Chàng Rể Phế Vật

Chương 626: Chương 626: Hội trưởng thương hội thành phố t




Sắc mặt Phương Chấn Khải dữ tợn: “Ở đây còn chưa tới lượt anh làm càn! Nơi này là đại hội Thương nhân thành phố T, là nơi thương nghiệp họp hành giao lưu! Chứ không phải chỗ cho loại người như anh hoành hành ngang ngược! Người đâu! Nhân viên đâu! Bắt đôi nam nữ này lại cho tôi!"

Phương Chấn Khải trực tiếp gọi nhân viên bắt giữ Trần Xuân Độ và Lê Kim Huyên!

Trần Xuân Độ khẽ nhếch môi, chậm rãi mở miệng, trong giọng nói lộ vẻ thâm thuý khiến người khác khó mà nhìn rõ, có nhiều ẩn ý: “Xem ra các người là cùng một phe... "

"Dám đánh anh Long, chuyện này tôi sẽ không để yên!" Sắc mặt Phương Chấn Khải dữ tợn không gì sánh được!

Long Thiên Ngao bị đánh, làm sao ba của Long Thiên Ngao có thể bỏ qua? Lúc này lập trường của Phương Chấn Khải đã hết sức rõ ràng, anh ta muốn Trần Xuân Độ phải chết! Không tiếc bất cứ giá nào! Vì vậy, đương nhiên là anh ta đứng về phe của Long Thiên Ngao!

Trong nháy mắt, một đám nhân viên mặc đồ tây xông tới!

Lê Kim Huyên ở một bên nhíu chặt mày, khuôn mặt lạnh lẽo như sương. Phương Chấn Khải thật sự hơi quá đáng, cho nên ngay cả cô cũng đều tức giận không vui!

Sắc mặt Phương Chấn Khải dữ tợn không gì sánh được, anh ta chỉ vào Lê Kim Huyên và Trần Xuân Độ, điềm nhiên nói: “Bắt đôi nam nữ này lại cho tôi! Tôi phải thẩm vấn kỹ..."

"Bốp!" Phương Chấn Khải còn chưa nói xong, cả người đã trực tiếp bị một cổ cự lực đánh bay ra ngoài!

Không sai, là bị đánh bay! Thân thể anh ta xoay tròn một vòng ở trên không trung! Trong miệng điên cuồng phun máu!

Ngay sau đó..."ầm" một tiếng! Người thừa kế của tập đoàn Phương Thị trực tiếp ngã chổng vó trên mặt đất, máu không ngừng tuôn ra từ trong miệng... Gương mặt hoàn toàn sưng thành đầu heo! Anh ta run rẩy ngẩng đầu lên... đang định nói chuyện... thì trong miệng lại phun máu lần thứ hai!

"Ôi trời... anh Phương, anh không sao chứ? Anh tuyệt đối phải chịu đựng, tôi gọi 115 cấp cứu..." Trần Xuân Độ cười vô lại nhìn Phương Chấn Khải chảy máu như điên nằm trên mặt đất... phải nói là hết sức châm chọc.

Sắc mặt Phương Chấn Khải dữ tợn, cơn giận dữ dâng lên... Thân thể anh ta chợt run một cái, trực tiếp ngất đi!

Toàn trường yên tĩnh đáng sợ!

Đôi mắt mọi người đều trừng lớn, ai ai cũng há hốc mồm! Sắc mặt chấn động ngơ ngác! Tất cả đều bị đòn đánh như sấm sét của Trần Xuân Độ khiến cho kinh hãi! Ôi mẹ ơi! Hai cái tát... trực tiếp đánh bại hai người đàn ông to lớn? Đây con mẹ nó còn là người sao?

Một là cậu ấm Long Thiên Ngao của tập đoàn Long Trạch... Một là người thừa kế Phương Chấn Khải của tập đoàn Phương Thị... Hai người này đều là nhân vật có máu mặt ở Thành phố T! Chỉ trong vòng mấy giây, hai người đều bị một người đàn ông tướng mạo bình thường không có gì đặc biệt tát một cái ngất đi? Có cảm giác trời cũng sắp loạn rồi!

Một gã thương nhân trẻ tuổi run rẩy lau mồ hôi lạnh trên trán... Tình cảnh này hoàn toàn vượt quá phạm vi chịu đựng của anh ta.

Người đàn ông thân sĩ thờ phụng cơ đốc giáo dùng sức giơ tay lên trước ngực vẽ hình chữ thập, nỗ lực cầu xin Chúa Trời... Lúc này trong lòng anh ta hết sức kinh hãi, chỉ có thể dùng phương thức cầu xin để hóa giải...

Lê Kim Huyên đứng ở một bên, gương mặt ngây ngốc... Cô hoàn toàn không phản ứng kịp... Tình cảnh tiến triển đến nước này hoàn toàn vượt quá tưởng tượng của cô...

Trần Xuân Độ nghiêng đầu qua chỗ khác nhìn về phía nữ thần tổng giám đốc, bất đắc dĩ nhún vai với cô...

Lúc này, đám nhân viên bảo vệ cũng mang vẻ mặt ngơ ngác kinh ngạc, hơn nửa ngày mới phản ứng lại được! Bọn họ trực tiếp móc côn điện ra, định đánh nhau ngay tại nơi này!

"Dừng tay." Nhưng đúng lúc đó, một tiếng quát cáu kỉnh vang lên!

Tất cả mọi người đều quay đầu lại!

Chỉ thấy một người đàn ông trung niên mặc một bộ đồ Tây phẳng phiu bưng ly rượu chậm rãi tiến lên!

Nhân viên an ninh nhìn thấy người đàn ông này, tất cả đều thối lui, hết sức cung kính gọi: “Hội trưởng La."

Thời điểm đám khách mời nhìn thấy người đàn ông trung niên này, ai nấy cũng đều kinh ngạc. Bọn họ kịp phản ứng lại, liên tục gật đầu chào hỏi ông ta, giọng nói mang theo sự tôn kính.

"Xin chào hội trưởng La."

"Hội trưởng La ngài tới rồi!"

Người đàn ông trung niên chậm rãi gật đầu, cứ như vậy thong thả tiến lên phía trước. Khi ông ta đứng ở chỗ này, không khí bên trong phòng tiệc nhất thời trở nên yên tĩnh. Cả người ông ta tản ra một loại khí thế lạnh nhạt, cứ như thể nắm trong tay toàn bộ tình hình vậy!

Đôi mắt xinh đẹp của Lê Kim Huyên sững ra nhìn người đàn ông trung niên... Tất nhiên cô biết ông ta... Vị này chính là một nhân tài kiệt xuất trong giới kinh doanh ở Thành phố T, hội trưởng thương hội thành phố T tiếng tăm lừng lẫy, La Hạo Nhiên!

La Hạo Nhiên chậm rãi tiến lên, nói với đám nhân viên an ninh: “Tất cả đi xuống đi."

Đám nhân viên an ninh cung kính khom người, sau đó đồng loạt lui xuống...

Các khách mời có mặt ở đây đều có chút há hốc mồm... Đây là tình huống gì vậy? Trần Xuân Độ gây ra động tĩnh lớn như thế ở trong phòng tiệc... liên tiếp tát hai người ngất xỉu... vậy mà hội trưởng La lại không truy cứu?

Trần Xuân Độ nhìn chằm chằm vào La Hạo Nhiên với vẻ ẩn ý, lên tiếng hỏi: “Ông là ai vậy?"

Trần Xuân Độ hết sức vô lại mở miệng, điệu bộ cực kỳ kiêu ngạo.

La Hạo Nhiên nhìn Trần Xuân Độ một hồi lâu, sau đó chậm rãi giơ tay, tự giới thiệu chính mình: “Tôi là La Hạo Nhiên, hội trưởng thương hội thành phố T."

Trần Xuân Độ lãnh đạm liếc mắt nhìn ông ta, hoàn toàn không có ý định bắt tay với ông ta...

Nhìn thấy Trần Xuân Độ vậy mà lại không bắt tay mình, sắc mặt La Hạo Nhiên vẫn không thay đổi, vô cùng tự nhiên thu tay về.

Một đám khách mời tại hiện trường càng thêm trợn tròn mắt! Bốn phía xung quanh vang lên tiếng nghị luận rì rầm...

"Trời ơi... người này thật trâu mà... ngay cả hội trưởng La muốn bắt tay anh ta mà anh ta cũng không tiếp?"

"Đầu tiên là đánh Long Thiên Ngao và Phương Chấn Khải, kế tiếp là ngay cả mặt mũi của hội trưởng La cũng không nể, thực sự là rất trâu!"

"Người trẻ tuổi bây giờ... đúng là không biết trời cao đất rộng... Hội trưởng La là nhân vật đứng trên đỉnh cao ở Thành phố T... Người kia vậy mà lại chẳng thèm nể mặt hội trưởng La?"

Lê Kim Huyên cũng có chút ngây ngốc, cô vẫn chưa phản ứng kịp... La Hạo Nhiên này đột nhiên xuất hiện, muốn bắt tay với Trần Xuân Độ một cách khó hiểu... Đây là có chuyện gì xảy ra?

Trần Xuân Độ vẫn cứ lạnh nhạt nhìn La Hạo Nhiên, bình tĩnh hỏi: “Tôi có quen ông sao?"

La Hạo Nhiên đầu tiên là sửng sốt, sau đó cười nhạt: “Lần đầu gặp mặt."

"À, thôi vậy... Coi như hôm nay ông còn có chút lý lẽ..." Trần Xuân Độ nhàn nhạt nói... giống như hoàn toàn không để thân phận của La Hạo Nhiên vào mắt, bộ dạng vẫn lưu manh hờ hững thờ ơ như trước.

La Hạo Nhiên mỉm cười, nụ cười chứa rất nhiều ẩn ý... Người thanh niên này thật thú vị...

"Người đâu, mang hai người này ra ngoài, đưa đến bệnh viện..."

La Hạo Nhiên chỉ huy mấy nhân viên, mang Phương Chấn Khải và Long Thiên Ngao đang nằm dưới đất đến bệnh viện cấp cứu...

Mà mặt đất ở hiện trường cũng được thu dọn sạch sẽ một lần nữa, tất cả các vết máu đều được lau sạch bong...

Tuy rằng vừa rồi có một khúc nhạc đệm thô bạo máu tanh chen vào nhưng buổi tiệc này vẫn tiếp tục như cũ... Những người tới đây đều là người có tiếng tăm trong giới kinh doanh, mọi người đều vì một chữ "lợi". Thương hội hôm nay là đại hội đầu năm của giới kinh doanh ở Thành phố T, trong đại hội này có vô số cơ hội hợp tác và những động thái mới nhất của giới kinh doanh... Mọi người sao thể nào bỏ qua? Khi đứng trước chữ 'lợi', đoạn nhạc đệm vừa rồi đều chỉ là phù vân mà thôi.

La Hạo Nhiên lên đài, diễn thuyết về cơ hội phát triển của thương hội Thành phố T trong thời gian tới... Lần này thương hội sẽ bắt đầu tiến nhập vào giai đoạn chủ chốt. Mọi người đều thể hiện khả năng kinh doanh của mình, tương lai sẽ có rất nhiều cơ hội va chạm nhau, nghiên cứu mô thức của việc kinh doanh…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.