Chàng Rể Phế Vật

Chương 458: Chương 458: Kinh ngạc




Bang!

Lê Thần Vũ đột nhiên đứng lên, sắc mặt khẽ biến!

Anh ta nhìn chằm chằm Song Tử Thần, vừa rồi đã tính sai, bây giờ thấy Song Tử Thần như vậy vẻ mặt của anh ta lại càng khó hiểu, vì sao Song Tử Thần làm như vậy!

Hành vi của Song Tử Thần khiến anh ta không sao lý giải được.

Song Tử Thần, rõ ràng là được Lê Hồng đích thân mời rời núi, vòng đầu tiên đã giành vị trí số một cho anh ta vậy mà hiện tại, trong lúc mấu chốt, Song Tử Thần lại chọn đứng trên lập trường của vị giám khảo mặc đồ đen để nói chuyện.

Ai cũng biết, lúc trước vị giám khảo áo đen này đã đuổi Ngọc Thành Vọng đi, là địch hay là bạn còn chưa rõ ràng mà Song Tử Thần đã chọn giúp anh ấy!

Lê Thần Vũ thật sự không hiểu nổi!

Lời nói của Song Tử Thần rõ ràng là có trọng lượng hơn rất nhiều so với Trần Xuân Độ.

Song Tử Thần vừa lên tiếng, các vị giám khảo liền biếc sắc, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Song Tử Thần tràn ngập sự kiêng kị.

Song Tử Thần, huyền thoại bất bại trong giới đổ thạch, từng có không ít những kẻ thành danh lâu năm đều bị Song Tử Thần hành cho răng rơi đầy đất, thanh danh một đời bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, thực lực của Song Tử Thần trong lĩnh vực đổ thạch gần như bất khả chiến bại nên hầu như không một ai muốn tìm phiền phức.

Thậm chí lời của Song Tử Thần còn có sức nặng hơn cả một vài vị giám khảo, cho dù giám khảo Chu là người đã đảm nhiệm vị trí giám khảo cho Chung Cực Tam Đao nhiều năm thấy Song Tử Thần lên tiếng cũng chỉ đành tức giận trừng Trần Xuân Độ và nuốt ngược trở lại những lời đình nói.

Nhưng bất ngờ nhất không phải là giám khảo cũng không phải Lê Thần Vũ, mà là rất nhiều khán giả trên khán đài.

Càng lúc càng có nhiều khác giả bắt đầu hoang mang, Chung Cực Tam Đao lần này có quá nhiều biến số, hoàn toàn khác với trước đây, việc Ngọc Thành Vọng chủ động rút lui vừa rồi, đã khiến nhiều khán giả bất ngờ, hiện tại Song Tử Thần lại còn đột nhiên chủ động lên tiếng dùm cho vị giám khảo mặc đồ đen kia càng khiến cho người ta kinh ngạc.

Hiển nhiên, nếu Song Tử Thần thừa nhận sao lửa mặt trời thật sự tồn tại, thì phần thắng của ông ta quá nhỏ, Song Tử Thần đương nhiên sẽ không giúp đối thủ cạnh tranh là Trương Bảo Thành.

Nhưng Song Tử Thần lại nói ra và đó mới là điều khiến tất cả bất ngờ.

Hai ông lão nhìn liếc Lê Thần Vũ một cái rồi đột nhiên nói: "Cậu Lê, sao lửa mặt trời là vật liệu thần thánh hiếm có, nếu chúng tôi không lên tiếng thì nó sẽ bị xử lý như một loại ngọc cấp thấp, như vậy thì thật đáng tiếc cho giới đổ thạch.”

Ánh mắt của Lê Thần Vũ có chút âm trầm: "Vậy hai người tình nguyện mặc cho Trương Bảo Thành thăng cấp, để đến lúc đó tôi biến thành trò cười sao?”

Hai ông lão vẫn nở nụ cười thản nhiên: "Cậu Lê cứ yên tâm đi, trong toàn bộ thí sinh tham dự Chung Cực Tam Đao lần này, không ai có thể ngăn cản chúng tôi đâu, chỉ cần chúng tôi muốn, top 4 cũng có thể biến thành top 1!”

Ánh mắt của hai ông lão chợt loé, giọng điệu cũng ngạo nghễ hơn hẳn.

Lê Thần Vũ lúc này mới hài lòng gật đầu, nét mặt sa sập lập tức tan thành mây khói, vẻ mặt đẹp trai và lạnh lùng trước kia đã quay trở lại: "Vậy làm phiền hai vị."

Lê Thần Vũ cầm lấy cái ly cao cổ tinh xảo, rót hai ly sâm panh cho hai ông lão.

Song Tử Thần uống xong hai ly rượu mừng công thì tiếp tục chuyện phiếm vài câu với Lê Thần Vũ rồi tạm biệt, quay trở lại trường đấu.

Lê Thần Vũ nhìn bóng dáng của Song Tử Thần, ánh mắt loé lên, khiến người ta khó mà đoán được anh ta đang nghĩ gì trong lòng.

"Hãy đi theo quan sát họ, có bất kỳ thay đổi này thì báo cho tôi biết." Lê Thần Vũ dặn dò tên thuộc hạ bên cạnh.

Ánh mắt của Lê Thần Vũ nhìn chăm chú theo Song Tử Thần, Lê Thần Vũ không thể hiện ra mặt việc mình không tin Song Tử Thần, trong lòng anh ta vẫn luôn cảnh giác với Song Tử Thần.

"Tôi thế mà lại thăng cấp, tiến vào top 4." Trương Bảo Thành cảm thấy mọi chuyện như một giấc mơ, ông ta không dám tin mình mà cũng tiến được vào top 4.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.