Chàng Rể Phế Vật

Chương 407: Chương 407: Khinh nhờn!




Người đàn ông này, làm cho nội tâm cô bản năng hiện lên cảm giác nguy cơ đáng sợ!

"Phụ nữ không tệ, mùi vị cũng hẳn rất ngon." Người đàn ông có khuôn măt Châu Âu đánh giá Lê Kim Huyên, đột nhiên toét miệng cười một tiếng, mở miệng phun ra tiếng nước C hơi có vẻ trúc trắc.

Gương mặt người đàn ông này thật ra cũng tốt, cũng rất anh tuấn, chẳng qua là trên người tràn ngập khí lạnh lẽo, cả người âm trầm, chẳng qua là đến gần, để cho người ta cảm thấy không lạnh mà run, ngay cả chỗ sâu trong linh hồn cũng run rẩy.

"Ông muốn làm gì!" Trong nội tâm Lê Kim Huyên bỗng nhiên hiện lên cảnh giác vượt quá bình thường, người đàn ông này, làm cho Lê Kim Huyên dựa sát vào bàn, tay ngọc siết chặt điện thoại, chỉ cần người đàn ông trước mặt có bất kỳ hành động nào, cô cũng sẽ không chút do dự nhấn điện thoại báo cảnh sát.

Nội tâm nữ thần tổng giám đốc điên cuồng loạn động, cảnh giác của cô đối với người đàn ông này, khẩn trương đến mức cao nhất!

Mặc dù bề ngoài cô tỉnh bơ, mạnh mẽ giả bộ ổn định, nhưng mắt đẹp đã lóe lên kinh hãi và hốt hoảng!

Đột nhiên! Người đàn ông bước ra một cước!

nữ thần tổng giám đốc vừa muốn nhấn điện thoại báo cảnh sát! Nhưng đã quá muộn!

Người đàn ông giống như tùy ý bước ra một cước, nhưng bỗng nhiên có một tàn ảnh trên không trung thổi qua, ngay sau đó, người đàn ông đã xuất hiện trước mặt Lê Kim Huyên!

Lê Kim Huyên trợn to hai tròng mắt, cô căn bản hoàn toàn không thấy rõ động tác của người đàn ông, tốc độ người đàn ông quỷ mị, làm cho tâm thần cô rung động!

Đây còn là người sao! Một khắc kia, từ nội tâm Lê Kim Huyên, cơ hồ trong nháy mắt, biến người đàn ông thành sinh vật phi nhân loại! Loài người làm sao có thể có tốc độ kinh khủng gần như thuấn di!

Động tác người đàn ông quá nhanh, ngay cả thời gian Lê Kim Huyên báo cảnh sát cũng không cho, Lê Kim Huyên còn chưa ấn nút báo động, một bàn tay như cọp băng lãnh bóp cổ họng cô, giơ cô lên.

Mặt đẹp trắng nõn không tỳ vết chút nào của Lê Kim Huyên nhất thời đỏ lên, cô liều mạng giãy giụa, nhưng người đàn ông này căn bản không cho cô bất kỳ cơ hội nào!

Tay của người đàn ông lạnh như băng cơ hồ không có nhiệt độ vậy, Lê Kim Huyên cảm giác giống như bị một thi thể đã chết mà sống lại bóp vậy, làm cho trong con ngươi xinh đẹp của cô cũng toát ra một chút tuyệt vọng!

Đột nhiên, người đàn ông lại gần Lê Kim Huyên, thân thể đang giãy giụa của Lê Kim Huyên đang tản ra một mùi thơm cơ thể nhàn nhạt dễ ngửi, xuyên thấu qua không khí, chui thẳng vào mũi người đàn ông.

Sau khi người đàn ông ngửi được mùi thơm cơ thể, hai tròng mắt bỗng nhiên thoáng qua ánh sáng dâm tà, liền cúi đầu, nhìn cổ trắng nõn của Lê Kim Huyên, đột nhiên há miệng, lộ ra bốn răng nanh nhọn như con dơi, muốn cắn cổ Lê Kim Huyên...

Thân thể mềm mại của Lê Kim Huyên run lẩy bẩy, trước đó cô liều mạng giãy giụa, nhưng căn bản không làm được gì, cho đến cuối cùng, rốt cuộc cô từ bỏ giãy giụa, trong mắt đẹp, thoáng qua vẻ tuyệt vọng.

Mà Lê Kim Huyên giống như dê con đợi làm thịt vậy, làm cho Dracula càng hưng phấn, đè Lê Kim Huyên lên bàn, răng nanh bén nhọn kia, mắt thấy sắp đâm rách Lê Kim Huyên, phá da thịt trắng như tuyết, tham lam mút vào máu tươi ngon kia...

Tô Loan Loan đứng tại chỗ, bỗng nhiên rên lên một tiếng, thân hình không vững, suýt nữa không đứng vững gót chân.

Mà lúc này, Dracula đã xuất hiện ở trước mặt Tô Loan Loan!

Hai quả đấm của Dracula nắm chặt, hai quả đấm như bao cát lớn, kéo theo lực lượng kinh khủng, hung hăng đánh về phía mặt Tô Loan Loan!

Mặc dù Dracula nhìn mặt không chút máu, nhưng lực lượng quá lớn, tiện tay đã làm cho Lê Kim Huyên không thể động đậy, loại lực lượng này, nếu đánh vào mặt Tô Loan Loan, hậu quả thật không dám tưởng tượng!

Thần sắc Tô Loan Loan ngưng lại, đột nhiên, người cô ta quỷ dị nghiêng đi, khó khăn tránh khỏi hai quyền của Dracula kia!

"Tổng giám đốc Lê, mau rời khỏi đây!"

Tô Loan Loan phản ứng lại, nghiêm nghị quát lên.

Mà Lê Kim Huyên cố gắng muốn bò dậy, nhưng vào lúc này, Lê Kim Huyên hoảng sợ phát hiện, hai chân cô như nhũn ra, căn bản không đứng nổi!

"Nước C, vẫn như trước kia vậy, khắp nơi đều là máu súc vật." Dracula chậm rãi mở miệng, trong con ngươi tràn đầy lạnh lùng và miệt thị.

Tròng mắt Tô Loan Loan chợt lóe, cô ta bất thình lình từ bên bắp chân rút ra một cây chủy thủ, hung hăng đâm về phía Dracula!

"Chút tài mọn!"

Trên mặt Dracula thoáng qua một tia trào phúng, quỷ dị lui về phía sau... Tô Loan Loan liên tục đâm tới, liên tiếp rơi vào khoảng không!

Tâm thần Tô Loan Loan điên cuồng run rẩy, tốc độ của Dracula nhanh như tia chớp, thậm chí làm cho cô ta cũng có thể thấy tàn ảnh lưu lại trong không trung!

"Tôi nói rồi, máu súc vật các người, một người cũng chạy không thoát!" Dracula cười gằn nói: "Bất kể các người và người đàn ông kia có quan hệ như thế nào, các người đều phải chết!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.