Chàng Rể Phế Vật

Chương 709: Chương 709: Barrett




Ở sân thượng toà nhà cao tầng đối diện, con ngươi của quan chỉ huy chợt co rụt! Cả người triệt để chấn kinh! Ánh mắt anh ta khoá chặt trên người mục tiêu... Điều... Điều này sao có thể? Anh ta... anh ta vậy mà lại thực sự có được võ nghệ cao cường?

Giờ khắc này, trong mắt chỉ huy loé lên vẻ kinh hãi ngạc nhiên!

Toàn thể đám người đang ẩn nấp ở mười mấy tầng thượng xung quanh đều kinh hãi run rẩy! Thông qua ống nhắm, bọn họ tập trung nhìn chằm chằm vào thân ảnh đang mạnh lẽ leo lên cao của mục tiêu... Trong lòng chấn động đến nỗi vượt quá năng lực chịu đựng của bọn họ!

Dùng tay không... leo lên toà nhà cao tầng! Đây... thực sự là một con người sao?

"Mọi người! Nhắm vào mục tiêu! Bắn chết anh ta ngay lúc này cho tôi! Quyết không được để anh ta lên được tầng thượng!" Quan chỉ huy phẫn nộ rống to!

Xoạch! Vô số lỗ nhắm của kính nhắm ngay vào Trần Xuân Độ đang cấp tốc leo lên... sau đó nổ súng!

"Vù vù vù vù!" Đạn bắn ra, vọt về phía Trần Xuân Độ đang không ngừng leo lên giữa không trung!

Thân pháp của Trần Xuân Độ nhanh như tia chớp, không ngừng đạp lên bức tường, cấp tốc leo lên tầng thương! Chớp mắt đã lên đến tận trăm mét!

Vậy mà lúc này, phía sau có vô số đạn bất chợt công kích tiến đến! Tập sát Trần Xuân Độ ngay trên không trung!

Hiện giờ Trần Xuân Độ đang bám vào bức tường thuỷ tinh ở bên ngoài toà nhà, vốn không có cách nào di chuyển thân thể để né tránh... Tình thế vô cùng hung hiểm!

Bất thình lình, tia sáng đen loé lên trước người Trần Xuân Độ! Dao găm Long Nha rung động một trận, mang theo tiếng xé gió lóe lên!

"Đinh đang đang!" Tất cả đạn đều bị ngăn trở, không thể đến gần thân thể anh nửa tấc!

Trên sân thượng của toà nhà... ánh mắt tay súng bắn tỉa số bảy chợt ngưng trọng! Anh ta nhắm ngay vũ khí Barrett về phía Trần Xuân Độ đang leo lên ở bên dưới, xạ kích mãnh liệt!

"Chết đi!" Sắc mặt tay súng bắn tỉa số bảy hết sức dữ tợn, Barrett kịch liệt nổ vang, vô số đạn cắt ngang không khí!

Ở sân thượng toà nhà cao tầng đối diện, con ngươi của quan chỉ huy chợt co rụt! Cả người triệt để chấn kinh! Ánh mắt anh ta khoá chặt trên người mục tiêu... Điều... Điều này sao có thể? Anh ta... anh ta vậy mà lại thực sự có được võ nghệ cao cường?

Giờ khắc này, trong mắt chỉ huy loé lên vẻ kinh hãi ngạc nhiên!. ngôn tình tổng tài

Toàn thể đám người đang ẩn nấp ở mười mấy tầng thượng xung quanh đều kinh hãi run rẩy! Thông qua ống nhắm, bọn họ tập trung nhìn chằm chằm vào thân ảnh đang mạnh lẽ leo lên cao của mục tiêu... Trong lòng chấn động đến nỗi vượt quá năng lực chịu đựng của bọn họ!

Dùng tay không... leo lên toà nhà cao tầng! Đây... thực sự là một con người sao?

"Mọi người! Nhắm vào mục tiêu! Bắn chết anh ta ngay lúc này cho tôi! Quyết không được để anh ta lên được tầng thượng!" Quan chỉ huy phẫn nộ rống to!

Xoạch! Vô số lỗ nhắm của kính nhắm ngay vào Trần Xuân Độ đang cấp tốc leo lên... sau đó nổ súng!

"Vù vù vù vù!" Đạn bắn ra, vọt về phía Trần Xuân Độ đang không ngừng leo lên giữa không trung!

Thân pháp của Trần Xuân Độ nhanh như tia chớp, không ngừng đạp lên bức tường, cấp tốc leo lên tầng thương! Chớp mắt đã lên đến tận trăm mét!

Vậy mà lúc này, phía sau có vô số đạn bất chợt công kích tiến đến! Tập sát Trần Xuân Độ ngay trên không trung!

Hiện giờ Trần Xuân Độ đang bám vào bức tường thuỷ tinh ở bên ngoài toà nhà, vốn không có cách nào di chuyển thân thể để né tránh... Tình thế vô cùng hung hiểm!

Bất thình lình, tia sáng đen loé lên trước người Trần Xuân Độ! Dao găm Long Nha rung động một trận, mang theo tiếng xé gió lóe lên!

"Đinh đang đang!" Tất cả đạn đều bị ngăn trở, không thể đến gần thân thể anh nửa tấc!

Trên sân thượng của toà nhà... ánh mắt tay súng bắn tỉa số bảy chợt ngưng trọng! Anh ta nhắm ngay vũ khí Barrett về phía Trần Xuân Độ đang leo lên ở bên dưới, xạ kích mãnh liệt!

"Chết đi!" Sắc mặt tay súng bắn tỉa số bảy hết sức dữ tợn, Barrett kịch liệt nổ vang, vô số đạn cắt ngang không khí!

Số bảy... đã hoàn toàn bỏ mạng! Ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có!

"Giết cho tôi! Giết anh ta! Đổi thấu kính to hơn!" Giọng nói của quan chỉ huy lạnh lẽo phát ra, giống như ác ma máu tanh!

Trong phạm vi mấy trăm mét xung quanh, tất cả tay súng bắn tỉa đều nhắm vào tầng thượng cao nhất, vị trí hiện tại của Trần Xuân Độ, tia hồng ngoại ngắm bắn... phóng chi chít đến trên người anh!

Không khí lập tức yên tĩnh!

Một giây kế tiếp! Không khí chấn động! Đạn đạo kinh khủng oanh tập đến tựa như mưa lửa!

Trần Xuân Độ phủ phục trên mặt đất, nắm chặt chuôi vũ khí ngắm bắn Barrett ở dưới mặt đất lên! Đây... là một loại cảm giác quen thuộc! Trong chớp nhoáng này, dường như anh lại trở về địa ngục máu tanh tràn ngập khói thuốc súng kia! Địa ngục đó mới là địa phương anh thuộc về! Mới là thế giới chân chính của anh!

Không ai quen thuộc với Barrett hơn anh... bởi vì đây là một loại thiên phú bẩm sinh! Cả đời anh đều làm bạn với vũ khí nóng lạnh như băng này!

"Không xong rồi! Đối phương đã chiếm được vũ khí và vị trí ngắm bắn... có khuynh hướng phản kích!" Tay súng bắn tỉa kinh hãi nói!

"Bắn! Mọi người! Tập trung vào mục tiêu! Bắn anh ta thành cái sàng cho tôi!" Giọng nói của quan chỉ huy giận dữ hét lên!

Trong nháy mắt, vô số đạn nhắm vào Trần Xuân Độ, cắt ngang bầu trời đêm yên tĩnh!

Bỗng nhiên, Trần Xuân Độ thành thạo nhấc Barrett lôi vào trong ngực, thời khắc nhắm vào ống kính kia... khí thế cả người anh đột nhiên biến đổi! Đó là... biển máu nồng đậm... tựa như núi thi cốt! Khoảnh khắc ngón trỏ tay phải của anh cài vào cò súng... không khí ngưng đọng!

Số bảy... đã hoàn toàn bỏ mạng! Ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có!

"Giết cho tôi! Giết anh ta! Đổi thấu kính to hơn!" Giọng nói của quan chỉ huy lạnh lẽo phát ra, giống như ác ma máu tanh!

Trong phạm vi mấy trăm mét xung quanh, tất cả tay súng bắn tỉa đều nhắm vào tầng thượng cao nhất, vị trí hiện tại của Trần Xuân Độ, tia hồng ngoại ngắm bắn... phóng chi chít đến trên người anh!

Không khí lập tức yên tĩnh!

Một giây kế tiếp! Không khí chấn động! Đạn đạo kinh khủng oanh tập đến tựa như mưa lửa!

Trần Xuân Độ phủ phục trên mặt đất, nắm chặt chuôi vũ khí ngắm bắn Barrett ở dưới mặt đất lên! Đây... là một loại cảm giác quen thuộc! Trong chớp nhoáng này, dường như anh lại trở về địa ngục máu tanh tràn ngập khói thuốc súng kia! Địa ngục đó mới là địa phương anh thuộc về! Mới là thế giới chân chính của anh!

Không ai quen thuộc với Barrett hơn anh... bởi vì đây là một loại thiên phú bẩm sinh! Cả đời anh đều làm bạn với vũ khí nóng lạnh như băng này!

"Không xong rồi! Đối phương đã chiếm được vũ khí và vị trí ngắm bắn... có khuynh hướng phản kích!" Tay súng bắn tỉa kinh hãi nói!

"Bắn! Mọi người! Tập trung vào mục tiêu! Bắn anh ta thành cái sàng cho tôi!" Giọng nói của quan chỉ huy giận dữ hét lên!

Trong nháy mắt, vô số đạn nhắm vào Trần Xuân Độ, cắt ngang bầu trời đêm yên tĩnh!

Bỗng nhiên, Trần Xuân Độ thành thạo nhấc Barrett lôi vào trong ngực, thời khắc nhắm vào ống kính kia... khí thế cả người anh đột nhiên biến đổi! Đó là... biển máu nồng đậm... tựa như núi thi cốt! Khoảnh khắc ngón trỏ tay phải của anh cài vào cò súng... không khí ngưng đọng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.