Chàng Rể Phế Vật

Chương 708: Chương 708: Đạn xuyên thép




"Đinh!" Một tiếng kim loại oanh kích kịch liệt vang vọng! Viên đạn mang theo lực đạo thôn phệ kinh khủng... đánh mạnh vào trên thân dao găm Long Nha!

Cả người Trần Xuân Độ vốn không thể tiếp tục chịu đựng... anh trực tiếp bị đánh bay... đập mạnh xuống đất! Ngay cả mặt đất... cũng đều rạn nứt!

Sắc mặt Trần Xuân Độ ngưng trọng không gì sánh được! Đây là... đạn xuyên thép! Đối phương... vậy mà lại có vũ lực kinh khủng như thế!

Đạn xuyên thép... là một trong những vũ khí đặc chủng khủng khiếp nhất trên thế giới... có thể xuyên qua áo giáp chống đạn cứng rắn!

Khoảnh khắc này, ánh mắt của Trần Xuân Độ lạnh đến cực hạn! Đối phương có đạn xuyên thép... Đây giống như một trận chiến giữa rắn độc và chuột vậy!

Trần Xuân Độ tay không tấc sắt... chính là con chuột đáng buồn kia!

"Báo cáo! Đạn xuyên thép bắn tập thất bại! Đã bị đối phương ngăn trở!" Trong ống nghe của bộ đàm, tay súng bắn tỉa báo cáo với vẻ khiếp sợ!

Bộ đàm yên tĩnh một hồi! Mấy giây sau, giọng nói của quan chỉ huy trịnh trọng truyền ra!

"Mọi người đổi sang đạn xuyên thép, săn giết lần hai!"

Không khí yên tĩnh không gì sánh được! Trên bầu trời cách mặt đất mấy trăm mét... Từng viên đạn kịch liệt bắn phá!

Đạn xuyên thép mang theo lực đạo kinh khủng tựa như ngàn quân... chấn động trong đêm đen! Tất cả đầu đạn đều hướng về phía Trần Xuân Độ!

Con ngươi Trần Xuân Độ đột nhiên ngưng trọng! Bước tiến dưới chân mãnh liệt lóe lên! Thân thể trực tiếp hóa thành một đạo tàn ảnh nhanh như thiểm điện!

"Vèo vèo vèo!" Từng viên đạn xuyên thép kịch liệt gào thét lướt qua khuôn mặt của anh, tiếng gió thổi kịch liệt giống như lưỡi dao, xé rách gò má khiến anh đau đớn!

"Rầm rầm!" Vô số đạn xuyên thép vụt qua khoảng không... bắn mạnh về phía Trần Xuân Độ... Mặt đất nổ tung trong nháy mắt... tạo thành một cái động vô cùng sâu, vô cùng kinh khủng!

"Lão Thất... Lão Thất, mục tiêu phát hiện tầng trệt nơi cậu ẩn nấp rồi! Mau mau nhắm bắn tiêu diệt hắn!"

"Mọi người nhắm vào mục tiêu, bắn chết!" Quan chỉ huy quát lên!

Trong đêm tối, vô số đạn nhắm vào Trần Xuân Độ lần thứ hai... Chúng kịch liệt bay vụt đi!

Đạn đạo kinh khủng nổ ở bên cạnh anh, bụi mù nổi lên bốn phía! Trong không khí tràn ngập giết chóc!

Trong xe Maybach, Lê Kim Huyên nắm chặt tay, lòng bàn tay túa ra mồ hôi... Gương mặt tái nhợt của cô lo lắng nhìn về phía đám thân ảnh trùng tập... Thời khắc này, trong đầu cô chỉ có duy nhất một ý niệm... Anh nhất định không được xảy ra chuyện gì!

"Tốc độ di chuyển của mục tiêu quá nhanh, căn bản không có cách nào ngắm bắn!" Trong bộ đàm, tay súng bắn tỉa chấn động nói!

Ánh mắt của quan chỉ huy ngưng trọng lành lạnh, xuyên qua kính ngắm gắt gao nhìn chằm chằm một đạo thân ảnh hoà mình vào màn đên...

Thân pháp của Trần Xuân Độ nhanh như thiểm điện, anh đang gấp rút chạy thật nhanh, hướng về phía toà nhà cao chọc trời cách đó mấy trăm mét! Trên sân thượng toà nhà... một tay súng bắn tỉa lạnh lùng nhắm vào anh bắn mạnh, nỗ lực ngăn cản anh!

"Mọi người, bắn hỏa lực, phong tỏa phòng tuyến ở bên dưới toà nhà! Ngăn cản anh ta ngoài cửa khiến anh ta nửa bước cũng khó đi!" Sắc mặt quan chỉ huy lành lạnh, quát lên.

Bỗng nhiên, vô số hỏa lực lập tức đan xen, oanh tập vào cửa vào của toà nhà chọc trời... tạo thành một đường hỏa lực kinh khủng! Nỗ lực ngăn cản Trần Xuân Độ ở bên ngoài!

Đây là một tình cảnh chấn động khiếp đảm! Vô số sát phạt công kích! Cửa vào toà nhà bị đạn đạo dày đặc đan xen... bắn ra một cái hố cực lớn dưới đất! Bụi bặm tung toé mè mịt!

Cách đó không xa, trên sân thượng của một toà nhà cao chọc trời khác. Quan chỉ huy xuyên qua ống nhắm, gắt gao nhìn chằm chằm tình huống vừa diễn ra! Khóe môi anh ta mang theo một độ cong ẩn chứa máu lạnh! Cho dù thân pháp của mày có nhanh đến đâu... khẳng định là cũng không để xông qua phòng tuyến đạn đạo! Một khi chạm vào, bản thân cũng sẽ bị đạn bắn khủng kiếp đánh thành thịt cái sàng!

"Số bảy, số tám... nhắm vào mục tiêu, sau đó tập kích... bắn chết!" Giọng nói của quan chỉ huy điềm tĩnh vang lên! Mục tiêu đã bị anh ta đưa vào điểm ngắm bắn tốt nhất! Giờ phút này, cho dù thân pháp của đối phương có nhanh tới mức nào đi nữa... có chạy đằng trời cũng không thoát! Chẳng lẽ đối phương còn có võ nghệ cao cường có thể bay vọt lên không? Đây... nhất định là một ván cục tất sát!

Trước mặt... vô số đạn đạo giao kích, đằng sau cũng có mấy viên đạn kịch liệt bắn tới! Trần Xuân Độ muốn tránh cũng không thể tránh! Đây là ván cục tuyệt nhiên phải chết!

Bỗng nhiên... thân pháp của Trần Xuân Độ bùng lên... Cả người giống như mãnh thú, mạnh mẽ vọt tới bức tường thuỷ tinh của toà nhà chọc trời!

Giữa màn đêm đen... thân ảnh của Trần Xuân Độ mạnh mẽ nhanh nhạy, tựa như một con nhện... Anh đạp lên mái hiên bên ngoài bức tường thuỷ tinh của toà nhà, thân thể bất chợt leo lên trên!

"Rầm rầm đùng!" Vô số đạn nổ tung bên cạnh anh, hiện trường tràn ngập khói thuốc súng! Sát khí tứ phía!

Giờ khắc này, dường như anh lại trở về chiến trường máu tanh kia! Đó là địa ngục nhân gian đầy rẫy mưa bom bão đạn!

Cả người Trần Xuân Độ tản mát ra một lệ khí sát phạt tuyệt nhiên! Thân pháp của anh lao đi nhanh như tia chớp, đột phá tốc độ cực hạn của thân thể người! Mặt đất nơi anh đi qua... bụi bặm bốc lên mù mịt!

Vô số đạn... đều bắn vào khoảng không!

Trên sân thượng toà nhà cao mấy trăm mét... ánh mắt đám tay súng bắn tỉa chấn động! Giữa màn đêm... toàn thể bọn họ đều hoảng sợ!

Tròn mười lăm tay súng bắn tỉa! Tròn mười lăm chuôi vũ khí ngắm bắn Barrett, vậy mà lại... không thể ngăn cản mục tiêu tập sát? Điều này... làm sao có thể?

"Báo cáo... không thể tập trung vào mục tiêu!" Sắc mặt tay súng bắn tỉa kinh hãi, giọng nói đều mang theo một vẻ kinh khủng, báo cáo với bộ đàm!

Trong bộ đàm yên tĩnh một trận! Quan chỉ huy ghé vào trước một toàn nhà cực kỳ cao, xuyên qua ống ngắm gắt gao nhìn chằm chằm vào thân ảnh đang cấp tốc di động kia!

"Vòng hai tập trung! Nhắm toàn bộ các vũ khí vào anh ta! Phải bắn chết anh ta!" Giọng nói của quan chỉ huy hết sức trịnh trọng!

"Không hay rồi! Mục tiêu đang hướng về phía Lão Thất!" Đột nhiên, đám bắn tỉa như phát hiện ra cái gì đó... tất cả đều chấn động kịch liệt!

Tiếng nổ mạnh vang vọng khắp đường phố vắng vẻ, cạnh tượng hết sức kinh khủng!

Trong xe Maybach, gương mặt Lê Kim Huyên hoàn toàn trắng bệch! Đôi mắt xinh đẹp căng thẳng nhìn chằm chằm một màn hãi hùng ngoài cửa sổ xe... Giờ khắc này, trái tim của cô lơ lửng treo cao!

Cả người Trần Xuân Độ vô cùng chật vật, toàn thân đều là bụi bặm... Anh vọt tới trước cửa sổ xe hô lớn: “Khóa cửa xe lại! Tuyệt đối không được ra ngoài!"

Nhưng Trần Xuân Độ còn chưa nói xong... phía sau đã có mấy viên đạn oanh tập đến!

Thân thể Trần Xuân Độ chợt vọt lên... khó khăn lắm mới né được viên đạn này!

Bỗng nhiên, ánh mắt anh nhìn bốn phía trên cao giữa màn đêm vô tận! Mười lăm tên! Mười lăm tay súng bắn tỉa! Thông qua quỹ tích của đạn đạo... anh đã hoàn toàn tính ra được nhân số đang tập kích của phe đối phương!

Tròn mười lăm tay súng bắn tỉa... Đây gần như là sát trận khủng bố được võ trang đầy đủ! Ý nghĩa chiến lược của tay súng bắn tỉa rất đặc thù! Chỉ cần một tay súng bắn tỉa... là có thể ảnh hưởng đến toàn bộ chiến cuộc ám sát! Mà hôm nay... đối phương lại phái ra mười lăm tay súng bắn tỉa? Điều này... quá mức chấn động!

Bỗng nhiên... thân ảnh của Trần Xuân Độ gia tốc, chớp loé giữa đêm đen!

"Báo cáo! Tốc độ di chuyển của mục tiêu quá nhanh! Không thể tập trung ngắm bắn!" Trong bộ đàm, mấy tay súng bắn tỉa trịnh trọng báo cáo!

"Hỏa lực đan xen! Khác biệt chuẩn xác từng giây một! Bắn vào đầu anh ta!" Giọng nói của viên chỉ huy lạnh lẽo tràn ngập máu tanh!

Trên bầu trời cao mấy trăm mét, vô số tay súng bắn tỉa ngắm bắn bằng vũ khí nóng, độ chính xác chuẩn tới cực hạn! Tất cả đường đạn đều nhắm vào mục tiêu... Trần Xuân Độ!

"Nổ súng!" Một tiếng quát chói tai vang lên!

"Vù vù vù!" Rất nhiều đạn đạo đan xen oanh tập, không khí kịch liệt rung động!

Long Nha trong tay Trần Xuân Độ bùng lên! Cả người cấp tốc chạy nước rút né tránh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.