Chàng Rể Phế Vật

Chương 411: Chương 411: Đây là vũ khí để chém mày




Dracula nhìn chằm chằm vào Trần Xuân Độ, rốt cuộc bên trong hai tròng mắt lạnh như băng cũng lộ ra vẻ ngưng trọng.

Mấy chục thước bên ngoài, Trần Xuân Độ có thể lướt qua trong nháy mắt, loại năng lực này người bình thường không làm được.

Dracula lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Xuân Độ, tuy nội tâm rất coi trọng Trần Xuân Độ nhưng ở ngoài mặt vẫn thản nhiên mở miệng nói: “Tuy mày cũng có chút thực lực những cũng chẳng khác mấy so với đám ma bệnh Đông Á nhỉ?”

“Ma bệnh Đông Á?” Trần Xuân Độ bước từng bước tới chỗ Dracula, mặt đất dưới chân chấn động rồi nứt toác ra.

Thần sắc Trần Xuân Độ lạnh như băng, trong giọng nói đầy vẻ trào phúng: “Huyết tộc bọn mày chính là một chủng tộc cao thượng nhưng lại luôn trốn ở Pháo đài cổ của bọn mày, tham sống sợ chết…”

Lời nói của Trần Xuân Độ giống như một cây kim hung hăng đâm vào Dracula. Dracula đứng trước mặt Trần Xuân độ, chầm chậm nói: “Tao mặc kệ làm sao mày biết được tin tức này nhưng hôm nay, mày và hai người kia chắc chắn không thể sống sót được.”

“Cả hải ngoại cũng không có ai dám đụng tới người phụ nữ của tao, xem ra năm đó trừng phạt huyết tộc bọn mày vẫn quá nhẹ, khiến các ông hoàn toàn không nhớ kỹ được giáo huấn.” Trần Xuân Độ gằn lên từng tiếng cùng với tiếng bước chân đinh tai nhức óc quanh quẩn, trên người anh tràn ngập hơi thở thị huyết băng lãnh, cho dù anh không đeo mặt nạ long vương hay mặc hắc bào nhưng khí thế của anh vẫn vọt lên tới đỉnh điểm! Không còn sự khinh miệt ngày thường nữa, hai mắt sắc bén ẩn chứa mũi nhọn lạnh lẽo khiến Dracula đứng trước mặt anh mà cứ như đang đối mặt với một con rồng cuồng nộ!

Đây chính là long vương! Chính là Vương Bá khí mà người khác không thể bì được, chỉ với hơi thở trên người anh liền khiến vô số người hay thần sắc mặt đại biến!

Dracula cảm nhận được rõ ràng cỗ hơi thở phát ra từ trên người anh, tâm thần nhất thời chấn động, nội tâm thầm nghĩ, tuy người trước mắt kém xa long vương trong truyền thuyết nhưng cũng khiến gã ta sinh ra một tia sợ hãi!

Dracula nhìn Trần Xuân Độ, gã ta không thể không thừa nhận, bây giờ gã ta có chút không dám khinh địch, dù sao thì Trần Xuân Độ đã vượt ra khỏi dự đoán của gã ta!

“Trừng phạt huyết tộc? Mày đang nói đùa gì đấy, huyết tộc chúng ta đã truyền thừa qua ngàn năm… Từ trước tới nay chưa có ai có thể khiến huyết tộc chịu thua!” Dracula cười ha ha, thanh âm lộ ra vẻ châm chọc, hắn hoàn toàn không tin lời nói bừa của Trần Xuân Độ.

“Đó là người phụ nữ của mày… Không nghĩ tới loại phụ nữ này lại bị con kiến hôi như mày có được, thật sự đáng tiếc.” Dracula châm chọc mở miệng: “Nếu cô ta ở huyết tộc chúng ta thì chắc chắn sẽ là một vật nuôi máu có vẻ đẹp tuyệt giai, tao thấy cô ta cũng không tồi đâu.

“Muốn chết!” Đột nhiên thần sắc Trần Xuân Độ bình tĩnh lại nhưng thân hình anh lại nhoáng một cái lao về phía dracula.

Vào một khắc trên người Trần Xuân Độ bộc phát ra một cỗ sát khí khinh thiên động địa khiến trời cao cũng phải than khóc, giống như là bị sát ý của Trần Xuân Độ dọa sợ rồi.

Ánh mắt Dracula khinh miệt, gã ta cũng không để Trần Xuân Độ vào mắt, gã ta hoàn toàn không biết Trần Xuân Độ trước mắt đã thực sự nổi giận!

Vào một khắc kia, nội tâm Trần Xuân Độ đã quyết định phải giết! Sau khi Dracula nói xong lời đó thì gã ta đã bị phán tử hình!

Rồng có vảy ngược, phạm vào anh ắt phải chết!

“Đây chính là huyết tộc? Ngay cả con gà đất cũng không bằng!” Trần Xuân Độ bước tới, thần sắc bình tĩnh mà lạnh lùng dừng trước mặt Dracula khiến gã ta không hiểu sao lại run rẩy không thôi!

Dracula cảm nhận được trong hai mắt của Trần Xuân Độ lộ ra vẻ cao cao tại thượng, hoàn toàn khác với cảm giác về sự ưu việt của Dracula… Đó là sự cường đại bộc phát ra rất tự nhiên giống như ánh mắt của một người khổng lồ khi đứng trước một con kiến!

Trong người Dracula chảy dòng máu quý tộc châu Âu nhưng bây giờ gã ta lại cảm nhận được một cỗ uy áp vô hình, trước mặt người đàn ông này gã ta khó mà ngẩng đầu được… cũng có có thể hô hấp!

Ánh mắt Trần Xuân Độ lạnh lùng mà sắc bén khiến Dracula vô cùng kinh hoảng, trước đây gã ta hoàn toàn không phát hiện ra Trần Xuân Độ lại đáng sợ tới như vậy! Quả thực giống như hai người khác nhau!

Trần Xuân Độ lạnh lùng nhìn chằm chằm Dracula, trong mắt ẩn chứa sự miệt thị khiến da đầu Dracula run lên, trong lòng nghẹn khuất.

Dracula thuộc huyết tộc xa xưa, ở châu Âu bọn họ có địa vị cao cả, khi Dracula hành tẩu ở châu Âu, không ít thủ tướng quan chức phải cung kính tiếp đón.

Thân là huyết tộc, ngay cả một tộc nhân nhỏ yếu nhất trong huyết tộc thì cũng có thực lực dễ dàng nghiền ép vô số nhân loại!

Càng đừng nói tới Dracula… Dựa vào thực lực của gã ta thì ở hải ngoại vẫn có thể tự bảo vệ bản thân, đủ để chứng minh thực lực cường đại của gã ta!

Nhưng bây giờ, khi đối mặt với Trần Xuân Độ lại bị áp chế triệt để, ngay cả cánh tay cũng không nâng lên nổi!

Gương mặt Dracula đỏ bừng lên, mỗi một lời nói của Trần Xuân Độ, mỗi một chữ của anh đều đang vũ nhục huyết tộc của gã ta!

“Đường đường là huyết tộc, cho dù mày có một thân thực lực cường hãn nhưng nếu không phát huy được thì cũng không khác gì phế vật cả!” Trần Xuân Độ lạnh lùng mở miệng, Dracula vừa đứng dậy thì Trần Xuân Độ đã đứng trước mặt gã ta!

Trong đôi mắt của Dracula lộ ra vẻ xấu hổ ảo não, gã ta nghẹn khuất nhưng lại không có lực đánh trả!

“Chết đi!” Dracula cắn răng, đột nhiên móng tay sắc nhọn cào về phía Trần Xuân Độ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.