Chàng Rể Phế Vật

Chương 237: Chương 237: Từng bước ép sát




Bên ngoài tòa nhà cao cấp, một bóng người, cô đơn đứng ở cửa ra vào của khu nhà cao cấp, so sánh với khu nhà cao cấp rộng lớn đồ sộ, bóng người này, nhỏ bé như là một con kiến hôi, tầm thường trong đất trời rộng lớn.

Nhưng mà, bóng người này lại ưỡn thẳng cột sống, đội trời đạp đất, có một loại ngạo mạn, đó là khí thế của vương giả, đủ để làm rung chuyển đất trời này, làm cả đất trời đều ảm đạm!

Anh, chính là vua!

Bóng người này xuất hiện, làm cả đất trời đều âm u!

Gió cuốn mây tuôn, trên khu nhà cao cấp, màn đêm càng lúc càng dày, ngay cả mấy vì sao còn sót lại cũng bị mây đen che lấp, đây là một đêm trăng tròn!

Khí trời lúc này, âm u nặng trịch, nặng đến mức làm trái tim người cũng trở nên vô cùng nặng nề.

Trần Xuân Độ cầm Long nha trong tay, vẻ mặt lạnh như băng như sương, anh nhìn khu nhà cao cấp này, một hơi thở sát phạt phóng lên trời!

Tất cả giám sát bên ngoài khu nhà cao cấp, đều mất hiệu lực.

Phòng quan sát trong khu nhà cao cấp, màn hình máy tính biến thành từng màn trắng xóa, bó tay chịu trói.

Lúc này, bên phía thành phố T, trong một quán bar, người thanh niên hai tay đánh nhau trên bàn phím laptop, lầm bầm nói: "Cùng anh đến nước C quả nhiên không hưởng được phúc gì, toàn giúp anh chùi đít che dấu hiện trường."

Trong khu nhà cao cấp, giọng Trần Xuân Độ cuồn cuộn như sấm, làm trưởng lão nhà họ Vương chân cũng nhũn ra.

Ông ta nhớ lại ký ức ám ảnh lần trước bị Trần Xuân Độ hành hung, nhưng lần trước đó, Trần Xuân Độ cũng không xuống tay quá ác, mà lúc này, Trần Xuân Độ đã đại khai sát giới.

Nhà họ Vương bọn họ chính là gia tộc hoàng kim của thành phố T, ai mà ngờ được, lúc này lại bị một người, làm sợ đến thất hồn lạc phách!

"Trưởng lão, gia chủ đến Yên Kinh, các trưởng lão khác cũng đang bế quan, đã không kịp gọi bọn họ rồi, nên làm thế nào mới ổn đây?" Vương Ngô lo lắng nhìn về phía trưởng lão nhà họ Vương.

"Đi ra ngoài đi." Trưởng lão nhà họ Vương cắn răng, quyết định đánh cược một lần.

Trưởng lão nhà họ Vương bước ra khỏi phòng, cả người run rẩy, đi ra ngoài khu nhà cao cấp.

Từng người trong nhà họ Vương theo sát trưởng lão nhà họ Vương, tạo thành một biển người, từ trong khu nhà cao cấp, chen chúc ra ngoài.

Bên ngoài khu nhà cao cấp, sau lưng trưởng lão nhà họ Vương, là mấy trăm người nhà họ Vương.

Mà đối diện với trưởng lão nhà họ Vương, chính là một mình Trần Xuân Độ, vẻ mặt bình tĩnh, lạnh lùng.

Trần Xuân Độ liếc nhìn qua những người nhà họ Vương đằng sau lưng trưởng lão nhà họ Vương, nhàn nhạt hỏi: "Những người này, đều là người nòng cốt trong gia tộc họ Vương sao?"

Trưởng lão nhà họ Vương gật nhẹ đầu, thực tế người nhà họ Vương cũng không chỉ chừng này, chỉ là những người này, đều là những người quan trọng nhất trong nhà họ Vương, là tâm phúc của nhà họ Vương.

Bọn họ thân là dòng chính của nhà họ Vương, tổn thất một người, đều là tổn thất không nhỏ với nhà họ Vương.

Trần Xuân Độ gật nhẹ đầu: "Rất tốt, thế này thì giết tiện hơn nhiều, không cần phải chọn chọn lựa lựa."

Vẻ mặt trưởng lão nhà họ Vương nghiêm lại, đây là nhục nhã và châm chọc lớn nhất đối với bọn họ!Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!Đằng sau trưởng lão nhà họ Vương, một người trong gia tộc nhà họ Vương tức giận nói: "Mày là cái thá gì, giết bọn tao, mày xứng sao!"

"Đúng thế, còn dám đến trước nhà họ Vương kêu gào khiêu chiến, thế này thì sẽ cho mày chết thế nào cũng không biết!"

"Cũng chỉ là một con kiến hôi, một mình tao có thể đánh được mười đứa như mày!"

Từng người không hiểu rõ chuyện trong nhà họ Vương điên cuồng lăng nhục Trần Xuân Độ, mà trưởng lão nhà họ Vương, thì chìm vào trầm lặng, vẻ mặt tái nhợt.

Trần Xuân Độ nhìn về phía trưởng lão nhà họ Vương, cười như không cười hỏi: "Trưởng lão, ông nói xem, tôi là cái thá gì?"

Trưởng lão nhà họ Vương, ông cụ tóc trắng xóa này, cắn chặt răng, cả người run rẩy, chậm rãi mở miệng: "Trần Xuân Độ, có một số chuyện là tôi sai rồi, nhưng cậu cũng không phải quá đáng... Gia chủ nhà họ Vương và các trưởng lão khác không có mặt, cậu cũng không nên quá ngông cuồng."

Trần Xuân Độ hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt lạnh nhưng băng: "Cũng là vì không có mặt, cho nên tôi mới cảm thấy phiền phức, nếu đủ người thì có thể chấm dứt hậu hoạn rồi."

Trưởng lão nhà họ Vương cắn răng, bị lời này của Trần Xuân Độ chọc tức đến đỏ mặt, ông ta tức đến mức chết đi sống lại!

Mà rất nhiều người trong nhà họ Vương, hoàn toàn bùng nổ, đều nhìn về phía Trần Xuân Độ, trong mắt lộ ra sát ý lạnh băng không hề che dấu.

"Quá không để nhà họ Vương bọn tao vào trong mắt rồi...Dù gì nhà họ Vương bọn tao cũng là gia tộc hoàng kim ở thành phố T, sao có thể cho phép loại người trộm cướp như mày mở miệng làm nhục!"

"Ngay cả gia chủ và trưởng lão cũng dám làm nhục, đúng là chán sống! Trưởng lão, để con đi đi, con muốn cho anh ta nếm thử hậu quả nhục nhã nhà họ Vương!"

Rất nhiều người trong nhà họ Vương bắt đầu nóng nảy bất an, nguyên một đám bị Trần Xuân Độ chọc tức đến mức nhảy lên nhảy xuống, từng ánh mắt nhìn vào Trần Xuân Độ, hận không thể đánh nát Trần Xuân Độ thành từng mảnh!

Trần Xuân Độ quá kiêu ngạo, bọn họ thân là người nhà họ Vương, từ nhỏ phát triển lên trong hào quang hoàng kim vinh dự của gia tộc, hôm nay, Trần Xuân Độ là tùy tiện khiêu chiến điểm mấu chốt của bọn họ, bọn họ vô số lần lấy nhà họ Vương làm vinh dự...Lúc này đương nhiên phẫn nộ không thôi!

"Chó từ đâu đến, sủa bậy, cút về!" Trong đó có một người nhà họ Vương, bước ra một bước, lạnh giọng nói.

Đột nhiên, ánh mắt Trần Xuân Độ lóe lên, một ánh sáng mạnh mẽ bắn ra từ trong tay Trần Xuân Độ, chạy thẳng đến đầu của người nhà họ Vương kia!

"Bụp!"

Người nhà họ Vương cứng đờ, cúi đầu nhìn về phía ngực, một lỗ máu lớn bằng cái chén, nhìn thấy mà giật mình!

Người nhà họ Vương gian nan xoay người, nhìn về phía trưởng lão nhà họ Vương, hai con mắt mở lớn, giống như là trước khi chết vẫn không cam lòng!

Hắn ta không thể ngờ được, mình, lại chết nhanh như vậy!

Tốc độ của Trần Xuân Độ quá nhanh, từ đầu đến cuối, gần như chỉ một cái nháy mắt!

Xung quanh tĩnh lặng, những người nhà họ Vương đó, nhìn về phía Trần Xuân Độ, sát khí ngập trời!

Trưởng lão nhà họ Vương cuối cùng cũng không nhịn được nữa, nhìn về phía Trần Xuân Độ, lạnh giọng nói: "Trần Xuân Độ... cậu cũng đừng quá đáng."

"Cho Oliver từ thế giới ngầm Phương Tây đến giết cả nhà chúng tôi, đến cùng là ai quá đáng?" Trần Xuân Độ lạnh lùng nói: "Trần Xuân Độ tôi từ trước đến nay người không phạm tôi tôi không phạm người, nếu như người phạm tôi, nhất định sẽ đổ máu!"

Trưởng lão nhà họ Vương giận quá hóa cười: "Tốt, tốt...Trần Xuân Độ, đã như vậy, chúng ta đơn giản cũng là cá chết lưới rách, tôi lại muốn nhìn xem, một mình cậu làm thế nào mà ngăn lại hơn trăm người chúng tôi!"

"Người nhà họ Vương nghe lệnh!" Trưởng lão nhà họ Vương quát lạnh: "Giết!"

"Giết!"

Bên dưới màn đêm đen kịt, tiếng kêu của người nhà họ Vương chấn động, sát khí ngập trời!

Trưởng lão nhà họ Vương bước ra, vọt về phía Trần Xuân Độ!

Đằng sau trưởng lão nhà họ Vương, vô số người cũng theo sát đến, biển người mênh mông, ùn ùn kéo đến ép sát Trần Xuân Độ!

Vẻ mặt Trần Xuân Độ bình tĩnh, anh cứ đứng tại chỗ như vậy, bình tĩnh... Cho dù là đằng trước có trăm ngàn người... hướng về!

Biển người mênh mông trước mặt, Trần Xuân Độ chỉ có một mình, hai bên hình thành một đối lập rõ ràng!

Trưởng lão nhà họ Vương cười lạnh một tiếng, Trần Xuân Độ đã sa vào kết quả bị giết chết! Đã không còn đường lui!

Đột nhiên, hai con mắt Trần Xuân Độ lóe lên, một ý sát phạt huyết tinh điên cuồng phóng ra từ hai mắt Trần Xuân Độ!

"Long!"

Trần Xuân Độ gào to một tiếng, Long nha ra khỏi vỏ, trong không khí quanh quẩn một tiếng rồng ngâm, thanh thế oai hùng!

"Chém!"

Trần Xuân Độ bước ra một bước, mặt đất rung lắc, trong cơ thể giống như là có một mãnh thú tuyệt thế thức tỉnh, vô cùng khủng bố!

"Lập!"

Trần Xuân Độ thả người nhảy lên, cả người nhảy vào không trung, giống như là muốn hòa vào trong màn đêm!

"Quyết!"

Giọng nói của Trần Xuân Độ quẩn quanh trong màn đêm, một ánh sáng lạnh đột nhiên hiện ra, giống như muốn xé rách không trung!

Màn đêm đen nhánh cũng giống như bị ánh sáng kia xé ra, mà hình bóng của Trần Xuân Độ cuốn vào trong ánh sáng đó, gầm vang lao về phía biển người đen nhung nhúc kia!

"Bùm!"

Từng bóng người bay ngược ra, như là đạn pháo, quét ngang một mảng lớn!

Trần Xuân Độ nhấc rồi vung tay, ánh sáng trong tay nhanh như chớp, không ngừng bùng lên, bắn ra máu tanh.

Tốc độ của Trần Xuân Độ quá nhanh, biển người cuồn cuộn kia không chỉ không bao phủ được Trần Xuân độ, mà còn trong thời gian ngắn, hao tổn mấy người trong nhà họ Vương!

“Chết đi!” Trưởng lão nhà họ Vương cầm trường đao trong tay, quăng về phía Trần Xuân Độ.

Trần Xuân Độ lộ ra vẻ khinh thường, Long nha bỗng nhiên chặn lại chém xuống!

“Keng!”

Trưởng lão nhà họ Vương cả người bước lùi về sau mấy bước, tay cầm run lên, trường đao trong tay cũng bị chấn động rơi xuống đất!

Trưởng lão nhà họ Vương lộ ra vẻ kinh hãi, sức mạnh của Trần Xuân Độ quá kinh khủng, cây trường đao tinh xảo này của ông ta, bị chém thành một lỗ hổng!

“Đi chết đi!” Một người nhà họ Vương vẻ mặt tức giận, tay cầm trường đao đâm về phía Trần Xuân Độ.

Nhưng đúng lúc này, thân thể Trần Xuân Độ nhoáng một cái, trường đao trong tay người nhà họ Vương kia lập tức trống rỗng, một giây sau, ánh sáng lóe lên từ cổ hắn ta, hình ảnh trong mắt nghiêng trời lệch đất, sau đó là thi thể chia lìa!

Trần Xuân Độ cầm Long nha trong tay, vẽ ra huyết đồ đáng sợ! Những người nhà họ Vương này đã không làm gì được Trần Xuân Độ, ngược lại còn bị huyết đồ của Trần Xuân Độ nhanh chóng làm người ngã xuống!

Trong biển người đen nhung nhúc, vang lên từng tiếng kêu thảm thiết, làm da đầu người ta run lên!

Những người nòng cốt của nhà họ Vương này, thân thủ cũng không kém chút nào… Trước mặt Trần Xuân Độ, lại không hề có sức chống cự… thậm chí giao thủ với Trần Xuân Độ, cũng không quá một chiêu!

Máu tanh bay lả tả…Trần Xuân Độ liên tục giết ra một con đường máu! Cả người anh tắm bằng máu tươi, giống như là một sát thần dữ tợn!

Rất nhiều người nhà họ Vương đều chấn động… Lúc này, bọn họ mới phát hiện, Trần Xuân Độ quá mạnh, mạnh quá đáng, mạnh một cách biến thái!

Trần Xuân Độ mạnh đến mức, làm cho bọn họ tuyệt vọng, gần như hít thở không thông!

Lúc này mới qua bao lâu, huyết mạch dòng chính của nhà họ Vương đã tổn thất mấy chục người, mà Trần Xuân Độ, mặc dù cả người tắm máu tươi, nhưng lại không chút thương tổn!

Mặc dù những người nhà họ Vương đó, cầm đủ loại vũ khí trong tay, đồng thời xông lên, nhưng căn bản không chạm vào Trần Xuân Độ được! Ngược lại Trần Xuân Độ, ra tay quyết đoán, từng người nhà họ Vương, bị huyết đồ của Trần Xuân Độ làm giảm đi!

“Sao có thể mạnh như vậy...” Trưởng lão nhà họ Vương nhìn từng người nhà họ Vương liên tục kêu thảm mà chết đi…Sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, trong lòng ông ta mãnh liệt chấn động, ông ta nghĩ mãi mà không ra, Trần Xuân Độ…sao lại mạnh như vậy!

Hơn trăm người nhà họ Vương thân thủ không tệ đồng thời ra tay, cũng không làm gì được Trần Xuân Độ!

Cuối cùng ông cũng hiểu, vì sao Trần Xuân Độ có lòng tin làm bọn họ diệt môn… Bởi vì anh có thực lực này, có lòng tin này!

Thực lực này…quả đúng là một con quái vật, đây căn bản không phải là người!

Trưởng lão nhà họ Vương cuối cùng cũng hiểu được…Ông ta nhìn về phía Trần Xuân Độ, cả người cũng đang run rẩy, đó là sự sợ hãi khủng bố!

Cuối cùng, có người nhà họ Vương cũng bỏ qua việc tấn công, quát lớn: “Anh ta là ma quỷ, anh ta không phải người!

“Anh ta chính là ma quỷ địa ngục, dám làm ra huyết đồ diệt môn như thế này, nhất định sẽ bị trời phạt!”

Từng người nhà họ Vương thì thào, dần dần không ai dám bước lên trước nữa, từng bước bị Trần Xuân Độ ép sát, đều lui về sau!

Ai mà ngờ được, một mình Trần Xuân độ có thể ép cả nhà họ Vương phải lui về sau!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.