Chàng Rể Phế Vật

Chương 459: Chương 459: Hợp tác!




Vì loại bỏ Trương Bảo Thành, có thể nói bọn họ đã hao tâm tốn sức, nhưng mà vẫn không mang lại kết quả gì.

Lúc này, giám khảo Cảnh và những giám khảo còn lại đã bắt đầu cảm thấy thấp thỏm không yên, trong lòng dâng lên một dự cảm bất an, bọn họ không muốn nhìn thấy, Trương Bảo Thành dùng phương pháp giống nhau, cấm kỵ trong vòng bán kết.

Bọn họ đã vượt qua hai vòng trước, chỉ còn hai vòng bán kết và chung kết nữa.

Mà ánh mắt Trần Xuân Độ dừng trên người giám khảo Cảnh, bất ngờ mở miệng chọc ghẹo: "Giám khảo Cảnh, sao không đặt ra một số quy tắc mới cho vòng bán kết nhỉ?"

Giám khảo Cảnh hừ lạnh một tiếng, lạnh nhạt đáp lại: "Tôi thích đặt thế nào thì đặt thế đó, liên quan gì đến cậu?"

"Sao chuyện lại không liên quan đến tôi, tôi chỉ cảm thấy vòng bán kết và vòng chung kết thú vị hơn, nếu bây giờ ông không đặt thêm mấy quy tắc mới thì xem rất nhàm chán." Trần Xuân Độ châm chọc. Trước đó, bị giám khảo Cảnh châm chọc, anh không hề đáp trả ngay mà bây giờ mới phản kích.

Giám khảo Cảnh lặng lẽ trừng mắt với Trần Xuân Độ, nghiến răng, giọng căm hận nói: "Cậu không nói gì thì sẽ chết sao?"

Từng câu, từng từ của Trần Xuân Độ đều khiến gân xanh trên trán giám khảo Cảnh nổi lên, ông ta cảm thấy không thể nhẫn nhịn được nữa, đã bao giờ ông ta phải nhận loại châm chọc vũ nhục như thế này chứ?

Trần Xuân Độ coi trời bằng vung, lần này, ông ta bị Trần Xuân Độ bắt được nhược điểm, giễu cợt một hồi, khiến ông ta không thốt nên lời, cứ không thể để ông ta nói sự thật?

"Cuộc thi đấu sắp bắt đầu rồi." Một lúc lâu sau, cuối cùng, một vị giám khảo nhắc nhở giám khảo Cảnh.

Ánh mắt lạnh như băng của giám khảo Cảnh nhìn lướt qua Trần Xuân Độ vẻ mặt ung dung, một tay cầm bộ đàm lên, nói vào bộ đàm: "Bắt đầu đi."

Người chủ trì nhanh chóng lên sân khấu, sau khi nhìn thấy người chủ trì, khán đài ồn ào lập tức trở lại yên tĩnh, vì kích động mà trong lòng các khán giả có chút run rẩy.

Cuối cùng, vòng bán kết của Chung Cực Tam Đao đã bắt đầu.

Đây là hai trận cuối cùng của Chung Cực Tam Đao, chỉ còn lại bốn thí sinh, dù Trương Bảo Thành hay là Song Tử Thần, hoặc hạt giống mới nổi trong giới đổ thạch Trương Hàn Công, hay là Hoàng Kim Đồng với đôi mắt thần có thể nhìn thấu bất kỳ nguyên thạch nào, tên của bốn thí sinh này sớm đã nổi danh trong giới đổ thạch.

Cuộc chiến sống còn của bốn người họ chắc chắn là cuộc đấu đáng xem nhất.

Dù vẫn có rất nhiều người xem trọng Song Tử Thần, nhưng cũng không ít người xem trọng ba thí sinh còn lại như Trương Bảo Thành.

Dù sao bọn họ cho rằng không ai muốn trở thành đối thủ của kình địch như Song Tử Thần.

Ba thí sinh khác như Trương Bảo Thành rất có thể liên thủ, cùng loại bỏ Song Tử Thần trước.

Bản thân ông ta đang đánh cược với nhân vật lão luyện nhất trong giới đổ thạch, người chưa hề thất bại như Song Tử Thần, cách biệt rất xa với người may mắn bất ngờ vào được bán kết như ông ta.

Khi Song Tử Thần lấy ra ba khối nguyên thạch, Trương Bảo Thành quan sát ba khối nguyên thạch của mình cẩn thận một chút, ông ta không hề nhìn ra điểm gì khác biệt trên khối nguyên thạch mà Song Tử Thần đòi đổi, dù đó là khối nguyên thạch bề ngoài cực phẩm, nhưng còn lâu mới có thể đạt được tình trạng thần liệu quý hiếm như trước đó, mà có thể nói ba khối nguyên thạch của Song Tử Thần đều là nguyên thạch cực phẩm, vì vậy Trương Bảo Thành không hiểu rõ, rốt cuộc Song Tử Thần nghĩ thế nào.

Chẳng lẽ khối đang trong tay mình cũng chứa thần liệu quý hiếm như hai khối trước đó?

Trong lòng Trương Bảo Thành thầm run lên, lập tức không hề do dự lắc đầu cự tuyệt: "Khối này, không được."

Song Tử Thần khẽ giật mình, đáy mắt ánh lên vẻ thất vọng khó có thể phát hiện, ông ta khẽ gật đầu, hỏi: “Vậy cậu định dùng khối nào đổi với tôi?"

"Tôi không muốn đổi với ông." Trương Bảo Thành trả lời thẳng.

Song Tử Thần vẻ mặt trầm xuống, hai vị lão giả lạnh lùng nhìn chằm chằm Trương Bảo Thành, gằn giọng nói: "Cậu chắc chắn chứ? Tôi cho cậu thêm một cơ hội lựa chọn nữa."

Trương Bảo Thành không do dự, hai mắt kiên định: "Đương nhiên."

Trương Bảo Thành nói xong, lập tức xoay người rời đi.

Chỉ nghe thấy sau lưng truyền tới âm thanh xa xa của Song Tử Thần: "Cậu không sợ tôi không cho người khác giao dịch với cậu sao?"

"Nếu ông có bản lĩnh này thì cứ việc làm như thế đi." Trương Bảo Thành không thèm quay đầu lại, trong mắt ánh lên vẻ kiên quyết.

Nhìn Trương Bảo Thành đi xa, hai vị kia lão giả liếc nhau một cái, trong đôi mắt đều ánh lên ánh sáng khác thường.

Dường như bọn họ rất bất ngờ với phản ứng này của Trương Bảo Thành, bọn họ hoàn toàn không nghĩ tới, Trương Bảo Thành lại đột ngột chọn phản kháng bọn họ.

"Chống lại Song Tử Thần, muốn chết!" Trên ghế giám khảo, giám khảo Cảnh nhìn chằm chằm Trương Bảo Thành, cười lạnh một tiếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.