìn Oliver.
“Trần Xuân Độ?!” Vẻ mặt Oliver chùng xuống, khóe môi nở một nụ cười lạnh lùng, lập tức nhận ra. Đây là mục tiêu của nhiệm vụ mà trưởng lão nhà họ Vương giao cho giải quyết, Trần Xuân Độ!
Oliver không ngờ rằng, Trần Xuân Độ thực sự tự mình tìm tới cửa, đúng là muốn chết mà.
Trần Xuân Độ lạnh lùng nhìn Oliver, như nhìn một cái xác.
“Không ngờ mày lại tự mình tìm đến đây, cũng tốt, tao đỡ phải tìm mày.” Oliver bật cười, ánh mắt giễu cợt lạnh lùng.
Trần Xuân Độ lạnh lùng nhìn Oliver, không nói lời nào.
“Tao chưa từng thấy qua, có người tự tìm lấy cái chết.” Oliver cười nham hiểm lạnh lùng.
“Tìm cái chết? Chẳng qua chỉ là một con chó, mày có tư cách nói chuyện trước mặt tao sao.” Trần Xuân Độ lạnh lùng nói.
Lời nói của Trần Xuân Độ, dường như chạm đến lòng tự ái trong lòng Oliver, sắc mặt Oliver lập tức khó coi, tức giận nói: “Nếu đã như vậy, vậy tao tiễn mày lên đường!”Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!Oliver nói xong, cơ thể chuyển động, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Trần Xuân Độ!
Oliver đột nhiên hét lên một tiếng, đấm về phía Trần Xuân Độ!
Trần Xuân Độ vung dao long nha, khuôn mặt lạnh băng, cực kỳ đáng sợ!
Oliver trước mặt anh, đám tử sĩ của anh ta, xém chút đã lấy đi mạng sống của Lê Kim Huyên!
“Hôm nay, mày không đi ra được khỏi đây!” Trần Xuân Độ gào lên, Oliver hai mắt mờ mịt, Trần Xuân Độ quá điên rồi, còn kêu gào không để anh ta đi ra khỏi căn phòng này, đúng là đang khiêu khích mà!
“Ầm!”
Oliver đấm vào mặt Trần Xuân Độ, bị Trần Xuân Độ cắt đứt, một cái chân dài, phóng ra như roi thép nhanh như chớp đánh vào bụng của Oliver!
Oliver cả người run lên, sức mạnh lớn như thế, khiến anh ta không kiểm soát được lui về sau vài bước, trực tiếp dựa vào cửa sổ.
Oliver che bụng, vẻ mặt càng lúc càng khó coi, nhìn Trần Xuân Độ, chậm rãi nói: “Tao rốt cuộc đã biết, sao đám tử sĩ tinh nhuệ nhất của tao, lại chết trong tay mày….”
“Bởi vì tụi nó đã đụng đến vợ tao.” Trần Xuân Độ thờ ơ đáp lại, bước ra, tay cầm long nha, lao về phía Oliver!
Trong nháy mắt, hai bóng người đánh nhau kịch liệt, động tác quá nhanh, chỉ có thể mờ mịt nhìn thấy dư ảnh!
“Ầm!”
Đột nhiên, Trần Xuân Độ đấm vào ngực Oliver, Oliver lui về phía sau, vẻ mặt lộ vẻ kinh ngạc!
Nếu trưởng lão nhà họ Vương ở đây vào lúc này, nhìn thấy cảnh tượng này, chắc chắn sẽ không tin vào mắt mình!
Trùm thế giới ngầm phương Tây mà ông ta mời đến, lại không đánh lại Trần Xuân Độ!
Thật là mỉa mai, đúng là đang nói đùa mà!
“Rốt cuộc mày là ai... thực lực của mày... mạnh quá!”
Vẻ mặt Oliver kinh ngạc... nhìn Trần Xuân Độ, ánh mắt không thể tin được, không thể nghĩ tới, ở nước C, lại có kẻ mạnh đến như vậy!
Trong mắt anh ta, đất nước C nghèo nàn này, không thể sinh ra được kẻ mạnh nào, kết quả, lại bị Trần Xuân Độ vả vào mặt bôm bốp!
Anh ta đến từ thế giới ngầm, ở một nước C nhỏ bé này, lại đánh không lại một người nước C!
“Không phải tao quá mạnh, mà là mày, quá yếu.”Trần Xuân Độ nhẹ nhàng nói, cổ tay chấn động, một ánh sáng, xẹt ra như tia chớp!
Thân thể Oliver run lên, ánh sáng chém qua cánh tay, trên cổ tay trái xuất hiện một vết máu, ngay sau đó vết máu biến thành vết thương phẳng... tay trái của anh ta đột nhiên bị chặt đứt!
Cơn đau dữ dội dâng lên, anh ta đau đến nỗi trán ướt đẫm mồ hôi, suýt nữa thì ngất đi!
“Mày dám! Mày có biết tao là ai không, dám chém đứt một tay của tao, tao sẽ không tha cho mày!” Oliver hét lên, khuôn mặt tái mét!
“Chỉ là một con chó của Ares mà thôi, có gì đáng sợ chứ.” Trần Xuân Độ nhặt long nha lên, chế nhạo khinh thường.
“Làm sao mày biết… Tên của chủ nhân?” Thân thể Oliver lắc lư, thậm chí nhất thời quên mất đau đớn, kinh ngạc nhìn Trần Xuân Độ, trong lòng nổi lên cơn sóng cuồn cuộn!
Oliver hai mắt kinh ngạc... nhìn về phía Trần Xuân Độ, không hiểu Trần Xuân Độ làm sao lại biết được tên của Ares! Chẳng lẽ Trần Xuân Độ cũng là người trong thế giới ngầm?!
“Chỉ là một kẻ bại trận, biết được cái tên có gì lạ?” Đôi mắt Trần Xuân Độ sáng lên, một tia lạnh lùng phóng ra, tràn ngập căn phòng, bao phủ Oliver!
“Nếu tao là Ares, tao sẽ không bao giờ cho phép mày đến nước C.” Trần Xuân Độ lạnh lùng nói.
“Không thể nào, chủ nhân là bất khả chiến bại… đó là thần chiến tranh, chưa từng bị đánh bại!” Oliver không ngừng lắc đầu, Ares… đó là thần chiến tranh nổi tiếng, sóng gió lúc đầu ở thế giới ngầm phương Tây, là do Ares khởi đầu.
“Ha... Xem ra Ares che giấu tốt đó chứ, năm đó bị tao đánh đến nỗi phải van xin tao tha cho, xem ra tao phải nhắc lại mới được.” Khóe môi Trần Xuân Độ nở một nụ cười, lạnh lùng nói.
“Mày… rốt cuộc là ai?!” Oliver nói xong, nhìn vào dao long nha trong tay Trần Xuân Độ, đột nhiên, cảm thấy long nha, có chút quen thuộc!
Trong đầu Oliver nhanh chóng tìm kiếm tài liệu liên quan đến long nha….đột nhiên nhớ ra, hít một hơi, nhìn Trần Xuân Độ, trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi kịch liệt!
“Long… Mày là Long… Vương?!” Oliver run rẩy, giọng điệu run lên, anh ta nhìn Trần Xuân Độ, như thế nào cũng không dám tin, đây lại là Long Vương!
Ít ai được nhìn thấy bộ mặt thật của Long Vương, nhưng dao long nha của Long Vương thì... được nhiều người nhận ra!
long nha trong tay Long Vương... uống không biết bao nhiêu là máu tươi… dưới lưỡi dao, không biết đã có bao nhiêu xác chết máu tươi!
long nha, cây dao găm này rất đặc biệt, gần như không thể sao chép mô phỏng được!
Oliver nhận ra thân phận Trần Xuân Độ thông qua dao long nha, chỉ còn lại nỗi sợ khiếp đảm trong mắt ông ta!
“Long Vương…. Không phải anh ở ẩn rồi sao, tại sao lại xuất hiện ở đây?!” Oliver run giọng hỏi, lúc này gần như muốn khóc, vô cùng hối hận!
Sau khi biết thân phận của Trần Xuân Độ, đầu óc Oliver trở nên trống rỗng... Bản thân lại muốn đi giết Long Vương! Chắc là bị điên mất rồi! Đắc tội một người tôn kính như vậy!
“Muốn sống một cuộc sống an nhàn, không được sao, lại bị tụi mày quấy rầy cuộc sống yên bình.” Trần Xuân Độ chế nhạo, lạnh nhạt nói.
“Long Vương... tất cả chuyện này chỉ là hiểu lầm... Anh nghe tôi nói, trước đó tôi không biết đó là anh...” Oliver run rẩy giải thích, chân bây giờ mềm nhũn... đáy quần ướt đẫm, lưng cũng thấm đẫm mồ hôi.
Oliver cuối cùng cũng tin những gì Trần Xuân Độ đã nói... Long Vương... Đó là sự tồn tại ở trên đỉnh kim tự tháp, anh không cần phải nói dối!
Ngay cả chủ nhân của mình cũng không phải là đối thủ của Long Vương, bản thân còn chống đối, có ý nghĩa gì chứ?
“Là nhà họ Vương...trưởng lão nhà họ Vương kêu tôi làm như vậy, không liên quan gì đến tôi...” Oliver quỳ trên mặt đất, đã hoảng sợ đến cực điểm, không ngừng quỳ lạy, cầu xin tha thứ.
“Ai làm hại vợ tao, giết không tha.” Trần Xuân Độ lạnh lùng nói: “Nếu trách thì trách, chính mày đã khiến vợ tao gặp nguy hiểm”.
Ngay khi Trần Xuân Độ nói xong, long nha trong tay vung một cái, máu bắn tung tóe.
…………
Sau khi Trần Xuân Độ bước ra khỏi phòng, bất cứ nơi nào anh đi qua, camera giám sát đều tự động tắt, hình ảnh trong camera trong vòng một tiếng qua đều được thay thế, trong camera, khách sạn không xảy ra chuyện gì cả, sóng yên biển lặng.
Trần Xuân Độ bước ra khỏi khách sạn, lên xe, trong xe vang lên giọng nói của thanh niên: “Tiếp theo đi đâu?”
“Nhà họ Vương.” Trần Xuân Độ nói, trong mắt lộ ra sát ý, trưởng lão nhà họ Vương mới là chủ mưu, anh tuyệt đối không bỏ qua cho nhà họ Vương!
…………
Nhà họ Vương ở thành phố T.
Trưởng lão nhà họ Vương đứng bên cửa sổ, chắp tay sau lưng, nhìn cảnh đêm của thành phố T, trong lòng lo lắng.
Nhịp tim gần đây của ông ta luôn rất nhanh, luôn có linh cảm không lành, nhưng lại không thể nói ra chỗ nào không ổn.
“Trưởng lão” Một người trong tộc họ Vương tiến về phía trước, trưởng lão nhà họ Vương nhìn người trong tộc này, gật đầu: “Vương Ngô.”
Người trong tộc họ Vương không phải ai khác, chính là Vương Ngô bị Trần Xuân Độ lột sạch quần áo trước đó.
“Trưởng lão đang lo lắng điều gì?” Vương Ngô an ủi nói: “Người đã mời tên trùm từ thế giới ngầm phương Tây đến đây, giết chết Trần Xuân Độ dễ như trở bàn tay, còn có gì phải lo lắng nữa?”
Trưởng lão gật đầu: “Tuy là nói như thế, nhưng ta luôn có linh cảm không lành.”
Đúng lúc này, điện thoại của trưởng lão nhà họ Vương reo lên gấp gáp.
Trưởng lão nhận cuộc gọi, giọng nói của một người trong tộc họ Vương ở đầu dây bên kia vang lên: “Trưởng lão, không hay rồi! Căn phòng tổng thống, vừa nãy đã bị Trần Xuân Độ tập kích!”
“Cậu nói gì!” Vẻ mặt của trưởng lão thay đổi…. căn phòng tổng thống, đó là nơi Oliver ở!
“Phòng tổng thống, có người vừa đột nhập vào...”
“Oliver có ở đó không?” Trưởng lão sốt sắng hỏi.
“Oliver ở đây.”
“Vậy thì tốt.” Trưởng lão mỉm cười, chỉ cần Oliver ở khách sạn, vậy ông ta không cần lo gì nữa.
Với sức mạnh của Oliver, chỉ cần Trần Xuân Độ dám xông vào, thì chắc chắn sẽ chết.
“Trần Xuân Độ chết chưa? Tốt nhất là vẫn còn sống, như vậy ta mới có thể ăn nói với nhà họ Lê Yên Kinh.”Trưởng lão nhẹ nhàng nói.
“Trưởng lão… người chết không phải là Trần Xuân Độ….” Đầu dây bên kia, người trong tộc họ Vương ấp úng nói, giọng nói run rẩy sợ hãi.
Trưởng lão ngơ ra: “Cậu nói vậy là có ý gì?”
“Tôi ở trong phòng tổng thống, phát hiện thi thể của vị đại nhân kia!”
Ầm!
Câu nói này, như búa tạ giáng xuống tâm trí trưởng lão một cách mãnh liệt, khiến đầu óc trưởng lão trống rỗng!
“Cậu nói cái gì?” Trưởng lão nhà họ Vương sắc mặt thay đổi, lớn tiếng hét: “Cậu có biết bản thân đang nói gì không?”
“Trưởng lão… đúng là thi thể của vị đại nhân đó, hoàn toàn không có thi thể của Trần Xuân Độ!”
Sắc mặt của trưởng lão thay đổi rõ rệt, vô cùng kinh ngạc, cả người run lên... thốt lên vô ý thức: “Không thể nào… vị đại nhân đó không thể chết được!”
Trưởng lão lạnh cả người, Vương Ngô cũng đoán ra được gì đó từ vài câu nói, khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt: “Nếu vị đại nhân đó chết rồi, vậy mục tiêu tiếp theo của Trần Xuân Độ….chính là chúng ta!”
Trưởng lão lập tức nhận ra, hét lớn ra lệnh: “Ra lệnh cho tất cả các thành viên trong gia tộc, lập tức thu dọn đồ đạc, rời khỏi đây.”
Trưởng lão vừa nói xong, có một giọng nói, truyền vào từ bên ngoài biệt thự: “Nhà họ Vương, cút ra đây!”
“Nhà họ Vương, cút ra đây!”
“Nhà họ Vương, cút ra đây!”
Giọng nói trầm lạnh, mang ý dữ tợn, cuộn trào như sấm, vang vọng khắp dinh thự, truyền vào tai của từng thành viên trong tộc họ Vương trong biệt thự một cách rõ ràng.
Cơ thể trưởng lão run lên, đôi mắt mang đầy vẻ kinh ngạc cùng tuyệt vọng!